Điểm dừng chân tiếp theo của tôi là trung tâm làng.
Ngoại trừ nhà thờ, nơi từng được dùng làm chỗ trú ẩn cho cả làng, hiện vẫn còn nguyên vẹn, những nơi khác đều đã hầu như bị phá hủy hoàn toàn, hiện tại chúng tôi cùng với dân làng đang bắt tay vào việc dựng lại những ngôi nhà mới. Vài căn chưa hư hỏng quá nặng sẽ được tu sửa lại, căn nào không thể sử dụng nữa sẽ được dỡ bỏ để xây mới.
Và ở đây, tôi được chứng kiến một cảnh tượng tương đối bất ngờ.
Một đám đông rất lớn đang vây quanh Aina, người đang trải vài mảnh giấy rất to như bản đồ ra bàn.
-Đầu tiên, một nhóm sẽ chịu trách nhiệm phân loại gạch đá và gỗ từ những căn nhà đổ, một nhóm chịu trách nhiệm chuyển chúng đến tập kết tại một chỗ trước khi vật liệu mới được chuyển đến đây.
-Chúng ta làm được gì với những thứ đó?
-Hầu hết nhà đều làm bằng khung gỗ nên chỗ gỗ đó có thể sử dụng làm nhiên liệu đốt lửa sưởi ấm trong thời gian chờ nhà hoàn thành. Những khúc gỗ tương đối nguyên vẹn có thể chuyển trở lại khu vực xử lý gỗ để tái sử dụng. Ví dụ như cái đó.
Aina đang hướng dẫn dân làng và lính đánh thuê xử lý những gì còn lại của những ngôi nhà. Đương nhiên, cô nàng chỉ vừa đăng kí và đang ở cấp năm, lại còn là một cô gái trẻ nữa. Nhưng dường như những người lớn tuổi hơn cô ấy cũng đang răm rắp nghe theo mọi sự chỉ huy của Aina.
-Ah, Yukina-san.
Nhìn thấy tôi từ đằng xa, Aina chạy lại với một chút lúng túng rồi mỉm cười tươi như hoa.
-Sao thế ạ? Bên anh có vấn đề gì sao?
-À không, anh được nghỉ một chút nên ghé qua đây xem sao.
-Thế sao? Um…mọi người đều đang làm việc rất chăm chỉ và công việc cũng đang rất trôi chảy, nên không có vấn đề gì đâu.
-Vậy tốt quá rồi. Mà mới nãy em làm gì thế?
-Eh….cái đó….
Aina nhìn sang những người xung quanh, nhìn xuống đống sơ đồ trên tay rồi lại nhìn quanh lần nữa trước khi quay lại tôi.
-Hình như nhìn em giống một quản đốc nhỉ?
-Sao em lại hỏi ngược lại anh chứ?
-Ahaha….cũng phải nhỉ…
Cách nói chuyện kiểu này…cũng giống như lần đầu chúng tôi gặp mặt. Thật là hoài niệm…
Dù sao thì sau đó tôi cũng được kể lại những chuyện vừa xảy ra.
Đại khái thì lúc đầu Aina được phân công tham gia nấu nướng cùng những người phụ nữ khác trong làng để phục vụ bữa ăn cho mọi người. Dễ hiểu thôi, vì cô ấy là phụ nữ mà.
Tuy nhiên..
Trong lúc đang chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, có vài tiếng cãi vã ở khu vực trước nhà thờ đã vang đến tai cô ấy.
Tất nhiên là ở khu vực công trường này cũng có người giám sát công việc, tuy nhiên anh ta dường như không thể hoàn thành nó do tuổi tác và tiếng nói của bản thân không quá có trọng lượng.
Hệ quả là do có rất nhiều việc phải làm mà không có người phân công, sắp xếp, mọi thứ rất nhanh trở nên lộn xộn và những cuộc cãi vã bắt đầu xuất hiện.
Ngoài người giám sát còn có trưởng làng, ông ấy luôn là người phân xử mọi chuyện ở đây. Nhưng vị trưởng làng đó đã già và không thể nói lại đám thanh niên đang hăng máu kia.
Cuộc tranh cãi không có điểm dừng tiếp tục lôi cả đám lính đánh thuê hạng năm, những người cũng chưa có kinh nghiệm vào, và kết quả là một cuộc cãi lộn quy mô lớn xảy ra.
Tuy nhiên, ngay giữa lúc cuộc cãi cọ đang lên tới đỉnh điểm, Aina đã xuất hiện, mặc dù cô nàng cũng chỉ là hạng năm và có ngoại hình nhỏ bé hơn nhiều đám đàn ông kia.
Ban đầu tất cả đều tỏ ra sửng sốt, nhưng rồi rất nhanh mọi cơn thịnh nộ đều tập trung vào cô ấy. Thế nhưng, chỉ sau một tiếng quát lớn, Aina đã khiến tất cả phải câm miệng.
Khoảng dừng đó khiến mấy cái đầu nóng dần bình tĩnh lại và sau khi được Aina phân giải, mọi chuyện cũng lắng xuống.
-Đến khi nhận ra thì em thấy mình đã trở thành quản đốc của nơi này rồi…
Không chỉ có Aina nói vậy, người dân làng được cử làm quản đốc trước đó cũng lên tiếng.
-Đúng vậy đó, nếu không có cô ấy, chúng tôi chắc đã xông vào đánh nhau rồi. Nhưng bằng cách nào đó, cô ấy đã khiến chúng tôi phải răm rắp tuân theo mọi sự chỉ đạo một cách thành thục.
-M…ma…tôi hiểu cảm giác đó…
Dù sao thì Aina cũng từng là công chúa, khả năng hiệu triệu mọi người làm theo những gì mình đề ra cũng là một kĩ năng quan trọng của cô ấy.
Việc nằm ở vị trí thấp trong số những người có quyền kế vị ngai vàng không đồng nghĩa với việc không cần trau dồi kĩ năng lãnh đạo, quản lý. Ngay cả khi không nói một lời nào, điều đó vẫn được thể hiện rất rõ qua cử chỉ và tư thế của cô ấy trên công trường lúc này.
Nhìn về phía dân làng, tôi thấy họ hoàn toàn đã bị Aina quy phục. Không giống như mấy ánh mắt si mê nhìn về Kyune, những người ở đây giống như những hiệp sĩ đang sẵn sàng xả thân để giúp đỡ vị công chúa xinh đẹp của mình vậy.
-Cô ấy là bạn gái của cậu ấy đấy. Đừng có tơ tưởng bậy bạ nghe chưa?
-Thật sao?
-Chứ sao nữa…
-Haiz…tiếc quá nhỉ….
Đâu đó vọng lại một cuộc nói chuyện mà tôi tình cờ nghe được. Có vẻ như dân làng cũng rất tôn trọng tôi. Nhưng hơn thế, dường như sự đặc biệt mà bông hoa xinh đẹp như Aina toát ra cũng khiến họ cảm thấy chùn bước khi muốn tiếp cận.
Dù sao thì Aina cũng vẫn ổn, chắc là tôi nên quay lại làm việc nhỉ?
-Hm?
-Eh??
Trên đường về, tôi bắt gặp Mikage đang bước đi một cách thẫn thờ.
-Oh, Mikage đó à. Em cũng đang nghỉ giải lao sao?
-Eh…ah…vâng, cũng gần như vậy…
Mikage trả lời tôi với một nụ cười gượng gạo. Đôi tai và cả chiếc đuôi mượt mà đều đang rũ xuống.
-Nhân tiện, em đang làm việc gì thế?
-Um…..
Ngay khi nghe tôi hỏi, Mikage cúi mặt bối rối rồi lao vào lòng tôi.
-Y…Yukina-sama….
-Eh…um…anh đây, sao thế?
Vừa dụi đầu vào ngực tôi, Mikage vừa thủ thỉ.
-Em chẳng làm được gì cả….
-Ý em là sao?
-EM chẳng có gì để làm hết…
-K…không có gì để làm sao?
Vận chuyển gỗ, dọn dẹp những đống đổ nát, tái xây dựng lại nhà cửa. Dù đã có thêm cả lính đánh thuê tham gia, nhưng thật khó mà nói được rằng nhiêu đây đã là đủ số người cần thiết.
-Em bị từ chối bất kể đó là việc gì….
-….
-Có lẽ em quá đáng sợ nên chẳng ai muốn cho em tham gia cùng cả…
Gương mặt của Mikage tối sầm lại, cảm giác như trên đầu cô nàng giờ có cả một đám mây đen to tướng đang che phủ vậy.
Nói đến đây tôi mới nhận ra. Hầu hết lính đánh thuê tới đây đều có phần việc riêng cho mình, nhưng người nổi bật nhất trong số đó chính là Mikage, cô nàng còn đang là hạng hai nữa chứ.
Trước đây, Mikage cũng từng cùng tôi và Kyune tham gia trận dẹp loạn goblin ở chính ngôi làng này. Khả năng của cô ấy thì hẳn là ai cũng đã được chứng kiến rồi. Cái khó khăn ở đây là, khác với Kyune hay Aina, vẻ đẹp của Mikage lại theo kiểu lạnh lùng và sắc sảo. Ngay cả khi bản thân cô nàng không cố ý, nhưng bầu không khí xung quanh cũng khiến cho bất kì ai không quen thân cảm thấy khó tiếp cận và làm quen.
Dân làng đều hiểu sự đáng sợ của Mikage, trong khi đám Lính đánh thuê cấp 5 kia cũng hoàn toàn chẳng dám đối mặt với một người cấp hai vì sợ đắc tội với họ. Do đó quanh đây chẳng ai dám nhận Mikage vào làm một công việc nào đó cùng với mình, và nó dẫn tới tâm trạng xấu lúc này đây của cô gái cáo trong lòng tôi.
-Khó khăn cho em quá nhỉ…
-Vì thế mà từ sáng đến giờ em chỉ có thể đi dạo quanh làng…
Thậm chí kể cả Mikage chỉ đi lại như vậy cũng gây ra rất nhiều sự lo lắng cho những người dân làng tình cờ gặp mặt.
-Vậy sao em
không tới chỗ vận chuyển gỗ với anh?
-Tất nhiên là em có tới, nhưng họ cũng từ chối em….
Khó quá nhỉ, nhưng tôi cũng thông cảm cho họ, ai mà có thể bình tĩnh được khi có một người cấp hai tham gia cùng cơ chứ…
Thông cảm cho họ, nhưng tôi cũng cảm thấy tội nghiệp cho Mikage. Liệu có công việc nào phù hợp cho cô ấy không nhỉ?