Đất nước này có thành lập một trường đặc biệt dành cho quý tộc và những người xuất chúng, đó cũng là cơ hội tiếp xúc với mọi người để có thể trưởng thành. Thời gian học là trong 4 năm, từ 14 tuổi cho đến lúc 18
tuổi. Mọi người sẽ học ở đây chung một hệ thống giáo dục mà không phân biệt tầng lớp.
Đối với chúng tôi, quý tộc, việc ghi danh ở trường là bắt buộc, và với thường dân thì họ phải cạnh tranh với nhau về sức mạnh phép thuật hoặc sức mạnh thể chất, nếu qua họ có thể nhập học và được miễn học phí.
Trong tương lai, các sinh viên tốt nghiệp sẽ trở thành quan chức chính phủ. Nhưng người ta nói rằng với các cô gái bước vào trường đó chỉ có mục đích duy nhất là để tiếp cận các quý tộc.
Một cô gái từ trại trẻ mồ côi, một cô gái tựa như thiên thần đã vào học với cái suy nghĩ hời hợt đó, cô gái đó là Meg (←đó là cách mà tên tên Hoàng và đám tùy tùng vui vẻ gọi cô ta). với một danh sách dài mà người đầu chính hôn phu của tôi nhị Hoàng tử Gilbert và tiếp đó là những kẻ hầu cận (Bao gồm cả em trai tôi Chris, một phụ tá tương lai của gã hoàng tử), cô ta bước vào vòng quay của mình, tạo ra một dàn harem tươi trẻ và tràn đầy nụ cười.
Nói thẳng ra, cô ta không xinh đẹp cho lắm. Về sắc đẹp, tôi đẹp cô ta hàng chục lần. Mẹ tôi là Công chúa của quốc gia láng giềng, Sith. Cô công chúa được gọi là một báu vật của quốc gia. Nhưng mẹ tôi yêu cha tôi, Công tước xứ Yuk, và ích kỷ kết hôn với ông ấy. Sau đó, bà ấy đã qua đời khi sinh ra tôi.
Khi tôi lên 5 tuổi, tôi đã gặp đứa em trai cùng tuổi với tôi, Chris, và cho đến tận bây giờ tôi cũng không thể quên được cái cú sốc của thời điểm khi tôi gặp người mẹ kế.
Cha tôi nói rằng, ông đã có một mối quan hệ trước khi lấy mẹ tôi, người mẹ kế của tôi là một nữ Nam tước. Vì họ không cùng địa vị xã, nên hôn nhân của họ không được chấp nhận. Ông gặp mẹ tôi khi ông đang tìm kiếm sự ủng hộ cho cuộc hôn nhân đó. Mẹ tôi đã giúp ông ấy, mẹ tôi đã rất chán ghét thứ tình yêu phân biệt địa vị xã hội. Ông đã bị mẹ tôi quyến rũ và họ đã kết hôn với tình yêu dành cho nhau.
.
.
.
.
.
.
.
Và, mẹ kế của tôi ?
Ông đã gửi một lá thư chia tay với mẹ kế của tôi từ nước Sith. Hey, vậy tại sao tôi lại có một người em trai cùng độ tuổi! Tôi muốn đấm ông ta.
Ông ngủ với cô ấy, người yêu ông, một lần cuối………………..Bởi vì! Sau khi kết hôn, cô sẽ trở thành một tình nhân…………….theo kiểu, ông ta chỉ chu cấp cho cô mà không màng đến quan hệ thể xác. Với cái chết của mẹ tôi, ông ta tái hôn với cô ấy, nghĩ rằng tôi cần một người mẹ.
Thẳng thắn, tôi không cần người mẹ kế này. Những điều khó chịu phát sinh hàng ngày và cả những người hầu cho phục vụ người phụ nữ quan trọng đó nữa (một nữ công tước). Đôi mắt cô ta luôn sáng ngời khi thấy mấy chàng trai trẻ.
Cả cha tôi nữa, ông ta không mấy khi ở nhà, có lẽ vì sợ làm tổn thương mẹ kế của tôi…………
Bởi vì, ông ta ở nhà, ông ta luôn dính lấy tôi……………………
(Tôi chắc chắn ông ta đang tìm tôi……..)
Trong một năm vừa qua, tôi đã nghĩ về điều đó vài lần, nhưng Chris là người thừa kế, cho nên cha tôi, người không muốn lựa chọn giữa Chris và tôi, ông ta đã không báo cho cậu ta về nơi ở của tôi, nghĩ rằng tôi thật đáng thương. Ngoài ra, tôi cũng không biết chuyện gì sẽ xảy ra với tôi nếu nếu tôi sống cùng Chris và mẹ kế đó.
.
.
.
Cuộc đàn áp bất ngờ bùng phát ở nhà khách của ngôi trường. Một vở kịch công khai. Vô cùng ranh mãnh. Mọi người xung quanh tôi đều quá ngạc nhiên. Hầu hết các cô gái ở đây đều là những vị hôn thê của đoàn tùy tùng vui vẻ (← một phần của đám đông), đám tùy tùng đó đã gia nhập dàn harem của Meg cùng như hoàng tử Gilbert và đám bạn thân.
Các cô gái bảo vệ tôi đến cùng nhưng………………
Cô gái đó, thật là một thiên thần, cô ta không thể là ác quỷ được! Cô có mái tóc và đôi mắt màu nâu nhạt. Cô ta không phải là quá xinh đẹp, mấy gã kia thích gì ở cô ta chứ ? Cô ta có một cơ thể nhỏ nhắn ? Hay các anh thích bảo vệ mấy con động vật nhỏ bé ? Hoặc là, các anh là lolicon ?
Vừa khóc Meg vừa buộc tội tôi chế nhạo cô ta (Tôi chỉ cảnh báo cô ta không nên tán tỉnh những người đã có hôn thê. Tôi làm vậy bởi vì tôi là con gái của công tước, một trong những người có địa vị xã hội cao ở đây), tôi có thể đã đẩy nhẹ cô ta lúc đi ở hành lang và khiến cho cô ta ngã (Vì Meg đang độc chiếm hành lang như thể cô ta là nữ hoàng cùng đám tùy tùng vậy. Tôi nói “Tránh đường”, sau khi lườm và cũng là để tránh đụng vào cô ta. Tôi chắc chắn cô ta đã tự ngã) và sau đó…….
.
.
.
Sau đó, cô gọi Gilbert và các cộng sự vui vẻ của mình ra để làm thẩm phán xét xử cho những hành vi sai trái của tôi.
.
.
.
Vì tôi đang nghe những điều ngớ ngẩn, tôi chuẩn bị rời đi lặng lẽ, nhưng vai tôi đã bị Zack túm lấy,
anh ta là con trai cả của Bá tước và là thủ lĩnh của đoàn hiệp sĩ, ép tôi quỳ xuống. Do giày cao gót, tôi mất thăng bằng và tôi bị ngã đập đầu vào cạnh bàn.
Ba ngày sau, tôi tỉnh dậy và đang ở nhà. Một thành viên trong dàn harem của Meg, Chris nói “Hãy chuẩn bị rời đi đi. Chị gái, tôi sẽ để chị ra đi sau phiên tòa với sự tham gia của Hoàng tử để xử những tội ác mà chị đã gây ra”
.
.
.
Tôi đã hiểu sai hoàn toàn ý của cậu ta về “rời đi” và “ra đi”! Tôi bị ném vào một còn hẻm cạnh khu phố đèn mờ.
.
.
.
.
.
Đầu của tôi đau như búa bổ vì đang bị thương nặng, tôi rất muốn khóc, tôi không biết mình phải làm gì. Nếu tôi quay lại dinh thự mà lúc không có bố tôi ở đó, thì tôi chẳng biết đứa con trai của người mẹ kế đó sẽ là gì với tôi.
Tôi đang nghĩ đến việc đi đến vài nơi quen biết, nhưng tôi không muốn họ gặp tai họa bởi tên Hoàng tử và những kẻ theo chân.
.
.
.
Từ chiếc xe ngựa đẹp đẽ, tôi bị đá ngã thẳng xuống đất. Tôi phải cúi ngằm người xuống vì cơn đau đầu.
.
.
.
Tôi tự hỏi rằng sự oán hận tên Hoàng tử và cô ta có biến mất khi tôi chết.
Tôi được dạy dỗ nghiêm khắc để trở thành quý tộc và một nữ hoàng tương lai.Tôi sẽ phải vứt bỏ mọi thứ tôi đã cố gắng từ trước đến giờ…………..Đất nước này, nơi sẽ có một người bình thường và rất thiếu kinh nghiệm tên là Meg, trở thành nữ hoàng, mọi việc đã an bài.
Tôi sẽ không phải trở cái bổn phận phải thành một con người vì quốc gia này nữa. Tôi sẽ sống tự do……………...Nếu tôi không nghĩ vậy có lẽ tôi đã chết.
.
.
.
.
Một lúc sau, có một người hỏi tôi bằng một giọng nói nhẹ nhàng “Oh, cô ổn chứ ?”
Người đỡ tôi lên là một ikemen nhưng lại trông khá thiếu tế nhị và đầy vẻ hoang dã.
.
Tuy lớn lên như một quý cô, nhưng trong 3 năm họi tôi lại quen biết rất nhiều người, vì vậy mấy thứ như những cuốn sách người lớn hay mặt tối của thế giới này tôi đều biết.
Tôi nghĩ rằng họ sẽ sợ tôi vì tôi là hôn thê của hoàng tử, nhưng thực sự thì, tôi đã có một mối quan hệ tốt đẹp với những cô gái bình thường khác.
Quen những cô gái không nhìn thế giới này bằng cặp kính màu hồng, và chả để tâm đến địa vị, cuộc sống học đường của tôi đã rất thú vị.
Anh chàng ikemen hoang dã kia nói liên hồi. Tôi lờ anh ta đi, nhưng cái bụng rỗng của tôi gầm một tiếng lớn. anh chàng hoang dã điển trai kia bật cười và đưa tôi vào một nhà hàng gần đó.
Anh ta sẽ bán tôi như một con gái điếm? Sau khi suy nghĩ, tôi quên đi việc chạy trốn với chấn thương nặng ở đầu và thể trạng suy kiệt, vì vậy tôi theo ikemen hoang dã kia.
.
.
.
Tên của ikemen hoang dã này là Luke.
.
.
Đầu tiên, chúng tôi đến cửa hàng quần áo cũ để mua quần áo cho tôi.
.
.
.
.
Không, không, tôi không thể mắc nợ Luke, cái niềm tự hào của con gái Công tước trỗi dậy trong tôi. . Vì vậy, tôi đã đổi quần áo tôi đang mặc để mua quần áo rất rẻ. Chất liệu của chúng rất tệ.
.
.
Tôi cũng đã trả tiền cho bữa anh của Luke.
.
Anh nhìn tôi, ngạc nhiên.
.
.
“Bây giờ cô sẽ làm gì nào ?”.
.
Anh ta không biết gì về tôi ngoại trừ cái tên, nhưng anh ta lại lo lắng về tương lai của tôi.
.
“Hiện tại thì, có lẽ tôi đi làm phục vụ phòng”
.
.
Dường như có vẻ đây là bất ngờ khi có người lại có thể bình tĩnh và đứng vững trong hoàn cảnh này.
.
.
“Cô rất tốt, cô là một nữ quý tộc bị ngược đãi, tống vào khu ổ chuột và……………...Cô sẽ không trở thành người phụ nữ của tôi sao? ”
.
Có vẻ như Luke đã thấy khoảnh khắc mà Chris đã đá tôi.
.
“Ha? Cuối cùng thì, anh vẫn muốn cơ thể tôi?”
.
Nước mắt tôi bắt đầu chảy. Thực tế, tôi có vết thương nặng ở đầu, tôi đã bị vứt bỏ, tôi đã lo lắng và sợ hãi, và cái ý nghĩ muốn giết Chris và Gilbert cứ chiếm tâm trí của tôi.
.
Tôi tin rằng tôi đã được Luke giải cứu tại thời điểm đó, người đã đối xử với tôi rất tử tế nhưng………………
.
"Cô sai rồi! Không phải vậy! Hãy theo tôi!"
Tôi theo Luke, anh ta đang tức giận. Nhưng tôi không cảm thấy sợ anh ta.
Hình như anh ta khoảng 20 tuổi nhỉ? Anh ta, người đang đi trước mắt tôi, anh ta thật thanh lịch.
.
"Đây. Cô sẽ được an toàn ở đây. Hẹn gặp cô sau ”
.
"Chờ đã!!"
.
Tôi không thể theo Luke. Tôi, người được nuôi dạy như một quý cô, không thể bắt kịp anh ta………………..