“Cô, cô nương!” Đới Tiềm ho nhẹ: “Thật sự là không có cách nào khác, thuộc hạ biết người rất bản lĩnh nên có thể chạy khỏi hoàng cung. Vì vậy mới nghĩ ra cách này, nếu như có đắc tội, kính xin cô nương tha lỗi. Chỉ là...” Hắn đổi đề tài: “Hôm đó trong cung thật sự không ngờ người sẽ trốn, đây là do thủ vệ sơ suất. Nhưng hôm nay... Cô nương! Dù có thế nào người cũng không trốn được đâu!”
Vệ Lai ngẩng đầu, chỉ thấy trong phòng ba tầng, ngoài phòng ba tầng tất cả đều là người Đới Tiềm mang đến, cân nhắc tình hình bây giờ của mình một chút...
Bỏ đi!
Nàng nhận thua!
Trên người bị thương, dù có chạy, có thể chạy xa sao? Còn có thể hi vọng được gặp lại Quý Mặc Trần nữa sao?
“Lam cô nương!” Như đoán được nàng đang nghĩ gì, Đới Tiềm cười nhẹ nói tiếp: “Nơi này không có ai để người làm con tin, cho dù người bắt thuộc hạ, những người này cũng sẽ không bận tâm đến an nguy của thuộc hạ mà đồng loạt xông lên! Đây là lệnh Hoàng thượng đã sớm căn dặn. Hôm đó trong tay người còn có Thái hậu, nhưng hôm nay...” Ý trong lời hắn rất rõ ràng: “Mặt khác, thuộc hạ có chuyện này cần nói với cô nương! Người trong tộc của người đã bị khống chế hết, tộc Nhu Thiên hoặc là phú quý vĩnh viễn hoặc là hậu thế vĩnh viễn biến mất từ đây, đều phụ thuộc vào quyết định của người, kính xin cô nương cân nhắc!”
Vệ Lai nghiêng đầu, hai chữ “Nhu Thiên” này lần đầu tiên nàng nghe thấy, người trong tộc của nàng? Chẳng lẽ là nói nhà mẹ đẻ của Lam Ánh Nhi?
“Muốn ta về làm gì?” Sau đó cầm một cục đá lên thảy qua thảy lại chơi ở trong tay, trên mặt còn là cái vẻ không để ý gì: “Lấy nhà mẹ ta để uy hiếp lão tử, Hoàng thượng của các ngươi thật là có tiền đồ!”
Đới Tiềm run lên, nhưng trong lúc mơ hồ lại nghĩ đến trận phạt trong cung hôm đó, cô gái bị đặt trên đống lửa bỗng vứt lại một câu: “Chỉ vì một tên đàn ông mà lại muốn thiêu chết lão tử.”
Mặc dù lúc ấy tiền Hoàng hậu giận đến run chân nhưng nói thật ra, với một tên thị vệ nhỏ như hắn mà nói, câu nói kia thật sự quá tuyệt!
Sau đó Lam Ánh Nhi bỏ lại Thái hậu chạy trốn, hắn may mắn là người đầu tiên chạy lên nâng người dậy, vì vậy được Lão thái thái nhớ mặt, sau khi tân đế lên ngôi liền được giao chức thống lĩnh cấm quân.