Zeref Ở Thế Giới PoKéMon

chương 13

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Mau nằm xuống cho mẹ " Hanako tiến đến đỡ Satoshi nằm xuống khi thấy cậu muốn đứng lên.

"Mẹ sao mẹ lại đến đây, giáo sư cũng đến "

Cậu không ngờ là mẹ và giáo sư đến , chắc là do anh Takeshi đã báo tin.

"Mẹ không được đến sao" Hanako hỏi sau khi đã kiểm tra biết cậu không bị gì mới nhẹ nhỏm.

"Không phải đâu ạ" Satoshi cúi người vờ ôm lấy Pikachu , cậu sợ mẹ sẽ nổi giận, rất đáng sợ nha.

" Mẹ cháu rất lo cho cháu đấy Satoshi' Giáo sư Okido cũng nói , ông cũng lo lắng cho cậu nhóc này.

"Con không sao, mẹ đừng lo " cậu chỉ sợ mẹ mình đau lòng mà thôi.

" Nằm tốt cho mẹ"

Có lẽ là do chưa bình phục lại cùng Takeshi và Kasumi trò chuyện nên rất nhanh liền ngủ mất , trước khi ngủ cậu còn suy nghĩ sau hôm nay Pikachu ngủ nhiều thế , lúc đã ngủ tiếp nữa rồi. Ôm lấy Pikachu liền ngủ.

Hanako lấy chăn đáp lại cho cậu , sơ trán của con trai khẳng định cậu không phát sốt mới yên tâm. Cùng mọi người ra gian ngoài để cậu có thể ngủ thoải mái. Trái tim treo lơ lửng của cô bây giờ mới bình tĩnh trở lại.

....................

"Cháu chào cô" khi mọi người ngồi xuống bàn ở gian ngoài phòng bệnh Takeshi và Kasumi liền chào hỏi Hanako và giáo sư Okido mọi người đều nói nhỏ đều không làm thức cậu.

Họ không tin người phụ nữ trước mắt này là mẹ của Satoshi vì nhìn cô còn rất trẻ nếu không phải biết cô đã có đứa con được tuổi thì có lẽ mọi người đã nhằm Hanako chỉ mới _ tuổi mà thôi. Là một người phụ nữ rất đẹp , Hanako đẹp theo kiểu trang nhã dịu dàng như một quý cô của một gia đình quý tộc nào đó. Một chút gì đó cổ kính nhưng không lạc hậu. Satoshi giống mẹ. Từ khuôn mặt, nụ cười và cả đôi mắt màu nâu nhạt, con ngươi màu đen như chứa cả một vì sao trong đó, là điểm giống với Hanako nhất , một đôi mắt cuốn hút người khác.

Bây giờ thì cả Takeshi và Kasumi đều hiểu tại sao khi lần đầu gặp Satoshi họ còn tưởng là cậu đang giả trai vì nhìn cậu giống Hanako đến tám mươi phần trăm , chỉ khác là cậu có mái tóc đen. Mà mẹ cậu là một người phụ nữ đẹp như vậy họ hiểu lằm cũng là đều đương nhiên.

" Hai cháu là Takeshi và Kasumi phải không. Satoshi hay nhắc về các cháu mỗi khi điện về nhà." Hanako mỉm cười trang nhã , hai con người còn đang ngây ngốc liền tỉnh lại.

"Cháu rất vui vì được đi du hành cùng Satoshi " Takeshi nói, Kasumi cũng gật đầu.

"Cô rất cảm ơn vì các cháu đã chăm sóc cho Satoshi."

" Thằng nhóc đó không biết chăm sóc bản thân ,may là nhờ có các cháu." Giáo sư Okido cũng vậy , khi Saotshi đi du hành ông còn rất lo .

"Dì và Giáo sư đừng nói thế , cháu và cả anh Takeshi đều học được rất nhiều điều từ Saotshi. " Kasumi nói , nhờ cậu mà họ mới học được rất nhiều chuyện.

Mời người cùng nhau trò chuyện , Takeshi và Kasumi thì thấy Hanako rất thân thiện ,đặt biệt và rất lo cho Satoshi. Lúc đầu họ còn nghĩ Hanako rất khó gần vì khí chất của cô rất lạnh lùng.

Hanako thì rất biết ơn vì Satoshi đã được đi du hành với Takeshi và Kasumi , con trai đã có người chăm sóc cô cũng bớt lo lắng hơn.

"Ừm....." phía trong gian phòng có tiếng kêu nhỏ làm mọi người giật mình nhanh chóng chạy vào xem.

"Satoshi" Hanako đến bên giường gọi Satoshi, cậu có vẻ không tốt lắm, mày nhăn lại không biết vì cái gì mà có cảm giác rất đau đơn.

Chuyện gì thế này, lúc nãy còn rất tốt cơ mà. Mọi người đều lo lắng , Takeshi đã chạy đi tìm bác sĩ.

"Pikapi" Zeref mở mắt ra nhìn thấy cậu liền biết không tốt, nhanh chóng dùng ma lực kiểm tra , liền phát hiện linh hồn cậu đang bị tổn thương do cái gì đó gây. Không nghĩ ngợi đầu tiên dùng ma pháp thời gian để ngưng động thời gian, sau đó dùng ma pháp thoát thần đi vào tiềm thức của cậu. Không quan tâm cậu sẽ phát hiện ra thân phận của mình.

....................

Chuyện gì thế này , Zeref không tin được vì khi anh dùng ma pháp cưỡng chế đi vào thức thần của Satoshi phát hiện bên trong rất loạn. Một màu đen tối , các dây leo khắp nơi chằng chéo. Màu sắc bên trong của linh hồn của nhiều người rất khác nhau , ví như người độc ác đen tối thì thức thần của người đó lag màu đen còn người khuần khiết lương thiện là màu trắng. Anh không tin đứa nhỏ này thức thần lại là màu đen như vậy, nhất định là có chuyện rồi.

Khi vào thức thần anh phát hiện mình trở lại được hình dạng con người, phải nhanh chóng tìm cậu , thức thần này tổn thương đến ma lực của anh quá nhiều. Nó giống như bị hút đi liên tục muốn đẩy kẻ ngoại lai ra ngoài. Đi qua các dây leo càng đi vào sâu càng tối hơn nếu không như ma lực thì anh cũng không thể di chuyển trong này.

"Satoshi" zeref đi vào nơi tập trung nguòn năng lượng mạnh mẽ nhất mà anh cảm nhận được, phát hiện đứa nhỏ đang bị các dây leo quấn lấy, chúng nó dường như muốn kiểm soát lấy cậu. Phía trên là viên đá màu xanh mà họ lấy được từ thân cây đã biến mất lúc trước, nó phát ra năng lượng điều khiển dây leo liên tục quấn lấy cậu.

Dùng ma thuật lửa đốt cháy đám dây leo đó không cho chúng quấn lấy cậu tiếp, nhưng anh càng đốt chúng càng sinh trưởng ngày một nhiều. Không được nếu như thế này cậu sẽ không sống được, anh cũng sắp không thể tiếp tục ở trong thức thần được nữa.

Ngọn lửa đột nhiên mạnh mẽ hơn, đốt cháy dây leo xung quyanh mở một con đường đến chỗ cậu.

"Này , Satoshi mau tỉnh lại, Satoshi" Ôm cậu vào lòng liên tục gọi cậu mà cậu cũng không phản ứng. Đám dây leo lại muốn tấn công cả hai người. Lần này anh mở một ma thuật tạo thành một kết giới bảo vệ cậu, bản thân chuyển sang tấn công viên đá đang tỏa ra năng lượng kia.

Dùng ngọn lửa mạnh mẽ muốn thiêu cháy nó nhưng không thành, Zeref từ bỏ dùng thuật lửa anh dùng ma thuật hắc ám để phá huy nó. Lần này bị ma thuật hắc ám đánh vào , viên đá như có linh tính thu lại một phần dây leo nhưng lại không muốn từ bỏ tấn công.

"Nhân loại, không cần xen vào việc này, đây là thách thức của đứa nhỏ này, đứa nhỏ này cần phải vượt qua để khống chế Mộc Hệ." Trong thức thần vang lên một giọng nói, anh chưa kịp phản ứng thì bản thân đã bị kéo đi.

"SATOSHI"

Nhất thời bản thân trở về thực tại, cảm nhận bên trong cơ thể ma lực dần cạn kiệt, không duy trì ma thuật thời gian được nữa , nằm xuống bên cạnh cậu nghỉ ngơi. Nếu đúng như những gì lời đó nói thì đứa nhỏ có lẽ không gặp nguy hiểm chỉ là đang học cách không chế Mộc Hệ mà thôi. Chỉ có thể đợi cậu tỉnh dậy rồi mới hỏi.

Xung quanh trở lại bình thường khi Zeref thu lại ma thuật thời gian, Hanako và mọi người vẫn bên giường lo lắng kêu cậu, Takeshi thì đi tìm bác sĩ đến, chỉ không ai biết chuyện vừa rồi.

_________________

Truyện Chữ Hay