Chương 141: Dường như tôi lại vô tình dựng flag
Một người phục vụ mang chai rượu cùng một chiếc ly tới, Reed không chút ngần ngại mở nắp và tự rót cho mình một ly. Nhìn qua có thể thấy được nó có giá trị không hề nhỏ, nhưng Reed chỉ một hơi đã uống hết 1 ly đầy.
-Ahhhh….một ly rượu thượng hạng sau khi làm việc vất vả quả là tuyệt vời. Cảm giác thật đã…
-Ta không quan tâm ngươi cảm thấy thế nào. Trả lời câu hỏi đi!
-Được rồi, được rồi…
Trước sự giận dữ của Mikage, Reed bật cười rồi lại rót thêm một ly nữa, vừa nghiêng nghiêng cái ly vừa thờ ơ nhìn ra xung quanh.
-Nói dễ hiểu là thế này, quyền lực của thành phố này đang chia thành hai phe. Một là kẻ đứng sau đám người đang truy đuổi chúng ta suốt mấy ngày nay và kiểm soát phần lớn thành phố cho tới bây giờ. Và phe còn lại chính là người kiểm soát khu phố này.
Nói rồi Reed nhấp một ngụm rượu.
-Jingin, đó là băng đảng lâu đời nhất ở Ulbarest này. Họ đã nắm quyền kiểm soát thế giới ngầm của nơi đây từ rất lâu.
Nói dễ hiểu thì đây là một đám người hoạt động như một thương đoàn hoặc công ty thương mại, nhưng lại không giống như những thương đoàn hợp pháp, họ thực hiện những hoạt động bất hợp pháp như gây rối trật tự, bạo lực, buôn lậu…thậm chí có cả những nơi nhận đâm thuê chém mướn nữa. Tôi có từng nghe qua về những nhóm người như thế này, một trong những đặc điểm dễ nhận thấy nhất của họ chính là cực kì coi trọng địa bàn hoạt động và thể diện của tổ chức.
Những điều ấy tôi tự tìm hiểu và một phần nghe Kyune giải thích nữa. Tuy nhiên tôi chưa từng nghĩ có một ngày nào đó mình sẽ trực tiếp tham gia những cuộc thanh toán, cạnh tranh lẫn nhau giữa những băng đảng như thế này.
-Hẳn là mọi người đều đoán được nhỉ? Quán rượu này được băng Jingin điều hành và cũng là trụ sở chính của họ. Việc chúng ta vào trong như thế này đều phải nhận được sự cho phép của những người đứng đầu.
-Nói vậy, người ngươi muốn chúng ta gặp là…
-Đúng thế, là sếp trùm của băng Jingin.
Theo một cách khá bất ngờ, chúng tôi lại được dẫn tới gặp kẻ đứng đằng sau thế giới ngầm của thành phố này. May mà chúng tôi không đi lang thang vào khu vực này, nếu không chưa kịp hiểu chuyện gì đã bị cắt cổ rồi.
-Dựa vào biểu hiện của mấy tên cảnh vệ từ bên ngoài kia vào tới đây, ngươi có vẻ cũng là một nhân vật khá quan trọng đấy nhỉ?
Mikage nói trong khi nhìn ra phía cửa rồi lại nhìn lên tầng hai. Mặc cho thái đột cợt nhả của Reed, những tên vệ sĩ to cao và mạnh mẽ kia không có chút gì là tỏ ra khó chịu.
-Ah, ta ấy à? Ta chỉ là khách của nơi này thôi, nhưng là khách đặc biệt. Thi thoảng ta vẫn tới đây để ăn uống và giải trí.
Oi Gram, ông nghĩ sao về hắn?
-Theo ta thì hắn hẳn đang được tên trùm kia nhờ vả việc gì đó. Nếu không thì đám vệ sĩ sẽ không tỏ ra thân thiện đến như vậy đâu.
Tôi nhận được câu trả lời từ Gram trong khi Mikage thở dài.
-Lính đánh thuê hạng hai đều là những nhân vật có danh tiếng, nên chắc hẳn ngươi không tới đây chỉ để cầu cạnh kẻ kia thứ gì đó. Nói cách khác, ngươi đang hợp tác với hắn, đúng không?
-Nhanh nhạy đấy. Nhưng để ta nói cho cô em biết, ta là kiểu người muốn gì thì phải có bằng được. Ta không quen cầu cạnh hay nhờ vả để đạt được mục đích của mình.
Reed lại uống rượu và cười.
-Ara, hình như có ai đó vừa ra khỏi căn phòng trên kia. Reed, đó có phải là người mà anh muốn chúng tôi gặp không?
-Huh? Đó là…
Nghe Kyune nói, Reed ngước lên cầu thang và khuôn mặt phè phỡn của hắn tắt ngấm, thay vào đó là đôi mắt nheo lại.
Có vài người vừa bước ra từ căn phòng trên tầng hai.
Đi đầu tiên là một gã to béo. Nhìn sơ qua thì có thể thấy là một kẻ giàu có. Những ngón tay mập mạp của hắn có đeo những chiếc nhẫn đính đá to tướng, cái cổ toàn ngấn mỡ được phủ lên rất nhiều sợi dây chuyền vàng bạc khác nhau nhưng cũng không thể che đi cái cơ thể mà đầu và ngực như dính liền vào nhau của hắn.
-Tên đó không biết ăn kiêng sao vậy?
-Tiếc là…hiện tại có rất nhiều quý tộc giống như hắn…
Aina trả lời câu hỏi vu vơ của tôi với vẻ mặt thất vọng. Nói dễ hiểu thì đó là một tên trọc phú nào đó đã quen sống xa hoa, giàu có. Tôi khá ghen tị với sự giàu có của hắn, nhưng không nghĩ mình muốn có cái cơ thể như vậy.
-Kệ cha con lợn đó đi. Ta thấy tên đằng sau đáng lo hơn đấy.
Theo lời cảnh báo của Gram, tôi nhìn thấy một gã đàn ông theo sau con lợn kia. Vừa nhìn thấy, tôi đã tự nhủ rằng: “Tưởng gì, hóa ra cũng chỉ là một con lợn”
Nếu gã đi trước đích thực là một con lợn béo ú thì tên đằng sau cũng là một con lợn sắp đủ cân nặng. Hắn mặc một chiếc áo đuôi tôm màu đen với khuôn mặt lạnh lùng và đôi mắt lờ đờ. Tuy nhiên, cái thứ thần thái toát ra từ đôi mắt đó là thần thái của một con thú săn mồi.
Hắn đưa mắt nhìn về phía tôi, ánh mắt của tôi bắt gặp ánh mắt đó. Hắn nhanh chóng lắc đầu quay đi, còn xương sống của tôi đã lạnh toát từ lúc nào.
Theo phản xạ, điều đầu tiên xuất hiện trong suy nghĩ của tôi chính là ánh mắt đó giống hệt ánh mắt của tên quỷ nhân tôi đã đụng độ ở lâu đài. Cảm giác đối mặt khi đó chắc khác gì lúc này.
-Tên thứ hai đó, đôi mắt cho thấy hắn rõ ràng không phải bình thường. Nếu xếp hạnh sức mạnh như một lính đánh thuê, ta chắc rằng năng lực của hắn phải cỡ hạng hai.
Gram có lẽ cũng nhận ra điều ấy nên ông ta đánh giá hắn khá cao. Hơn thế nữa, tôi có cảm giác cách ông ta đánh giá về hắn như thể còn chưa lường hết được về con người này và những bí mật mà hắn nắm giữ.
Dẹp đi, tôi không hề muốn dính dáng đến mấy kẻ nguy hiểm như vậy.
-Bậy bậy, cộng sự, đừng có dựng cái flag đó lúc này!!!
Flag….flag…