Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

chương 264: làm vài trận đấu đôi

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

… Giờ mới nhớ, tôi nên làm hầm ngục sâu hơn nữa? Chế tạo haniwa thôi, haniwa!

Tôi bắt đầu nghĩ vu vơ trốn tránh thực tại.

Theo bản năng tôi cố nghĩ cách củng cố lối sống khép kín (hikikomori) của mình.

“Vậy Kehma, anh không, umm, muốn tấn công em hay người khác bằng goblin đâu nhỉ?”

“Tất nhiên là do cô ấy diễn tả theo hướng xấu và tự nói ra.”

“Thưa người, không phải! Sư phụ bảo con nói vậy!”

“Im đi, tôi hiểu tại sao cô bị đuổi khỏi hiệp sĩ đoàn.”

“Thưa người! Con sẽ im lặng không nói gì thêm!”

“… Haaah, thôi. Em tin Kehma.”

Và do vậy tôi đã nhanh chóng làm rõ hiểu lầm với Rokuko. Cám ơn đã tin anh.

“Vậy, ai đây? Kèm theo rắc rối nhỉ? Wataru, chuyện này nghĩa là sao?”

“Ồ, may quá, mọi người không bơ tôi. Nói thẳng thì cô gái này là con gái một người quen và tôi muốn Kehma-san huấn luyện em ấy. Suy cho cùng đây là Kehma-san. Rokuko-san, em cũng nghĩ Kehma-san tuyệt vời đúng không?”

“Ể? Vâng, quả đúng là Kehma.”

“Kehma-san rất tuyệt vời nên khó tránh khỏi cảm giác muốn dựa dẫm nhỉ?”

“Ừm, quả là Kehma. Fufufu.”

Rokuko bắt đầu tự hào, cứ như anh ta khen em ấy.

Nghe rất gian dối, nhưng tôi sẽ chỉ im lặng ngồi xem bởi Rokuko chấp nhận thu cô ấy làm học trò là điều thuận tiện cho tôi. Trời, Wataru khá tốt trong chuyện này.

“Vậy thì được, chúng ta có thể cho cô ấy ở trong nhà trọ… tuy rằng cô ấy không được đi vào nhà Trưởng Làng, nó sẽ khiến sự trong trắng của Kehma bị đe dọa.”

“Hay quá rồi, Shikina-chan? Chúng ta được Rokuko-san cho phép!”

“Vâng! Cảm ơn rất nhiều, Rokuko-dono!”

Có vẻ cuộc thảo luận của họ đã kết thúc.

Tôi giới thiệu người mới cho những người khác.

Rokuko về phòng sau khi nói làm bảng chia ca mới còn Shikina và Wataru vào suối nước nóng, nên ba người họ đều không có mặt hiện giờ.

Rei, Kinue-san, và Nerune đều đang làm việc, nên tôi hoãn giới thiệu cô ấy với họ… nhờ đó, những người khác đều đã tụ tập trước sân.

Khi tôi tới, Thịt và Setsuna vừa thực hành đấu tập xong, đang nhận khăn và chai nước từ Ichika và Nayuta.

“Ồ, Chủ Nhân. Anh đến kiểm tra luyện tập à? Hay an'h muốn làm chuyện không đứng đắn~?”

“Sao em nghĩ thế…”

“Thì do em nghe tiếng rên mãn’h liệt khi nãy, chẳng biết là gì nhỉ? Hmm?”

Thịt gật đầu mạnh, tiếp nối nhận xét của Ichika.

… Hở, vang ra tận ngoài này? Ờ thì, tôi đã nhận ra điều đó sau khi Rokuko xông vào.

“Chỉ là chút hiểu lầm. Uhh, sau cùng chúng ta đã nhận thêm cư dân mới. Con gái người quen của Wataru.”

“Vâng! Chị là con gái của phụ thân đáng kính Dyne Kukkoro, con gái cả Shikina Kukkoro! Giờ là học trò của Sư Phụ Kehma! Rất vui được gặp!”

“… Cô ấy bảo sẽ làm mọi thứ, nên anh sẽ cho cô ấy làm trong nhà trọ. Hãy chỉ dạy cô ấy sau này.”

“Heeh, mọi thứ?”

“Khi anh hỏi rõ ý của cô ấy, nó biến thành điều em vừa nghe… Ichika, làm ơn đừng cười dùm, anh không dự định làm điều gì tương tự.”

“Gì ccơ, em tưởng anh cuối cùng đã có hứn’g thú với người khác ngoài Rokuko-sama và Thịt-senpai!”

Anh không hiểu lời của em…

“Nhân tiện hai đứa vừa đấu đôi à? Chị cũng muốn tham gia!”

“Ooh! Nói là triển luôn!? Em sẽ tiếp chị! Chị có vũ khí chưa? Bọn em dùng kiếm gỗ.”

Cư dân nghiện chiến đấu của bọn tôi, Setsuna chớp lấy đề nghị như con sói đói.

Cô ấy khá sung sức sau khi vừa đấu với Thịt xong.

“Chị chấp nhận và dùng kiếm gỗ. Chị sẽ cho em thấy kiếm thuật của Hiệp Sĩ Hoàng Gia Raverio! Trông như này… nhưng chị từng là hiệp sĩ, chị tự tin vào kỹ năng bản thân!”

“Em sẽ tung hết sức!”

Setsuna thủ thế. Đứng đối mặt cô ấy, Shikina cầm kiếm gỗ và làm tương tự.

“Chị đến đây!”

“Em cũng vậy—ồ đúng, em là Setsuna, heya.”

Trận đấu đôi bắt đầu, Shikina nhanh chóng bị đánh bại.

“C-chị nhận thua… Chị không thể di chuyển cả tay lẫn chân.”

“Nói sao đây…? Chị quá bài bản, chiêu thức dễ chiến đấu.”

“Chị đã nghe từ lâu, nó là niềm tự hào của chị!”

Có phải khen đâu…

“Setsuna-dono quá mạnh. Nhìn thế này thôi, nhưng chị có tiềm năng khoảng hạng B.”

“Oh? Sao không thử đấu với em tiếp? Mặc dù em chỉ đấu được ở hạng C.”

“Ừ! Xin lỗi, tên em là gì?”

“Em ấy là Nayuta, đứa em gái boing boing đầy cám dỗ của em!”

“Xin được chỉ giáo, em gái boing boing đầy cám dỗ của Setsuna-dono, Nayuta-dono!”

“… Em là boing boing đầy cám dỗ à…?”

Người tiếp theo cô ấy thách thức là Nayuta. Tôi không nghĩ cô ấy thiên về chiến đấu nhiều, nhưng chắc có thể? Hơi ngoài mong đợi.

Nhân tiện, không ai phản đối tuyên bố của Setsuna về em gái boing boing đầy cám dỗ.

… Kết quả là Nayuta chiến thắng hoàn toàn.

Cô ấy giữ khoảng cách với đối thủ, ném đá, cát, không thương tiếc vào mắt cô ấy, dùng ma thuật, cũng như 7 7 49 phương pháp lén lút và ác độc khác, kết quả chiến thắng hoàn toàn.

“Ugwoooh, mắt chị, mắttt!”

“Tà đạo. Không hổ là Nayuta, tà đạo. Chữa lành vết thương của người này, [Trị Thương].”

“Aaah, phew. Cảm ơn, Sư Phụ… c-con sẽ tiếp tục…”

“Ồ, chị sẽ chiến thắng nếu thể hiện đúng tài năng.”

“Đúng vậy! Chị có tài năng!”

Không, em ấy đang nói cô thua trước khi kịp thể hiện bất cứ thứ gì.

“Có lẽ em là đối t’hủ tốt? Em là Ichika, yo.”

“Xin mời!”

Và lần này là đấu với Ichika.

Nhưng cảm giác sức mạnh họ tương đương nhau.

Cuối cùng, Ichika chiếm thượng phong.

“C-chị nhận thua…”

“Phew. May là chị dính phải đánh nhử. Em nghĩ chị sẽ mạnh hơn nếu phân biệt được.”

“Cha đã nói với chị nhiều lần! Đánh nhử là bài tập truyền kỳ của chị!”

Không, cô phải vượt qua nó.

Tôi dùng [Trị Thương] lên cô ấy lần nữa, chỉ để phòng hờ.

“Chị sẽ làm ô nhục hiệp sĩ hoàng gia nếu không thể… c-chị cần thắng ít nhất một lần! Người nhỏ nhất! Đấu với chị!”

“Okay.”

“Chị sẽ không nương tay!”

Không cần phải nói, kết quả là Thịt chiến thắng hoàn toàn.

“Tại saooo!?”

“Mun-chan rất mạnh, hiện giờ có thể thắng em ba trên năm trận.”

“Haha, vẻ ngoài trẻ co’n của Senpai đã khiến chị mất cảnh giác hử?”

Ể, Thịt đã đủ sức thắng Setsuna? Trẻ con lớn nhanh quá.

Tôi nhẹ nhàng xoa đầu. Tai và đuôi em ấy ngoe nguẩy.

“Chẳng phải Setsuna-dono là người mạnh nhất ở đây?”

“Ể? Nếu muốn nói về người mạnh nhất trong chúng ta, đó sẽ là Trưởng Làng Kehma. Em thua anh ấy và chưa bao giờ thắng.”

“Gì cơ!? Không hổ danh là Sư Phụ!”

Chúng ta đã thống nhất là hòa…

Truyện Chữ Hay