-Muahahaha…Sao hả? Canh thời gian xuất hiện quá chuẩn đúng không?
-Ông im đi. Nhảy từ trên trần nhà xuống sợ thấy mồ. Thế mà ông vẫn còn tâm trạng mà cười được….
-Giờ thì, giải quyết tên Quỷ tộc đó nhanh nào.
-Ờ…chắc chắn rồi.
Vừa đáp xuống đã thấy tên Quỷ kia đang định vung kiếm lên chém vào Aina, vì thế không cần một giây suy nghĩ, tôi vung tay ném luôn Gram vào đó để ngăn hắn lại.
-Mà cũng phải công nhận, cộng sự, cậu luôn có mấy chiến lược nằm ngoài sự mong đợi của ta. “Cửa vào và cửa sổ đều đã bị khóa à? Nếu thế thì sao không vào bằng đường trần nhà”. Ta thực sự cứng họng khi nghe cậu nói câu đó đấy/
Vẫn là mấy câu đùa nhạt nhẽo thường ngày.
Trở lại trước đó một chút…
Vì lý do nào đó, cánh cửa dẫn vào phòng thiết triều, tại tầng cao nhất của Lâu đài đã bị khóa chặt. Vì thế tôi chính là người đã đưa ra ý tưởng phá trần bằng [Gia trọng] của Gram. Có điều không biết sau vụ này hóa đơn sửa chữa sẽ cao cỡ nào đây…
Dù sao thì may mắn là tôi đã tới kịp.
Một lát sau, cả Kyune cùng Mikage cũng xuống theo con đường tôi đã mở.
Trên đường tới lâu đài, tôi đã kể cho họ nghe mọi thứ về cô gái kia. Về cả hai lần gặp mặt tại Kinh đô này và cả những cảm xúc chân thật của mình nữa.
Sau đó tôi mới hỏi cả hai.
Rằng liệu có thể cùng tôi giúp đỡ cô ấy hay không.
Và câu trả lời là có. Mặc dù tôi đã chuẩn bị tinh thần để bị cả hai chỉ trích. Nhưng không, họ đều vui vẻ gật đầu mà chẳng có lấy một chút thắc mắc.
Gram thậm chí còn biết trước được ý định của tôi. Cứ như thể tôi đã nói hết mọi thứ cho ông ta trước đây vậy.
Trên tất cả, họ đều đồng ý giúp tôi. Đó là điều khiến tôi cảm thấy thực sự nhẹ nhõm.
-Kyune, Mikage. Nhờ hai em chăm sóc cho Aina và bảo vệ mọi người.
Sau khi chắc chắn cả hai đều đã nghe thấy, tôi quay lại với tên Quỷ đang vô cùng giận dữ và đối mặt với hắn bằng ngọn thương trong tay.
-Tên khốn…tao sẽ khiến mày phải hối hận.
Má của hắn đang sưng húp lên như bị mẹ đánh. Nhờ cú đấm ban nãy mà sự bực tức trong tôi cũng vơi đi phần nào, dù là chưa tới 10%.
-Ngươi đã làm tổn thương cô gái mà ta yêu. Vì thế ngươi mới là kẻ sẽ phải hối hận.
-Được đấy, cộng sự. Nghe giống nhân vật phản diện hơn chút rồi đấy!!
Gram lại nhận xét mấy câu vô nghĩa như thường lệ. Nhưng trước khi tôi kịp nói gì, tên Quỷ đã ra tay trước.
Hắn giơ tay ra và phất mạnh. Đột nhiên, đám quái vật đang gầm ghè với những người lính chuyển toàn bộ sự chú ý sang tôi và bắt đầu lao đến tấn công. Có vẻ tên này có khả năng thao túng cả đám quái vật.
Chỉ trong nháy mắt, hơn chục con quái vật cùng lao tới tấn công tôi.
Nhưng…
-Đừng hòng!!
Niệm Gia trọng lên ngọn thương, tôi vung một nhát toàn lực quét dạt toàn bộ chúng sang một bên.
-Cái gì?
-Yosh.
Tất cả lũ quái vật bị tôi tiêu diệt trong chỉ một nhát vung, điều đó khiến con quỷ kinh ngạc đến muốn lòi cả mắt.
Nhưng chưa kịp cho hắn bình tĩnh lại, tôi lại nhảy tới và tung ra một nhát đâm.
*Choang*
Tôi đã nghĩ rằng mũi thương của mình ít ra cũng tạo được một cái lỗ nho nhỏ trên người hắn. Nhưng hắn cũng rất nhanh rút ra một thanh kiếm đỡ được. Dù vậy, đối phương dường như cũng bị bất ngờ khi lùi lại liền mấy bước.
-Tên khốn…ngươi là ai?
-Chỉ là một dân làng tình cờ đi ngang qua thôi!!
-Ta không tin!!!
Không tin thì kệ mi, nhưng 80% trong số đó là đúng đấy.
-Ta cũng nghi ngờ điều đó đấy cộng sự à.
Đừng có cà khịa tôi vào mấy lúc này coi ngọn thương kia.
-Được rồi, dù sao thì khi nào ta ra hiệu thì hãy thu thương về ngay nhé. Cậu chưa đủ bản lĩnh để dồn hắn đến chết ngay lập tức đâu.
Được lời của Gram, tôi tiếp tục gườm với tên Quỷ trong khi hai món vũ khí vẫn chạm nhau tóe lửa.
-Ba…hai…một…làm đi!!
Theo âm thanh trong tâm trí, tôi vội thu lực lại và xoay người tránh xa khỏi tên Quỷ tộc. Hắn cũng thu kiếm lại và nhảy lui về sau, lấy lại cái vẻ đạo mạo giả tạo nhưng có phần hơi xiêu vẹo vì đã bị thương.
-Lên tiếp!!
-Được!!
Nhận được chỉ dẫn tiếp theo, tôi lại lao đến. Có vẻ cũng nhận ra sự bất thường trong những đòn tấn công của tôi, tên Quỷ chuyển sang né tránh ra khỏi tầm tấn công chứ không cố gắng đối đầu.
-Tới đi!!
Tôi tiếp tục dấn lên thêm một bước nữa và đâm thương về đằng trước. Nhưng ngay trước khi mũi thương chạm đích, bàn tay hắn lại giơ ra.
-Đừng có đùa!!
Một loạt phong đao được giải phóng từ bàn tay đó, đâm vào người tôi, xé rách toạc cả quần áo và da thịt vài chỗ khiến đà tấn công của tôi khựng lại.
-Mẹ kiếp…đau quá…
Mặt tôi méo xệch đi vì cơn đau cả từ bên trong và bên ngoài cơ thể. Có thể thấy những vết thương hở kia đang chảy máu khá nhiều.
-Ngươi vốn dĩ chẳng là gì với ta hết.
Thấy tôi chững lại, tên quỷ lại lao vào. Khoảng cách giữa hai bên nhanh chóng bị thu hẹp.
-Đâm toàn lực về đằng trước…
-[Gia trọng]…..Yaaaaaaa!!!
Tăng trọng lượng của ngọn thương đen lên mức tôi đa, tôi đâm mạnh xuống mặt sàn ngay trước khi con Quỷ chạm đến. Một xung lực khủng khiếp kèm theo những mảnh gạch đá vỡ vụn bay tứ tung ngăn cản bước tiến của kẻ đang muốn một kiếm chém chết tôi.
-Động tác giả tốt đấy…
Tận dụng khoảng trống đó, tôi lùi lại, tự dùng phép hồi phục để khép miệng những vết rách đang chảy máu lại. Dù chưa thể hoàn toàn hết đau và có lẽ cần được Kyune trực tiếp giúp đỡ bằng phép thuật của cô ấy, nhưng trong hoàn cảnh này, chắc là tên kia sẽ không cho tôi có cơ hội đó đâu…