[Kagaya Saki, ngày 29 tháng 6]
Kagaya Saki tự nhận mình có tính cách hoàn toàn trái ngược với người bạn thân Nakamura Hiyori.
Hiyori rất thân thiện, chỉ cần có mặt là đã khiến mọi người vui vẻ. Ngược lại, Saki thường tạo cảm giác lạnh nhạt với người khác và không chủ động giao tiếp.
Có lẽ vì thế mà vào đầu năm lớp 10, Saki bị cô lập trong lớp. Song Hiyori đã chủ động bắt chuyện với Saki, cảm thấy thoải mái với thái độ tự nhiên của cô, khiến khoảng cách giữa họ nhanh chóng rút ngắn. Nhờ Hiyori mà Saki đã kết bạn được thêm với Aika, Ran và nhiều bạn khác nữa, giúp cô có một cuộc sống học đường vui vẻ.
Vì vậy, lúc biết Hiyori chính thức cặp với người mà cô ấy đã thầm thương trộm nhớ, Saki rất vui mừng và mong rằng Hiyori sẽ hạnh phúc.
☆
"Nóng quá! Mùa này dễ bị đổ mồ hôi tay ghê. Mình nên chăm sóc da tay như thế nào đây? Liệu con trai có để ý không nhỉ?"
Sau tiết ba môn thể dục, Hiyori về lớp, đứng trước quạt hóng gió và hỏi Saki như vậy.
"Hiyori có bận tâm mồ hôi của Kaburagi-kun không? Không chứ gì? Thế thì Kaburagi-kun cũng vậy thôi, không sao đâu."
Saki thích nghe bạn thân tâm sự chuyện yêu đương. Khi nói về tình cảm, Hiyori rất trong sáng, ngây thơ, và vô cùng đáng yêu. Tuy nhiên, nhiều lúc Saki cũng cảm thấy ngán ngẩm, muốn bắt bẻ cô ấy.
Thấy Hiyori gật đầu trước câu trả lời của mình, Saki an tâm là cô ấy đang có mối tình đẹp đẽ. Saki đã nói chuyện với Shun vài lần, dù cậu ấy có tiếng lăng nhăng nhưng lại rất tử tế và thật sự trân trọng Hiyori.
Người ta thường nói con người trưởng thành qua những vết thương lòng, nhưng Saki không muốn thấy người bạn thân yêu dấu của mình bị tổn thương.
"Tiết sau lại học xã hội hiện đại... Buồn ngủ quá, nhưng gần thi rồi nên không ngủ được."
"Tớ có kể là hôm học nhóm mà cậu vắng mặt, bọn tớ đã gặp bạn của Shun-kun, Kengo, đứng thứ 3 khối trong môn xã hội hiện đại phải không? Trông hơi đáng sợ nhưng cậu ấy giỏi thật đấy!"
"Mà buổi học nhóm đó chắc chắn sẽ lãng phí thời gian thôi. Tớ muốn học hành nghiêm túc mà. Thế Kengo-kun có dạy gì không?"
"...Không. Cuối cùng thì ai cũng tán dóc."
"Biết ngay mà. Nhóm của Kaburagi-kun cứ chơi bời hoài, tớ không thích, tốt nhất là không đi. ...Ran và Aika có sao không? Có bị Mori tán tỉnh không?"
"Qua trò chuyện, mình thấy mọi người đều tốt mà. Với lại, Mori-kun không có mặt ở đó, hình như bận làm việc riêng... Ủa mà, Saki để ý Mori-kun á!?"
"...Tớ đã nói rồi, hoooooàn toàn không có."
Dù bản thân có bị tổn thương thì vẫn muốn theo đuổi tình yêu bằng bản năng.
Đó là phương châm của Saki, nhưng cô không muốn nhảy vào vùng mà mình biết rõ là nguy hiểm.
Tuy nhiên, sau khi nhìn nhận lại, cô thấy Mori cũng khá chín chắn, biết ý tứ khi nói chuyện, hay quan tâm đến người xung quanh chứ không chỉ nghĩ đến bản thân.
"Nhưng Saki thường nói không hiểu tình yêu là gì cơ mà?"
"Đúng vậy... nhưng tớ không muốn thích ai đâu. Hiyori với Kaburagi-kun cũng chỉ gặp khi rảnh rỗi mà. Tụi này vốn không có điểm chung nên khó có tiến triển lắm. Vì lẽ đó, khỏi mơ tưởng hẹn hò kép nhé."
Nhìn phản ứng trên gương mặt dễ đọc vị của Hiyori, Saki bật cười.
Lúc đó, chuông báo tiết học thứ tư vang lên.
Chẳng rõ do buồn ngủ hay do câu chuyện tình cảm trước đó, Saki thấy khó tập trung vào giờ học dù đang trước thềm kỳ thi. Cô thở dài, nhìn ra cửa sổ với ánh mắt mơ màng.
Tuy mong người mình thương chân thành với mình, nhưng Saki lại không thích người thật thà. Bạn trai trước giờ của cô toàn mấy gã cơ hội, hay lừa dối cô. Khi yêu, cô quá mù quáng để nhận ra bản chất của họ.
Có lẽ Saki không đủ tư cách để tư vấn tình cảm cho Hiyori, nhưng hy vọng mình trở thành bài học nhãn tiền để cảnh tỉnh cô ấy.
Mong người tiếp theo mình thích sẽ quý trọng mình.
Không biết hoàng tử của Saki bao giờ sẽ xuất hiện.
Cuộc đời cô vẫn còn dài mà.