Lệ Ngạn Thư hủy quan hệ nhận nuôi của y và Tạ gia.
Nên nói là may mắn, lúc trước Tạ Hữu Thư nhận y về, đi đăng ký chính là thủ tục nhận con nuôi.
Hiện tại hủy quan hệ, y mới có thể thuận lợi kết hôn cùng Tạ Khởi.
Khoảng thời gian trước có lời đồn y không phải là con ruột của Tạ Hữu Thư, bây giờ được chứng thực ở cuộc hôn nhân này.
Rốt cuộc Lệ Ngạn Thư có phải con ruột hay không, chuyện này chỉ có Tạ Hữu Thư và mẹ của y biết được.
Nhưng hai người đều đã tạ thế, Lệ Ngạn Thư nói không phải, còn có ai dám nghi ngờ bọn họ.
Người lén tăng thêm phỏng đoán cho rằng bọn họ thật sự là anh em ruột không ít, nhưng Lệ Ngạn Thư hoàn toàn không để ý.
Hôn lễ của bọn họ tổ chức cũng không long trọng, để con gái làm tiểu hoa đồng.
Trên lễ đường tuyên thệ, hay là chụp ảnh cưới, đều mang con bé lên.
Con bé xuất hiện, ngược lại khiến chuyện Lệ Ngạn Thư không phải là con ruột Tạ Hữu Thư trở nên đáng tin hơn.
Đại đa số người cho rằng, nếu là anh em ruột, sao có thể sinh ra một cô bé lành lặn bình thường.
Còn đáng yêu như vậy chứ!
Vào ngày diễn ra hôn lễ, Lệ Ngạn Thư không dùng bất cứ thứ gì che đi ký hiệu sau gáy.Dấu cắn của Alpha, trắng trợn mà táo bạo lộ ra sau cổ.
Ngoại trừ y và Tạ Khởi, không người nào biết, đây là một cuộc hôn nhân trái luân thường đạo lý.
Lệ Ngạn Thư nhìn Tạ Khởi nắm tay con gái đứng cuối thảm.
Y chưa bao giờ nghĩ tới, kết cục cuối cùng của y và Tạ Khởi, vậy mà lại là cùng nhau đứng trước lễ đường.
Cũng không nghĩ tới, y sẽ bị hắn đánh dấu.
Nếu là Lệ Ngạn Thư của trước kia, khi biết rằng cuối cùng mình sẽ bị Tạ Khởi thuần phục.
Y nhất định sẽ khịt mũi coi thường, cũng cho rằng chuyện này không có khả năng.
Giống như Tạ Khởi nói, y không hiểu yêu là thứ gì.
Có lẽ y của hiện tại, chưa chắc đã có thể định nghĩa rõ ràng về cái gọi là tình yêu.
Tạ Khởi cũng chưa bao giờ nói, hắn có yêu y hay không.
Chỉ là Tạ Khởi đã cho y tất cả.
Y muốn hôn nhân, Tạ Khởi đồng ý.
Y muốn đánh dấu, ban đầu Tạ Khởi không đồng ý, sau đó cũng chấp thuận theo.
Quan trọng nhất chính là, Tạ Khởi đã ở bên cạnh y.
Đăng ký kết hôn, chỉ khiến trói buộc giữa bọn họ càng thêm chặt chẽ.
Bọn họ huyết mạch tương liên, vốn dĩ không nên có mối quan hệ như hiện tại.
Cuộc đời Tạ Khởi, nếu không gặp y sẽ như thế nào.
Lệ Ngạn Thư cũng từng tự hỏi bản thân vấn đề như vậy.
Nhưng y nghĩ, nếu bọn họ chưa bao giờ gặp nhau, sau khi trưởng thành, nhất định sẽ tương ngộ một lần nữa.
Có lẽ kết cục vẫn sẽ giống như bây giờ, bọn họ đã được chú định sẵn phải hấp dẫn lẫn nhau.
Lệ Ngạn Thư đi tới bên cạnh Tạ Khởi, đối phương đeo nhẫn cho y.
Mục sư chúc phúc hai người trở thành phu phu trăm năm đầu bạc răng long, bọn họ trao nhau nụ hôn trong tiếng vỗ tay của mọi người.
Có lẽ tương lai về sau, sẽ còn xảy ra rất nhiều chuyện.
Nhưng Lệ Ngạn Thư không quan tâm, y đã có được thứ mình muốn.
Quá trình gian nan lại dài lâu, đây là một cuộc đi săn lẫn nhau, nơi mà thợ săn đi săn con mồi, cũng là nơi để con mồi bắt lấy thợ săn.
Nhẫn cưới và ký hiệu, đều là tầng tầng lớp lớp chúc phúc.
Lệ Ngạn Thư duỗi tay ôm lấy Tạ Khởi, y vốn là người bình tĩnh, trong kế hoạch hôn nhân cũng rất quyết đoán.
Ngược lại là hắn khi đứng trước nhiều lựa chọn, vô cùng gian nan.
Tạ Khởi vươn tay ôm lấy y, Lệ Ngạn Thư cảm nhận được trên cổ có chút ướt át.
Y ngây ngẩn cả người.
Thanh âm Tạ Khởi có chút khàn đặc, ở bên tai Lệ Ngạn Thư nhẹ giọng nói một câu.
Lệ Ngạn Thư cười.
Y hôn nước mắt Tạ Khởi, nhỏ giọng nói: “Anh biết.”
“Anh cũng…”
Từ quá khứ, đến hiện tại, thậm chí cả tương lai.
Sẽ vẫn luôn là vậy.
Định nghĩa thực sự của tình yêu là gì?