Ngay khi nhận được tin về đàn quái vật bùng phát, chúng tôi đã được một cỗ xe đưa nhanh về Kinh đô. Thật may là họ tới đúng lúc chúng tôi vừa hoàn thành nhiệm vụ nhận tại Hiệp hội, vì thế không có chuyện bỏ ngang giữa chừng.
Nhưng cũng thật cũng không may là nơi chúng tôi đang ở hiện tại lại cách Kinh đô tới gần một ngày đường chạy xe ngựa. Mọi thông tin nhận được về cuộc loạn lạc đều đến từ một loại ma cụ truyền tin đặc biệt được phía Hiệp hội cung cấp trước khi lên đường.
-Kinh đô…liệu có ổn không nhỉ…
Tôi lẩm bẩm liên tục trong khi ngồi trên xe ngựa. Sau khi nhận được tin, tôi đã vội vàng chuẩn bị trở về. Nhưng dù là vậy, sự lo lắng vẫn ám ảnh lấy tôi khi vẫn còn đang ở trên xe. Sự bí bách của chiếc xe này khiến tôi càng không thể bình tĩnh nổi.
-Không sao đâu anh. Ở Kinh đô cũng luôn có quân đội để phòng vệ, hơn nữa còn có các Pháp sư hoàng gia khác nữa. Chúng ta sẽ cũng sẽ sớm về tới thôi.
Mayuri động viên tôi mặc dù gương mặt cũng không tươi tắn hơn chút nào. Hoặc có lẽ những lời đó cũng là sự tự động viên cho bản thân cô ấy.
-Không, ta thì nghĩ chỉ nhiêu đó quân lính và pháp sư có lẽ không đủ.
Ngược hẳn với Mayuri, Galbert tỏ rõ sự lo lắng.
-Tôi nghe nói rằng quy mô của đàn quái vật này rất lớn. Đến mức ngay cả phía cung điện cũng phải cầu viện tới sự giúp đỡ của Hiệp hội Lính đánh thuê.
-Đúng thế, quyền yêu cầu Hiệp hội tham gia giúp đỡ sẽ chỉ được dùng đến trong những tình huống khẩn cấp.
Galber gật đầu trước lời nói của Shion.
-Triệu tập toàn bộ Lính đánh thuê cấp hai trở lên. Thậm chí còn có cả hình phạt cho việc không chấp hành như hạ cấp hoặc nặng nhất là cấm hành nghề. Hạ cấp hoặc cấm hành nghề một người cấp hai không phải chuyện đơn giản. Vì thế hẳn là chuyện này đang rất khẩn cấp họ mới đưa ra hình phạt nặng như vậy.
Trong lúc Galbert đang phân tích với ánh mắt lo lắng, Mayuri quay sang.
-Shion-san, trong những chuyện thế này, phía Nhà thờ thường có vai trò gì?
Shion chống tay lên cằm như suy nghĩ một lát rồi trả lời.
-Về cơ bản thì chúng tôi cũng phải chịu trách nhiệm tương tự như phía Hiệp hội. Nhưng vì đã có Anh hùng Relix ở đây, tôi nghĩ họ sẽ không cử quá nhiều nhân lực tham gia, cùng lắm chỉ là vài trị liệu sư giúp đỡ trong khâu hậu cần mà thôi.
-Nghe tồi tệ quá vậy?
Shion chỉ nhún vai trước lời nhận xét của Mayuri.
-Giáo hội cũng có nhiều vấn đề. Ngoài mặt dù có thể tuyên bố rất hoành tráng, nhưng kì thực những gì họ làm đều vì lợi ích của mình.
Mặc dù là một tông đồ của Giáo hội, cái cách mà Shion nói về tổ chức của mình giống như một người xa lạ hơn.
Dù là một người luôn nghiêm túc với công việc của mình, nhưng cảm giác của tôi về anh ta không hề giống bất kì vị quan chức của Giáo hội hay thậm chí cả vị Linh mục của nhà thờ ở làng tôi, cách anh ta nhìn nhận mọi thứ không hề giống với những người thuộc cùng giáo phái chút nào.
-Dù sao cũng phải thừa nhận, rằng sức mạnh thể chất của các giáo sĩ khá kém. Nhưng vị trí trị liệu sư trên chiến trường của họ lại luôn cực kì quan trọng. Vì thế họ thường dựa vào đó để chọn cho mình những vị trí an toàn hơn trong những cuộc loạn lạc.
Reiva lên tiếng giải thích cho tôi, dù có vẻ hơi báng bổ Giáo hội, nhưng tôi cũng cảm thấy nó thực sự hợp lí.
Dù sao thì tin tốt là có lẽ Kinh đô sẽ cầm cự được cho đến khi chúng tôi về.
Thêm nửa ngày nữa trôi qua, cuối cùng tôi cũng thấy được Kinh đô trong tầm mắt.
-Anh hùng-sama. Tôi thấy rồi.
Người đánh xe kêu lớn. Chúng tôi lập tức chuẩn bị sẵn sàng khí giới trên tay để có thể hành động bất kì lúc nào.
Từ đây, tôi đã có thể thấy một bầy quái vật vô cùng đông đúc. Và phía sau chúng là quân đoàn của con người với Lính đánh thuê và Quân đội.
-Thả chúng tôi xuống đây được rồi. Ông mau đi kiếm chỗ an toàn mà trốn đi.
-Vâng, tôi hiểu…chúc Anh hùng và mọi người may mắn.
-Làm phiền ông rồi.
Nhảy xuống khỏi xe ngựa. Chúng tôi nhìn nhau rồi cùng lao vào chiến trường trước mắt.
Sau một lát chiến đấu, tôi nhận thấy một điều. Có đủ thể loại quái vật xuất hiện quanh đây, từ những giống hình người như goblin cho đến những loại nhỏ hơn và giống động vật như Kobold hay cả côn trùng. Nó không hề giống với lần tôi chạm trán đàn kobold trong [Cuộc chạy loạn].
Dù đúng là nếu chỉ có vậy, sẽ chỉ cần thời gian đến khi chúng tôi đánh tan được chúng. Nhưng tôi lại chợt cảm thấy kì lạ. Đám quái vật này có rất ít quái lớn đóng vai trò cầm đầu, vì thế cách chúng chiến đấu chỉ giống như một mớ bòng bong.
-Tất cả đều là quái nhỏ. Độ khó của chúng thua xa con Bọ ngựa thiết giáp hôm trước. Dù có vài con mạnh hơn, nhưng chỉ cần chú ý một chút thì một mình chủ nhân cũng có thể đánh bại được chúng.
Reiva nói vậy. Hơn thế nữa, tôi còn có những người bạn đồng hành của mình.
Mayuri có phép thuật tấn công diện rộng, Galbert và tôi sẵn sàng tiêu diệt mọi thứ cản đường. Shion quan sát tình hình chiến trường qua liên kết tâm trí với con chim của mình và tùy tình huống sử dụng ma thuật hỗ trợ và trị thương.
Dù đến muộn nhưng dần dần chúng tôi vẫn mở được đường về phía quân đội và trở thành tiên phong của phe con người trong cuộc chiến này.