Chị Ataline, con gái cả của công tước gia Verusenia. Ừm, hình như năm nay chị ấy 18 thì phải.
Dù rất yêu người cha và người bạn thuở nhỏ, nhưng bản tính tsundere đã khiến chị gặp bao rắc rối và cuối cùng trở thành một nhân vật phản diện. Mạnh dạn và nghiêm túc đi theo con đường tội lỗi, chị quyết định làm bạn đồng hành với những phản dũng giả nhỏ bé của Sigeless (cười). Sau khi, nhận ra danh tính thực sự của tôi, chị đã bị tôi ăn một cách ngon lành.
Tôi đã tốn bao công sức và nỗ lực mới có thể tạo ra được viên ngọc quý như này. Tôi nghĩ nếu chỉ ăn một nửa thì phần linh hồn khi hồi phục lại sẽ y như ban đầu...Những tưởng dùng cách đó thì tôi có thể thu hoạch linh hồn liên tục...
“Yurushia...là em gái chị...nhỉ?”
“Đúng rồi ạ. Chị Ataline vẫn khỏe chứ?” (khóc).
Dù chỉ có thể cảm thấy qua loa, dường như phần linh hồn bị tôi ăn mất một nửa chị ấy vẫn chưa hồi phục hoàn toàn.
Hình như lúc được đón về nhà công tước, chị hoàn toàn mất ý thức, không thể làm được gì cả. Chỉ mới một năm trở lại đây thì Ataline mới có thể nói chuyện đàng hoàng lại với mọi người.
Nói cách khác, ác ma chỉ ăn trải nghiệm của linh hồn. Thứ tăng lên hai năm nay của chị ý chỉ là ký ức. Và hình như trải nghiệm của linh hồn khác hoàn toàn với ký ức của linh hồn.
Hơn nữa, thế quái nào mà chị ý lại trở thành con người điềm đạm và hiền dịu như vậy hả!
Bà chị gắt gỏng, lúc nào cũng như con nhím xù gai với tất cả mọi người của tôi giờ chả còn ngon nữa rồi.
....Maa, nghĩ lại thì nếu chị ấy không thay đổi chút nào, cứ đi gây rối khắp mọi nơi thì phiền cho cha mẹ thật.
Dù sao đi nữa, tôi chắc chắn người mẹ đã vô tình chết trong một vụ tai nạn của chị ý sẽ cực kỳ hạnh phúc khi thấy đứa con gái tsundere của mình đổi thay hoàn toàn.
*******************************
“Thần thực sự xin lỗi!!!”
Sau khi hứa sẽ uống trà với chị ý sau, tôi đến chào tử tước Carrow. Vừa nhìn thấy tôi, ông ta đã quỳ rạp xuống.
Đỉnh đầu ông ta lưa thưa đến mức nhìn y như tròng đen của mặt vậy, nó làm tôi hơi sợ tý.
“...Có chuyện gì sao?”
“Thằng con đần độn của thần đã có những hành động xấc xược với chị gái của công chúa, Ataline-sama....”
Ồ, hóa ra đó là con trai của tử tước à. Tôi đã chữa trị cho đủ để không chết rồi, nên chắc là ổn...nhỉ?
Theo lời tử tước thì, ban đầu ông ta chỉ là một lãnh chúa sở hữu nhiều đất đai. Sau đó, sử dụng mối quan hệ chư hầu với công tước gia Verusenia, một chi gia của Vương Tộc, Tử tước gia đã cố gắng hết sức xây dựng tầm ảnh hưởng cùng với tài lực trong 10 năm qua.
Con trai tử tước không có năng khiếu ma thuật thế nên phải học trường bình thường tại vùng Thule. Hậu quả là cậu ta chưa từng thấy tôi hay chị Ataline, chỉ biết chúng tôi qua mấy tin đồn trôi nổi khắp nơi.
Ngôi trường cậu ta theo học hình như không có đứa con nào từ nhà bá tước trở lên theo học, thế nên mới hơi....kiêu ngạo tý.
Có vẻ trong giới quý tộc rộ lên tin đồn rằng cô con gái hoang đàng đã bỏ đi từ nhà công tước bỗng dưng quay về với trí nhớ bị mất sạch, cô ấy tự dưng biến thành một mĩ nhân trầm lặng. Cậu ta nghĩ rằng nếu mình có thể kết hôn với cô ta, tử tước gia Carrow sẽ có thể đứng ngang hàng với những nhà quý tộc lớn mạnh khác.
“....Thế...?”
“Thần sẽ quản thúc nó tại gia. Nó chắc chắn sẽ hối lỗi thôi ạ. Thần thật sự xin lỗi vì đã làm công chúa khó chịu....Bằng tất cả lòng nhân từ, xin người hãy tha thứ cho gia đình thần!”
“.....”
Sao đến tận lúc này rồi mà mọi người vẫn sợ tôi vậy?! Mà cái này chẳng liên quan gì tới chuyện tôi là con gái Công Tước đúng không!
“Và xin người, hãy ban ‘phép màu’ cho thần!! Tử tước Lupon đã giới thiệu thần tham gia “Buổi Họp Thường Kỳ” rồi!”
Tôi không biết nói gì luôn....
Tử tước Carrow cũng là thành viên của “Hội của Thánh Nữ, người dùng bóng đêm che lấp ánh sáng” là một hội kín gồm những quý ông với làn da đầu có thể thay thế ánh mặt trời sống tại Vương Đô, họ tôn thờ tôi như là một “Tông Đồ của Kami”. ( Ở đây tác giả chơi chữ, trong bản tiếng nhật từ Kami viết là カミ, có thể hiểu là Thần hay Tóc.)
Thế quái nào mà cái hội kín chỉ toàn mấy ông già này vẫn tồn tại được vậy?
Aaaa~, tôi không thích cái hội kín đầy mờ ám như vậy đâu. Tôi muốn muốn một hội nhóm chân chính, yên bình nơi những thiếu nữ có vấn đề nào đấy trong cuộc sống đến tâm sự cơ.
“Xin hãy trả tiền quyên góp.”
“...dạ vâng.”
Maa, sau khi tôi lấy bóng tối che lấp ánh sáng rực rỡ trên đầu tử tước Carrow, ông ta lại một lần nữa thề trung thành với Công tước gia Verusenia và với chính tôi.
Chắc là ổn ha. Chẳng hiểu tại sao nhưng quý tộc thế giới này sao cứ khang khác với thường thức của tôi hay sao ấy.
Hôm sau, tôi đến uống trà với chị Ataline như đã hứa.
“Yurushia biết chị lúc chưa mất trí nhớ nhỉ? Mấy hầu gái chẳng chịu kể cho chị chuyện gì cả, nhưng hình như chị đã gây ra rất nhiều rắc rối.... Chị cũng gây rắc rối cho em luôn nhỉ?”
“Không, chị Ataline luôn rất ngon...À không, chị là một nữ quý tộc vừa dễ thương vừa xinh đẹp nữa.”
“Vậy à...”
Đúng đó! Lúc đó chị ngon hơn bây giờ nhiều. Khụ - Khụ.
“Tiện đây, Turushia ơi. Chị không nhớ rõ lắm, nhưng chị nghe mình còn có có một đứa em gái khác nữa....Em có biết gì không?”
“Hể...có luôn ạ?”
Trong những ký ức tôi nhớ về chị Ataline, tôi có cảm giác mơ hồ hình như sau lưng chị ấy luôn có bóng hình mờ nhạt của ai đó, nhưng tôi chẳng tài nào nhớ ra.
“Ưmmmm....”
Cả hai ậm ừ một hồi và cùng suy nghẫm, thế mà cuối cùng vẫn không có đáp án. Lạ kỳ ha.
Dĩ nhiên, mẹ với Cyril cũng có mặt luôn.
Đáng ngạc nhiên thay khi chị Ataline lại rất thân với Cyrill và cực kỳ giỏi trong việc chơi đùa với nhóc luôn.
“Cyril ơi~~, còn chị nữa nè ~~”
“Da.”
Chẳng hiểu tại sao, thằng bé giật tóc tôi. Đau! Không, chả đau chút nào!
Và cũng chẳng hiểu tại sao, Cyrill lại khá quý Rinne, hiện thường xuyên được mời đến tiệc trà của gia đình tôi. Mỗi lần Cyrill bò vào lòng Rinne rồi cười nắc nẻ thì anh ta chỉ biết quay sang tôi với vẻ mặt lo lắng.
“...Yurushia.”
“Vâng, vâng.”
Ngay cả người đã sống hàng nghìn năm, trải qua không biết bao thăng trầm cuộc đời như Rinne cũng không biết nên xử trí như thế nào với một em bé ư? Fufu
Ác ma hung bạo nhất Ma Giới. Ngay cả những Ác Ma Công khác cũng phải kiêng dè trước anh ta. Thế mà từ khi tới đây, Rinne lại thể hiện một khía cạnh lịch lãm và thông minh mà tôi chưa từng thấy bao giờ.
Những con ác ma mới sinh thường khá hung bạo. Song qua thời gian, chúng sẽ tự nhiên trở nên thông thái dần.
Thế mà anh ta vẫn giữ nguyên bản chất tàn bạo và tàn nhẫn qua hàng ngàn năm.
Để ác ma có thể hiển hiện trong vật chất giới khá phiền phức. Chúng cần một cái tên cùng một cơ thể để sử dụng. Song khi tôi hỏi Rinne tại sao lại đi cùng tôi thì anh ta trả lời tôi với vẻ sững sờ.
“Vì ta quý cô thôi”
“........”
.....Maa, đến lúc về Vương Đô rồi.
Song, ngay lúc tôi sắp rời đi cùng với Rinne và mấy tùy tùng khác như thường lệ thì mẹ gọi lại, trông khá lo lắng.
“Yuru, đem theo cả đội hiệp sĩ hộ tống của con nữa đi.”
“....Ể”
Thấp thoáng sau cây cột, hai nữ hiệp sĩ hộ tống của tôi, Brit-chan và Sara, đang ôm chặt lấy hai cánh tay của Nia với đôi mắt đẫm lệ.
Đối với tôi, đem theo họ chỉ tổ làm tốc độ di chuyển chậm lại, thế thì thà để họ ở lại bảo vệ gia đình còn hơn, nhưng....bầu không khí lúc này dường như không phù hợp lắm để nói vậy.
“Yurushia. Ta sẽ ở lại.”
“Rinne?”
Tôi bất ngờ trước những lời của Rinne.
Bình thường, tôi nghĩ anh ta sẽ chọn đi du ngoạn và tung hoành khắp nơi chứ không phải ở lại chốn hẻo lánh như này.
“....chỉ là vài con người thôi.”
“À”
Tóm lại, từ góc nhìn của Rinne, đối đầu với con người bình thường chẳng khác nào đi vờn nhau với mấy con bọ nhỏ nhỏ, quá sức phiền phức và tốn thời gian.
Hình như tôi từng được bảo mình còn hiếu chiến hơn cả Rinne, chắc do tôi tưởng tượng ra thôi.
Không như cựu con người Geass với Onza hay các tùy tùng của tôi, anh ta nhận ra mình thiếu thường thức để hòa nhập vào xã hội loài người, thế nên anh ta mới chọn ở lại vùng nông thôn này để luyện tập.
“Với lại, Yurushia không thể sử dụng toàn bộ sức mạnh nếu gia đình gặp nguy hiểm nhỉ?”
“Đúng...cảm ơn, Rinne.”
Đó là lý do tại sao lần này những thành viên đi cùng tôi có hơi khác bình thường một chút.
Tại sao lại vậy á hả? Trước hết, tôi quyết định đem theo Onza và Geass do họ gặp vấn đề vế thời gian nhân hóa. Tôi cũng để Noa lại với Rinne, còn Fanny sẽ làm người chuyển tin nhờ vào khả năng dịch chuyển tức thời.
Chung quy lại, những người sẽ đi cùng tôi là Tina, Nia, Geass, Onza và 8 người thuộc đội nữ hiệp sĩ hộ tống.
Gì thế này, sao tất cả bọn họ đều đáng lo hết cả vậy!
Sáng sớm hôm sau, chúng tôi lên đường đến Vương Đô để gặp cha.
Đích đến đầu tiên: Dinh thự công tước gia Verusenia tại vùng Thule.