Chương :
Tác giả: Han Mint
Nhóm dịch: Azure's Attique
Người dịch: Lancelot
Proof: Lancelot
Không cần biết một quý tộc quyền lực như thế nào nhưng chắc chắn có ba việc họ bắt buộc phải thông qua thánh đường: lễ rửa tội, hôn lễ và tang lễ.
Thánh đường phản bác tuyệt đối với việc để con ngoài giá thú nắm quyền thừa kế, bởi vì họ là những người minh chứng cho sự thiêng liêng của lời thề hôn nhân và quyền giám hộ.
Tài sản chỉ có thể được chuyển giao khi còn sống, còn một số tước hiệu cũng có thể được chuyển giao.
Nhưng nếu một tước hiệu thuộc về một gia tộc tự thân nó không thể được chuyển cho ai khác. Nói cách khác, con ngoài giá thú không được quyền thừa kế chúng.
Ngay cả họ có cả trăm người con, nhưng nếu không có một người thuộc dòng dõi chính thống thì danh hiệu đó cùng với toàn bộ gia sản sẽ hoàn trả lại cho các hoàng thân quốc thích.
Điều duy nhất để tránh việc này chính là những người trong hôn phối phải nhận con nuôi.
Đây cũng là cách hữu hiệu nhất để những người trong hôn phối không có con bảo vệ chính họ.
Cuộc chiến giành ngai vàng ngay lúc này, chính xác hơn chính là do ảnh hưởng của đức vua đã gieo mầm cho việc này.
Tiên đế không có con với vị nữ hoàng đầu tiên, nên ông ta đã có một mối quan hệ ngoài luồng và đã để hoàng hậu nhận nuôi đứa con đó và cậu ta trở thành thái tử.
Đấy chính là hoàng đế Gregor.
Nhưng không may là hoàng hậu đã qua đời sau đó một năm, và tiên đế đã cưới một người phụ nữ khác trẻ hệt như con gái ông ta.
Người con đầu tiên chính là mẹ của Cedric, người thứ hai chính là đại công tước Roygar, một trong các ứng viên để trở thành hoàng đế sau này.
Chính sách hoàng gia đang bị xáo động mạnh mẽ.
Tuy nhiên, hiện tại đã quá trễ để thay đổi vị trí những người có thể làm thái tử sau khi đã ấn định các ứng viên.
Những người được chọn đã trưởng thành và tự xây dựng quyền hạn cho chính mình, và hoàng đế cũng đã ngoài tuổi.
Mặc khác, hoàng đế Gregor đã có gia đình sau khi tiên đế qua đời.
Dù như vậy, hoàng đế Gregor cũng đối mặt với vấn đề về huyết thống vào những ngày đầu ông tại vị.
Do dó, việc thanh trừng ba mẹ của Cedric vì tội phản quốc giúp ông củng cố sức mạnh hoàng gia.
Dù vậy dấu hỏi về vấn đề huyết thống vẫn kéo dài từ khoảng thời gian đó.
Nếu như hoàng đế Gregor có con thì mọi chuyện cũng chẳng phức tạp như bây giờ. Vì ông ấy đã ngồi trên ngai vàng rồi.
Song, nữ hoàng không có một người con nào thuộc dòng dõi hoàng tộc. Theo luật, thì người thân nhất của hoàng đế chính là đại công tước Roygar.
Thánh đường cố gắng ngăn chặn việc trung hòa hôn nhân giữa hai thế hệ nên đại công tước Roygar có thể xem là kẻ thù của hoàng đế.
Quyền thừa kế này thực chất đủ khả năng để chất vấn hoàng đế.
Nên cách nhanh nhất và chắc chắn nhất để Lawrence trở thành thái tử chính là trở thành con nuôi của nữ hoàng.
Ngoài việc đó ra thì không còn cách nào ngoài buộc Lawrence phải kết hôn với thánh nữ để được công nhận, như Artizea đã làm ở kiếp trước.
Đấy đều là sự thật.
Thuyết đầu đọc chính là thứ đáng sợ nhất khi chúng ta biết rằng nó là sự thật.
Đó là bởi vì không cần biết một người bị tiêm nhiễm như thế nào, họ cũng sẽ đi đến cùng một kết luận một cách lí trí nhất.
Lawrence đủ thông tuệ để hiểu ý của Artizea.
Đồng thời anh cũng dại dột khi cho rằng những lời Artizea nói chưa bao giờ chưa bao giờ có lí.
'Anh trai của mình là một kẻ ngạo mạn và ích kỷ.' - Artizea nghĩ vậy, khi nhìn Lawrence.
Thật là kiêu ngạo khi nghĩ rằng sự thiên vị kiên định của hoàng đế đối với anh sẽ không bao giờ thay đổi.
Bởi vì ngoài Lawrence ra hoàng đế vẫn còn những đứa con hoang khác.
Tuy nhiên, lý do hoàng đế chọn và thiên vị Lawrence không phải vì anh ta là con trai ngài hay vì địa vị cao của thân mẫu anh.
Đó là bởi vì ông ta yêu Miraila và quyết định xây dựng một gia đình với bà ta.
Nếu như trò chơi gia đình rạn nứt, sự yêu mến của hoàng đế cũng tan biến tựa như tuyết mùa hè.
Ngay cả Miraila cũng biết điều đó, nhưng Lawrence lại không..
Những thứ mà Miraila cố gắng làm để xoa dịu cơn giận của hoàng đế và cố gắng chuyển hướng tình yêu và các đặc ăn cho Lawrence hầu như anh ta chẳng để tâm đến chuyện đó.
Bởi vì tình yêu thương và sự hy sinh của một người mẹ đối với anh đó là chuyện hiển nhiên.
Artizea thì thầm thêm một câu nữa như thể cô đang xem những suy nghĩ u ám của Lawrence có bị xoay chuyển bởi những lời cô đã rót vào tai anh.
"Có thể, nhưng em không biết mẹ có cố ý để em không nói ra những lời này hay không, nhưng mẹ ám ảnh về anh trai."
"....Tia"
"Em rất quan ngại việc đó. Vì đức vua ngài ấy rất yêu quý anh, nên mọi người nghĩ anh sẽ là thái tử trong tương lai, nếu như lỡ ngày mai có chuyện gì xảy ra. Thì đại công tước Roygar sẽ kế tục ông ấy."
"Tia, đừng nói gở như vậy. Chỉ nhắc đến thôi cũng đủ kết tội em mưu phản."
"Vâng,... em xin lỗi."
"Anh không hiểu sao em lại lo lắng điều này."
Lawrence nói với đôi mắt đang căng thẳng vì bất an.
"Bởi vì em là em gái của anh. Sự an toàn của anh cũng chính là của em."
Artizea cúi đầu.
Những lời nói này gieo cho anh ta hi vọng rằng sẽ có thể nhận được sự ủng hộ từ phía đại công tước Evron. Đồng thời, nó cũng làm cho anh cảm thấy lo lắng và bất an từ phía Artizea.
Lawrence sau một lúc im lặng, liền giận dữ nói.
"Tại sao em có thể dễ dàng nói ra việc sẽ chấm dứt quan hệ với mẹ như vậy được chứ?"
Anh ta hỏi lần nữa.
"Nhưng những gì em nói cũng có lí."
Anh ta gật đầu.
'Xong'
Artizea cảm thấy nhẹ nhõm trong lòng. Chất độc đã được đưa vào đúng vị trí của nó.
Chia nhỏ sức mạnh bằng cách ghẻ lạnh là một chiến thuật được dùng bởi những người yếu thế để chống lại những kẻ mạnh hơn.
Để có thể loại bỏ Lawrence, cô buộc phải loại bỏ Miraila.
"Đừng lo lắng quá nhiều."
"Vâng...em xin lỗi vì đã nói gở như vậy." - Artizea nói một cách thờ ơ.
Lawrence đứng lên, Artizea cũng đứng lên theo anh.
"Em không cần phải đi. Quản gia sẽ tiễn anh."
"Anh trai."
"Anh mong chúng ta có thể gặp lại khi mặt em đã đỡ hơn. Vào lúc đó, cũng có đại công tước Evron."
"Vâng."
Artizea cúi chào. Lawrence vỗ vào vai cô và đi ra ngoài.
Tiếng chào vọng lại từ phía xa. Artizea ngồi trên ghế sofa một lúc, cảm thấy mệt mỏi.
Với việc này, Lawrence sẽ ngăn cản Miraila đến tham dự hôn lễ.
cốc, cốc
Có tiếng gõ ngoài cửa.
Đó là Marcus mở cửa bước vào lịch thiệp đưa lá thư đặt trên một chiếc khay bạc cho cô.
Artizea cười ngượng ngùng.
"Ngài không phải tự mình làm những việc vặt này đâu."
"Đây là tin mà người đang chờ đợi. Tôi đích thân mang nó đến vì tôi sợ ngài Lawrence có thể để ý chuyện gì đang xảy ra."
Ông ấy đưa chiếc khay ra. Bên trên là một lá thư được đóng một con dấu sáp in hình một con hải long.
Đấy là thư mời của nữ hoàng.
"Cuối cùng."
Cùng lúc cô đứng lên đi khỏi phòng tiếp khác, thứ cuối cùng cô đợi đã đến
Artizea cười một cách hài lòng.
Trong lúc những hỗn độn trong đầu anh diễn ra, anh không biết mình đã về đến nhà cho đến khi cửa xe ngựa mở ra.
「Ta là cha của con, và ta không có ý định cho con trở thành người thừa kể của ta một cách vô điều kiện. Ta không để làm điều đó.」
Những lời của nhà vua lại hiện lên trong đầu anh.
「Cứ kéo Ced về phía của con. Chuyện còn lại để ta lo」
Vào thời điểm đó anh cơn giận đang dồn nén bên trong anh không hề chấp nhận ý kiến đó, nhưng lúc này anh lại nghĩ về điều đó, điều này cũng có lý.
Amelia Harper, một trong những thân cận của hoàng đế đã từng khuyên anh. Đó là khi mọi người nghe tin về chuyện giữa Artizea và Cedric.
「Đại công tước Evron là một trong những kẻ thù của hoàng tộc. Nếu như nhận được sự trung thành của anh ta, chỉ với điều đó thôi đã củng cố rất lớn cho ngài về việc hợp pháp.」
Đó là những lời đụng chạm vào tự ái của Lawrence.
Vì anh ta cũng không che giấu sự khó chịu, Harper lạnh lùng nói.
「Hoàng đế là người uy quyền nhất đế quốc này, ngài muốn trở thành hoàng đế, nhưng lại không đủ tự tin để khiến đại công tước Evron về phía mình ư?」
Anh nên nghe khuyên của Harper cẩn thận hơn.
Có thể hoàng đế đã sắp xếp gì đó sẵn cho anh rồi.
Anh bắt buộc phải chờ đợi.
Suy nghĩ thế, anh bước vào bên trong đại sảnh dinh thự Rosan lạnh lẽo.
Miraila nhanh chóng đến gặp anh ở đại sảnh. Bà ta đã khóc nhiều đến mức sưng hết cả mặt như thế ư?
"Lawrence Lawrence con đây rồi, Tia thế nào rồi? Nó có quay về không?"
"Từ việc mà mẹ nắm tóc và đánh Tia trước mặt vị hôn phu và những khách mời của nó, thì mẹ có nghĩ nó sẽ quay về đây không?"
"Nhà của con nhỏ đó là ở đây. Nó buộc phải quay về!"
"Công tước Evron sẽ không cho phép việc đó."
"Thật nhảm nhí! Tên đó đã nói gì? Đó là con gái của ta! Hơn nữa con bé đó còn nhỏ mà? Tên đại công tước Evron đó định làm gì con gái của ta? Ta không hề tán đồng hôn sự này!" Miraila gào thét, bám vào người Lawrence.
Đây là một thái độ kì quặc, vì Miraila sẽ không bao giờ để lộ một bộ mặt xấu xí của mình như vậy. Đấy chứng tỏ bà ta tuyệt vọng đến mức nào.
Nhưng Lawrence đẩy bà ta ra một cách lạnh lùng.
"Mẹ à, mẹ định hủy hoại tương lai của con à?"
Những lời nói của Lawrence làm Miraila nấc lên và im bặt vì sợ.
"Ý.. Ý con là sao?"
"Mẹ chẳng phải đã nghe cha nói là Tia may mắn mới tạo thành mối quan hệ với đại công tước Evron. Thế tại sao mẹ lại làm vậy?"
"Kh...không phải thế. Làm sao Tia có thể làm thế với ta chứ? Ta không cố ý làm Tia bị đau. Con cũng biết mà, phải không? Sao ta có thể sinh ra một đứa con gái như thế chứ?"
"Con biết, đúng thế."
Lawrence nhìn chằm chằm bà ta với vẻ mặt tàn nhẫn không chút hơi ấm.
"Mẹ đã rất vất vả khi sinh. Đây là lần thứ hai rồi, đúng chứ?"
"Hả..hả? Lần thứ hai..."
"Mẹ đang cản con đấy. Mẹ đã sinh ra Tia, rồi còn làm việc này nữa. Mẹ muốn con chết à?"
Lawrence nhẹ nói, tay sửa lại chiếc khăn choàng trên cổ Miraila.
Miraila rụt cổ lại vì sợ.
"Ý.. Ý con là sao? Sao ta lại muốn con chết chứ?"
"Chết hay trở thành hoàng đế. Chỉ có thể chọn một trong hai. Mẹ đừng cố làm chuyện vô bổ nữa và ở yên đó đi."
Lawrence nghiến răng.
"Dù gì thì mẹ cũng chẳng có bản lĩnh để lật đổ nữ hoàng hay giúp con trở thành hoàng tử."
"Lawrence con biết à? Nữ hoàng..."
Miraila lẩm nhẩm trong gương mặt đáng thương. Lawrence quay đi.
"Không, không Lawrence mẹ sẽ không bao giờ làm con thất vọng, mẹ sẽ không như vậy nữa, không làm con thất vọng nữa, Lawrence, Lawrence!"
Miraila vội vã đuổi theo sau anh ta, nắm lấy cánh tay anh ta. Lawrence thô bạo hất tay bà ta ra và bước ra ngoài một lần nữa.
Mirail gục người xuống khóc nấc lê.