Lại thêm một cặp song sinh nam nữ nữa xuất hiện, đó chính là tiểu Sư - tiểu Mã.
Hai đứa trẻ này giống hệt ba mẹ nó, nghịch ngợm không ai chịu nổi. Vậy nên Sư Tử và Nhân Mã phải thuê thêm bảo mẫu nữa mới đủ để trông chừng hai đứa giặc này.
"Tiểu Sư, đôi giày mẹ mới mua hôm qua đâu rồi hả?" Nhân Mã hét lên.
"Tiểu Mã, tập tài liệu ba để trên bàn con lại đem vứt đi đâu rồi" Lần này đến lượt Sư Tử phải gào thét. Hazzz, cái nhà này cũng thật lạ quá đi, mới sáng sớm mà đã ầm ĩ thế này rồi. Trong khi ba mẹ còn đang bận gào thét thì hai đứa nhỏ vẫn còn vui vẻ ăn bữa sáng.
"Sao ba mẹ cứ làm nhà mình ầm ĩ khi mới sáng nhỉ anh hai?" Tiểu Mã chán nản quay sang nói chuyện với ông anh.
"Chứ không phải mày ki bo đem tập tài liệu của ba gập thành lâu đài giấy làm quà sinh nhật tặng bạn mày thì căn nhà nó đã bình yên rồi" tiểu Sư nói.
"Làm như ông anh vô tội lắm ý. Nếu không phải hôm qua ông anh lấy đôi giày của mẹ đem làm hộp đựng phân để bón cho cây nhà hàng xóm thì mẹ cũng đã không "luyện giọng" vào buổi sáng như thế.
"Mày cũng có ít tội gì đâu. Lần trước tao thấy mày cho bàn chải đánh răng của mẹ vào bồn cầu, không thèm rửa sạch mà để thẳng lên hộp đựng bàn chải luôn".
"Thế lần trước ai đem mặt nạ dưỡng da của mẹ đắp vào mông hả ông anh thối?".
"Thế đứa nào lấy kem cạo râu của ba, bôi lên người con Mèo nhà tiểu Thiên để cạo lông cho nó hả?"
......
Đến chịu anh em nhà này -.-"Mẹ ơi, con hỏi bài này cái được không?" Tiểu Mã rõn rén bước vào phòng. Nhân Mã đang chuẩn bị đi ngủ thì nghe con gái nhờ thì lại chật vật ngồi dậy.
"Đâu đưa mẹ xem nào?" Nhân Mã kéo tiểu Mã vào.
"Đây này mẹ, cô bảo phải làm hết mấy bài toán này để mai nộp" tiểu Mã mở vở ra, sau đó chỉ chỉ vào mấy bài toán ở đầu trang.
"Câu : Nếu Chí Phèo phịch Thị Nở vào tháng và cần tháng để thằng bé ra đời, hỏi ông ngoại thằng bé là ai?" Nhân Mã nhăn mặt. Câu hỏi kiểu quái gì đây.
"Câu : Nếu bây giờ là h chiều ở New York, còn ở West Coast chậm hơn h, hỏi ở Trung Quốc là mấy giờ?" Câm nín.
"Câu : Nếu Donald Trâm đi chơi Bà Nà Hills, hỏi mất thời gian bao lâu?" Câm nín lần . Nó đi bộ hay chạy bộ? Nó đi với khoảng cách bao nhiêu?
"Câu : Nếu con thú mỏ vịt chết, hỏi còn lại bao nhiêu con đười ươi?" Câm nín lần .
"Câu : Nếu có quả táo, ăn mất một quả, hoit còn mấy quả cam?" Câm nín lần cuối cùng. Và quyển vở đã không cánh mà bay thẳng ra ngoài cửa sổ.
Sư Tử sau một ngày ở nhà trông tiểu Sư để hai mẹ con Nhân Mã và tiểu Mã đi mua đồ đã nổi điên. Cố gắng kìm nén cơn tức giận, Sư Tử nhẹ nhàng đến bên cạnh tiểu Sư.
"Con trai, con nói xem, một ngày ngoài phá phách con còn làm được gì không? Con xem vua Khang Hi, tuổi đã làm hoàng thượng rồi. Biết tại sao không?"
"Vì bố ông đấy chết sớm chứ còn sao nữa" tiểu Sư thản nhiên trả lời.
Sư Tử câm nín.
"Ba, có việc con làm được mà ba không làm được đấy" tiểu Mã nhảy chồm lên người Sư Tử ngồi, vẻ mặt vô cùng nham hiểm.
"Việc gì, con thử nói xem" Sư Tử vênh mặt, anh không tin có chuyện gì con gái anh làm được mà anh không làm được cả.
"Bố không làm được là con chó nhé" tiểu Mã ra điều kiện, Sư Tử liền nhanh chóng mắc bẫy mà gật đầu.
"Con làm con của mẹ, ba có làm được con của mẹ không?"
Sư Tử câm nín lần .
Hôm nay Sư Tử và Nhân Mã có một buổi tiệc phải tham dự nhưng lại không thể mang theo tiểu Sư và tiểu Mã nên đanh để hai đứa nó ở nhà chơi với nhau.
"Tiểu Sư, ở nhà trông em cẩn thận nhé con" Nhân Mã dặn đo.
"Nhưng nhỡ nó không nghe lời con thì sao?" Tiểu Sư hỏi.
"Không nghe lời con chứng tỏ con vô dụng"
"Thế nếu con không nghe lời mẹ thì sao?"
"Thì chứng tỏ mẹ... TIỂU SƯ"
"Này hai đứa, hai đứa nói xem có phải ba rất đẹp trai không? Đẹp trai đến không thể tin nổi luôn. Điện thoại của gái reo ầm ầm cả ngày" Sư Tử đột nhiên nổi hứng tự sướng ngay trước mặt hai đứa con. Nhưng có vẻ tiểu Sư và tiểu Mã chả quan tâm đến chuyện này cho lắm. Cái quan trọng ở đây là, hai đứa nó đang xem hoạt hình, mà ông già này cứ lải nhải bên tai thì làm sao mà xem được.
"Ba đừng chém gió nữa. Ba cứ nói thẳng là mấy chú giao hàng cũng không có chết ai đâu" tiểu Sư nói.
"Ổng nói đúng đó ba. Các cụ xưa thường dạy là: sống thật không trật với lòng mà. Cho nên ba sống chân thật một chút, đừng giống với mấy thanh niên ngáo đá ảo tưởng ngoài kia" tiểu Mã vỗ vai an ủi Sư Tử.
"Chuyện quan trọng là.... ba nói ít thôi. Già rồi mà lải nhải lâm thế" đồng thanh.
Ơ hay, con với chả cái.
Hết chương ngoại truyện
Chương này hơi ngắn, mong m.n thông cảm ^.^