Trans: Do không để ý nên mình lại up lố mấy chap(từ chap 121) của vol 5 vào vol 4, sau khi hỏi các mod và k có cách khắc phục thì mình xin phép up tiếp chap này vào vol 5 nhé :v
=======
Sau một bữa tiệc và một buổi chia tay vô cùng hoành tráng, cuối cùng, chúng tôi cũng có thể lên đường rời khỏi Kinh đô.
Cho đến nay, việc huấn luyện của chúng tôi trừ trước đến nay đều do Galbert, một cựu lính đánh thuê hạng Nhất, hướng dẫn. Cũng có những chuyến đi đến nhiều vùng khác nhau để thực hiện nhiệm vụ, nhưng suy cho cùng, tất cả đều nằm trong lãnh thổ của một đất nước và dưới sự trợ giúp của Quân đội Hoàng gia.
Nhưng bắt đầu từ hôm nay, chúng tôi sẽ lên đường tới các quốc gia khác, nơi mà quyền lực của Ark không thể chạm tới. Tuy nhiên, đó cũng là một trong những nhiệm vụ mà người Anh hùng như tôi phải thực hiện, đi đến các quốc gia khác nhau và xây dựng mối quan hệ hảo hữu, tin tưởng với họ.
Một chuyến đi với quy mô lớn thực thụ cuối cùng cũng bắt đầu. Với sự hồi sinh của Quỷ vương, những chuyện loạn lạc do tay sai của hắn gây ra đã nổi lên ở nhiều nơi. Cùng với đó, chắc chắn sẽ có rất nhiều kẻ địch mạnh đang chờ đợi. Không thể chắc chắn điều gì có thể xảy ra trong tương lai, khiến tôi cảm thấy thực sự lo lắng, nhưng cũng không thể phủ nhận rằng, có một chút cảm giác phấn chấn đâu đó trong trái tim.
Cảm giác lẫn lộn giữa lo lắng và mong chờ này cũng giống y như ngày đầu tiên tôi rời khỏi làng, dấn thân vào một thế giới mà tôi chưa từng biết.
Tất nhiên, chúng tôi không thể tự đi bộ đến đó. Hiện tại, cả đám đang sử dụng cỗ xe do Vương quốc chuẩn bị.
Một cỗ xe đơn giản, nội thất bên trong cũng không khác nhiều so với bình thường. Nó được chuẩn bị sau khi cả đám đã xem xét những vấn đề có thể gặp phải trên đường đi và cũng tránh việc gây sự chú ý và ồn ào ở những nơi chúng tôi tới.
Cho đến hiện tại, chúng tôi đã tới rất nhiều chi nhánh Hiệp hội lính đánh thuê trong cả nước, mỗi lần như thế là một lần cả nhóm được người dân đổ ra chào đón khi biết tổ đội Anh hùng tới. Tôi rất vui, nhưng đôi khi chuyện đó lại khiến chúng tôi mất rất nhiều thời gian cho tới khi có thể bắt đầu công việc của mình.
Thời gian của chúng tôi không phải vô hạn. Vì thế tránh được càng nhiều sự ồn ào thì càng tốt.
-Nhân tiện, Relix, người đồng hành với Chớp bạc…tên gì nhỉ, Yukina à…Cậu ta là người quen của cậu sao?
Ngay sau khi rời khỏi Kinh đô, Galbert đột nhiên lẩm bẩm.
-Rốt cuộc thì bạn bè kiểu như cậu ta cũng chỉ có vậy, có thể sẽ không gặp lại nhau nữa mà cũng chẳng thèm ra tiễn.
-Em cũng thấy như vậy đó….
-Không phải vậy đâu…
Tôi lập tức lên tiếng trả lời với một nụ cười mơ hồ với Galbert, người khịt mũi khó chịu. Đối với Yukina mà nói, chuyện tôi lên đường tiêu diệt Quỷ vương cũng chẳng khác mấy so với đi ra đường hàng ngày.
Tôi chắc chắn rằng với cậu ta, việc không ra tiễn tôi mới là bình thường chứ không có gì kì lạ cả. Cho dù tôi có đi đâu hay làm gì, có phải là Anh hùng không, chuyện đó với cậu ta cũng chẳng thay đổi chút nào. Dù vậy, nghĩ đến đó, tôi cảm thấy cũng hơi có chút thất vọng.
Sau chuyến đi này, tôi nhất định sẽ bắt Yukina phải thừa nhận sự xuất sắc của mình. Ngoài quyết tâm đánh bại Quỷ vương, quyết tâm làm được điều đó cũng là một trong những mục tiêu của tôi.
Shion, người đang giữ dây cương đánh xe quay đầu lại tham gia câu chuyện.
-Yukina à? Ý mọi người có phải là Yukina “Hắc Kiếm” không? Sau lần chúng ta thám hiểm hang động đó, tôi đã được nghe rất nhiều lời đồn về những thành tích mà anh ta đã đạt được. Không ngờ lại là bạn của Relix-sama.
-Không biết được bao nhiêu phần trong đó là thật nữa…
Shion mỉm cười trước câu nhận định của Galbert. Dù đúng là đã nghe rất nhiều chuyện về “Hắc Kiếm Yukina”, nhưng Shion cũng chưa bao giờ có dịp kiểm chứng tất cả chúng.
-Mayuri này, nghe nói cô đã gặp cậu ta một lần. Cậu ta là loại người thế nào vậy?
Được hỏi, Mayuri thở dài buông thõng vai.
-Tôi cũng mù tịt thông tin như anh thôi, Galbert-san. Có điều tôi đã gặp một đồng đội khác của anh ta, một bác sĩ sống trong Kinh đô, cũng là người mà Relix-sama đã định mời tham gia tổ đội của chúng ta.
Mayuri cũng đã có mặt cùng với Relix trong lần cả hai tới phòng khám của Kyune, một trong hai người tình khi đó của Yukina.
-Một người mà Relix phải đích thân đến mời sao? Cô ta là loại người gì vậy?
-Ừm…một người rất lịch sự và tốt bụng. Phải rồi….ngực cô ta còn lớn nữa…thực sự rất lớn….
-Cái đó…Mayuri-san…?
Nghe giọng Mayuri cứ nhỏ dần, Shion vội vàng hỏi han.
Nhưng cô nàng không đáp, ánh mắt vô hồn từ từ cúi xuống, hai tay chầm chậm đưa lên rờ vào ngực mình. Thật không may, dù có rờ kiểu gì và bao lâu đi nữa, cô ấy cũng không thể tìm thấy được dù chỉ là một ngọn núi giữa một đồng bằng rộng lớn.
Cuối cùng, Mayuri cũng chịu dừng hành động vô vọng đó, chống tay xuống đầu gối và tái mặt.
Rồi đột nhiên, cô ấy ngẩng lên, nở một nụ cười lạnh lùng khủng khiếp.
-Phải rồi nhỉ…mấy đứa ngực bự…nên chết hết đi….
“””Đáng sợ quá…”””
Không chỉ một mình Shion, cả hai người đàn ông còn lại cùng đồng thanh. Galbert và tôi quay đi, trong khi Shion quay lại với công việc đánh xe của mình. Anh ấy nhìn sang tôi với ánh mắt khó xử, như thể đang cố xin lỗi vì đột nhiên gợi ra chuyện đó.
-Để giữ mối quan hệ bạn bè, đồng đội được êm đẹp, tôi thiết nghĩ chủ nhân tuyệt đối không nên động chạm đến vấn đề “ngực” khi nói chuyện với Mayuri-san.
Tôi hoàn toàn đồng ý với lời khuyên của Reiva.
Mặc dù hành trình chinh phạt Quỷ vương đã bắt đầu, nhưng không khí của nhóm chúng tôi vẫn sôi động như mọi khi.
Đột nhiên, trong đầu tôi nảy ra một suy nghĩ.
Nếu hôm đó, tôi không yêu cầu Yukina đi cùng mình đến Kinh đô thì mọi chuyện sẽ ra sao nhỉ?
Thì có lẽ tôi sẽ không gặp được những người bạn đang ở đây. Cứ cho là tôi vẫn có thể gặp được Mayuri, nhưng chắc là sẽ khó gặp được Galbert và Shion.
Mayuri, Galbert, Shion hiện tại đều là những đồng đội vô cùng quan trọng với tôi. Bởi vì có họ bên cạnh, tôi mới có thể nỗ lực cho tới tận hôm nay, đồng thời có được tinh thần để giải quyết những khó khăn trước mắt.
Mặc dù vậy, tôi vẫn có những lúc suy nghĩ về một viễn cảnh “có thể đã xảy ra”.
Nếu Mikage-san và Kyune-san đang ở trên chiếc xe này và Aina-sama đang là người đánh xe thì sao nhỉ?
Nếu là cùng với họ dấn thân vào hành trình chinh phục Quỷ vương thì sao nhỉ?
Ba người đó….
*Bịch*
Cỗ xe đột nhiên xóc lên thật mạnh.
-Ah, thật xin lỗi. Có vẻ chúng ta vừa vấp vào một hòn đá lớn.
Shion quay lại xin lỗi, nhưng tôi vẫn còn chưa thoát khỏi cái tưởng tượng của mình.
Điều gì sẽ xảy ra nếu hiện tượng vừa rồi xảy ra khi Kyune-san đang ở trên xe nhỉ?
Cảnh tượng đó hẳn là sẽ thú vị lắm.
Khi bộ ngực nảy nở của cả ba cô gái cùng rung lên như vậy.
Một người Anh hùng dù sao cũng là một người đàn ông. Với tôi cũng vậy, bởi tôi cũng quan tâm đến phụ nữ như bất kì thằng đàn ông nào khác.
Khó mà tránh khỏi việc bị thu hút ánh mắt vào một cô gái xinh đẹp. Và những điểm hấp dẫn của một cô gái xinh đẹp càng thu hút ánh mắt nhiều hơn nữa. Cả ba người họ chính là đại diện cho điều ấy.
Một lần nữa phải nhắc lại, tôi thực sự tin cậy đồng đội của mình, chuyện đó là thật. Nhưng viễn cảnh được ba cô gái xinh đẹp vây quanh, nghĩ tới nó cũng khiến tôi cảm thấy có chút ghen tị.
-Relix-sama…..
-Huh?
Khi tôi tỉnh ra, Mayuri, người đang ngồi đối diện, đã nhìn tôi bằng ánh mắt đen ngòm như hố đen nuốt chửng mọi ánh sáng xung quanh.
Đôi mắt ấy trống rỗng và đáng sợ hơn tất cả những gì tôi từng thấy trước đây.
-C…Có chuyện gì vậy, Mayuri-chan?
-Không…có gì. Em chỉ là có một linh cảm xấu khi nhìn vào Relix-sama.
-EH….Đâu có…Chỉ là em tưởng tượng thôi. Đúng thế, không nhầm đâu, chỉ là tưởng tượng thôi…
Vừa trả lời, tôi vừa cố gắng ngăn mình lắp bắp một cách thiếu tự nhiên trong khi sống lưng lạnh toát.
Nhận được câu trả lời của tôi, dù vẫn còn giữ nguyên ánh mắt nghi ngờ, nhưng Mayuri đã quay đi hướng khác mà không hỏi han gì thêm nữa.
Một khởi đầu không mấy suôn sẻ, nhưng đó cũng là cách mà cuộc hành trình của chúng tôi bắt đầu.
=========
Tác giả: Lại là Nakanomura của các bạn đây~
Mấy ngày gần đây, tôi có chút bị bí ý tưởng nên không biết phải tiếp tục ra sao.
Nhưng giờ thì mọi thứ đã ổn rồi, tôi sẽ cố gắng hết sức~~