dịch: hinbaobao
edit: viinh
______________
Thật ngạc nhiên, người đầu tiên mở miệng sau khi nghe câu chuyện của cô ấy lại là Yankee.
[Tôi hiểu tình hình rồi. Vậy ra đó là lý do cô triệu hồi chúng tôi.] -Yankee
Ira gật đầu.
[Cậu nói đúng. Chúng tôi tin rằng 1 ngày nào đó tộc Rồng và tộc Piril sẽ trỗi dậy 1 lần nữa]
Chính vì lí do đó mà họ không được thất bại. Nhưng con đường để gia tăng nguồn lực chiến tranh của họ vẫn chưa xuất hiện.
Chính vì thế nên Shirbenia đã ở đó, cô ấy phớt lờ đi mạng sống của mình vì lợi ích của nghi lễ triệu hồi]
Ikemen nhíu lông mày rồi nhăn mặt.
[Nhưng chúng tôi chỉ là những học sinh trung học bình thường. Vậy nên chúng tôi không thể giúp ích gì cho cuộc chiến mà cô biết cả.]
[Học sinh trung học.....? Không, chuyện đó không thành vấn đề. Đúng không Shirbenia?]
*gật gật*Shirbenia gật đầu lia lịa trong khi vẫn quay lưng lại.
Thật ra .
Như đã được định trước, bốn người đã được triệu hồi đến nơi đây đều có vài khả năng đặc biệt.
Nhưng họ chỉ có nó chỉ khi họ chấp nhận điều đó.
[Vậy là, cô sẽ không gửi chúng tôi trở lại sao?]-Yankee
Yankee nhìn chằm chằm vào Ira.
Không cần biết chuyện gì xảy ra, xem ra Yankee vẫn muốn quay trở về thế giới trước đây của mình.
(Ây~ya như vậy cũng phải thôi...)
Isagi là người bị vứt bỏ bởi chính thế giới của cậu. Cậu không còn bất kì sự luyến tiếc nào cho những ngày đã trải qua ở Nhật nữa.
Vả lại, sự tồn tại của thuật quy hồi ư, làm gì có.
[Shirbenia, cô thấy sao về việc đó? ]-Ira
Cuối cùng, cô phù thủy loli cũng quay người lại nhìn chúng tôi. Cô ấy nhìn chằm chặp vào Yankee một cách kiên định.
[...]
Sau đó cô ấy đổi hướng nhìn và chỉ ngón tay vào tôi.
Ánh mắt của mọi người tập trung vào Isagi<- changed again to 3rd pov->
(chìa khóa để trở lại, tôi sao?)
Cậu chỉ tay lên ngực.
Có thể cô ấy đã nhận ra danh tính thực sự của cậu. Nếu như nó là thật thì tất cả những hành động của cô ấy từ trước đến giờ đều là vì một mục đích.
Nhưng cậu vẫn không có manh mối gì về mục đích của cô.
Tim cậu đập thình thịch trong khi chờ đợi điều sắp xảy ra.
[ah, cậu, hãy đến đây]
[V, vâng?]
Ira cúi đầu trong khi vẻ mặt của cô trông rất phức tạp.
[Xin lỗi, xem ra tâm trạng của
Shirbenia bắt đầu xấu đi. Một khi trở nên như vậy cô ấy sẽ không nghe bất cứ ai, nhưng có vẻ như cô ấy đã tha thứ cho cậu đấy. Hãy dỗ dành cô ấy đi]
Có vẻ như cậu đã lo lắng thái quá rồi.
[Bình tĩnh, phải thật bình tĩnh.]
Cô ấy là trẻ con sao?
Ngay cả khi cô ấy đột ngột thừa nhận.
Cậu nhìn xung quanh.
Yankee nhìn Isagi và hất cằm của mình về phía Shiberina
Làm nhanh đi, ý của cậu ta là như vậy.
Uummu.
Shuu đang vẫy tay với ý muốn nói Isagi [cẩn thận].
(Chậc, ,mình đã cố gắng không để lộ nên sẽ ổn thôi ...)
Hơn nữa cô ấy là người đã sử dụng ma pháp để triệu hồi họ tới thế giới này.
Nói rằng cô ấy để lại một ấn tượng tốt ư, không thể nào. Đúng chứ?
Nhưng kể cả vậy, cậu vẫn đứng lên khỏi ghế, và tiến về phía Shirbenia.
Ở khoảng cách này, cậu thấy cô ấy chỉ như một người bình thường mà thôi.
Tai cô cũng không hề nhọn.
Thứ nhất, cậu chưa bao giờ nghe nói về một cái gì đó như 「tộc phù thủy」.
Cậu hơi tò mò về mái tóc màu bạc ẩn dưới chiếc mũ của cô, trông nó thật kỳ lạ. Đúng ra là nó rất bất thường.
Nhưng dù vậy, ở các góc nhìn khác nhau, mái tóc bạc ấy phản chiếu ánh sáng ánh lên một vẻ lộng lẫy, nó thực sự quá đẹp.
Khi cậu đứng bên cạnh, ánh mắt cô chăm chăm thẳng vào cậu.
Cô vẫy tay ra hiệu cậu hãy cúi xuống.
Cậu đã làm như điều cô ấy nói.
Cô ấy liền vòng tay qua cổ cậu và ôm.
Hôm nay đã là lần thứ hai.
(Uoo)
Mặc dù Isagi hiểu rằng kiểu tình huống này không giống như cái cậu thoáng nghĩ, nhưng trái tim cậu vẫn đập rộn ràng.
(Haizz, đâu thể nào khác đúng không? Sau cùng thì tôi vẫn là một con đực khỏe mạnh ... ...) Mặc kích thước và sự mềm mại khi so sánh với Dyutyu đều không bằng, nhưng đổi lại, cánh tay của cô ấy quấn quanh cổ của cậu một cách thật gọn gàng, và tư thế cũng thật đẹp.
Mặc dù làn da mềm mại của Dyutyu làm cho cậu luôn muốn chạm vào và mân mê nó, vì nó rất quyến rũ, nhưng làn da trắng sứ của Shirbenia cũng chẳng kém cạnh, cậu khó mà cưỡng lại cái ham muốn ấy.
Tuy nhiên.
Nếu để ý một chút thì.
(...đứa trẻ này, cô ấy đang run
ư?)
Cô ấy sợ tiếng hét của Yankee sao?
Chỉ với điều đó sao?
Kẻ chinh phục loài quỷ, 「Triệu hồi Ma Pháp Sư」 đang run rẩy.
Mặc dù điều này khó có thể xẩy ra.
Nhưng ý chí và sức mạnh của cô hoàn toàn khác nhau.
Thì ra là thế.
Những suy nghĩ tiêu cực của Isagi về một cô gái phiền nhiễu đột nhiên tiêu tan hết.
Ngay cả bản thân cậu cũng nghĩ rằng mình khá đơn giản.
Nhưng đành chịu thôi, bản tính của cậu vốn vậy.
Loài quỷ đang bị áp bức.
Nhân chứng sống cho hành động tội lỗi đó, đang ở ngay tại đây.
Chúng ta hãy đối xử với cô bé này một cách tử tế nhất có thể.
Isagi nghĩ như thế.
Shirbenia ghé miệng
vào sát tai Isagi và thì thầm.
[... xoa đầu em đi, nano ... ..]
(eh?)
[... nhanh, nano ...]
Đôi mắt màu xanh của cô nhìn đăm đăm vào Isagi.
Không chỉ có cô ấy.
Ira đứng bên cạnh họ và tất cả các ứng cử viên Quỷ Vương đều tập trung sự chú ý của họ vào Isagi và Shirbenia.
Cậu có vẻ
lúng túng.
Nếu Isagi do dự, thì cô phù thủy sẽ sụt sịt, và rồi khóc toáng lên.
Ngọn núi lửa bên trong cô ấy như có thể phun trào bất cứ lúc nào.
Làm vậy thì không ổn.
Cậu có kinh nghiệm trong chuyện này,
Gật đầu và nghe theo những gì phụ nữ nói, hãy làm vậy.
Dù nó sẽ làm tổn thương lòng tự trọng của một thằng đàn ông, nhưng sẽ tốt cho sau này.
... Trong cuộc du hành của mình, cậu đã học được điều đó từ mối quan hệ với Plea.
Yosh, hãy làm như cô ấy nói.
[... .. được rồi, được rồi, Shirbenia]
[Nn]
Cậu nhẹ nhàng nâng chiếc mũ lên và xoa nhẹ đầu cô.
Cô bé rên lên một tiếng nho nhỏ. (kimochi~iku)
Có vẻ như cô ấy hài lòng về nó.
Mái tóc bạc dài và mịn như lụa.
Nếu đó là Nhật Bản hiện đại, cảm giác lúc này như thể cô ấy vừa bước ra từ một tiệm chăm sóc tóc nào đấy.
Cảm giác rất sướng.
Nếu được phép, cậu muốn vuốt ve mái tóc ấy suốt cả ngày.
Theo nhiều góc khác nhau, cậu xoa đầu cô ấy một cách toàn tâm toàn ý.
Dù ở
tình huống mà mọi người chăm chú quan sát như vậy, sự khó chịu đã không xảy ra.
Cậu tiếp tục xoa đầu cô ấy một lúc, có vẻ như tâm trạng của cô bé ngày một tốt hơn.
Nhưng Shirbenia vẫn còn muốn làm nũng tiếp.
[... Khen em đi-nano ...]
[Khen? Mà khen cái
gì?]
[......... .. Gì cũng được, như là khen cái gì đó của em chẳng hạn, nano ....... ]
Được voi mà đòi tiên à.
[............ Với điều gì đó như thế, có lẽ Shuu phù hợp với việc này hơn anh]
Cậu thì thầm, chỉ để cô nghe thôi.
Nhưng Shirbenia lắc đầu một chút.
[...... Không muốn, nano. Hắn ta luôn cười nhăn nhở. Cái bản mặt hắn giống hệt lũ quý tộc con người, nano ]
À chính nó đấy.
Có vẻ như Shirbenia đặc biệt sợ quý tộc của con người.
Dù có màu nâu sáng nhưng có vẻ như đó là màu tóc thật của Shuu.
Trong thế giới này, tóc màu sáng - đặc biệt là bạch kim - là một trong những bằng chứng của tầng lớp quý tộc.
(Aah, nhưng sao hồi nãy bị tên Yankee thét vào mặt mà cô bé lại hổ báo thế?)
Nói đến Yankee, màu tóc vàng của cậu ta trông như được nhuộm với thuốc nhuộm rẻ tiền.
Nếu bị đe dọa như vậy, có thể đó là điều quá khó chịu đối với Shirbenia.
[Chính vì vậy nên tôi được chọn, hở?]
Cậu bằng cách nào đó hiểu điều đó.
Có lẽ ngay cả Dyutyu cũng như thế.
Vì Ira cũng là người có mái tóc vàng, có lẽ Shirbenia cũng ghét cô ấy.
Như thể thúc giục cậu làm điều đó, cô đánh vào ngực cậu.
[... .. nhanh lên, nhanh lên ......]
[Rồi, rồi]
Được rồi, đó là một nỗ lực trong tuyệt vọng.
Chẳng thể làm khác được.
Nhưng, cậu nên nói gì đây.
Cậu hầu như không có kinh nghiệm gì trong việc tán tỉnh phụ nữ.
(Không có ổn không nếu mình khen cô ấy như khen con bé hàng xóm nhỉ?...)
Cô ấy sẽ không giận ngay đâu nhỉ?
Và, cậu nên biết nói gì về cô ấy.
Chậc, nó không phải cái gì đó mà cậu từng biết.
Hãy thì thầm với cô ấy bằng những cảm xúc chân thành.
[...... Shirbenia, em biết không, em tuyệt lắm!] (¯□¯)
[... .. ư...]
Dưới cánh tay cứng cáp của Isagi, Shirbenia càng ép chặt cơ thể mình.
Nhưng, Isagi không để ý tới điều đó.
[....Dù còn trẻ như vậy nhưng em đã có những suy nghĩ thấu đáo về loài quỷ, và chiến đấu vì họ, điều đó thật đáng ngưỡng mộ]
[.... ...]
[Em chắc đã phải nỗ lực hết mình. Đúng chứ? Chắc phải có rất nhiều điều đáng sợ. Thật sự, em tuyệt vời lắm đó, Shirbenia ạ]
[... ...]
[Đây không phải là điều mà bất cứ ai cũng có thể làm được. Nhưng em đã làm rất tốt, Shirbenia. Dù đáng lẽ em phải có cuộc sống bình thường như một cô gái bình thường, phải không?]
Giữa lúc đó, cậu cảm thấy cậu không thể hiểu nữa, như thể ai đó trong thế giới của cậu đang nói chuyện với Shirbenia, theo cách nào đó những lời này giống như những lời kêu gọi của Plea.
Hoặc cũng có thể, đó là vì cả hai đều là Triệu Hồi Sư.
[Em đã phải vất vả rồi, Shirbenia.]
Trước khi ai đó nhận ra điều này. Nó đã trở thành một tuyên bố rằng Isagi đã chấp nhận cô ấy.
Cậu vỗ lưng cô một cách nhẹ nhàng.
[... Hmm?]
Khuôn mặt của Shirbenia, ngay phía trước cậu, trở nên hơi ửng đỏ.
Môi cô run rẩy một chút.
[Ah, em có sao không?]
[........................ ..]
Cô nhìn cậu tha thiết..
Ý cô bé là gì vậy?
Có lẽ khi kết thúc cậu đã nói điều gì đó không cần thiết.
Đôi mắt cô nhìn xuống một cách yếu ớt.
Nhưng đôi môi lại nhẹ nhàng di chuyển.
[................................. papa, mama .........]
Cô yếu ớt gọi tên cha mẹ mình.
Vô tình, cậu lại ngạc nhiên một lần nữa.
[Eh, là sao?]
[.......... điều đó, không, không có gì]
Shirbenia đã bác bỏ câu hỏi của Isagi.
Cô ấy kết thúc câu nói, có vẻ cô nhớ tới một điều gì đó đau đớn.
Nếu cậu can thiệp vào nhiều hơn thế, có lẽ điều đó sẽ làm cô ấy phiền lòng.
[......... Hãy thứ lỗi cho sự vô ý của anh.]
Cuối cùng cô lại ngẩng đầu lên.
[...... ..! ]
Trước biểu hiện của cậu, cơ thể cô gái run lên như có một cơn sốt truyền qua.
Aah, điều này không ổn, vô cùng không ổn.
Cậu đã trở thành người đáng ghét trong mắt cô ấy.
Hức.
Vì vậy, cậu bước đi khó khăn.
[Isa-kun, làm tốt lắm]
Khi trở lại chỗ ngồi của mình, Shuu mỉm cười ái ngại và chào cậu.
[Un, khổ thân...]
Cậu gãi má. Có vẻ như điều đó đã không diễn ra như mong đợi.
Với cậu, cậu không giỏi lấy lòng phụ nữ.
Trong vài giây Shirbenia có nhìn cậu, như để giải tỏa căng thẳng, cô hít một hơi thật sâu.
Sau đó cô chà mặt mình vài lần để sửa lại vẻ ngoài e ấp mít ướt ấy.
Vì vậy cô ấy quyết định thông báo cho họ vài lời.
[... vào thẳng vấn đề chính, cách để mọi người trở lại, là không tồn tại]
[Cái-]
Miệng Yankee đang chuẩn bị hét lên, Isagi liền chặn nó.
Shou đứng bên cạnh Yankee xoa dịu cậu ta đi.
Đó là trò chơi phối hợp của hai người, họ nghĩ rằng nếu điều này tiếp tục thì sẽ không có tiến triển gì cả.
[U, ummm, vậy chúng ta nên làm thế nào?] - Shou
Shou hỏi trong hoảng loạn.
Trong khi Shirbenia gật đầu.
[Nếu chúng ta sử dụng quảng trường ma thuật của vương quốc.「Crimzon], có khả năng là cậu cũng không thể trở lại. Sau tất cả thì những điều đó đều nằm trong thời đại hoàng kim, người ta nói rằng đó là phép triệu hồi do tộc Thần sáng tạo ra để đi đến thế giới mới]
[Cô nói gì vậy]
Người nâng cao giọng là Isagi.
Đây là lần đầu tiên cậu nghe về điều đó.
Để nghĩ rằng điều đó thậm chí còn có thể quay trở lại.
Shirbenia vô dụng rồi.
[Người biết được sự thật này khá là hiếm -nano. Con người không biết về điều đó. Sau khi biết tất cả các pháp thuật để quay trở về là điều không cần thiết. Người duy nhất biết điều này là tộc Quỷ. Hoặc đúng hơn là chỉ có dòng dõi gia đình tôi mới biết điều đó -nano]
Cậu đã hiểu.
Nếu nó có nghĩa đó thì dự đoán của Isagi đã đúng.
Thực tế là con người không biết về điều đó cũng có một ý nghĩa nhất định. Đậy chính là phước lành trong sự giả tạo.
Nếu họ có thể di chuyển giữa không-thời gian một cách dễ dàng, lịch sử của thế giới đã chìm trong sự hỗn độn rồi.
Chỉ với một lần quay ngược thời gian để trở lại thời cổ đại, và sau đó họ có thể thay đổi lịch sử theo ý muốn của họ.
Nhưng dẫu vậy, nó có thể có nhiều sự hạn chế, và nó không phải là cái gì mà mọi người có thể sử dụng dễ dàng.
[Vậy thì điều đó có nghĩa là chúng ta có thể trở về nhà đúng không?]
Shou nói trong khi vẫn chú ý đến thái độ của dã thú.
Tất nhiên dã thú là Yankee rồi.
Shirbenia gật đầu.
[Thật vậy-nano. Tuy nhiên, các cậu cần đi với chúng tôi cho tới khi ta tới được kinh thành, vẫn còn vài thứ cần thiếu cho ma pháp quy hồi]
Mặc dù tự nhiên, trong lãnh thổ của con người, lực lượng bảo vệ của thủ đô hoàng gia là mạnh nhất.
Phía Đông của lục địa Suraosha.
Thủ đô của Paraberiu, Dynacity.
Để dịch chuyển loài quỷ đến đó, cướp đoạt các khối ma thuật nằm dưới lòng đất của thủ đô hoàng gia.
Sau đó thực hiện nghi thức quay trở về.
Mức độ khó cho điều đó chắc phải là vô tận.
(... ... Nếu mình tự gọi mình là dũng giả, họ sẽ không chỉ đơn giản là để mình sử dụng quyền cấu tạo phép triệu hồi)
Không có chút nhân phẩm nào cho nhân tộc để cậu làm điều đó.
Ngay cả khi cậu hỏi những người quen của cậu, và nói với họ rằng mình
muốn đi đến thế giới của 20 năm sau có lẽ là vô ích.
Hay đúng hơn là họ muốn cậu ở lại trong thế giới này dù có chuyện gì đi chăng nữa.
Nó không phải là do cậu kiêu ngạo, nhưng không có chút sai lầm nào trong việc họ không muốn buông bỏ tiềm năng chiến tranh của Isagi.
(Cuối cùng khi đến khoảnh khắc đó, có lẽ mình phải sử dụng vũ lực cho điều đó ... ..)
Chỉ với suy nghĩ đó khiến cậu gần như trở nên u sầu hơn.
Ở gần vị trí của Isagi, Shou hỏi.
[Cái gì đó còn thiếu, nó là cái gì?]
[Ngọc ma thuật]
Shirbenia trả lời thẳng thắn.
Ira cũng đưa ra một nhận xét bổ sung.
[Đó là một vật có sức mạnh ma thuật khổng lồ. Sức mạnh ma thuật chảy ra khỏi xác chết được thấm vào đất, do đó kết tinh ở dưới đáy và hình thành nên cái được gọi là ngọc ma thuật. Và sau
nó đó dần trở nên lớn hơn sau khi trải qua nhiều tháng dài
và tạo nên những viên ngọc ma thuật tốt nhất.
Trong thời đại anh hùng . Kỉ nguyên đồng.
Trong mỗi huyền thoại khác nhau luôn có một viên ngọc ma thuật kèm theo.
Thậm chí thanh kiếm gọi là vũ khí thiêng liêng Tyrfing *, cũng được gọi là một loại pháp thuật tuyệt vời.
Những thứ đó, bằng cách đập vỡ chúng ra, có thể gây ra nhiều hiện tượng lạ khác nhau.
[Tại nơi có một viên đá ma thuật được tạo ra thì một mê cung sẽ được sinh ra.
Mặc dù tôi không hiểu cơ chế hoạt động của nó, nhưng càng nằm sâu trong mê cung thì lại có một viên đá ma thuật lớn hơn đang ngủ bên trong nó. Chắc chắn nếu đó là một viên ngọc ma thuật tuyệt vời, thì độ sâu của mê cung không thể đo đếm được.
Tuy nhiên, nhưng rồi .... ]
Ira lẩm bẩm.
Những từ Ira định nói, Isagi biết về điều đó.
(Nhưng rồi ... ...
Trong thế giới này, Albarisus đã không còn tồn tại là điều cô ấy muốn nói ... đúng chứ)
Với lý do rằng viên ngọc ma thuật sở hữu một lượng lớn sức mạnh, nó đã cạn kiệt năng lượng.
[...... thứ con người sử dụng để triệu hồi dũng giả Isagi, là viên ngọc ma thuật cuối cùng trong lịch sử]
Trong thế giới khác.
Đó là một lời tuyên bố.
Điều đó có nghĩa là, không có cách nào cho họ để trở lại thế giới cũ.
(... ... aah, vậy nên ... ...)
Niềm hy vọng mờ nhạt vừa nổi lên một chút, một lần nữa lại chìm xuống hồ nước sâu không đáy.
Không thể trở lại. Như dự kiến, họ đã không thể trở lại.
Tuy nhiên.
Nhanh hơn tâm trạng chán nản đang có ở trước mặt.
Shirbenia thông báo.
[Nếu vậy thì cậu chỉ cần làm ra nó-nano. Một viên đá ma thuật siêu lớn]
Đôi mắt cô lóe lên từ khoảng cách giữa mũ và tóc, có màu đen tối như thể nó là một hố đen sâu thẳm.
_____________
Ira: có mái tóc vàng. Luôn luôn cằn nhằn, ồn ào.
Shibenia: Sợ hãi quý tộc. Nadepo (ám chỉ khi được Isagi xoa đầu rồi đỏ mặt)
Viên đá ma thuật vĩ đại: Một viên ngọc ma thuật thật sự lớn. Chứa một sức mạnh kỳ diệu. Có thể gây ra nhiều phép lạ khác nhau.