100 Ngày Hạnh Phúc Của Tiểu Thư Phản Diện

chương 31: vị hôn phu cũ cô đơn ②

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Cách mẫu thân dạy làm thái tử phi cho Lelouche quá mức nghiêm khắc.

Khi nhỏ lên mười, và ta cũng lên mười ba, ta từng một lần trò chuyện kín với mẹ.

Ta đã hỏi, “Mẫu thân có cần phải nghiêm khắc đến vậy không?”

Nhận được câu hỏi đó, đôi mắt sắc sảo của bà mở to ra một thoáng. Tuy nhiên, bà nhanh chóng hạ cảm xúc xuống.

“Con nghĩ ta là người sẽ phí thời gian để làm những chuyện thừa thãi sao?”

“Nhưng vẫn còn nhiều thời gian đến khi em ấy ra mắt mọi người, cho đến lúc đó-”

“Con, cũng đang nghi ngờ ta bắt nạt con bé đó vì ác cảm của ta nhỉ?”

“…Cũng?”

Khi ta hỏi lại, mẹ ta thở dài.

“Ta vừa mắng Zafield hôm trước. Ta đã mắc sai lầm với nó, nhưng con, ở mặt khác chẳng phải con sắp đến lễ ra mắt sao?”

Nhỏ sẽ đủ khả năng để đứng vào vòng tròn xã hội này sau khi đến tuổi mười ba. Các quý tộc khác và hoàng tộc cũng vậy. Dường như muốn nói gì đó quan trọng, bà đặt cả hai tay lên vai ta. Sau khi chắc chắn không có ai ở xung quanh, bà đưa mặt sát lại gần.

“…Thế giới của phụ nữ rắc rối lắm.”

Ta bỗng đơ người trước tông giọng và thần thái khác hẳn phong cách quý bà như mọi khi. Tuy nhiên, bài giảng nhiệt tình của mẹ xem chừng không chỉ dừng lại ở đó.

“Ta không có ý nói thế giới của đàn ông thì luôn ngọt ngào. Ta chỉ có thể nói là ẩn sau vẻ ngoài nghiêm chỉnh đó là những con rắn nham hiểm! Những thứ dơ bẩn trong con người được đắp lên bằng nụ cười và thứ bột phấn trắng tinh! Hơn nữa, khi gặp chuyện gì không tốt thì lại nấp sau một tên đàn ông, kiểu suy nghĩ đó cần phải được thay đổi! Khi ai đó đánh con một cái, con phải trả lại họ gấp hàng triệu lần. Đó là đức tin của ta!”

“M, mẫu hậu à, con hiểu rồi…”

“Vậy à?”

Có cảm giác như mẫu thân ta cố tình bật cười như bị một con quỷ điên loạn chiếm hữu. Khi định rời đi, bà nhìn xuống ta.

“Mà, dù đứa trẻ đó có thích hay không, với một người sẽ đứng trên đỉnh cao của xã hội, cô nhóc sẽ phải đối mặt với vô vàn trận chiến. Nếu bà cô này nới lỏng cho con bé dù chỉ một chút thôi, nhỏ sẽ lập tức bị nuốt chửng. Ta không muốn thấy điều đó. Do đó, ta muốn tạo cho con bé một món vũ khí đủ mạnh để tự sinh tồn. Để đứa trẻ đó có đủ tự tin mà cười trước những bè lũ ồn ào ngoài kia.”

Sau đó bà nở nụ cười dịu dàng, “Ta cũng là mẫu thân thứ hai của nhỏ con bé mà.”

Khuôn mặt ấm áp đó bà chỉ thể hiện khi ta hoặc Zafield bị bệnh. Do đó, những từ ngữ không nhã nhặn lắm của bà cũng không còn lại trong tâm trí.

Chắc do mình tưởng tượng thôi…

Ta không ngờ mẫu thân lại tự gọi mình là bà cô để nói xấu các quý tộc khác. Hơn nữa, vừa gọi họ là “bè lũ ồn ào” vừa cười thì hơi…

Không thể nào, chắc chắn là không có chuyện đó.

Sau đó, ta hỏi để xác nhận lại.

“Vậy là không phải mẹ ghét Lelouche hay mẹ của em ấy sao?”

“Hà, ta ghét “Người đẹp ngoại quốc”, được chưa. Nhưng ta tự hỏi… liệu vẻ đẹp đó có phải là vĩnh hằng không? Và hơn nữa, bà ta quá nghe lời chồng, thậm chí còn gọi hắn ta bằng kính ngữ ở nước bên đó. Sự trơ tráo đó làm ta phát bực.”

“Mẫu thân...”

Bà ấy xem chừng không muốn nghe. Ta không biết phải nói sao về suy nghĩ thật sự của bà ấy nữa.

“Đó là lí do tại sao”, bà gập cây quạt lại.

“Ta sẽ không làm mấy chuyện như đánh con bé. Nhỏ không có tội tình gì cả. Trái lại, ta còn thấy tội cho nó. Con bé được gả vào hoàng tộc mặc dù sự thật là nhỏ không hề muốn. Cốt cũng là vì chuyện quá khứ của nhà bên đó… Mà, con gái của quý tộc cũng chẳng khác công cụ là mấy. Nhưng, quả thật, ta ước mình có nhiều sự lựa chọn hơn trong cái thời đại hiện giờ.”

Mẫu thân cũng là một công chúa của vương quốc láng giềng. Hình như bà được gả đi để duy trì hòa bình. Nhưng như thói quen, bà vẫn thường nói với cha “Ta cưới chàng là vì ý muốn.”

Sự thật là ở vương quốc của mình, mẫu thân cũng có nhiều đối tượng cho hôn nhân. Trong các anh chị em, mẹ là người được chọn. Bà nói là bà đã giành được danh hiệu Hoàng hậu của Lapisenta nhờ trò kéo búa bao sau khi cãi lộn với em gái.

Ngược lại, Lelouche sinh ra là để làm hôn thê của ta. Vì sự chấp thuận của song thân, em ấy không còn sự lựa chọn nào khác. Với ta cũng vậy… nhưng ta không tơ tưởng đến ai ngoài nhỏ, nên ta cứ nghĩ phận chẳng bạc bẽo gì.

-Nhưng còn Lelouche thì sao?

Ta không thể hỏi được vì ta sợ.

Khi ta mãi nghĩ ngợi chuyện đó, mẫu thân nhẹ nhàng xoa đầu ta.

“Mà, vì lẽ đó, là một người đàn ông, việc con đã làm khá là độc ác đó. Nếu là một quý ông, hãy cố gắng giữ mình ở một vị trí mà con bé có thể yên tâm để lao vào cuộc chiến của nó. Hạn chế đặt chân vào thế giới riêng của con bé nhé.”

“…Nhưng, những chuyện con đã làm, chẳng phải đó là những chuyện phụ nữ luôn muốn sao?”

Tôi nhướng mày trước lẽ thường của bà ấy. Bà phủ định điều đó bằng một nụ cười.

“Con nên mở rộng thế giới của mình.” Bà nói.

Nụ cười đó đã thuyết phục tôi. Đó chính là biểu cảm của người phụ nữ đứng trên đỉnh của vương quốc này-

-Và cũng là mục tiêu mà Lelouche đang hướng đến.

Truyện Chữ Hay