Zodiac High School

chương 102: ngoại truyện 11: may cho cậu là tửu lượng tớ cao! (1)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sân bay quốc tế Zodiac...

- Này! Thằng nhóc, cậu mà dám làm gì em tớ là xác định đấy nghe chưa?!

Hơi bá đạo, đó là những lời từ mà NM có thể răn đen + cảnh báo thằng em chồng nếu nó dám làm gì em gái cô. SoT cười khổ, ở đây cũng có ba mẹ TB và ba anh mà, nói như vậy có phải là đang dìm hàng anh không:

- Bành bạch! Vợ cậu hôm nay nói nhiều quá đấy! _Không biết nói thế nào, SoT chỉ còn cách quay sang con cừu đang đứng không ở đó. Đáng tiếc thay BD chỉ nhún vai cái vô tình.

- Được rồi Nhân Mã, con làm như Song Tử tệ lắm vậy... _Mẹ TB bước tới xoa dịu cơn nóng nảy của NM khiến SoT cười cảm động cơ mà...

- Con mà bỏ Bình nhi của cô mình mà đi chơi với cô gái khác là đừng trách gia đình cô đó nga!

Vâng, nhìn nụ cười dịu dàng và lời nói mượt mà mà hàm ý câu nói thật đáng sợ a, SoT giật giật chân mày... anh đã làm gì nên tội chứ????

- Thôi được rồi, mẹ con đừng cằn nhằn nhiều quá... _Lần này tới lượt ba TB lên tiếng, SoT lo sợ, không biết lần này bác trai đe dọa gì cậu đây???

- đứa ở bên đó phải giữ gìn sức khỏe, đừng để tháng sau về nước với bộ dạng béo tròn nha!

- Ba!!!! _TB im lặng nãy giờ bỗng gắt lên, gì chứ, cô kị cái cụm từ ấy nhất đấy nhé. SoT khoác vai TB, cười cười:

- Bác trai yên tâm, nếu bọn con có béo thì cũng tìm cách để giảm béo ạ!

- Cách giề??? _NM bỗng chiếu tia lade tử thần vào người SoT khiến anh rùng mình, khóe môi mấp máy: - Tậ..p... Gym....

"Xin thông báo, chuyến bay XYZ từ Zodiac tới Kyoto - Japan sẽ khởi hành sau phút nữa, xin các hàng khách đi chuyến bay này tập trung để lên máy bay... chúng tôi xin nhắc lại..."

Cả thảy người đều nghe được tiếng thông báo, ba SoT tới dặn dò:

- con cần gì thì cứ gọi ta hoặc anh chị Hạ, và nhớ phải thường xuyên liên lạc với chúng ta đấy!

- Vâng ạ! _Cả đồng thanh, rồi BD phụ SoT đưa hành lý ra chỗ chờ máy bay, NM và mẹ TB ôm chào tạm biệt TB...

Trên máy bay...

SoT và TB được ngồi vào khoang VIP nên dịch vụ ở đây khá thoải mái và tiện nghi. Chỗ ngồi của người là ghế liền nhau ở cuối khoang và dãy ngoài cùng, TB ngồi trong, SoT ngồi ngoài. Bất chợt, SoT nắm tay TB cách công khai, TB liếc mắt:

- Làm gì đấy?

- Anh sợ... _SoT giả bộ run run: - Em không biết anh sợ đi máy bay như thế nào đâu!!!

- À ha... _Ánh mắt TB mở nửa, muốn nắm tay thì nói đại đi, bày đặt biện minh. Không chấp, TB lấy earphone ra, nghe nhạc để dễ ngủ hơn, bởi cô đã bắt đầu thấy khó chịu rồi...

- Cho anh nghe với!

SoT lém lỉnh cắm thêm chiếc earphone khác vào Ipad của TB, rắc rối là, mỗi người đeo chéo dây với nhau, tai trái SoT là earphone của anh, tai phải là earphone của TB. Cô lườm anh, phán câu xanh rờn:

- Làm màu!

- Hihi, như vậy mấy cô tiếp viên mới biết anh đã có bạn gái và không tán tỉnh anh nữa chớ! _SoT cười hắc hắc, TB cong môi:

- Ảo tưởng, có mà ngược lại thì đúng hơn!

- Anh buồn ngủ quá a~

Nói rồi SoT mặt dày dụi dụi đầu tựa vào vai TB, ôm cánh tay trái cô mà nằm ngủ ngon lành. TB khẽ nhìn quả đầu càng rơm của SoT, coi bộ dạng của anh ta coi, thật trẻ con...

tiếng sau, máy bay hạ cánh, TB là người thức giấc trước, cô uể oải gỡ kính ngủ ra và ngó thấy cái tên bên cạnh vẫn đang mơ ngủ. Khẽ lay lay người anh, TB mở lời nhàn nhạt:

- Dậy đi, tới nơi rồi!

- Ưm... tới rồi à... _SoT mơ màng tỉnh dậy, mắt vẫn còn ti hí chưa mở ra, SoT ngồi thẳng dậy, gãi gãi cái đầu hơi rối của mình, đúng chất ngái ngủ luôn.

- Chậc, coi anh kìa, mất mặt chết! _TB đưa tay vuốt lại tóc cho SoT... như người mẹ. SoT nghệt người ra, mặt tỉnh ngủ hẳn... nhìn TB trân chối. TB lúc này mới nhận thức được hành động của mình, cô bất giác thấy ngượng ngùng, vội đá SoT ra rồi vụng về lấy hành lý. SoT nhìn theo, khẽ cười. Nhưng mà, cảm giác vuốt tóc SoT thật sự rất thoải mái và thích thú nha.

...

...

Ra khỏi sân bay, cả bắt taxi và tới căn hộ ở khu chung cư V.I.P tháng. Trên đường đi, SoT trố mắt lên ngắm quang cảnh nơi đây, thật khác với ở Zodiac hay bất kì thành phố nào khác, Kyoto toát lên vẻ đẹp cổ kính và lịch sử. Những ngôi đền lớn, những gốc cây anh đào to, v...v... cảm giác thật là thoải mái a...

Cạch!

Mở cửa căn phòng ra, đúng là đạt tiêu chuẩn sao có khác, rất sạch sẽ, tiện nghi và cách bày trí cũng rát bắt mắt.

- Sao anh có cảm giác như khi chúng ta tới KTX trường học lúc đầu năm ấy nhỉ?

SoT vừa dỡ đồ ra vừa buôn chuyện, TB chỉ nhún vai thờ ơ, nói thật thì cô hơi mệt, khong hiểu tại sao lần này đi máy bay cô lại có cảm giác nhức đầu và chóng mặt... Lấy đồ rat reo vào tủ rồi TB ngồi lên chiếc giường gần đó, lấy điện thoại và đang ký dịch vụ gọi quốc tế cho gia đình, tất nhiên có cả ba SoT. Đưa máy cho anh xong rồi cô ngả người nằm xuống, muốn làm giấc để lấy lại sức...

Phịch!

Cảm thấy có thứ gì nặng trịch đè lên người mình, TB nhấc đôi mi nặng trĩu lên, thì ra thằng cha SoT nằm đè lên cô, anh cười tinh nghịch:

- Sao thế, mới tới nơi đã ngủ rồi à? Không định làm gì sao?

- Có gì để làm sao? _TB chán chườm đáp lại, mắt SoT ánh lên tia sáng, anh khẽ chạm vào nút áo sơ mi của cô, cười tà mị:

- Tất nhiên rồi, anh sợ việc đó làm tới tối cũng chưa xong a~

Chiếc nút đầu tiên bung ra, tay SoT lướt xuống chiếc cúc áo thứ , nhưng lại bị TB chặn lại:

- Em đang mệt, đừng có ồn ào! _Nói rồi cô búng trán SoT cái khiến anh chàng la oai oái, TB cười mệt:

- Ngủ giấc đi, tối nay ra ngoài xem pháo hoa!

- Ể? Pháo hoa? Tối nay có lễ hội gì à? _SoT chồm người lên, ánh mắt vô cùng tò mò và ngây ngô nhìn TB, TB xoay người mình, ôm chiếc gối ôm:

- Bạn em làm, ngủ đi! _Nói rồi TB nhắm mắt lại ngủ, SoT thì ngay ngốc nhìn TB:

- Bạn em làm? Là sao?

Nhưng... dường như đối phương đã yên giấc rồi. Nhìn vẻ mặt TB khi ngủ rất bình thản và thoải mái, tựa như mặt hồ trong xanh phẳng lặng, khiến người nhìn có cảm giác nhẹ nhõm và yên bình. SoT cười dịu dàng, nhẹ tay vuốt mái tóc dài rũ trên mặt TB gọn qua mang tai, rồi gối đầu lên người TB... ngủ!

Tối đến...

Quả nhiên làm giấc khiến TB khỏe hơn rất nhiều, cả thể xác lẫn tinh thần... Sau khi ăn vận đơn giản với chiếc váy xếp li đen và chiếc áo sơ mi hồng phớt, TB ngồi trước gương, vén vài sợi tóc ra sau và thắt chiếc nơ cùng màu áo, cô thoa chút phấn nền và quét lớp son nhẹ, xong... trông thật đẹp sắc sảo. SoT từ phòng tắm bước ra, chỉnh chỉnh lại mái tóc vàng mượt của mình, khẽ liếc qua TB và trách móc:

- Anh đã nói thích em không trang điểm hơn mà!

TB đeo chiếc vòng cặp vào tay mình, rồi mang tới đeo cho SoT (khi tắm ai mà đeo trang sức đúng hơm???), cười nhẹ:

- Vậy nên chỉ có anh mới thấy được mặt mộc của em!

- Thật mồm mép! _SoT nựng nhẹ má TB, bỗng chuông điện thoại cô reo lên, bắt máy nghe được lúc thì TB quay sang ra hiệu với SoT:bg-ssp-{height:px}

- Xuất phát thôi!

.

.

Đền ...

- OA~ Libra-chan~~~~~~~~~

Vừa thấy TB, cô gái có mái tóc màu hồng phấn liền bỏ lại đám bạn kia mà bay tới lao vào người TB:

- Libra-chan, tớ nhớ cậu lắm đấy biết không? năm rồi chưa gặp nhau chứ ít gì hic hic...

- Sakura -chan, năm rồi mà cậu vẫn mít ướt như trước nhỉ? _TB cười nhẹ trêu chọc cô bạn mà năm lớp , cô ấy là người bạn tốt của cô khi ở bên Japan.

- Gì chứ? Mới gặp mà đã troll tớ thế à? Có biết tớ từ Tokyo tới đây để chuẩn bị tiệc chào đón cậu và bạn trai cậu... A... _ Nói tới đây, Sakura nhận ra điều gì đó rồi nhìn TB chăm chăm:

- Bạn trai cậu... bạn trái cậu đâu????

- Ngay bên cạnh này! _TB chỉ tay vào người đứng bên cạnh mình, ánh mắt bó tay nhìn Sakura, Sakura giờ mới chịu để ý tới xung quanh, à, để ý tới người bên cạnh TB...

- Quào?! _Sakura giật mình khi thấy SoT, giật mình bởi vẻ đẹp y như nam thần trong các cuốn tiểu thuyết ngôn tình ma cô đọc ấy, SoT nở nụ cười lãng tử:

- Chào, hân hạnh được gặp cậu!

Phụt!

- À... Vâng... tớ cũng vậy... _Sakura nén ngăn cho máu mũi mình không trào ra, đẹp... đẹp trai quá... đúng là bạn trai của Libra có khác...

- À, cậu mau lại kia đi, chúng tớ đã chuẩn bị xong hết rồi! _Nói rồi Sakura kéo TB và SoT lại chỗ đám bạn của cô, trong đây TB chỉ biết có vài người thôi. Sau hồi giới thiệu rồi cười cười nói nói xã giao, cả đám cùng nhìn lên bầu trời và xem pháo bông...

Đùng... đùng... đoàng... đoàng...

Tiếng pháo bông vang lên nghe dòn lỗ tai, bao nhiêu màu sắc tím xanh đỏ vàng bung ra nền trời đen tối khiến nó thật rực rỡ và đẹp... Ai cũng ngây người ra trước vẻ đẹp chói lóa nhưng không chói mắt của pháo bông...

- Cậu là Gemini đúng không? Sao cậu quen được cô gái dễ thương của chúng tớ vậy?! _Sakura hình như uống hơi nhiều, gác tay lên vai SoT hỏi như chị đại, SoT cười nhẹ:

- Bọn tớ học chung lớp, ngồi chung bàn, ở chung phòng và nằm chung giường...

Bốp!

SoT đang luyên thuyên thì bị TB táng cái ngay đầu, cả bọn trố mắt lên, lần đầu tiên thấy đứa bạn hiền lành, dễ mến của bọn nó đánh người, TB hắng giọng:

- E hèm... Cậu ấy là bạn cùng lớp với tớ, hay bảo vệ tớ nên chúng tớ mới quen nhau!

Sakura gật gật đầu như đã hiểu ra, rồi nói nhỏ với SoT:

- Gemini -kun... Libra-chan của chúng tớ rất dễ thương và dịu dàng, cậu đừng có mà bắt nạt cậu ấy đấy nhé, hot girl thân thiện của trường tớ năm ngoái đó!

- Hot girl thân thiện? _SoT unblievabe nhìn Sakura, thằng bạn kia, tên Yuki cười nhẹ:

- Ừ, hot girl thân thiện, tại cậu ấy hay cười và hay giúp đỡ người khác nên bọn tớ gắn biệt danh đó cho Libra-chan!

- Yuki -kun, cậu nói hơi thừa rồi đấy! _TB lạnh giọng, trong đầu thầm nguyền rủa mấy đứa bạn nhiều chuyện này, nói cái mặt khác của cô cho tên SoT biết, thế quái nào lát nữa hắn ta chả mè nheo và trêu chọc cô.

- Oái!!! Cay quá! Cay quá! Nước... Sakura -chan...

Do suy nghĩ nhiều mà TB gắp phải ớt mà chả hay, ăn vào mới thấy đầu lưỡi cay rát, Sakura vội vàng với ly nước gần đó, đưa cho TB, TB nhận được uống hơi cho đến khi phụt hết ra ngoài:

- Sakura -chan! Đây là bia mà!!!!!

TB hét lên, đã cay rồi giờ lại cay hơn, đã thế còn lốc cả nửa ly nữa chứ, SoT bên cạnh liền đưa lại nước cho TB, Sakura vội xin lỗi:

- Xin lỗi Libra chan, tớ tưởng trà!

Nhận cái ly trà mà SoT vừa đưa, TB uống ngụm lớn rồi e hèm lấy lại hình tượng:

- May cho cậu là tửu lượng tớ cao!

.

.

Nửa tiếng sau...

Trước cửa phòng mà SoT và TB thuê...

- Ay... em muốn đi chơi~ Đi chơi cơ~

TB đi xiên vẹo, SoT khổ lắm mới giữ được người cô, anh loay hoay quẹt thẻ khóa, cười khổ với cô gái mang nồng hơi bia bên cạnh:

- Em say rồi!

Cạch!

Cánh cửa mở ra, TB nũng nịu không chịu vào:

- Say cái gì, em có uống miếng bia nào đâu chớ~

- Ừ, em chỉ uống có nửa ly à, vậy mà giờ say quắc cần câu luôn này!

SoT dìu TB vào, tháo giày cô ra, TB hất tay SoT ra:

- Đừng có xạo... em muốn... hmnh...

TB đang nói chợt đưa tay lên bụp miệng lại, ánh mặt rất khó coi, SoT nhìn thấy liền vội vội vàng vàng chạy vào trong lấy cái xô ra:

- Đừng nôn bừa, nôn vào đây này!!!

- Oẹ!!!!!!

TB nôn hết ra những gì nãy giờ tống vào bụng, ôi mịa, TB, lúc nãy chị bảo tửu lượng cao cơ mà... sao giờ trông tàn tạ thế kia...

~Tối nay au mới up ep nha, tại hôm nay bận đi học thêm nên chưa viết xong hết a~

Truyện Chữ Hay