ALTHOUGH I AM ONLY LEVEL 1, BUT WITH THIS UNIQUE SKILL, I AM THE STRONGEST

chương 17: thương hiệu ryouta

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Haru (Em gái trans)

Edit: Zard

-------------

*Nihonium Dungeon*

Để có thể thám hiểm được tầng thứ 4 của Teruru Dungeon, tôi đến đây để thu thập thêm {Đạn Băng}

Tôi không biết sẽ có thứ gì nằm chực chờ ở đó không nên tốt nhất là cứ chuẩn bị đầy đủ kẻo có nguy hiểm gì xảy ra thì tôi vẫn có thể an toàn.

[Huh?]

Tôi vô thức thốt lên một tiếng.

Theo tôi biết thì việc Nihonium Dungeon sẽ không rơi bất kì thứ gì đã được mọi người lan truyền rộng rãi và vì thế nên nơi này chẳng có ai vào cả.

Nhưng hôm nay không hiểu sao bên trong Dungeon lại khá ồn ào.

Khi tôi bước qua cổng vào Dungeon thì tôi có thể nghe rõ hơn và biết được nguyên nhân của những âm thanh ồn ào này.

Đó là một nhóm người gồm 5 nam và 1 nữ đang thám hiểm bên trong.

Một người đàn ông trung niên đi xung quanh và ra những chỉ dẫn nhìn giống như là chủ cái cái nhóm này, và 4 người đàn ông còn lại như những tên tay sai luôn đi theo và làm theo lệnh của ông ta.

Cô gái ở trong nhóm ấy nhìn trông có vẻ rất trẻ…nếu dựa vào ngoại hình của cô mà nói thì giống một bé gái hơn đấy.

Cô bé tỏa ra một bầu không khí như là một quý tộc vậy, trên người cô là cả một bộ giáp màu trắng với một thanh kiếm rất dài được đeo phía sau, tôi không biết liệu cô bé có sử đụng được nó với cánh tay mỏng manh của cô không.

[Un? Ai đó!?]

Người đàn ông đã phát hiện ra tôi và hét lớn một tiếng, tỏ vẻ cảnh giác tôi.

[Ah, tôi chỉ là một người bình thường đến đây một cách bình thường để săn quái vật một cách bình thường thôi]

[Tại nơi này á, ngươi tính lừa ta à?]

[Thế còn ông thì sao? Tại sao ông lại đến đây? Tôi cũng thắc mắc đấy, nơi này không hề có thứ gì rơi ra cả.]

[Đó là lí do ta ở đây]

Người đàn ông nhếch mép cười khi nghe câu hỏi của tôi.

Ông ta đang nói gì vậy?

Ban đầu, tôi không hiểu được điều mà ông ta đang nói nhưng ngay sau đó, tôi lập tức biết được ông ấy đang nói gì.

Một con Skeleton đột nhiên xuất hiện.

Đầu tiên, 4 tên tay sai kia sẽ tấn công con Skeleton ấy và làm nó yếu đi, đến khi nó không thể di chuyển được nữa.

Và ngay sau đó, cô bé mặc giáp kia sẽ ra đòn dứt điểm con quái.

Dù cho lực đánh của cô bé trông chẳng có gì là mạnh cả nhưng vì con Skeleton đã rất yếu rồi nên thế cũng đủ để kết liễu nó.

Giờ thì tôi hiểu ý của ông ta rồi.

Khi một con quái xuất hiện, những người đàn ông sẽ lo việc làm yếu nó đi và cuối cùng để cô gái phía sau tung đòn kết liễu nó.

Điều này cũng giống như game vậy, những người có level cao sẽ đi giúp những ai có level thấp đi cày kinh nghiệm.

Việc làm này cũng giống như tôi với Emily ngày trước.

Nhưng mà hình như tôi đã nhầm rồi.

Ngay khi con Skeleton bị đánh bại, một trong số 4 người đàn ông lập tức đi lên và nhốt con Skeleton vào một cái hộp.

Cái hộp đó nhìn có vẻ rất chắc chắn, không một khe hở nào được tìm thấy cả.

Và bên trong đó là một con Skeleton đang bị giam giữ

Sau đó, âm thanh “Pon” từ chiếc hộp bỗng phát ra. (Zard: Nghe như chơi pokemon vậy)

Đó là âm thanh khi mà một con quái vật đã tan biến đi và rơi ra một món đồ- Nhưng chẳng phải Nihonium là nơi mà quái vật chẳng rơi ra thứ gì sao.

[Có vẻ như là đã thành công rồi.]

[Đó là gì thế?]

[Đây! Là một phát mình của công chúa Margaret. Tên nó là {Air box}]

[Air box?]

[Cậu biết rằng quái vật ở đây chỉ rơi ra mỗi không khí thôi phải không.]

[Eh? À đúng vậy]

Tôi cứ tưởng rằng những con quái ở đây sẽ không rơi ra thứ gì cơ chứ, nhưng rồi tôi đột nhiên nhớ lại lời của Emily, em ấy có nói rằng nếu như quái vật không rớt ra thứ gì thì đó sẽ là không khí hoặc nước.

Chuyện đó ban đầu tôi nghĩ rằng chỉ do con người nghĩ ra thôi nên tôi cũng không quan tâm cho lắm.

[Ở Nihonium, nước sẽ không rơi ra từ quái vật, chỉ có mỗi không khí mà thôi.]

[Tôi biết rồi]

[Và thế là, một phát minh vĩ đại đã được công chúa Margaret tạo ra- {Air box}. Không khí được sản xuất và buôn bán độc quyền bởi công chúa. Đây! Chính là một cuộc cách mạng]

[Không khí? Thứ đó cũng bán được ư!?]

[Chắc chắn là được, không khí do công chúa sản xuất cơ mà. Đây sẽ trở thành mặt hàng nổi tiếng nhất.]

[…..]

Cạn lời…

Thế giới này cũng có những người khá kì lạ nhỉ…

--------------------------------

Sau khi lấy thêm {Đạn băng} từ tầng 1 của Nihonium, tôi liền đi đến tầng 4 của Teruru Dungeon.

Vì tầng 3 là nơi mà những con Crockroach Slime sinh sống nên tôi quyết định không dẫn Emily theo.

Quả đúng là tên sao người vậy- [Bat Slime]

Một con quái vật có cơ thể màu xanh đậm với đôi cánh dơi được gắn phía sau lưng và 2 chiếc răng nanh nhọn hoắt ngay miệng.

Đó chính xác là một con Slime có hình dạng của con dơi.

Con dơi ấy bỗng nhiên bay tới chỗ tôi, tôi nghĩ nó sẽ tấn công tôi nhưng rồi nó tiếp tục mở miệng ra để lộ đôi răng nanh của nó.

Nó tính cắn tôi hay tính hút máu tôi thế?

Không biết cái nào nguy hiểm hơn nhưng tôi biết một điều rằng, nó sẽ rất đau nên tôi cố gắng né đòn tấn công của nó.

Sau khi bắt hụt tôi thì con dơi liền dừng lại trong phút chốc để chuẩn bị cắn tôi lại, nhưng tôi đã kịp thời rút khẩu súng của mình ra và khai hỏa.

Tôi không biết viên đạn đó bay về đâu nhưng tôi chắc chắn nó đã bay trúng mục tiêu.

Con Slime rơi xuống đất và “Pon!”, nó biến mất và để lại trên mặt đất một củ măng.

Tôi nhặt củ măng lên và tiếp tục đi săn thêm nhiều con nữa.

Khi số lượng măng đã không còn chứa được nữa, tôi đã kết thúc chuyến thám hiểm của mình và quay về.

----------------

[Fumu…đây chắc chắn là măng do cậu kiếm được.]

Tôi mang tất cả số măng mà tôi kiếm được đến quán rượu ngày hôm qua.

Vì là trời vẫn còn sáng nên cũng chẳng có bao nhiêu khách hàng ở đây, thực đơn ở đây cũng thay đổi sao cho phù hợp với từng thời điểm trong ngày.

So với ngày hôm qua thì bia ở đây cũng khác nữa, trong số 10 loại bia mà hôm qua tôi thấy, 2 loại đã được thay đổi. Nơi này thật thú vị, tôi nghĩ tôi sẽ đến đây thường xuyên đấy.

Ngồi bên trong quán đó là Eric, ngay khi tôi vừa bước vào thì ông ta đã để ý ngay đến đống măng mà tôi mang tới.

Nhìn chằm chằm vào nó, Eric đột nhiên lấy một cái từ tôi rồi ngửi thử.

[Đ-Đây là…]

[Có vấn đề gì à?]

[Tôi xin lỗi.]

Trong khi nói lời xin lỗi, Eric lấy từ trong túi áo ông ta một con dao.

Dù đó chỉ là một con dao nhỏ nhưng nó có vẻ nó được bảo quản rất tốt, một con dao cực kì bén.

Hơn thế nữa là kĩ năng dùng dao của ông cũng rất tốt, những vết cắt như thể là do một bếp trưởng hạng nhất làm vậy.

Eric quả là một quý ông hoàn hảo, hình ảnh về “Người sành ăn” là loại người luôn chờ được đầu bếp phục vụ đã hoàn toàn biến mất.

Và càng làm tôi bất ngờ hơn nữa đó là việc ông ta ăn sống miếng măng đó. (Haru: Măng ăn sống cũng ngon lắm đấy ^^)

Mặt Eric tràn đầy vẻ mân mê sau khi ăn miếng măng ấy.

[Ohhh…thật…tuyệt vời. Nó rất tươi, vị ngọt của măng lan tỏa trong miệng ta…dù cho ăn sống nhưng vẫn không hề có vị đắng.Đây…là lần đầu tiên ta được ăn một củ măng ngon như thế này…]

Giờ thì tôi mới thấy được “Người sành ăn” là như thế nào, Eric đưa ra những lời giống y như những nhà phê bình thực phẩm vậy.

Có vẻ như ông ấy rất thích nó.

-------------------------

Tối đó, tôi cùng Emily đến quán Villa De Edge.

Chúng tôi lại cùng nhau nghỉ ngơi với những cốc bia sau 2 ngày làm việc vất vả.

[Đã quá…!!]

[Nhìn anh có vẻ vui nhỉ]

[Ừ, phần thưởng cho đống măng đó là 20k Piro, nhưng anh mong nhiều hơn cơ]

[Anh đã kiếm được bao nhiêu củ măng vậy?]

[10, và bán hết là được 20k Piro, thôi thì vậy cũng được.]

1 củ măng có giá 2k Piro. Dù cho nó không phải là loại nguyên liệu cao cấp gì nhưng thực sự, tôi mong mình kiếm được nhiều hơn từ Eric đấy.

Well, ít nhất thì mình cũng không phải mình làm không công, thôi thì quên nó đi vậy.

[Em biết không Emily, hôm nay anh thấy một cái {Air box} đấy]

[Đó là gì vậy?]

[Một cái hộp đựng không khí, cái tên có thể đó là một nhãn hiệu của ai đó đặt cho]

Vừa nói cho Emily những chuyện đã xảy ra ở Nihonium, chúng tôi vừa thưởng thức cốc bia của mình.

Bia hôm nay lấy từ tầng 30 của một Dungeon có tên Beryllium, vị của nó hơi đắng và có mùi sô cô la.

Nhưng nó cũng khá là ngon, tôi liền gọi thêm một ly nữa.

Đột nhiên, Elza xuất hiện rồi xông vào quán như đúng rồi.

Cô ấy nhìn quanh quán như thể tìm ai đó.

[Ah, Ryouta-san!]

Hình như cổ tìm tôi có việc gì thì phải.

Sau khi tìm thấy người cổ cần là tôi, cô liền đi thẳng đến đây

[Có chuyện gì thế?]

[Tôi vừa nghe người ta nói rằng măng của anh rất ngon. Vì thế, xin anh hãy kí vào bản hợp đồng này.]

[Này này, chuyện gì đang xảy ra ở đây thế, cái bản hợp đồng này là sao?]

[À…ý tôi là xin anh, hãy cho chúng tôi được độc quyền ]

(Haru/Zard: đi xin người ta mà làm kiểu như xã hội đen cho vay tiền vậy :vv)

[Măng Ryota?]

Là cái gì?

Nếu muốn nói về măng thì cô phải đi nói với Eric chứ.

[Tôi nghe nói rằng ở Shikuro, Eric Macy-san đã chấp nhận măng của anh rồi.]

[Chuyện đó ư!?]

[Vì thế, làm ơn hãy cho chúng tôi được độc quyền măng của anh. Chúng tôi cũng muốn được đặt tên của nó giống tên của Ryouta-san. Tất nhiên chúng tôi cũng sẽ có những đặc quyền cho măng của anh mà. Vì thế làm ơn đi!]

Elza nói không ngừng nghỉ khi cầu xin tôi, tôi cũng chẳng hiểu ý cổ đang muốn nói gì nên tôi gật đầu cho có rồi kết thúc cuộc nói chuyện.

Dù gì thì tôi cũng được Eric thừa nhận rồi.

Từ đó, một loại măng có tên đã xuất hiện và nó rất được ưa chuộng bởi mọi người.

------------

Mệt quá, làm từ chiều đến giờ mới xong.

Từ giờ trans và em gái trans sẽ thay nhau lo bộ này, mong các bạn ủng hộ.

Truyện Chữ Hay