Tại trung tâm của thị trấn có một quảng trường, và vào ngày hôm ấy, những chỗ ngồi được xếp chật kín quanh nó đầy ắp người xem hiếu kỳ.
Trong đó, có một chiếc ghế là to, cao và nổi bật hơn hẳn. Ngồi trên chiếc ghế là một thiếu nữ tóc vàng, mắt xanh trong bộ quân phục. Đó chính là Lobelia, nhị công chúa của Vương quốc Acacia.
Và ngồi cạnh cô là một người đàn ông trung niên tóc xám đang nhìn hai đứa con trai của mình bước vào. Cha của Qualia, Wannacry quan sát với vẻ hứng thú.
“Không ngờ mày vẫn dám đến. Tao có lời khen đấy.”
Arrows bước vào cùng lúc với Qualia và nói với vẻ ngạo mạn.
“Xem ra tao còn phải cảm ơn mày rồi. Mày sẽ được tao dùng làm bệ lót đường để thít chặt mối thâm tình với công chúa Lobelia.”
“…”
“Công chúa rất thích những người đàn ông mạnh mẽ. Việc dòng máu hoàng tộc luôn hướng tới kiếm thuật, ma pháp và tri thức âu có lẽ cũng là định mệnh.”
“…”
“Chỉ đánh bại mày có lẽ sẽ không đủ để gây ấn tượng với người, cho nên tao sẽ cố diễn sao cho kịch tính nhất có thể. Dù sao với một kẻ không có tài năng ma pháp như mày thì… Này!!”
Qualia không hề lắng nghe. Nó làm ngơ Arrows đang cáu bẳn phía sau mình mà chỉ nhìn về phía khán đài đầy nhộn nhịp.
Chỉ duy nhất một người nhìn lại với vẻ lo lắng cho Qualia, chính là Ina.
“Đã tiếp nhận tình hình.”
Sau đó, nó mới nhìn vào Arrows.
Như một vật cản đường.
“Đã học được giao thức không chấm dứt khả năng sinh tồn của đối thủ. Sẽ vô hiệu hóa đối thủ bằng cách làm mất ý thức.”
“… Mày vẫn nghĩ vụ hôm trước không phải là trùng hợp à?”
Arrows cười lớn, thái độ từ giận dữ chuyển sang khó hiểu.
“Xác nhận. Lộ trình tối ưu nhất đã và đang được tính toán. Anh sẽ bị vô hiệu hóa. Qualia sẽ không chết. Ina sẽ có vẻ mặt “ngon”.”
“… Thằng điên. Đến cái cách nói chuyện của mày cũng bắt đầu có vấn đề rồi. Cứ hành xử như vậy trước mặt công chúa Lobelia thì tao cũng sẽ bị xấu mặt lây mất.”
Arrows rút kiếm.
“Đây sẽ là bài học cuối cùng tao dạy cho mày với tư cách một thằng anh. Tao sẽ khiến mày phải chịu nỗi nhục đến kiếp sau cũng không thể quên.”
“…”
Qualia vẫn chưa cầm vũ khí.
“Sao đấy? Mày quên kiếm à?”
“Phủ nhận. Đã kết luận rằng không cần đến kiếm để vô hiệu hóa anh.”
Thay vào đó, nó rút ra món vũ khí photon đã được tạo ra từ trước.
Tuy nhiên, thứ đó trong mắt Arrows lại chỉ đơn thuần là một chiếc ống kim loại tầm thường, nên cậu ta chỉ nheo mắt tỏ vẻ nghi hoặc.
“Nào, hãy cho công chúa Lobelia chứng kiến tinh thần thượng võ giữa hai chiến binh!”
Wannacry ra hiệu cho trận đấu bắt đầu.
Không có giới hạn thời gian. Trận đấu sẽ chỉ kết thúc khi một trong hai đấu thủ bỏ mạng hoặc mất khả năng chiến đấu.
Cả hai đều chọn vị trí nằm ngoài tầm tấn công của đối phương, và Arrows là người ra đòn trước.
“Để tao khuấy động không khí lên trước! Hồng Điểu!”
Một ma pháp trận màu đỏ thẫm hiện ra dưới chân Arrows. Từ đó, vô số quả cầu lửa bắn ra.
Chúng bay lên trời, thay đổi hình dạng thành những con chim, rồi bay lượn tự do quanh quảng trường.
“Phát hiện nguồn nhiệt. Nhiệt độ ước tính: 700 độ.”
Những con chim lửa nhảy múa trên nền trời xanh thu hút ánh mắt của tất cả mọi người.
Tuy nhiên, mỗi sợi lông của chúng lại là một viên pha lê đỏ rực. Bất kỳ thứ gì bị cánh hay mỏ của chúng làm xước sẽ biến thành tro trong tức khắc.
Hơn nữa, quỹ đạo của chúng còn vừa nhanh vừa khó đoán.
Và đằng sau màn trình diễn cậu ta tạo ra bằng cách bay loạn khắp nơi, Arrows đang nở một nụ cười méo mó.
“Thời tiết hôm nay mới hoàn hảo làm sao. Nền trời xanh ngắt sau cơn mưa tạo nên màu sắc tương phản với những con chim lửa thật tuyệt đẹp. Đứng trước cảnh tượng này, đến tiếng quạ kêu cũng có thể hóa thành một bản thánh ca. Tao nhất định sẽ hỏa thiêu con vịt xấu xí làm vấy bẩn sân khấu hoàn hảo ngày hôm nay.”
Qualia không đáp lại. Dù sao mấy lời văn hoa của Arrows cũng đâu chứa thông tin gì quan trọng.
Quỹ đạo của Hồng Điểu, hướng gió và áp lực không khí, bùn trên nền đất, hành động của Arrows. Đó là tất cả những gì Qualia cần tiếp nhận.
“Loại – SÚNG.”
Qualia biến đổi vũ khí photon thành dạng súng nhưng không có ai nhận ra.
Đồng thời vào lúc đó, Qualia cũng hoàn tất tính toán của mình.
“Đã xác định lộ trình tối ưu nhất.”
Dù sao Qualia vốn cũng không hiểu thơ ca và nghệ thuật mà.