Nhưng phản ứng của hắn ta cực kỳ nhanh, cô chưa kịp chạy xa thì hắn đã tiến lên nắm lấy đuôi tóc cô kéo giật ngược lại, tay còn lại nâng cằm cô lên khẽ mân mê.
"Cự Giải a Cự Giải, sao em lại như vậy chứ? Em làm thầy đau lòng lắm đó. Em có biết không, em rất giống cô ấy, nhất là đôi mắt của em đó. Tại sao một người có đôi mắt dịu dàng như vậy lại có thể tàn nhẫn với tôi như thế, em nói thử xem?"
"Đau, đau. Thầy buông em ra!" - Cô khó khăn la lên. "Cứu với, có ai không? Cứu tôi với!"
Hắn ta ngay lập tức bịt miệng cô lại: "A em đúng là không ngoan nha! Nhưng mà, nhìn dáng vẻ em hiện tại, nhìn vào đôi mắt xinh đẹp tràn ngập sự hoảng sợ của em hiện tại, thật quá giống cô ấy nha."
Hắn ta ôn nhu nhìn cô như nhìn người hắn trân trọng, chiều chuộng nhất trên đời này. Hắn ghé sát mặt lên cổ cô, điên cuồng hít hà mùi hương từ thân thể cô.
Cự Giải vươn tay đẩy hắn ra, nhưng hắn đã chế trụ được tay cô. Miệng cô được giải thoát, cô lại tiếp tục thét toáng lên: "Cứu với, có ai không, mau cứu tôi với! Cứu tôi với!"
"Mẹ kiếp." - Hắn chửi tục một tiếng rồi vung tay tát mạnh lên mặt cô. Lực quá mạnh khiến Cự Giải ngã nhào ra đất, bên má đã ửng đỏ lên.
Thế nhưng, cô không bỏ cuộc, cố sức bò dậy trườn đi về phía cửa. Hai mắt nhòa lệ vì đau và vì sợ, cô khốn khổ gào lên bằng tất cả sức bình sinh: "Cứu với, cứu tôi với! Mau đến đây cứu tôi!"
Con hắn ta thì vội đi tìm một miếng vải nhét vào miệng cô. Hắn kéo cô dậy, áp sát cả người cô vào tường, một tay vươn ra túm chặt hai tay cô lại: "Giờ thì kêu nữa xem nào."
Cự Giải khó nhọc cố gắng la lên, Nhưng rốt cuộc cũng chỉ phát ra được những tiếng "ưm ưm" vô nghĩa, hai hàng nước mắt tuôn rơi không dứt như những viên trân châu xinh đẹp.
Hắn ta hài lòng nhìn biểu hiện muốn phản kháng mà không được của cô, lại vùi đầu vào cổ Cự Giải. Bàn tay còn lại của hắn đã chạm vào áo sơ mi, cởi từng chiếc cúc áo ra.
Đương lúc hắn hưởng thụ cảm giác ôm người đẹp trong lòng thì bỗng tiếng phá cửa vang lên. Một người con trai mặt mày đằng đằng sát khí đá tung cửa xông vào.
Hắn ta sững người, động tác vô thức dừng lại nhìn về phía kia. Người con trai ấy xăm xăm lại phía hắn, nắm cổ áo hắn kéo ra khỏi chỗ cô, giáng cho hắn một cú đấm nổ đom đóm mắt, đụng trúng cái bàn bên cạnh, té xuống.
Cự Giải sợ hãi ngồi thụp xuống, hai mắt đờ đẫn như người vô hồn, thân thể cứ vô thức run lên không ngừng.
Anh không đành lòng, tiến lại phía cô, khoác áo khoác lên người cô, dùng giọng điệu nhẹ nhàng, kiên nhẫn nhất nói với cô: "Giải nhi, Giải nhi. Là tớ đây, Kết Kết đây. Là tớ đây mà, đừng sợ nữa nhé, cậu an toàn rồi."
Cự Giải nghe được giọng nói quen thuộc, chậm rãi ngẩng mặt lên nhìn anh như để xác nhận lại. Rồi cô đột nhiên oà khóc toáng lên: "Kết ..."
Ma Kết đau lòng ôm lấy cô vỗ về, hai vai cô không ngừng run rẩy, tiếng khóc nấc vang lên từng hồi như đâm mạnh vào trái tim anh, khiến trái tim anh rỉ máu.
Ma Kết là kiểu người lạnh lùng không phô trương cảm xúc, nếu không phải do anh cực kỳ tức giận thì anh đã không ra tay đánh người rồi.
Thầy Tùng bị đau, cay cú nghiến răng ken két đứng dậy, lao về phía Ma Kết. Nhưng Thiên Yết đã tung cho hắn một cước vào mặt, khoé miệng bật máu. Bàn về đánh nhau, sao bỏ qua anh được.
Đúng vậy, sao còn lại cũng có mặt và thêm sự xuất hiện không ngờ tới của người phụ nữ khác, là cô Thanh Lam.
Mọi chuyện là như thế này:
Ma Kết để ý thấy biểu hiện của cô trong giờ cứ bồn chồn, lo lắng rồi lúc sau lại có vẻ như đã hạ quyết định làm một điều gì đó. Anh giả vờ rời đi cùng mọi người, để Cự Giải rời đi, sau đó mới quay lại và đi theo cô. Nào ngờ, mọi người cũng kéo theo anh vì lo lắng cho cô.
Trên đường đi, vốn dĩ phải giữ khoảng cách để Cự Giải không phát hiện, giữa đường họ lại gặp phải cô Thanh Lam, bị cô kéo lại nói chuyện nên mới trễ hơn một lúc. Vì tò mò và cũng vì quan tâm đến tình trạng của học sinh, cô Lam cũng đi theo tụi nhỏ.
Họ lần theo dấu vết đi đến khu vực phía sau trường học, nhưng do trường quá rộng nên việc tìm Cự Giải có chút khó khăn. Ai ngờ Ma Kết lại bảo nghe thấy tiếng Cự Giải kêu cứu, mọi người bán tín bán nghi nhưng cũng chạy theo anh. Thật may vì đã đến kịp lúc!
"Thầy Tùng, mọi người ở đây đều có thể làm chứng rất rõ ràng hành động đồi bại của thầy. Thầy cứ đợi tin từ Hiệu trưởng đi." - Cô Lam nghiêm nghị, giọng lạnh lùng.
"Ha ha ha, cô Lam, cô nghĩ coi là ai chứ? Dám đe doạ tôi sao? Cô nghĩ tôi sợ cô chắc?" - Gã Tùng không hề sợ hãi, trái lại còn cười khả ố.
"Thầy cứ đợi đi rồi sẽ biết." - Cô Lam buông ra thêm một câu nữa rồi dẫn cả đám cùng rời đi.
Ma Kết bế thốc Cự Giải lên rồi rời đi theo họ. Cự Giải ở trong lòng anh khẽ co mình lại. Ở trong vòng tay của anh, cô cảm thấy vững chắc và cực kỳ ấm áp, khiến cô rất yên tâm. Và rồi, cô từ từ thϊếp đi.
Ma Kết nhìn người con gái trong lòng mình, gương mặt căng thẳng nãy giờ cũng giãn ra đôi chút, hài lòng nở một nụ cười.
P/s: Trong lúc viết truyện, Nhi vô tình đọc được một bài đăng về vấn đề xâm hại tìиɦ ɖu͙ƈ trẻ vị thành niên đang rất nhức nhối nên nảy ra ý tưởng này (do độ tuổi của các sao lúc này cũng là dưới ). Qua đây, Nhi muốn dặn dò các bạn phải hết sức cẩn thận, cả trai lẫn gái đều có nguy cơ trở thành nạn nhân của xâm hại tìиɦ ɖu͙ƈ, nhất là thủ phạm thường là người thân, người quen của nạn nhân hay người mà nạn nhân tin tưởng. Hãy đề cai cảnh giác các bạn nhé ^^