Hee Ah nhẹ nhàng bước xuống chiếc xe hơi láng cóng của Jung In...Khuôn mắt cô đã tươi tỉnh hơn sau h chạy đi hóng gió sông Hàn với Jung In.Thế nhưng lúc này bản năng tự vệ của cô cũng phục hồi lun....
“Ko mơi tôi uống một li trà à??”Jung In nói to khi thấy Hee Ah có vẻ mún lên nhà lun mà ko cần ngó lại xem người
vừa đưa cô về như thế nào....
“Thế thì mời anh!”Hee Ah nói mà ko quay lại...
.........................
Jung In nhìn ngó một cách thích thú phòng khách.Mắt anh dừng lại trước poster to đùng treo ở trên đầu tivi.....
“Của cô bạn chung phòng với tôi đấy!!Cô ấy là một fan của anh!!”Giọng của Hee Ah nghe thật lạnh lùng
Jung In ngồi xuống chiếc ghế sofa cùng Hee Ah.Khuôn mắt đang tươi tỉnh của Hee Ah đột nhiên đỏ bừng.Cô ôm
đầu...
“Hee Ah ko sao chứ??”Jung In sốt sắng...
Mỗi lần cảm lạnh thì Hee Ah lun bị đau đầu ngay sau đó...
“Hee Ah ổn chứ??”Giọng Jung In đầy lo lắng...
“Uh....!Ổn rồi!!”Hee Ah xoa đầu “Anh...anh..có thể xích ra một chút ko??”
“À.... uh.........”Jung In vội vàng tránh người ra một chút...”Có lẽ thứ tuần sau chúng ta sẽ bắt đầu học tiếp vậy!!”Jung In đổi chủ đề
“OK!Nhưng nếu tuần sau thì tôi sẽ kiểm tra hết cuốn từ điển lun nhé!!”
“Hả???”
Những buổi học sau của Jung In ko còn khô khan như trước nữa.Hee Ah ko còn “mặt đá” mỗi khi giảng bài cho anh.Thế nhưng.....
“Làm ko xong bài tập thì ko xong với tôi đó!!!”Hee Ah đặt cuốn bài tập dày cộm xuống bàn...
Tuy nhiên cũng có một số tiến triển tốt.Hee Ah đã biết xài hai chữ “Xin chào “mỗi khi thấy Jung In thay vì dửng dưng đi luôn nhưng trước.Nhưng sau đó cô chỉ kịp để cho Jung In cười một cái với mình rồi đi lun hoặc cắm đầu trở lại vào cuốn sách....
Bây giờ Hee Ah đang dạy Jung In cách phát âm.Híc lưỡi của Jung In đầy thương tich & nhất là anh phải nhịn nói hết cả ngày thứ hai do lẹo lưỡi...Nhìn bô dang nghiêm khắc của Hee Ah đột nhiên Jung In lại cầu trời mưa!!!!