12 Chòm Sao: Tình Đời Siêu Sao

song ngư

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Người ta thường nói, phụ nữ mang thai có tính tình rất thất thường. Có thể lấy ngay một ví dụ điển hỉnh, đó chính là Thiên phu nhân - Song Ngư.

Thiên Yết từ khi rước Song Ngư về nhà thì chiều cô đủ thứ kiểu, cô muốn gì được nấy. Vì vậy sua khi biết tin vợ mình đang mang thai, Thiên Yết lại càng chiều Song Ngư hơn. Có lần cô xem trên mạng cô một chiếc váy rất đẹp, ngay buổi chiều hôm đó chiếc váy đó đã ở trong tủ của cô. Hay một lần chỉ tình cờ nói thích chiếc nhẫn kim cương được bày ở cửa hàng mà hai người thường đi shopping vào cuối tuần, ngay lập tức chiếc nhẫn đó đã xuất hiện trên tay Song Ngư.

Hôm nay Song Ngư và Thiên Yết có hẹn nhau cùng ăn tối ở nhà cũng vì Song Ngư nói muốn ra ngoài ăn cho thay đổi không khí và ngay lập tức được Thiên Yết đồng ý.

"Bao giờ mới về vậy?" Song Ngư cau mày khó chịu. Cô đã thay đồ, trang điểm đủ kiểu và ngồi đây đợi đã được gần phút nhưng mà vẫn chưa thấy mặt tên Thiên Yết đáng ghét đó đâu.

"Phu nhân, đã hơn nửa tiếng rồi. Nếu phu nhân thấy đói..." Bà quản gia từ từ bước vào, cúi đầu kính cẩn nói. Chưa nói hết câu đã bị Song Ngư chặn họng rồi phẩy phẩy tay.

"Tôi chưa thấy đói, mọi người cứ ăn trước đi. Có gì tôi sẽ cho gọi sau" Song Ngư phẩy phẩy tay sau đó lại cắm đầu vào mấy cuốn sách về thai nhi.

Cuối cùng, vẫn là không bao giờ sửa được cái tính mất kiên nhẫn, Song Ngư bèn lấy điện thoại gọi điện cho Thiên Yết.

"Dám không bắt máy" Song Ngư bóp chặt cái điện thoại trong tay, mặt mày trở nên u ám. Được lắm, dám không bắt máy của bà, cứ thử lết về nhà xem, Song Ngư này không xử ngươi cho ra lẽ thì ta không tên Song Ngư.

"Trợ lí Lưu, anh có đang ở bên cạnh Thiên Yết không?" Song Ngư kìm nén cơn tức giận, gọi điện thoại cho trợ lí Lưu. Cơ mà sao đầu máy bên kia lại nghe có tiếng nhạc to thế nhỉ, cứ như là đang ở trong bar ý.

"Dạ phu nhân, có ạ" Trợ lí Lưu nhanh nhảu đáp.

"Hai người hiện giờ đang ở đâu?" Song Ngư hỏi tiếp.

"Dạ, ch... chúng tôi" Trợ lí Lưu ấp a ấp úng, không biết có nên nói nơi mà anh và Thiên tổng đang ở hiện tại hay không.

"Nói" Song Ngư mất bình tĩnh mà hét vào điện thoại, nghe cái giọng ấp úng của trợ lí Lưu là cô đã ngầm đoán ra nơi mà hai người đó đang ở hiện tại. Phần còn lại là do trợ lí nói ra thôi.

"Dạ thưa phu nhân, là ở bar Ám ạ" Trợ lí Lưu nuốt nước bọt nói. Tốt nhất vẫn là về phe của phu nhân, có gì còn phu nhân còn có thể chống lưng. Chứ nếu nói dối để bảo vệ Thiên tổng, anh vẫn sẽ là bị cả hai vợ chồng nhà này chèn ép đến không còn đường lui.

"Được rồi, hai người đợi ở đó. Tôi đến" Song Ngư gằn giọng, quăng cái điện thoại vừa sáng mua vào góc phòng khiến cái màn hình bị nứt một mảng lớn, còn chủ nhân của nó thì đã đóng cửa phòng sầm một cái và đi từ lúc nào.

-----------------------------------------------------------------

"Jenni à, mau về nhà đi" Thiên Yết vất vả lôi một cô gái với mái tóc màu xanh rêu cực kì cuốn hút ra khỏi quán ba, còn cô gái tên Jenni thì có vẻ đã uống say nên không chịu hợp tác mà còn quơ tay múa chân khiến cho việc lôi Jenni đi của Thiên Yết còn khó hơn.

"THIÊN YẾT" Đột nhiên có một tiếng hét lớn khiến cho Thiên Yết đứng hình, từ từ quay đầu lại đằng sau thì thấy hình ảnh của bà xã đại nhân đập thẳng vào mắt.

"Hóa ra là cô ta" Song Ngư tiến về phía trước, đối diện với Jenni. Sau một hồi suy ngẫm thì nhận ra đây là cô gái có mặt trong Album ảnh của Thiên Yết ngày trước mà cô tìm thấy trong thư phòng anh. Nếu trí nhớ của cô không đến nỗi tệ thì cô gái này tên Jenni, và là bạn gái cũ của Thiên Yết thời anh học trung học.

"Song Ngư, em hiểu lầm rồi" Thiên Yết vội vàng giải thích nhưng đã bị Song Ngư chặn họng.

"Ngậm miệng lại. Trợ lí Lưu, đưa cô gái này đến nơi CÔ TA CẦN ĐẾN ĐI" Song Ngư lừ mắt nhìn Thiên Yết khiến anh im bặt, sau đó giao Jenni lại cho trợ lí Lưu.

"Dạ thưa phu nhân" Trợ lí Lưu nhanh chóng dìu cô gái ra xe rồi chở cô ta đến khách sạn - theo ý của Song Ngư đại nhân. Còn Thiên Yết đành nuốt nước bọt mà chở Song Ngư về nhà, không khí trong xe im lặng đến đáng sợ. Song Ngư còn chẳng thèm liếc Thiên Yết đến một cái, còn Thiên Yết cứ liên tục liếc Song Ngư xem biểu hiện của cô thế nào.

"Song Ngư à, chuyện đó" Thiên Yết mở lời, và lại như lần trước, anh chưa nói xong câu đã bị cô chặn họng lại.

"Về nhà nói".

"Anh có biết anh đã hứa hôm nay đưa tôi đi ăn không?" Song Ngư ngồi vắt chéo chân, hai tay khoanh lại, mắt nhìn thẳng vào Thiên Yết mà tra hỏi.

"Anh biết" Thiên Yết gật đầu nói. Quản gia và mấy người giúp việc đứng nấp ở một góc xem mà không khỏi bụm miệng cười. Nhìn ông chủ cứ như đang bị mẹ dạy dỗ vì làm sai ý.

"Vậy tại sao còn đến đó?" Lại tiếp tục tra hỏi, nhưng lần này giọng của Song Ngư có vẻ nặng nề hơn.

"Tại ba mẹ cô ấy nhờ anh đến đón mà anh lại không thể từ chối được..." Thiên Yết ra sức giải thích nhưng mọi lời giải thích của anh lọt qua tai của Song Ngư thì đều là tội lỗi hết.

"Sao anh không biết nhờ trợ lí Lưu hả?"

"Anh..."

"Cô ta là bạn gái cũ của anh?"

"Phải, nhưng bây giờ anh và cô ấy không còn quan hệ gì hết"

"Tôi không tin"

"Được, vậy để anh cho em thấy chứng cứ" Nói rồi, Thiên Yết rút từ trong túi ra chiếc điện thoại rồi bấm gọi cho số nào đó.

"Dạ thưa Tổng giám đốc, ngài có chuyện gì?" Trợ lí Lưu từ bên kia nói.

"Jenni còn thức không, đưa máy cho cô ấy" Thiên Yết nói.

"Jenni, quan hệ giữa tôi và cô là gì?" Sau khi biết trợ lí Lưu đã truyền máy cho Jenni, Thiên Yết tiếp tục hỏi.

"Thiên Yết, em vẫn chỉ yêu anh nhất, còn tên đàn ông kia là đồ cặn bã, không xứng đáng" Từ đầu bên kia vang lên tiếng của một cô gái say rượu. Nhưng nội dung lời nói của Jenni đã khiến Thiên Yết toát mồ hôi lạnh mà quay sang nhìn Song Ngư.

"Ngủ ở ngoài" Song Ngư tức giận nói, sau đó bỏ lên phòng đóng cửa rầm một cái. Mặc kệ Thiên Yết ở ngoài luôn, cho dù anh có đập cửa đến nỗi sưng cả tay và năn nỉ gãy lưỡi nhưng Song Ngư vẫn ở lì trong phòng và không chịu ra ngoài.

Anh Yết tội quá, thấy cũng tội nhưng mà thôi cũng kệ ^.^, ai bảo anh ăn ở tốt quá.

Khi tiểu Ngư (bé gái) được tuổi.

"Tiểu Ngư, con gọi cho ba xem khi nào ba về ăn cơm" tiểu Ngư đang ở ngoài phòng khách ăn bánh uống trà thì nghe tiếng mẹ gọi từ trong bếp mà không khỏi lầm bầm như bà cụ non. Sao mẹ không tự đi gọi đi mà còn nhờ người khác, rõ là lười mà.

Mặc dù miệng lầm bầm vậy chứ tiểu Ngư vẫn phải nhấc cái mông khỏi ghế và đi gọi điện cho ba. Một lúc sau, tiểu Ngư chạy lạch bạch vào bếp.

"Mẹ ơi, ba không nghe máy. Nhưng mà có cô nào cứ nghe máy ý. Con gọi mấy lần liền, toàn là cô ấy nghe máy" tiểu Ngư bình thản nói, còn Song Ngư thì đầu đã bốc hỏa từ khi nào.

Thiên Yết vừa mới hớn ha hớn hở trở về nhà đã bị Song Ngư túm cổ chửi một trận, mặt ngu ngơ chẳng hiểu tại sao.

"Tại sao lại có phụ nữ nghe máy của anh hả? Hay anh lại lăng nhăng với con nào rồi. Nói" Song Ngư hét lên.

"Lần này anh vô tội thật mà, nếu không tin em có thể gọi điện hỏi mọi người trong công ty. Lúc đó anh đang họp thật mà" Thiên Yết ra sức giải thích.

"tiểu Ngư, con nói xem người phụ nữ của ba con đã nói với con những gì" Song Ngư khoanh tay nói.

"Cô ấy nói là: Thuê bao quý khách hiện không liên lạc được. Xin quý khách vui lòng gọi lại sau" tiểu Ngư hồn nhiên nói.

-.-

"Ba ơi ba" tiểu Ngư gọi lớn.

"Có chuyện gì vậy con gái?" Thiên Yết hỏi.

"Con có phải con của chú hàng xóm không ba?" tiểu Ngư hỏi.

"Sao con lại hỏi thế?"

"Vì chú hàng xóm đẹp trai như tài tử thế kia, mà con lại xinh đẹp như minh tinh thế này. Chắc chắn con là con của chú ấy rồi."

"Vậy ý con nói là ba mẹ xấu ư?"

"Cái đó là điều dĩ nhiên giống như Trái Đất quay quanh Mặt Trời rồi. Một người thì mặt lúc nào cũng như cục than, âm u đen tối. Còn một người thì dữ như sư tử hà đôn, ảo tưởng sức mạnh level max" tiểu Ngư nhún vai nói như điều đó là lẽ dĩ nhiên khiến Thiên Yết đen mặt.

Con với chả cái.

"Ba thấy anh hàng xóm mới chuyển đến đẹp trai một cách lồng lộn không?" tiểu Ngư nói chuyện với Thiên Yết.

"Sao đẹp trai bằng ba được" Một phút tự sướng của ông lão Thiên Yết.

"Ba bớt ảo tưởng đi, hãy đối diện với sự thật là ba xấu điên xấu đảo đi" tiểu Ngư liếc nhìn Thiên Yết với con mắt khinh bỉ.

"E hèm, không được nói như thế nhé con gái. Mà con hỏi thế để làm gì?"

"Mai sau con sẽ kết hôn với anh ấy"

"Con nhỏ hơn thằng đó ít nhất là tuổi đấy con gái"

"Tình yêu không phân biệt tuổi tác"

"Nhưng nhỡ nó không yêu con thì sao. Nghe nói nó không thích mấy đứa con gái ảo tưởng đâu"

"Con xinh đẹp như này chắc chắn anh ấy sẽ yêu con rồi"

"Không phải lần trước con bảo thẳng gì đó trong lớp con đẹp trai sao? Bây giờ đã chuyển đối tượng rồi"

"Con đá nó rồi, anh hàng xóm mới chuyển đến đẹp trai hơn. Hay ba giúp con tìm hiểu anh ấy đi"

"Không"

"Nếu ba đồng ý con mua cho ba cái kẹo. Ok không?"

"Con tưởng ba là trẻ con à?"

"Vậy con nói cho ba biết bí mật của mẹ. O"

"Ok Ok. Chuyện nhỏ"

-.-. Đến quỳ với hai bố con nhà này.

Hết chương ngoại truyện

Truyện Chữ Hay