Chiêu Thần phán đoán, nếu lúc này có thể nhìn xem lực chiến, hai kẻ này chỉ nằm trong tầm M chiến lực mà thôi.
- Ngươi là ai?
Địa Sát ác dung kéo lên, miệng âm trầm hỏi. Thiếu niên trước mắt này dù không cố ý phát ra khí tức, ngược lại còn có cảm giác tự nhiên hòa hợp nhưng dù như vậy Địa Sát vẫn cảm thấy áp lực nặng nề, hít thở không thông, mơ hồ cảm nhận được khí tức bàn bạc như biển rộng không cách nào đo lường.
"Cao thủ tuyệt thế!"
Đằng Long và Địa Sát trong lòng âm trầm, đánh mắt nhìn nhau, không biết định làm ra hành động gì.
Người có thể khiến bọn hắn áp bức nghẹt thở như vậy chỉ có một số lão thành võ công cái thế trên giang hồ mà thôi, không thể nghi ngờ Chiêu Thần chính là một trong số đó!
- Ta là ai không quan trọng, chỉ là vô tình chứng kiến các ngươi hai tên lão đầu lại đi hạ thủ với bốn tiểu bối nhỏ yếu, ta nhìn không thuận mắt nên ra tay thôi!
Chiêu Thần nhàn nhạt nói.
- Chuyện của Tịch Tà Tông bọn ta không cần người ngoài quản, mau cút!
Đằng Long ồm ồm quát lên, muốn lấy Tịch Tà Tông ra muốn hù dọa Chiêu Thần. Đáng tiếc, Chiêu Thần còn chưa từng nghe qua Tịch Tà Tông hay cái gì U Linh sơn trang, lấy gì để hắn sợ.
Mà nếu đã biết thì hắn cũng không mải mai sợ hãi, với chiến lực vượt thời đại M, Chiêu Thần hắn là một tồn tại rất đáng sợ, có thể sánh ngang hàng với BOSS Thế Giới Trung, Hạ phẩm.
Có lẽ phải nhìn nhận lại sự tồn tại của BOSS Thế Giới, đừng nhìn Chiêu Thần đã hạ sát được Lãnh chúa Sira và bán hành cho Huyết Hải Ma Tôn mà xem nhẹ lực chiến của BOSS Thế Giới.
BOSS Thế Giới là tồn tại đứng trên đầu toàn bộ lục địa Huyền Bí, không còn nằm trong phạm vi một lục địa như Đông Phương Huyền Huyễn nữa.
Có bán hành, Chiêu Thần cũng chỉ lấy đi % HP của Huyết Hải Ma Tôn mà thôi! Hấp Huyết Hà của nó cũng đã hút sạch đi toàn bộ HP của Chiêu Thần!
Có thể kết liễu được, cũng là do Lãnh chúa Sira đang trọng thương mà thôi! Nhờ có Diễn Sinh Thuật đúng thời điểm thăng cấp lấy được kỹ năng Bạo Tạc Chủng Tử mà hắn mới có thể hạ sát thủ với Lãnh chúa Sira.
Còn chơi thường muốn gặp mặt BOSS Thế Giới ít nhất cũng cần đạt cấp . Để leo lên được cấp , không có hai mươi năm thì cũng là mười lăm năm. Có thể so sánh với BOSS Thế Giới, Chiêu Thần lúc này thực lực đã mạnh đến mức nào?
Có thể nói, hắn đã đi trước thời đại hàng thập kỷ!
Chiêu Thần mỉm cười bình thản, hắn ngắm nhìn Tuý Tinh Kiếm một chút rồi đảo mắt nhìn Đằng Long và Địa Sát.
- Tịch Tà Tông gì đó ta không quan tâm, nhìn các ngươi một đám Tà Giáo sát khí đằng đằng, hôm nay ta là Chính Phái phải ra tay vì thiên hạ đồ ma, các ngươi cùng lên đi, nói trước là ta sẽ hạ sát thủ đấy
Lời hắn nói vô cùng bình thản, Chiêu Thần nắm chắc có thể xử lý đẹp bọn này.
- Ngông cuồng! Địa Sát, còn chờ gì nữa, ta với ngươi lên giết hắn bằm thây cho chó ăn!
Đằng Long tính tình nóng nảy, nghe xong lời Chiêu Thần liền kích phát lửa giận trong lòng, gương mặt hắn dữ tợn quát ầm lên, vừa dứt lời liền vung đại đao hướng Chiêu Thần khinh công chém tới.
- Tiếp bổn tọa một đao!
Đằng Long trên không hô lớn, đại đao trên tay phát ra hỏa diễm nóng rực chém xuống.
Địa Sát không nói gì, chỉ là đại đao trên tay phát ra lôi điện chớp sáng hung bạo, dưới chân lôi điện nổi lên, nhanh như chớp lao tới, cùng Đằng Long song song phóng đến Chiêu Thần, đã nói rõ ý của hắn.
Đằng xa, Cố Hinh nhíu mi lo lắng nói:
- Hàn Lục sư huynh, người đó thật sự không có chuyện gì chứ, nhìn hắn cũng cỡ tuổi chúng ta mà thôi
Tạ Như càng là hoảng sợ nói:
- Đại sư huynh, hay là chúng ta đem Giang Tử chạy đi, để tên đó cầm chân một chút cũng được
Hàn Lục cười nhẹ lắc đầu, Chiêu Thần trong trí nhớ của hắn đã khác ngày trước, nhiều hơn một phần xuất trần thoát tục, nội lực ngày trước có thể kiềm nén hoàn mỹ, đến khi bạo phát liền như bão táp mưa sa.
Hôm nay gặp lại, tiền bối dù chưa bộc phát nội lực trong người nhưng Hàn Lục cảm thấy so với ngày trước còn mạnh hơn rất nhiều, thâm bất khả trắc.
- Các muội yên tâm, có Thần tiền bối ở đây chống đỡ, Minh Chủ võ lâm dù có đến cũng phải cuối đầu như ta!
Hàn Lục cười nhẹ, hắn ngồi xuống đỡ Giang Tử dậy.
Tràng cảnh nội lực Chiêu Thần bộc phát khiến cho không gian mười mét rung rẫy, cuồng phong tái khởi cuốn lá cuồn cuộn bay vẫn còn in đậm trong đầu Hàn Lục.
Đặc biệt là hình ảnh Chiêu Thần một chưởng liền chưởng tan tác nhóm hộ pháp của Độc Long Môn hợp lúc phòng thủ. Minh Chủ võ lâm so ra còn kém xa với Thần tiền bối.
Cố Hinh và Tạ Như kinh ngạc nhìn hắn, có phải Hàn Lục bị đánh cho choáng đầu nên nói năng lỗ mãn?
Minh Chủ võ lâm cao lực cao cường, là cao thủ đứng đầu thiên hạ, làm sao có thể chịu cam bái hạ phong một thiếu niên?
Nhưng không để hai người nghi ngờ lâu, Chiêu Thần phía trước đã bắt đầu cuộc chiến.
Chiêu Thần thái độ bình thản, đại đao hỏa diễm của Đằng Long hung bạo đánh xuống, hắn lập tức huy động Tuý Tinh Kiếm chém lên đón đỡ.
Keng -.!
Bang -!
Kiếm ngâm như sét đánh vang lên, Chiêu Thần và Đằng Long đối kiếm, tay Chiêu Thần vẫn còn nắm chặt cứng Tuý Tinh Kiếm trên tay, một điểm suy yếu cũng không có, Đằng Long thì kinh hãi, thân người trên đang không bị đánh văng về sau, tay tê rằn run lên bần bậc.
Vừa đánh lui Đằng Long trên không, Địa Sát bên dưới mang theo đại đao lôi điện lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai chém xuống Chiêu Thần!
Hai mắt Địa Sát phát ra lãnh ý, ngươi chết!
Nhưng trong khoảnh khắc này, Chiêu Thần bất khả tư nghị nhẹ nhỏm nghiêng người, trên mặt bình thản cười nhẹ, vừa vặn để đại đao chém lướt ngang thân từ trên xuống dưới, lưỡi đao cách thân thể chưa đến cm.
Địa Sát đồng tử co rút, trong lòng nhấc lên sóng to gió lớn, nói thì chậm nhưng việc thì diễn ra rất nhanh, sét đánh là tốc độ nhanh đến mức nào, hắn vẫn tránh được?
Chiêu Thần sau khi tránh được một đao, quang mang cam sắc loé lên, Tuý Tinh Kiếm trên tay nhanh như chớp vẽ ra một đường cong tuyệt mỹ hướng thủ cấp Địa Sát chém tới.
Nhưng Địa Sát phản ứng vẫn còn rất nhanh, thấy Chiêu Thần vung kiếm liền nâng đao lên chống đỡ.
Keng! -.!
Tia lửa nhoáng lên, chỉ thấy lưỡi kiếm Túy Tinh cách cổ Địa Sát chưa đến một gang tay, bị đại đao của Địa Sát kịp thời cản trở, mồ hôi lạnh trên đầu hắn tuôn tuôn.
Chiêu Thần hai mắt thản nhiên quan sát, vừa thấy Tuý Tinh Kiếm bị chặn, hắn liền thu lại rồi mạnh mẽ chém ra liên tiếp hai kiếm nữa, tư thế đơn giản đẹp mắt.
Keng -.!
Keng -.!
Địa Sát tay nổi gân xanh, tiếp đỡ hai kiếm hung mãnh chí mạng của Chiêu Thần thì miệng phun ngụm máu, liên tục bại lui.
Chiêu Thần không có buông tha, hắn lập tức phóng người tới bám sát, Tuý Tinh Kiếm trên tay hoàn mỹ chém ra một đường. Địa Sát ánh mắt hung tàn, hắn cắn răng hô:
- Bôn Lôi!
Sau hiệu lệnh của Địa Sát, đại đạo trên tay hắn lập tức bị lôi điện chằng chịt bao phủ, tản ra khí tức nguy hiểm vô hình.
- Chết!
Địa Sát như điên cuồng gầm lên, Đại Đao Bôn Lôi hung mãnh chém tới Chiêu Thần.
Chiêu Thần đương nhiên nhìn thấy, cũng có thể phản xạ tránh né, bất quá hắn không tính làm vậy mà lựa cứng đối cứng, cho đối phương cảm nhận mùi vị tuyệt vọng!
Giáp của hắn có đến M!
Keng -.!bg-ssp-{height:px}
Bang -!
Bôn Lôi và Tuý Tinh Kiếm mạnh mẽ va chạm nhau, phát ra lôi quang loé sáng một hồi, buộc những người khác phải nhắm mắt lại, mặt đất bên dưới bị oanh tạc nứt vỡ.
Chiêu Thần cười khì, đối phương dù đã dùng kỹ năng rồi nhưng công kích vẫn không thể phá được giáp của Chiêu Thần, chỉ có - HP!
Không khác gì kiến cắn móng chân!
Bị lôi quang trùng kích, Chiêu Thần vẫn thoải ung dung, Tuý Tinh Kiếm trên tay vẫn nắm chặt, cảm giác chắc tay thoải mái.
Lôi quang tản đi, chỉ thấy Địa Sát tay run rẫy cắm đao xuống đất, người đứng cũng không vững ngã khuỵ, miệng phun một hồi máu.
Địa Sát ánh mắt không thể tin được nhìn Chiêu Thần, trong lòng sinh ra tuyệt vọng không cách nào kiềm chế.
- Ngươi... Ngươi vì sao lại mạnh như vậy?
Địa Sát thanh âm run rẫy hỏi, trong mắt tràn ngập kinh hãi. Bôn Lôi là chiêu thức Tím phẩm cao cấp nhất của hắn, bao lâu nay nhờ nó mà hắn giết không biết bao nhiêu địch nhân vượt cấp, nhưng đối phương không ngờ chỉ dùng một kiếm để tiếp đỡ, thân thể mải mai không một vết xước, ngay cả áo cũng còn bóng loáng ngăn nắp, nhìn không ra chỗ nào chật vật a!
Cố Hinh và Tạ Như ở đằng xa cũng kinh ngạc không kém gì Địa Sát, bốn mắt mở to, nội tâm đại động, nhấc lên mưa giông gió lớn.
Thiếu niên này không ngờ có thể dễ dàng nghiền ép Địa Sát như vậy! Địa Sát và Đằng Long chính là trưởng lão của Tịch Tà Tông a, lực chiến mỗi tên ít nhất cũng M a!
Chẳng lẽ đúng như Hàn Lục nói, Minh Chủ võ lâm có đến cũng phái cuối người trước thiếu niên này sao.
Nội tâm hai nàng không cách nào bình tĩnh, nhìn người đó như thế nào cũng cùng tuổi với mình, tại sao lại mạnh như thế chứ?
Hàn Lục thì đã sớm đoán trước, hắn chỉ cười khổ, không biết đến khi nào mình mới có thể mạnh như Thần tiền bối. Hàn Lục biết Chiêu Thần còn chưa có thật sự xuất thủ, bởi hắn tinh tường, bản lĩnh thật sự của Thần tiền bối chính là chưởng pháp a!
Thần tiền bối quả nhiên mạnh hơn xưa không biết bao nhiêu lần, chỉ dùng kiếm thôi cũng đã có thể nghiền ép Đằng Long và Địa Sát rồi. Ngày trước đã mạnh hơn hàng ngũ Minh Chủ rồi, ngày nay Hàn Lục hoàn toàn không thể tưởng tượng được Thần tiền bối lại mạnh đến mức nào nữa rồi.
Hàn Lục và Lục Quân Dao bao lần nói với cao tầng của U Linh sơn trang về Chiêu Thần, nhưng không có ai tin hắn, còn cười hắn khoác lác.
Phải mà họ đang đứng ở đây chứng kiến cảnh này a.
Chiêu Thần nhàn hạ nhìn Địa Sát, hắn chậm rãi nói:
- Ta đã nói là sẽ hạ sát thủ, thất lễ rồi!
Chiêu Thần có thể khẳng định Địa Sát không còn bao nhiêu máu, nhìn sự chật vật hắn thể hiện bên ngoài, đó là báo hiệu của sự cạn HP. Xem ra tên này HP vô cùng mỏng, chưa đến nổi K, vì sao thế nhỉ? Nếu là NPC hay BOSS Tinh Anh HP cũng là vài triệu chứ đâu ít.
Tuý Tinh Kiếm trên tay Chiêu Thần huy động, muốn một kiếm đoạt mạng Địa Sát.
- Còn ta ở đây! Liệt Viêm Trảm!
Đằng Long đúng lúc này từ phía sau Chiêu Thần phóng đến, trên trời cao huy động đại đao tựa như dung nham đốt cháy không khí hung hăng chém xuống Chiêu Thần.
Chiêu Thần ung dung, tốc độ một đao này rất nhanh nhưng vẫn không nhanh bằng phản xạ của hắn.
Chiêu Thần nhanh như chớp vẽ một đường kiếm đối chiến với Đằng Long, lần này hắn vạn dụng toàn bộ điểm thể lực trong người.
BANG! -.
Tiếng kiếm vang như sét đánh vang lên đinh tai nhức óc, Đằng Long kinh hãi, đại đao trên tay hắn tiếp nhận lực lượng mạnh mẽ đến nổi khiến hắn cầm không được rơi ra, xoay vòng vòng xé gió văng ra thật xa, cấm phập sâu vào đất.
Đại đao bay mất, thân thể của Đằng Long vẫn còn theo quán tính khinh công nhanh như chớp rơi đến chỗ Chiêu Thần, Đằng Long trợn mắt kinh hãi.
Chiêu Thần mỉm cười, nắm bắt thời cơ, hắn không dùng kiếm mà nhanh như chớp dùng tay tóm lấy cổ Đằng Long còn đang trên không, sau đó dùng toàn lực phát ra ra tiếng gió rít đập Đằng Long xuống đất.
ẦMM! -.!
Địa địa bên dưới rung rẫy, mặt đất từng khối lớn nứt ra hàng chục mét, nứt đến chỗ Cố Hinh ba người, khiến cả ba hai mắt mở lớn chấn kinh, lực lượng này, còn là một con người sao?!!
Thân thể Đằng Long bị đánh sâu vào đất chỉ còn chân tay lú lên, khói bụi bốc lên nghi ngút, không biết sống chết thế nào.
Chiêu Thần thở phào một hơi, hắn chậm rãi hướng Địa Sát nói:
- Ta vốn không muốn giết người hay can thiệp vào chuyện chính tà các ngươi tranh phong, chỉ là các ngươi sát khí quá nặng, ta phải ra tay thanh trừng!
Chiêu Thần rất ghét những thứ tiêu cực!
Địa Sát hai mắt kinh hãi nhìn hắn, lực lượng vừa rồi Chiêu Thần thể hiện ra khiến hắn triệt để hoảng sợ, Địa Sát thì thào hỏi:
- Ngươi...thật sự là ai?
- Lúc này còn quan trọng sao? Ta là Trương Chiêu Thần!
Chiêu Thần nhàn nhạt nói. Dứt lời, Tuý Tinh Kiếm trên tay mạnh mẽ chém tới Địa Sát.
Nhìn ngươi lúc này đáng thương, vậy lúc ngươi giết người khác, ngươi có thấy họ đáng thương không? Trên tay ngươi sát khí dày đặc, không có trăm người thì cũng có nghìn người bị ngươi giết!
Chiêu Thần không chút do dự, Tuý Tinh Kiếm xé gió chém tới thủ cấp Địa Sát.
- Tha chúng một mạng!
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng hư không vang lên. Không biết từ hướng nào một thanh băng kiếm phá phong bay đến, mạnh mẽ đánh lên Tuý Tinh Kiếm của Chiêu Thần.
Bang - .!
Chiêu Thần dùng lực không lớn, cho nên bị băng kiếm đánh trúng bật ngược trở lại. Địa Sát vừa may xuýt bay đầu.
Còn chưa xong, không biết từ lúc nào mặt đất bên dưới bị đóng băng, từ bát phương tám hướng hướng Chiêu Thần đóng băng đến.
- Thần tiền bối cẩn thận!
Hàn Lục và Cố Hinh ba người đồng loạt hô lên, trong lòng chấn kinh, nội lực hóa băng, cao thủ trong cao thủ! Lần này Cố Hinh và Tạ Như cũng đồng thời gọi Chiêu Thần là tiền bối, bị thực lực của hắn thuyết phục.
Chiêu Thần đương nhiên nhìn thấy, bất quá hắn chưa muốn bạo lộ thực lực nên ung dung đứng theo dõi kỳ biến.
Băng kết dưới đất vô cùng nhanh, không đến s liền kết băng đến chân Chiêu Thần, đem chân kết băng đông cứng mới dừng lại.
Nhìn lại lúc này khắp nơi như băng vực, cây cỏ đều bị kết băng đông cứng, không gian nhất thời lạnh lẽo.
Chỉ còn Hàn Lục ba người ở nơi xa và Đằng Long Địa Sát hai tên ma đầu vô sự, Chiêu Thần bị băng kết cứng chân đến đầu gối.
Chiêu Thần thản nhiên hướng mắt về một phương, nơi đó bỗng nhiên xuất hiện một nam tử tóc trắng xoá, trang bị trên người tầng tầng lớp lớp có tông màu trắng và xanh.
Chiêu Thần quan sát kỹ đối phương, nội lực rất cao thâm, chiêu thức rất quỷ dị, vẫn như cũ hắn không xem được thông tin của đối phương, nhưng hắn đoán được người này, chiến lực cũng nằm trong tầm M!
Chiến lực của hắn là M, nội lực cực độ khủng bố, tinh thần lực nghịch thiên, chẳng lẽ không thể phán đoán chiến lực của đám người dưới mình sao?
- Ba người các ngươi ôm tên Giang Tử lùi xa một chút, đánh lớn rồi
Chiêu Thần mắt bình thản nhìn bạch phát nam tử, thái độ ung dung nói với ba người Hàn Lục phía xa.
- --
Gửi lời cảm ơn đến đh Bhgaming đã buff NP! Cảm ơn đh đã buff NP và cảm ơn tiểu muội ༺ イà ༒ イƕầȵ ༒ ƴ ༻ đã buff cho cái NP nha!
Ăn đám cưới nhậu phê lồi xỉn ngủ quất cần câu, mới tỉnh dậy liền ngồi gõ chương ngay.