1001 Cách Xuyên Không Cùng Vai Ác

chương 62: tg2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tân Mai vừa tỉnh ngủ chớp chớp mắt.

Lão Cẩu, ta ngủ bao lâu rồi.

[ tiếng.]

Nàng nhìn quanh phát hiện Tương Vực không ở, tẩm điện chỉ dư lại nàng.

Nàng suốt hôm qua cả ngày đều ở trên giường bị hắn như vậy như vậy cho tới cầu xin thảm thiết mà ngất đi.

Bây giờ nếu còn chậm trễ khởi hành sợ cái thân tàn này sẽ không đuổi kịp về Kình Thiên Sơn, nàng ngồi dậy đỡ eo.

Đau buốt khắp thân thể đều chứng tỏ hôm qua hắn trên người nàng có bao nhiêu nhiệt tình.

Tân Mai chống chiếc eo ê ẩm thắt áo ngay ngắn, lập tức chuẩn bị lên đường.

Vừa ra tới cửa phía ót bất ngờ nhói lên, mơ hồ truyền tới đau nhức.

Nàng vậy mà bị người đánh lén.

Rất nhanh nàng đã mất đi ý thức.

...

Đại hôn ma giới rất nhanh liền tới.

Khắp cung điện to lớn uy nga giờ trở nên thực xa hoa lộng lẫy, mỗi ngóc ngách đều đăng đèn kết hoa, đen đỏ sắc màu là mạch sắc duy nhất đại biểu hỉ sự nơi đây.

Khách khứa đến chúc tụng càng là náo nhiệt.

Ở một sương phòng độc lập một tầng hầm âm u lại ẩm ướt hoàn cảnh tối om tĩnh lặng trái ngược hoàn toàn bên ngoài.

Một nữ nhân toàn thân y phục đen thêu hoa văn chỉ đỏ kim sắc, đầu đội bộ diêu phượng hoàng trâm cầu kỳ bắt mắt, theo từng động tác của nàng ta mà chuyển động lắc lư.

Bên dưới chân nàng ta là thuỷ lao lại theo thời gian một bãi nước dâng trào lại trút xuống.

Nàng ta cầm một khối khăn tay từng chút từng chút lau mặt cho nữ tử đã ngất đi trong thuỷ lao kia.

"Nữ chính giả...còn tưởng rằng ta chết có thể chia rẽ tình cảm của ngươi và Thương Dương, không ngờ ta xem thường ngươi rồi."

Nữ chính giả trong miệng nàng ta chính là kêu Tân Mai.

Mà nàng ta kí sinh hiện tại là trên người Đông Phương Thanh Tử.

"Ma tôn còn muốn hôm nay tuyên cáo thiên hạ cưới ngươi làm thê, mà huỷ ước với ta...ngươi nói xem mặt mũi của ta sắp mất hết vì ngươi, bây giờ nên làm cái gì mới tốt đây."

Thanh Tử cười khẩy, móng tay màu đỏ khẽ nâng phóng ra kình lực đánh vào cơ quan ở gần đó, tức khắc nước lại một lần dâng trào qua đầu Tân Mai rồi lại từ từ rút đi xuống.

Áo trên người Tân Mai dán chặt vào nhau, cơ thể phác hoạ đường cong mỹ mều tuyệt sắc.

Nàng ta cười lạnh căm người: "Khối thân thể của ngươi cũng thật đẹp, nữ nhân như ta nhìn còn chịu không nổi." nói bàn tay đã sờ lên. Nàng ta ý cười không tắt: "Chả trách đám đàn ông đó mê tới điên đảo như vậy." càng nói nàng ta ý tưởng trong đầu xẹt qua cái táo bạo cảnh tượng.

Tân Mai đầu nghiêng một bên, đôi môi trắng bệch, khuôn mặt tái nhợt từ lúc bị đánh lén xỉu tới giờ ý thức vẫn chưa khôi phục.

"Người đâu."

"Dạ, tiểu thư." nữ tỳ hầu cận lần trước vừa tiến vào nhìn thấy bộ dáng thoi thóp của Tân Mai liền hả hê.

"Ta sắp đăng quang Ma hậu rồi...không có nhiều thời gian chơi với ả, lần trước chúng ta gặp qua một đám hoang dã ma nhân ngươi nhớ chứ?"

"Nô tỳ đã hiểu." Nữ tỳ kia ánh mắt loé sáng gật đầu.

Thanh Tử khuôn mặt không biết làm cái gì dần dần biến ảo, giống nhau như đúc khuôn mặt với Tân Mai.

Thanh Tử à không phải gọi nàng ta là Zi Y mới đúng, xuyên không giả Zi Y biệt tài vô số đặc biệt là sở hữu dịch dung thuật, lần đó chết đi tuy hơi vượt kế hoạch mà đón nhận đau đớn nhưng vì trả thù nàng ta không ngại dụ đỗ kích phát hận thù chiếm đoạt thân thể Thanh Tử này, Zi Y cầm trên tay cái gương hết soi mặt mình lại ngắm Tân Mai.

"Tay nghề ta đúng là lợi hại, ở bất kỳ đâu hoạ cũng không ra sơ hở nào." Zi Y lời nói mỗi chữ đều đắc ý, phảng phất mọi chuyện tiếp theo đều đã nằm trong dự liệu của nàng ta.

Zi Y vừa rời đi, nữ tỳ kia càng cười gian trá lúc sau mang vào một đám xấu xí tởm lợm thột mắt, còn có hôi hám bày hầy ma nhân.

"Các ngươi luân phiên cưỡng gian ả ta tuỳ ý, xong việc tiểu thư sẽ có thưởng lớn."

Một đám thô kệch xấu xí ma nhân lau nước miếng khi thấy Tân Mai.

"Tiểu mỹ nhân này đừng nói có thưởng hay không, bọn ta đều sẽ hết mình hầu hạ." òng ọc tiếng nuốt nước miếng phá lệ vang.

Thật là trời rơi xuống miếng bánh ngon. "Mỹ nhân bọn ta tới đây..."

Nữ tỳ kia khoái chí khoanh tay chống nạnh nhìn bọn thô kệch - tên ma nhân kia giương nanh múa vuốt, duỗi đôi tay gấp gáp lao tới như muốn đem Tân Mai nhanh chóng xé nuốt chà đạp dưới thân.

Đôi tay bẩn thỉu lúc sắp chạm tới người nàng. Tân Mai chớp mắt mở bừng mắt, rét lạnh con ngươi đảo qua từng người.

Nàng không nói gì, một cổ lực lượng bộc phát lấy nàng làm trung tâm mà trong chu vi thuỷ lao chấn động kịch liệt, xích sắt đứt lìa tứ tung, nàng thân thể từ mặt nước nhẹ bỗng bay lên đứng trên cao cao cây cột mà quan sát, kình lực bức tới kinh người phút chốc đám ma nhân kia tựa người rơm mà nhẹ nhàng bị ném văng.

Bọn ma nhân kẻ tung bay người rơi xuống nước.

"Lủm chủm" tiếng nước vang dội tung toé bắn lên người nữ tỳ kia.

"Không khả năng, tiểu thư đã cho ngươi ăn đan dược áp chế tu vi chỉ cần ngươi vận khí liền tự đảo ngược chân khí tự bạo mà chết, ngươi làm sao mà phá được." nữ tỳ lắc đầu kinh ngạc không thể hình dung đôi mắt trợn lên, đá một tên gần đó: "Phế vật còn không mau đi bắt ả tiện nhân đó lại."

Tân Mai đứng trên cao biểu tình như cũ không dao động, chỉ là mặt nước như có linh thức mà dồn dập đuổi đánh đám người.

"Á" nữ tỳ đau điếng la lên. Một tên ma nhân bất ngờ té đến đè trên người nàng ta.

"Xem các ngươi thích chơi trò này như vậy, liền ở chỗ này mà chơi đi." Tân Mai bỏ xuống câu nói không nhiều lưu lại nơi này, phất áo nhẹ nhàng bay ra bên ngoài.

Nàng vừa ra khỏi liền thi quyết mà đóng lại tầng hầm.

Tân Mai một bên đi một bên hỏi: "Lão Cẩu, hắn đang ở lễ đường thành thân sao?"

[Đúng vậy, đúng vậy.]

Khổng Ngọc có tới không?

[Có.....]

Tân Mai ý đồ nhanh tới chỗ đó.

Nàng đang đi cảm thấy linh khí quay cuồng trong cơ thể, sắc mặt so với lúc ở thuỷ lao càng kém, một tay chống tường cố gắng cất bước.

Tân Mai mỗi bước chân một run run, cả người bắt đầu lạnh toát, khuôn mặt nhỏ trắng bệch suy yếu cực kỳ, không còn nửa điểm uy phong như ban nãy trừng trị bọn tiểu nhân.

[Mai Mai, cô mau lấy còn sót thuốc viên Chân linh đan uống vào rồi ngồi xuống điều khí đi.] Lão Cẩu nhìn Tân Mai tính tình luôn là cậy mạnh, đặc biệt cố chấp hoàn thành điều gì liền bướng bỉnh không nghe lời khuyên mà u sầu.

Nàng quệt mồ hôi lạnh trên trán, kiên trì mà đi.

Chỉ còn sót lại nửa viên, nàng đã hứa lấy lại Hỗn Thiên Quyết cho Tương Vực trong ba ngày nhưng cuối cùng thất tín không làm được.

Hắn có phải hay không, mỗi ngày sinh tồn đi xuống chính là thừa nhận phản phệ bộc phát, một mình gặm nhấm thống khổ, lúc đó ắt hẳn so với nổi đau hiện tại nàng phải chịu đựng còn đau hơn gấp mấy lần?

Một năm qua...

Hắn sống như thế nào để vượt qua.

Tân Mai lý trí chống đỡ mà chạy tới đại lễ thành thân.

Nàng vừa tới gần nơi đó đã phát hiện không đúng.

Chỗ nào là sắp đám cưới chứ?

Đây nhất định là đám tang.

Thi thể cùng máu đầy khắp trải dài, có áo bào trắng tinh khôi lẫn màu đen hắc y, hỗn tạp vô số núi người chính tà chất chồng chéo lên nhau.

Tất cả đều đã chết.

[Mai Mai, cô quả nhiên liệu sự như thần, đây đây không phải tình tiết y đúc mà hơn cả drama giang hồ phong vân biển máu nhân gian sao?]

Danh môn chính phái chết so người ma giới càng nhiều.

Tân Mai tầm mắt lướt qua một đống thi thể, hy vọng của nàng là không phải nhìn thấy người quen thuộc.

Lúc nàng xa xa nhìn thấy đôi phu thê sư phụ cùng chưởng môn đang đánh nhau kịch liệt cùng vị hộ pháp bèn thở phào nhẹ nhõm.

Đột ngột.

Mặt đất “Oanh” một tiếng vang to như sấm bổ. Chấn động toàn bộ không trung trên dưới.

Tân Mai lung lay một chút nàng theo thanh âm vang dội không dứt mà nhìn nơi khá xa lưỡng đạo lực lượng đang giao nhau.

Hắc ám cường đại nặng lượng cùng chánh thiên địa chi khí lực lượng nơi xa tách ra lại va chạm vào nhau.

Bầu trời toé ra ánh lửa u minh xanh xanh vàng vàng không ngừng đan xen.

Tân Mai loạng choạng bỏ qua mặt đất rung lắc mà đi tới.

Đồ đạc, kiến trúc cung điện lung lay như muốn đổ rớt.

Nàng mỗi một tới gần nơi đánh nhau đó, cơ thể khí huyết càng cuồng loạn.

Tân Mai một tay ôm ngực, một dòng máu đỏ tươi chất lỏng chảy ra từ khoé miệng.

Nàng một tay lau đi, nheo nheo mắt mà nhìn mờ ảo ba dáng người mông lung trên cao giao đấu.

Tương Vực hai canh giờ trôi qua đều duy trì cân bằng đánh nhau một chọi hai cùng Khổng Ngọc và Thương Dương.

Thực lực giờ phút này chính là quyết định sinh tử, chỉ cần để lộ khuyết điểm liền một giây sau chết trên tay đối phương.

[Mai Mai không xong rồi, Khổng Ngọc mốc ra Hỗn Thiên Quyết ý đồ khắc chế Tương Vực, Ma tôn nhà cô sắp xuống sàn rồi.] Lão Cẩu biết bây giờ nếu không khai báo thành thật tình hình trận chiến, chờ Tương Vực xảy ra chuyện Tân Mai chắc chắn sẽ không tha Lão.

~~~∆∆~~

Tặng một chương cho thuman cute nè chúc mọi người cuối tuần vui vẻ!

Truyện Chữ Hay