Một lúc sau vụ hỗn loạn ở quầy hàng.
Chúng tôi quyết định sẽ kiếm một nhà hàng nào đó cách xa một chút để tránh bị chú ý.
Tất nhiên, cả Reed cũng theo cùng.
Sau khi gọi đồ uống từ phục vụ, không còn cách nào khác, chúng tôi đành ngồi nghe câu chuyện của Reed với một chút miễn cưỡng.
-Ừm..thực ra chuyện ta nhắm vào Kyune-chan chỉ có 40% là đùa thôi.
-Vậy tức là vẫn còn 60% nghiêm túc??
Tôi thực sự không vừa lòng với cách nói chuyện cợt nhả của tên này. Mặc dù vậy, hắn chỉ đáp lại tôi bằng một nụ cười trừ rồi quay sang Aina.
-Nè, nói ta nghe được không? Làm sao mà ngươi cưa được cả Kyune-chan trong khi đã có một em gái xinh xắn thế này bên cạnh? Cả Chớp bạc nữa. Nhìn thế nào thì ngươi cũng chỉ là một Lính đánh thuê tầm thường, thậm chí còn thua kém cả ta?
-Chuyện đó, đôi lúc tôi cũng tự hỏi là tại sao đấy?
-Ta nói đúng chứ? Vậy hãy bắt đầu với từng người một đi, Kyune-chan trước nhé…
-Tên này…có tin là ta xiên ngươi luôn không?
-Ah…Yukina-san, bình tĩnh đi nào….
Aina vội ngăn tôi tóm lấy Gran và đứng dậy. Bên kia, Reed vẫn tỏ ra vô cùng bình thản. Thật là bực mình, tôi chỉ có thể miễn cưỡng ngồi lại xuống ghế. Mỗi lần nói chuyện với tên này lại khiến tôi muốn nổi điên. Thật lạ là đến giờ tôi vẫn chưa xiên hắn cái nào…
-Cộng sự này, trong trường hợp cậu muốn chiến, ta đề nghị bắt đầu bằng đấm và đá, dùng đến ta thì có hơi dễ dãi cho cái chết của hắn quá.
CŨng phải, với một kẻ công khai tán tỉnh người yêu của ai đó thì giết hắn quá nhanh cũng là một tội ác…
-Vậy thì, Reed-san, cảm ơn anh vì đã giúp đỡ chúng tôi ban nãy…
-Oh, tuyệt vời, được một mỹ nhân cảm ơn như thế. Ngực của em cũng khủng và ta cũng thích em đấy. Làm người yêu ta thì sao?
-Làm ơn hãy để giành giấc mơ đó cho tới sau khi anh chết nhé~
-À…ừm…ta xin lỗi…
Aina mỉm cười như mọi khi, có điều nó lại khiến Reed đang nhăn nhở cười đùa dừng hẳn lại và đột ngột xin lỗi. Không biết có phải tưởng tượng không, nhưng tôi cảm nhận được một sự đe dọa vô hình đang hiện lên sau lưng Aina…
-Phải rồi, chuyện hồi nãy là sao thế? Tôi thấy hình như nó không liên quan lắm đến Kyune-san? Tại sao anh lại can thiệp vào?
-Oh, cô em nhận ra sao?
-Không, chỉ là phỏng đoán thôi.
-Không ngờ cô em trông vậy mà có cái nhìn sắc sảo gớm nhỉ?
Reed mỉm cười, thở dài nhưng không phải theo kiểu chán nản, mà giống như chuẩn bị thừa nhận điều gì đó bị che giấu đằng sau.
Nhân tiện thì tôi cũng cảm thấy, 40% đùa cợt mà hắn đã thừa nhận ban nãy còn có một mục đích sâu xa nào đó.
Cuộc nói chuyện bị gián đoạn đôi chút khi người phục vụ mang trà ra. Tôi cũng nhấp một ngụm cho đỡ khát, đồng thời là để tự trấn tĩnh lại mình.
Đặt tách trà xuống bàn, Reed tiếp.
-Thực ra, gần đây tại thị trấn này xuất hiện càng ngày càng nhiều những kẻ phiền phức.
-Ý anh là, những người như “vừa rồi” không phải là duy nhất sao?
Reed gật đầu xác nhận trước câu hỏi của Aina.
-Không chỉ có quấy phá kinh doanh của người khác, còn có cả những kẻ kinh doanh bằng cách lừa đảo.
Có lẽ trò lừa bịp với “Thanh kiếm huyền thoại” mà tôi gặp hôm qua chính là ví dụ điển hình nhất cho vế thứ hai đó.
-Chuyện đó đã diễn ra suốt một thời gian dài. Ban đầu, vốn dĩ Ulbarest này là một thị trấn giao thương tấp nập người qua lại bởi vị trí đặc biệt của nó. Dần dần, nơi này phát triển thành một thành phố du lịch sầm uất, nhưng kéo theo đó cũng là những vấn đề nảy sinh giữa người dân địa phương và những người tới từ bên ngoài.
Càng đông người thì sẽ càng dễ nảy sinh mâu thuẫn, đặc biệt là khi họ còn chẳng quen biết nhau.
-Tranh chấp lớn nhất ở đây có lẽ phải kể tới là giữa những Thương hội lớn với các tiểu thương tự phát. Mà, có lẽ chuyện này ở thành phố lớn nào cũng có hết.
Ngay ở Kinh đô cũng vậy, những thương nhân giàu có, lớn mạnh sẽ cố gắng dùng tiềm lực và thủ đoạn để đè bẹp những người tiểu thương. Theo những gì tôi đã được chứng kiến, tình trạng “cá lớn nuốt cá bé” đó ở đây diễn ra vô cùng căng thẳng, tới mức công khai trước dân chúng.
-Vậy tình trạng này đã xảy ra bao lâu rồi?
-Chắc là khoảng một năm trở lại đây. Trước kia cũng có tình trạng này, nhưng không đến mức bất chấp thủ đoạn như hiện tại, họ ít nhiều vẫn cố gắng tiếp cận khách hàng và thị trường theo cách thông thường. Nhưng trong thời gian khoảng một năm trở lại đây, tất cả đã trở nên kịch liệt hơn rất nhiều. Ta nghĩ chuyện đó rất kì lạ.
Reed trả lời Aina.
Tôi vẫn lắng nghe, nhưng không hỏi một câu nào, phần vì tôi không ưa hắn cho lắm, phần nữa cũng là bởi Aina đã thay tôi hỏi hết những điều cần hỏi rồi.
Chắc là tôi không cần ngồi đây đâu nhỉ?
-Aina-chan đúng là một cứu tinh trong mấy tình huống thế này, đúng không cộng sự? Chịu khó lắng nghe và biết cần phải hỏi gì. Chưa kể bộ ngực to và đẹp đó khiến bất kì tên đàn ông nào cũng phải ngoan ngoãn mà khai ra hết bí mật.
Có hơi không vừa lòng với nhận xét của Gram, nhưng nếu việc này khiến Reed nói thật thì cũng không mất mát gì. Nghe tiếp nào…
-Lẽ nào, đó cũng là lý do mà Reed-san tới Ulbarest này?
-Cô em quả nhiên là người rất giỏi suy đoán!!
-Tôi sẽ xem đó như một lời khen.
Aina mỉm cười trước sự kinh ngạc của Reed. Cô Công chúa của tôi không chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp và khả năng suy luận cũng vô cùng sắc sảo.
-Ta đã định sẽ giải thích chi tiết, nhưng bị cô em đoán trúng vậy cũng đỡ.
Sau khi gãi đầu mấy cái, Reed nói.
-Nói thì dài dòng, nhưng mục đích chính của ta khi tới Ulbarest này chính là để thực hiện một nhiệm vụ: Điều tra về nguyên nhân của sự lộn xộn của nơi này và xử lý nó nếu có thể.