Bị ngạc nhiên bởi con chim kì quặc bay qua, một người và một con chó, đã từ bỏ việc ra ngoài, giờ đang thư giãn trên chiếc sofa ở phòng khách. Nhân tiện, vì nằm ở vùng ngoại ô, nên phòng khách nhà cậu có kích thước khoảng 20 tatami, khá rộng.
Chiếc sofa có màu đen. Mặc dù nó có thể là đồ cổ, nhưng chỉ nằm gon trong 2 từ nhàm chán. Tuy nhiên, nó chẳng còn gì hơn. Ở vùng này không hề có IKEA.
Gia đình Houjou có một phòng khách, phòng ăn, bếp, washitsu (phòng kiểu Nhật), toilet và phòng tắm ở tầng một, còn tầng 2 có 3 phòng ngủ với toilet và nhà tắm. Nó được xây từ 20 năm trước, một ngôi nhà bình thường.
Khu vườn có gara có mái che có thẻ chứa 2 chiếc ô tô và một số đồ lặt vặt, còn có nhà cho chó của Kotarou nữa. À mà, từ khi bị hư hỏng trong vụ tai nạn của cha mẹ, một cái xe đã bị hỏng. Cái còn lại là một chiếc xe con mà mẹ cậu thường dùng.
"Mặc dù không biết tại sao khu vực xung quanh lại biến thành rừng rậm, mình cũng phải kiểm tra lương thực đã."
Yuuji lại đang nói chuyện một mình. Như thường lệ, giọng cậu không hề nhỏ, nên có vẻ cậu đã lấy lại bình tĩnh. "Trong tủ lạnh... có một chút thức ăn sống, còn lại là gia vị và đồ uống, hả? Trong ngăn đá...Oh, vẫn còn khá nhiều. Ngăn tủ...Oh vẫn còn cả đống mì ly và bột mì...Oh yeah, nhắc đến mới nhớ, có lương thực dự trữ phòng cho những trường hợp nguy cấp trong kho nữa...Okay! Lương thực dự trữ đủ cho 3 người trong 3 tháng, nếu vậy nó sẽ đủ cho mình tới 9 tháng! Dù nó khá chán, nhưng ít ra mình vẫn sống được."
Yuuji nói với chính mình. 'Cậu đang nới chuyện với tôi à?' Kotarou cọ cọ mình vào chân cậu. Tuy Yuuji đã lấy lại bình tĩnh, cậu vẫn chưa xác định lại những điều căn bản trước tiên.
"Sao vậy Kotarou? Sao mày lại tới đây? Có phải vì bữa ăn không? Mày khát à? Hm, thế này ổn chứ?
Cậu vặn vòi nước và đổ đầy nước ra một cái bát chứa súp, và đặt nó dưới chân Kotarou. Cô uống hết trong khi bắn nước tung tóe xung quanh.
"Hm? Oh? Nước chảy ra được. Nước nóng thì không. Bếp ga bật được. Oh yeah, điện cũng bật được luôn. Điện chính là nguồn sống nhỉ?"
Khu vực xung quanh biến đổi thành rừng, nhà cậu đang nằm ngay giữa nó, một con chim quái lạ bay trên trời. Giờ cậu mới hiểu ra cái thực tại mơ hồ này.
"Điện, gas, nước đều OK. Cuối cùng là đường dây ha? Điện thoại... kết nối được. Nhưng mình không nhớ số của ai cả. Dù sao thì, mình là Hikkikomori mà. Còn internet thì sao? Nếu dùng được thì rất tiện."
Yuuji đi đến phòng cậu ở tầng 2. Như một việc tất yếu, Kotarou theo sau cậu và trèo lên cầu thang.
"Được rồi! Internet vẫn HOẠT ĐỘNG! Và vậy là, chiến thắng thuộc về ta!!"
Tuy nhiên, cậu vừa thắng cái gì thì không ai biết.