Nhóm thứ tư và các hiệp sĩ tham gia cùng họ tiến lên dọc theo đường mòn dốc và không bằng phẳng.
Ở phía bên kia khu rừng, là núi.
Đường mòn dần dần trở nên dốc hơn, và sức chịu đựng của họ sẽ dần tệ hơn.
Cho đến lúc này, họ chẳng gặp con quái vật nào.
Tuy nhiên, đây là vùng đất mà con người không lui tới.
Gặp một con quái vật, hoặc phát hiện thấy một tổ quỷ hạng thấp cũng không lạ.
Họ nghỉ giải lao, sau khi đi trong vòng 5 tiếng đồng hồ.
Wynn cảm thấy rằng mặt trời sẽ sớm tới thiên đỉnh.
Các học sinh dần dần trở nên im lặng, vì tình trạng trở nên tồi tệ hơn, và họ trở nên mệt mỏi, đến mức họ phải nhìn vào đôi chân của mình để bước đi.
Wynn đi ở cuối hàng học sinh.
Vì những học sinh khác là các quý tộc, Wynn bị đối xử như không khí, nhưng vì cậu còn dư dã sức lực, nên cậu quan sát được các hiệp sĩ ở phía sau.
Các hiệp sĩ hoạt động như hướng dẫn ở phía trước, và hai hiệp sĩ ở phía sau đang bước đi với vẻ thoải mái.
Như người ta mong đợi, đó là điểm khác biệt với học sinh.
Họ là những hiệp sĩ từ pháo đài.
Đối với Wynn, nó rất có ý nghĩa, vì cậu đang rất ở rất gần với lý tưởng của mình, những hiệp sĩ.
Với cơ thể mạnh mẽ và những thử thách dai dẳng, bất kể khó khăn, họ đi khắp nơi.
Mặt khác, hiệp sĩ mang nhiệm vụ đội trưởng, người đến từ thủ đô, giống như những học sinh khác, dường như đang che giấu vẻ kiệt sức của mình.
Bước đi của ông đã trở nên không ổn định.
Thay vào đó, bước chân của học sinh còn đỡ hơn.
Các học sinh, những người vẫn được huấn luyện, có sức chịu đựng tốt hơn.
Các hiệp sĩ được giao cho thủ đô hẳn phải là nhất của nhất, nhưng-.
Wynn cảm thấy như cậu lại trông thấy thực tế tồi tệ.
Sự kiệt sức đã lấy đi khả năng tập trung và suy nghĩ của họ, khiến họ lơ là đề phòng với môi trường xung quanh.
Do đó, Wynn là học sinh duy nhất có thể để tâm và nhận thấy cái bóng đen.
Từ bụi cây, cái bóng lặng lẽ và nhanh chóng tiếp cận-
Ngay sau khi cậu nhận thấy, Wynn rút thanh kiếm ngắn ở eo của mình và vung mạnh tay trái.
“... Eh?”
Cái hàm với những chiếc ranh năng sắc bén lao tới một học sinh, và-
Nó rít lên.
Như thể giật nảy lên, cái bóng nhảy sang một bên, lăn trên mặt đất, và sau đó không ngừng co giật.
Mang kích thước một con sói, và vảy bò sát trên đầu.
Răng nanh của nó có thể dễ dàng xé thịt của một người đàn ông.
Do sự đau đớn từ thanh kiếm ngắn ghim vào mắt, con quỷ thú rít lên khi khoe ra bộ nanh của mình.
Wynn rút thanh kiếm hiệp sĩ, và sau đó vòng quanh mặt trước của con quỷ thú.
Cậu cầm thanh kiếm để thu hút sự chú ý của quỷ thú về phía mình.
Vì những học sinh khác vẫn chưa hồi phục sau cú sốc do cuộc tấn công đột ngột của con quỷ thú, Wynn đã hành động như một mồi nhử để thu hút sự chú ý và để cho nạn nhân trốn thoát.
Con quỷ thú, quyết định nhắm đến con người đã nghiền nát mắt phải của nó.
Nó cúi thấp người như thể chờ cơ hội, trong khi mắt đo khoảng cách giữa cả hai.
Tương tự, Wynn cũng tiếp tục chờ đợi một sơ hở trong phòng thủ của con quỷ thú.
Vào thời điểm đó-
“Bình tĩnh!”
Tiếng gầm của phó đội trưởng vang lên.
“Giữ chặt khiên, rút kiếm ra! Đây có phải là mục tiêu của các cậu để trở thành các hiệp sĩ của Đế quốc?”
Các học sinh hoảng hốt giữ chặt khiên và rút kiếm ra, đồng thời họ nhận ra những gì đang xảy ra.
Mặt khác, tiếng gầm của đội trưởng đã trở thành cơ hội cho Wynn và quái vật phá vỡ thế bế tắc.
Đập đất với cái chân dày cọm của nó, con quỷ thú nhảy về phía Wynn.
“Ooooooooooooooo!”
Wynn hét lên và đỡ đòn.
Khi pháp lực chảy vào thanh kiếm hiệp sĩ, biểu tượng ma pháp được khắc vào lưỡi dao tỏa ra ánh sáng màu lam nhạt.
Với một bước, cậu tránh né đòn lao vào cực nhanh khi con quái vật nhảy vọt.
Ngay sau khi tránh được, Wynn nhìn vào lưng của con quỷ thú đang phơi bày, và sử dụng sơ hở đó để trừng trị nó.
Tuy nhiên, cú chém đã bị tránh, lợi dụng điều đó con thú quỷ đạp bốn chân nhảy trở lại.
Gầm gừ, con quỷ thú quay sang đối mặt với Wynn.
"Tôi sẽ thu hút sự chú ý của nó. Hai người nên vòng ra sau, rồi hỗ trợ bọn này bằng phép thuật.”
Không nhìn khỏi con thú, cậu chỉ dẫn cho các học sinh khác.
Mặc dù cậu lo lắng liệu những quý tộc này có chấp nhận hướng dẫn của một thường dân như cậu hay không, trong tình huống này, không có phàn nàn nào được đưa ra.
Tuân theo lời Wynn, họ giơ lá chắn lên trước mặt, và gây áp lực lên con thú quỷ.
Wynn di chuyển sang trái trong khi kích động con quỷ thú bằng thanh kiếm của mình.
Trong khi mọi sự chú ý tập trung vào Wynn, các học sinh khác đã tấn công nó từ phía sau.
Với những hoàn cảnh này, kết quả của cuộc chiến đã được định đoạt.
Trong khi suy nghĩ như vậy, Wynn tiếp tục đánh lạc hướng quỷ thú trong khi tìm kiếm một kẻ thù khác trong môi trường xung quanh.
Do mùi máu tràn ra từ con quỷ thú, không có gì bảo đảm rằng một quái vật khác sẽ không đến gần.
Các hiệp sĩ hẳn đã để tâm đến môi trường xung quanh, nhưng thật nguy hiểm nếu chỉ dựa vào đó.
Ngay cả giữa trận chiến, anh cũng không mất bình tĩnh.
Nhờ đó-
Wynn có thể cảm nhận được sát khí đằng sau mình.
Rời mắt khỏi quỷ thú, cậu nhìn ra đằng sau.
Một lưỡi kiếm đang trườn ra khỏi ngực đội trưởng đội thứ tư.
Ông đang ho ra máu từ miệng há ra, và máu chảy xuống dưới chân ông.
Người giữ lưỡi kiếm là hiệp sĩ với vai trò phó đội trưởng.
Đôi mắt ông ta nhắm về phía Wynn.
Đôi mắt đó đầy sát ý.
Wynn ngay lập tức nhảy vào xác của con quỷ thú, rút thanh kiếm ngắn của mình bằng tay phải và chuẩn bị tư thế.
“Chú ý!”
“Gì!?”
Tại cảnh báo sắc bén của Wynn, những học sinh vui vẻ nhìn con quái vật đầu tiên họ đánh bại, nhìn lên.
Trước mắt họ, người đàn ông là đội trưởng không nói lời nào trong vũng máu.
“Đ-đội trưởng?”
“Hả? Gì? Chuyện gì đang xảy ra?”
Không thể theo kịp với sự thay đổi đột ngột, học sinh kêu lên bối rối.
Các hiệp sĩ đã không bỏ lỡ cơ hội đó-
Hai học sinh ở phía sau vừa dùng phép thuật đột nhiên bị chém bởi một người.
Hướng tới hai người kia, một hiệp sĩ khác lại gần.
“U, Uwah!”
Họ hoảng hốt.
Người hiệp sĩ đang tiếp cận rút lá chắn vào tay trái, và ra đòn nhử.
Học sinh mắc bãy, và, không thể giấu sự kích động rồi tung một cú vung mạnh, và cơ thể của cậu ta cũng theo sau- và thanh gươm của hiệp sĩ cắt vào thân thể không được bảo vệ.
“Ah, aa, AAAAAAAH!”
Khi nhìn thấy tên học sinh đang chết dần khi máu tuôn ra, người kia vứt kiếm và chạy.
“Đúng là một thằng ngốc.”
Trong cơn hoảng loạn của mình, cậu ta ngã xuống, và hiệp sĩ đang theo đuổi đâm cậu ta vào tim từ phía sau - với tốc độ chớp nhoáng.
Trong chớp mắt, Wynn chỉ còn một mình.
Trong khi chậm rãi lùi lại, cậu tiếp tục tìm kiếm cơ hội để chạy trốn.
Cậu quan sát địa hình con đường mà mình vừa đi qua vài phút trước. Wynn đang xử lý nhiều thông tin khác nhau trong đầu.
“Như đã dự đoán, cậu thật nguy hiểm, Học viên Wynn.”
Phó đội trưởng, cầm thanh kiếm nhuốm máu và lá chắn của mình, dần dần tiến đến gần.
Đôi mắt của Wynn cho thấy cậu không bỏ cuộc.
Ngược lại, cậu vẫn cho thấy ý định mạnh mẽ của mình để vượt qua hoàn cảnh này.
“Cậu đang bắt chước mạo hiểm giả à? Cậu có kinh nghiệm chiến đấu tuyệt vời.”
“Tôi chỉ làm việc một cách tuyệt vọng để kiếm ăn, thế thôi!”
Khi nói những lời đó, cậu lập tức quay lại và chạy với tốc độ cao.
‘Nhanh quá!’
Những hiệp sĩ chính thức phản xạ lại nhìn chằm chằm.
Cách cậu chạy về cơ bản là khác với những học sinh đã chạy trốn khác .
Trong rừng có địa hình khó khăn, cậu chạy nhanh hơn thậm chí một hiệp sĩ chính thức có thể chạy với phép tăng cường cơ thể.
Wynn, người không thể sử dụng phép tăng cường cơ thể, mặc áo giáp nhẹ như những người khác trong nhóm của mình, nhưng ngay cả khi tính đến chuyện đó, các chuyển động của cậu đã trở nên quen thuộc với môi trường khác biệt của khu rừng.
‘Hết cách rồi.’
Quyết định không đuổi theo cậu, phó đội trưởng chạy trong khi niệm phép tấn cộng.
“Ta, kẻ thấu hiểu ngọn lửa, Fireball!”
Ngọn lửa phép thuật bay về phía lưng Wynn chạy nước rút.
Cảm thấy hơi nhiệt, Wynn nhìn qua vai mình và-
Sau đó, một tiếng nổ vang lên trong rừng.
(Claus: Thế là Wynn chết, Leticia phát điên và hủy diệt thế giới... đùa thôi :)))