Alice, người đã phải hứng chịu cơn đau dữ dội, cuối cùng cũng ngủ được vào lúc mờ sáng. Sau khi nghỉ ngơi một chút, cô bé đang ăn sáng muộn cùng Yuuji.
「Alice, cơ thể em thế nào rồi?」 (Yuuji)
「Alice thấy tuyệt lắm á!」 (Alice)
「Vậy thì tốt. Alice, lúc mà Kotarou với anh đánh bại bọn goblin, cơ thể bọn anh cũng đau, sau đó thì sức mạnh được tăng lên…… Em thì sao Alice?」 (Yuuji)
「Nn? Nnnnn, ei! Alice không biết……」 (Alice)
Sau khi được Yuuji hỏi về tình trạng sức mạnh của mình, vừa ngồi trên ghế, Alice vừa kêu “Ei!” cố nâng cái bàn ăn lên. Tay cô bé hơi run run, song chiếc bàn ăn lớn bằng gỗ dành cho 4 người chỉ có một tiếng lách cách nhỏ. Mà thật ra, nếu cái bàn mà bị lật hẳn lên, thì đống bát đĩa trên mặt bàn sẽ bay cmn xuống luôn.
“Alice, đừng mất lịch sự thế chứ.” (Kotarou)
Có vẻ Kotarou đang khiển trách Alice bằng một tiếng sủa.
“Uuu, chị xin lỗi”. Alice ngoan ngoãn nhận lỗi.
「Anh không biết đó là gì nhỉ? Alice, em từng nghe về nó chưa?」 (Yuuji)
「Hmm, Alice hông biết luôn…… Chắc hỏi oji-san bán rong là được thôi!」 (Alice)
「Phải, không biết gì thì phải hỏi. Tuy nhiên, đây có khi là vấn đề liên quan đến tính mạng…… Anh rất tò mò, nhưng chắc giữ bí mật về chuyện này thì tốt hơn……」 (Yuuji)
Những khi dạy Alice, cậu liên tục nói “nếu có gì không biết thì em cứ hỏi”.
Alice khắc rõ từng từ vào trí nhớ cô bé, nên cô khuyên Yuuji hỏi tay bán rong Kevin. “Tuy vậy, mình không nên hỏi về chuyện này.” Yuuji lẩm bẩm bằng giọng thấp khi đang cân nhắc về việc này. Đây có lẽ là thành quả công cuộc huấn luyện của đám thành viên trên diễn đàn.
「Hãy khoan việc này chút. Được rồi Alice, để biết sức mạnh của em có tăng lên không, cùng ra ngoài vườn và thử luôn nào! Hôm nay anh cũng muốn thử làm vài thứ!」 (Yuuji)
✦✧✦✧
「Được roài, chờ tí, Alice!」 (Yuuji)
Yuuji ra vườn cùng Alice và Kotarou, sau khi nói việc này, cậu đi tới garage. Trong tay cậu là chìa khóa của chiếc kei-car mà mẹ cậu thường dùng.
(Note: kei-car = 1 loại xe hơi cỡ nhỏ bên Nhật)
Phải, đêm qua, khi cậu đang thức để trông Alice, Yuuji mới nhớ ra. “Nếu đống gốc cây không nhổ được bởi sức người, thì sao ta không nhổ nó bằng xe hơi?”
Yuuji mở cửa garage trong tâm trạng đắc thắng, đến chỗ con kei-car và ngồi vào ghế lái.
Cậu vặn chìa khóa.
Động cơ không nổ máy.
Đầy bối rối, cậu vặn chìa lần nữa.
Vẫn im lặng.
Không có âm thanh nào chứng tỏ rằng động cơ hoạt động.
Ắc quy đã cạn sạch. Nó đã bị bỏ quên hơn một năm.
Vậy cũng có lý.
Nếu đây là Nhật Bản, Yuuji có thể dễ dàng giải quyết chuyện này bằng cách gọi cho J*F, nối dây cáp từ xe khác, đổi hoặc mua luôn xe mới, không thì mua một bộ nạp, nhưng đây là thế giới khác.
Có đặt hàng trên am*zon thì cũng chẳng ai giao ắc quy đến cho đâu.
Cậu chẳng biết làm gì ngoài việc tự chửi bản thân vì tội không chịu bảo trì động cơ.
「Vô dụng sao?...... Đậu má, đạ mấu……」 (Yuuji)
Yuuji cúi gằm mặt thất vọng.
✦✧✦✧
「Được roài Alice, vậy thì lần này thử dùng phép thuật!」 (Yuuji)
Sau khi lấy lại tinh thần, Yuuji gặp Alice và Kotarou, hai người đang chơi trong vườn, rồi họ tiến về khu vực phía Nam ngoài cổng.
Mặc dù họ đã thử kiểm tra sức mạnh vật lý của Alice trong vườn, Yuuji vẫn không biết nó có tăng lên hay không. Chẳng ngạc nhiên mấy, vì sức mạnh vật lý của Yuuji và Kotarou cũng chỉ tăng một tí.
Do Alice vẫn còn nhỏ, nên khó có thể đánh giá sự tăng cường sức mạnh đến từ tốc độ phát triển của trẻ con hay từ cơn đau.
Yuuji nhìn Alice đang chạy nhảy trong xung quanh, “Alice rất kute”, và nở một nụ cười Minh Béo.
Thấy nụ cười đó, Kotarou thở dài, như muốn nói,
“Fuh…… Mong đây là do bản năng làm cha.” (Kotarou)
✦✧✦✧
「Trước tiên là phép thuật lửa em xài hôm qua. Alice, em bắn vào gốc cây đằng kia được không?」 (Yuuji)
「Vâng, Alice hiểu rùi! Alice sẽ cố gắng! Đây nè~ lửa to và nóng, hiện ra!」 (Alice)
Như ngày hôm qua, Alice giơ cao cả hai tay, với một tiếng “Ei!”, cô hạ tay giơ ra đằng trước.
Cùng một câu thoại, cùng một cử chỉ; tuy nhiên, kích thước của cục lửa hiện ra to hơn.
Yuuji bất giác nắm chặt xô nước trong tay cậu.
“Bou~*tiếng nổ*!
Nó nổ. Khi cục lửa biến mất, thứ còn lại là… gốc cây. Chỗ đó chỉ bị cháy một tẹo.
Xem ra nó vẫn còn lưu khá nhiều hơi ẩm, nên nó không đốt được.
「Có vẻ sức mạnh phép thuật tăng lên đôi chút…… Vậy mà nó vẫn không đốt được à? Nếu ta cứ kệ nó đấy, có nên thử lại vào mùa thu hoặc đông không? Không được, nếu lửa mà lan ra thì không xong……」 (Yuuji)
Vừa nhìn chằm chằm cái gốc cây, Yuuji vừa tiếp tục vai diễn độc thoại của mình.
Alice nhìn Yuuji với ánh mắt long lanh.
“Này, bình tĩnh lại coi!” (Kotarou)
Kotarou đá vào cẳng chân Yuuji bằng chân trước của cô nàng.
「O-oh, Alice, vi diệu quá! Phép thuật của Alice đã trở nên vi diệu hơn! (Yuuji)
*washawasha* Yuuji xoa đầu Alice.
“Wa~, Yuuji-nii, đủ rồi mà”, dù Alice đang loay hoay thoát ra, cô bé vẫn nở nụ cười thỏa mãn.
Đó là dấu hiệu rõ ràng để Kotarou nhận thấy rằng cô gái bé nhỏ này rất thích được khen ngợi.
✦✧✦✧
「Vậy là…… phép thuật của Alice đã mạnh lên, nhưng…… vẫn không chơi nổi gốc cây.」 (Yuuji)
「Yuuji-nii, anh muốn kéo rễ cây sao? Alice dùng thổ ma pháp được hông?」 (Alice)
Alice nghiêng đầu, hỏi Yuuji. Phải rồi, Yuuji quên béng mất vì Alice chỉ toàn dùng phép thuật này để chọi đá, song Alice cũng dùng được phép thuật hệ thổ.
「Ooh! Đúng là Alice từng dùng phép thuật để chọi đá…… Thử luôn nha? Chỉ cần khiến nó dễ làm hơn là được, xong anh có thể tự kéo nó lên…… Alice, em có thể kéo cái cây mà không làm mặt đất biến dạng không? Chỉ một chút là được rồi……」 (Yuuji)
“Un~, hiểu rùi ạ~!” sau khi trả lời một cách hào hứng, Alice vừa đi vừa suy ngẫm *umm*umm*.
“Chịu bó tay cũng không sao đâu mà.” (Kotarou)
Kotarou nhìn Alice đầy lo lắng.
「Được rồi! Đất-san, xin hãy xuống thấp một tí!」 (Alice)
Alice chạy lon ton đến chỗ gốc cây, rồi cô bé ngồi thụp xuống rồi kêu “Ei!”, cô áp xuống đất bằng cả hai tay.
*peta*Tiếng rung động*
*boko*Tiếng mặt đất sụp xuống*
Chỗ đất nơi cô bé để tay tạo ra một âm thanh nhỏ, rồi khu vực 2 mét xung quanh cái gốc bị lún xuống khoảng 1 mét, còn cái gốc thì không dịch chuyển tí ti nào.
Hố không quá sâu, nhưng vì chỗ đất bao bọc lấy đám rễ đã bị hạ thấp, độ sâu vừa đủ để làm lộ rễ ra ngoài.
「Ooh! Vi diệu, Alice vi diệu!」 (Yuuji)
Yuuji đến chỗ gốc cây và vui vẻ múa rìu, bắt đầu chặt rễ.
Sau khi đi quanh nó, Yuuji chặt xong phần rễ thấy được.
Cuối cùng cậu cũng đối mặt với cái gốc
Yuuji đặt cả hai tay lên nó và kéo như chưa từng được kéo.
Yuuji hạ thấp vai và vận toàn bộ cơ bắp ở chân và lưng, cậu nhổ bật gốc.
Do đống rễ đã bay về nơi chín suối, vấn đề còn lại là sức nặng của nó.
「Ooh! Anh nâng được nè! Alice vi diệu, quá sức vi diệu!」 (Yuuji)
“Hooray, hooray” vừa nhảy vòng quanh, Alice và Yuuji vừa quẩy.
“Tốt lắm các cháu.” (Kotarou)
Kotarou chỉ đứng nhìn họ, nhưng chiếc đuôi của cô nàng đang ngoe nguẩy, xem ra ra cô đang nóng lòng muốn góp vui.
Có lẽ cô nàng không chịu được nữa, cổ đột nhiên nhảy vào và quẩy cùng cả bọn.
Ham muốn được tham dự cuộc vui, bởi lẽ Kotarou cũng là một thành viên trong gia đình.
“Được rồi, cứ thế này, công cuộc dọn sạch bãi đất sẽ xong sớm thôi!” Yuuji sung sướng hét vang cả khu rừng.