Tua ngược thời gian lại chút nào.
Cuối cùng, sau hơn một năm rưỡi tôi đã quay về cố hương Atra. Tôi đã từ Trái Đất băng sang một dị thế giới khác tên Tess, rồi từ nó quay về Atra, dù lâu lâu vẫn phải dừng lại đôi chỗ trên đường đi. Nhưng sau tất cả, tôi đã trở về.
Ngẫm lại thì phải là hơn hai năm mới đúng, tôi đã chiến đấu với tên Ác Ma Công đó trong Á Không Gian của hắn liên tục hơn nửa năm. Mà....tên hắn là gì ta? Hình như là Hi...Hira....gì gì thì phải.
‘Quả là lâu thật......Bây giờ chắc mình đã 13 tuổi rồi ha.’
“Tiện đây, nơi này là đâu ta?”
Thật tốt khi cuối cùng tôi cũng quay về được Atra, nhưng ngay khi bước ra khỏi cánh cổng không gian, thứ đầu tiên đập vào mắt tôi là một cánh rừng bạt ngàn kéo dài vô tận.
“Là Atra ạ ~”
Nghe thấy tiếng tôi lầm bầm, Fanny, người dẫn đường của cả bọn, vui vẻ giơ tay lên rồi đáp lại .......Cảm ơn nhé.
“Dựa vào những loài thực vật mọc xung quanh cùng với vị trí mặt trời, đây có thể là một khu rừng nằm phía tây nam Tariteld.”
“.....Vậy sao ~”
Sau khi kiểm tra xung quanh xong, Noa - quản gia, khẽ đẩy gọng kính lên rồi báo cáo lại với tôi.
Hiệp sĩ Nia và hầu gái Tina, hai cái đứa não cơ bắp đó đang chơi với Geass và Onza, như thế chúng nghĩ rằng mình sẽ không bị gọi. Vui quá ha.
“Thôi thì đằng nào đứng đây thêm cũng chả được gì, ta đi nào.”
“Tuân lệnh.”
Còn cái tên vô lo nhất, Rinne, hiện đang trong dạng mèo đen vì vẫn chưa quen với dạng con người của mình, đang thoải mái ngủ trên vai tôi. Lâu lâu anh ta lại dụi dụi vào cổ tôi rồi gừ gừ đầy hài lòng.
‘Cái con mèo vô dụng này...’
Tôi phải làm gì bây giờ ... Bộ tôi là người duy nhất còn thưởng thức ở đây hả trời?
“Dù sao.....Nia, Tina, hai đứa có thể đi tìm ngôi làng nào đó gần chỗ này nhất được không?”
“Tuân lệnh!”
Chúng hạnh phúc gật đầu khi được tôi giao việc, chắc là định nhân cơ hội này để đi ‘chơi’ đây mà.
“.......Mấy đứa chán đến thế à.....”
“Để chúng đi một mình như thế có ổn không đó?”
“..........”
‘.......Để chúng đi thế có ổn không đó?’ Những lời Rinne văng vẳng trong tai, ngay lập tức tôi gọi chúng lại rồi dặn dò.
“Nếu bắt gặp ai đó thì nhớ phải lịch sự ha. Và cũng đừng có bay hay nhặt đại linh hồn của tên sát nhân sa dọa nào đó trên đường đi để ăn vặt nhé.”
“......Dạ”
‘ Sao mặt mấy đứa nó trông thất vọng dữ vậy?’
Cuối cùng mấy nhóc đó vẫn chỉ là mấy đứa con nít thôi ha...? Maa, không hiểu sao nỗi lo của tôi chẳng bớt đi được tý nào. Trong lúc tôi còn lạc trong suy nghĩ, một bàn trà đã được lấy ra và sắp xếp ngăn náp trước mặt tôi.
Chưa đầy 5 phút sau, khi tôi còn đang nhấp ngụm trà Noa pha thì Tina đã quay trở lại.
“Chủ nhân. Đã phát hiện thấy một ngôi làng.”
“Ara, ara.”
“Nhưng nó đang bốc cháy.”
“Hử?!”
.
.
.
Nghe thấy giọng Tina, tôi chầm chậm quay đầu lại. Và thứ tôi thấy là hình ảnh Tina mặt tèm nhem máu đang lôi xềnh xệch hai tên lính người ngợm be bét máu. Còn Nia thì cười tươi như hoa đồng thời vẫy vẫy cái đuôi tưởng tượng của mình như đang đợi tôi khen vậy.
°•°•°•°•°•°•°•°•°•°•°•°•°•°
“Mấy người thuộc Quân Đội Miền Nam à?”
“........thưa vâng”
Bởi vì mấy người đó đột nhiên tỏ thái độ thù địch thế nên Nia mới ‘lỡ tay’ chút xíu. Nhưng vì họ mặc áo giáp của Quân Đội Vương Quốc Tariteld, nên tôi chữa trị cho họ đến mức có thể nói chuyện. Ngay sau đó, tất cả đều đầu hàng tôi hoàn toàn.
Theo lời kể thì Công tước Bellrose, người đảm nhiệm việc trấn giữ miền nam, cùng các hiệp sĩ dưới trướng đã gây nên cuộc nổi loạn này.
“Thế tại sao mấy người lại nổi loạn?”
“B- Bởi vì miền Nam bị coi thường do đã không tham gia trận Quỷ Vương Đại Chiến.”
“Phải, phải.”
Tôi cứ nghĩ họ nổi loạn vì lý do cao quý nào đấy, hóa ra chỉ có thế thôi sao.
“Nói thật không đó....?”
Tôi mới giải phóng một xíu xiu [Uy Áp], cùng lúc Nia với Tina nhẹ nhàng đặt tay lên vai họ, khuôn mặt hai người đó đã ngay lập tức trắng bệnh.
“L-là thật đó ạ....”
“....Nếu chúng thần biết công chúa sẽ trở về, thì đâu có xảy ra cơ sự như này. Mà cũng bởi công chúa, người nghiền nát Quỷ Vương chỉ bằng một tay, tự dưng bặt vô âm tín hơn một năm, thế nên chúng thần mới tưởng....”
‘ Ê, ê, mấy người đang nói về ai đó?’
Đúng là mạng lưới trao đổi thông tin của Atra không phát triển bằng Tess, nhưng sao sự thật bị thổi phồng lên ghê thế.
“Mà này,.....cứ để ngôi làng bốc cháy như vậy có ổn không?”
“.....A!”
Đến lúc Rinne thì thầm mấy lời đó, tôi mới sực nhớ ra vấn đề quan trọng hơn cần giải quyết.
“Tina, dẫn đường đến làng cho ta ngay lập tức! Fanny, đi cùng với Onza! Noa, giám sát mấy tên lính này! Còn Nia với Geass, hai ngươi đi theo ta!”
“Rõ!” Tất cả đồng thanh.
Những tùy tùng của tôi ngay lập tức bắt tay vào hành động.
Bay lúc này không phải là ý tưởng tốt, bởi vậy nên tôi mới quyết định chạy bộ. Fanny với Onza trên tay lặng lẽ sử dụng dịch chuyển không gian đi trước.
Trước đây tôi đã từng bị thấy đang bay giữa chiến trường một lần rồi.....Dù biết bây giờ có
hơi muộn nhưng tôi thực sự không muốn tạo thêm bất kỳ tin đồn kỳ lạ nào nữa đâu.
Sau vài phút chạy, tôi có thể thấy cột khói thông qua khe hở giữa những tán cây. Nói thật, ngọn lửa không phải là thứ đáng lo.....Maa, đối với những người trong cuộc thì nó đúng là vấn đề lớn thật, nhưng, vấn đề thực sự ở đây là nhưng kẻ gây nên chuyện này - quân nổi loạn ấy.
Ngọn lửa đơn giản chỉ là lời cảnh báo. ‘ Nếu các ngươi không tuân lời bọn ta, dân làng sẽ là nạn nhân tiếp theo’, đại loại thế.
‘Quả nhiên, mình không thể hồi sinh người đã chết. Cũng có hơi chút khó xử khi phải ăn những linh hồn như này..’
Ngay khi tôi tiến vào làng...
“Ể....?”
Đập vào mắt tôi là một núi binh lính đã bất tỉnh, và trên đỉnh quả ‘núi’ đó.....là Onza đang đứng
khoanh tay đầy tự hào.