Yume Miru Danshi wa Genjitsushugisha

chương 09 : tư tưởng của thường dân a

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Update tiến độ rồi nha

Bộ kia bao giờ bộ này chạy kịp Eng thì toi mới đăng được :D

Vui vẻ nha mn

-------------------------------------

Câu hỏi như.... thòng dây thừng vào cổ của Ashida, khiến Aizawa đứng hình.

“Eh, eeeh!? Cậu luôn đột nhiên hỏi mấy câu như thế này à?”

“Ổn mà? Nhỉ, nhỉ!? Dù sao thì, hiện tại cậu đang cùng với Sajo-chi mà, phải không?”

“Eh...?”

Bầu không khí bỗng căng thẳng thế nào ấy. Nếu nhìn kỹ khuôn mặt của Ashida, ngoài việc đang hơi ớn lạnh, tôi còn có thể thấy được cậu ấy cười, nụ cười hồn nhiên giống của Aizawa mọi ngày, đó là nụ cười không bao giờ thay đổi kể cả khi cô ấy bị sốc. Nó thật.... liệu đây là khoảnh khắc khơi mào cuộc chiến giữa tụi con gái ư? Khoan đã, tại sao họ lại phải đấu đá lẫn nhau? Tại sao nhỉ!???

“Well, việc đó .... sau tất cả thì, có gì đó sai sai với mình (thứ chết tiệt đó thật thảm hại), mình đoán vậy?” (Aizawa) [note30973]

Oops, cô bạn đỏng đảnh của tôi đã phản ứng lại rồi. Với việc nhập vai vào một nữ chính của thảm kịch, và tự lên án bản thân về việc này, nó sẽ tạo ra hiệu ứng dòng chảy, thứ khiến cho đối thủ còn tồi tệ hơn cả cô ấy. Xuất cmn sắc. À nhân tiện, hôm nay Aizawa trông thật dễ thương.

Nhưng, ngay cả tôi còn hiểu được việc đó, thì không phải Ashida cũng sẽ nhìn thấu mọi thứ ư? Tuy chủ quan nhưng tôi nghĩ trực giác của Ashida khá nhạy đấy.

“Hmmm, nó không phải một câu chuyện bi thương nhỉ? Và tên bạn trai cũ đã đá Aizawa-san là kẻ bội bạc nhất! Mình đoán thế...”

“Đúng, hẳn là vậy.”

Thôi nào, những điều ấy giống như tôi đã trông đợi, nhưng .... Mấy cô gái này có cần thẳng thắn quá vậy không? Giống như sau khi trang điểm xong, bạn lại bồi thêm một lớp kem nền nữa ấy...Quả nhiên, khi các cô gái nói xấu về bọn con trai chúng tôi, họ trông sôi nổi hơn mọi khi......

“Mà, bởi vì có Sajo-chi ở bên, cậu đã ổn rồi phải chứ!? Xóa hình ảnh tên đàn ông kia đi, hắn chỉ là kẻ thù của phụ nữ, và phải thật hạnh phúc với Sajo-chi!”

“......”

“Chờ đã, Kei, đợi tí........”(Wataru) [note30968]

Có vẻ Natsukawa nghĩ đó là một lời nói quá, nên đã ngăn Ashida đang phấn khích liến thoắng lại bằng cách bám lấy vai cô ấy. Aizawa, người để cho Ashida muốn nói gì thì nói nãy giờ, khép bờ mi lại, bờ vai run lên bần bật trong khi cứ cúi gằm mặt xuống đất. Những lời nói của cô ấy đã bị phóng đại quá lố, giờ thì cổ hối hận rồi ư.......?

“.....Đừng.”

“Hả?”

“Làm ơn..... Đừng nói xấu về bạn trai cũ của mình được không!?”

Aizawa, cùng đôi mắt sắc lẹm, nhìn thẳng vào Ashida và nói. Nhưng bất thường ở chỗ cô ấy không kết thúc câu một cách nửa vời như thường lệ, có thể thấy rằng Aizawa đang nghiêm túc bày tỏ điều đó. Phải chăng đây là cảm xúc thật của Aizawa?

Sau khi lạnh lùng nói ra vài lời cuối, Aizawa liền rời khỏi lớp học. Rốt cục, cô ấy chẳng thể nói chuyện với tôi. Cô ấy đến chỉ để áp bộ ngực đó của cổ lên tấm lưng này của tôi ư...... Oi, oi, nó không phải là tuyệt nhất sao?

“Sajo-chi, sao cậu không đuổi theo cô ấy?”

“Không đời nào. Cổ đáng sợ lắm.”

“Ew, con gà này.......không phải nó sẽ là một cú ăn điểm trực diện sao, mình nghĩ vậy.”

“.....”

Tôi thích Aizawa bởi cô ấy rất dễ thương. Chả có cái tình cảm lãng mạn nào ở đây cả. Chỉ là vì có một cô gái dễ thương như vậy nói chuyện với tôi, tôi chẳng thể nghĩ gì khác ngoài việc đó là phần thưởng giành cho mình. Tôi sẽ không làm gì cho cô nàng ấy nếu tôi biết mình phải làm bao cát chịu trận trong quãng thời gian khó khăn ấy.

Nhưng, thật khó chịu khi gặp rắc rối....... Thật lòng ấy, tôi không nghĩ Ashida cần phải bắt đầu một cuộc cãi vã với cô ấy. Với thực trạng hiện giờ, có lẽ đứng ngoài lề hóng chuyện không phải lựa chọn thông minh rồi.

Cũng phải cảm ơn Ashida, tôi đã biết được rằng ít ra Aizawa chưa hề ghét Arimura-senpai. Nếu không thì, cô ấy đã chẳng nói ra để bênh vực anh ta lúc nãy. Tôi vẫn chưa thông hết cốt lõi của chuyện này, nhưng dù sao, phải cảm tạ Ashida vì đã cố gắng.

Chắc là tôi có thể phá vỡ tình thế bế tắc này.

*

Đã là giờ ăn trưa. Aizawa vẫn chưa tới lớp hú tôi đi. Chả cần suy nghĩ nhiều, tôi tiến thẳng đến túp lều nhỏ mọi ngày. Và điều tôi mong thực sự đã chạm đến được cô ấy ư? Tôi có thể nhìn thấy Aizawa đang ngồi bệt ở đấy mà không có vẻ muốn dùng bữa. ‘Hề lô! Hẳn là cậu đang đợi mình hả?’...... Nếu tôi cợt nhả như vậy, chắc chắn cái mạng này sẽ không còn được bảo toàn nữa.

“Con hầu (Shudra) lúc nãy có hơi thô lỗ, xin lỗi vì điều đó nhé, Aizawa.”

“ Co, Con hầu ư?”

Aizawa, mở to đôi mắt của cô ấy, nhìn tôi với vẻ mặt tò mò. Khỉ thật, cô ấy dễ thương quá. Sao Arimura-senpai dám đem lòng yêu một người con gái khác chứ... Cũng may vì đó là Natsukawa Aika, vậy nên chẳng thể trách ổng được. Tôi sẽ đặc biệt tha cho anh ta lần này. Tôi vẫn chưa biết hết những điều Aizawa nghĩ về chuyện đấy.

Tôi đặt mông mình khá xa Aizawa, như thường lệ. Ở đằng ấy, Aizawa cũng không còn năng động giống mọi khi nữa. Cô ấy chỉ ngồi trầm ngâm, trông có vẻ chán nản. Mới đây thôi, tôi đã không nghĩ Aizawa sẽ có một khía cạnh nghiêm nghị như này.

“...Sajou-kun, mình vừa nhận ra là cậu chưa bao giờ nói về Natsukawa lúc cậu bên cạnh mình.”

“Well. Mình đã được dạy rằng khi ở bên một cô gái, đừng nên nói về những cô gái khác.”

Aizawa cười gượng và trở ra ngoài với trò đùa của tôi. Tôi đã luôn nghi ngờ cô ấy, nhưng thứ tôi thoáng thấy mới đây, là những giọt lệ của một nữ thần. [Thở dài], tại sao cô ấy lại đáng ngưỡng mộ đến thế? Nhân tiện, đây là khoảnh khắc dễ thương nhất của Aizawa từ trước đến giờ.

“Nhưng cậu thích Natsukawa nhỉ?”

“Đúng như mình đoán, cậu đã biết từ trước ?”

“Chẳng ai ở trường này không biết về việc đó cả. Không phải cậu luôn ở cạnh cô ấy sao?”

“Ugh.....”

Dừng lại đi, những lời lẽ ấy, nó dằn vặt mình chết mất. Thứ quá khứ đáng xấu hổ bởi những hành động vô tư lặp đi lặp lại mà không nghĩ đến giá trị của bản thân mình. Đừng đề cập đến nó nữa và để nó ngủ yên đi. Bây giờ tôi đang thần tượng cô ấy như một fan cứng, và là người đung đưa tay qua lại với gậy phát sáng để cổ vũ cô ấy. Đúng vậy, nó phải là như thế.

“Và mình nghĩ mọi người cũng biết chuyện gì xảy ra giữa Aizawa và bạn trai cũ của cô ấy.”

“Mình hiểu.... phải rồi nhỉ.”

Thiệt ra, tôi còn chưa hề biết chuyện này. Sao tôi có thể bất chợt nói ra điều đó như vậy? Thật đó... Cho đến gần đây, trong mắt tôi chỉ là hình ảnh của Natsukawa. Duy nhất một người con gái tồn tại trong tầm nhìn của tôi.... Đó là một hình mẫu hoàn hảo, đến nỗi khi tôi nói lại điều tương tự lúc nhìn vào gương, tôi sẽ rơi xuống hố sâu của tuyệt vọng. [note30969]

....Giờ thì, phải phân tích kỹ lại tình huống này đã.

Aizawa vẫn chưa thể quên đi tiền bối Arimura. Chắc chắn cô ấy còn thích anh ta nhiều lắm . Tuy nhiên, Aizawa lại là người chủ động chia tay với anh ta. Và với những gì tôi nghe được từ chính miệng của Arimura-senpai rằng “Natsukawa ở năm nhất”. Có thể đây là khởi nguồn của một chuỗi sự kiện tiếp sau.

Rồi Aizawa, người nhận ra điều đấy, đã cãi nhau với Arimura và đá hắn dù hắn ta không thực sự cố ý. Tôi nghĩ là, cô ấy không muốn anh ta nhìn người con gái nào khác ngoài cổ. Tiền bối Arimura, người nhận ra sự kém cỏi của mình, đã dễ dàng chấp thuận yêu cầu chia tay của Aizawa. Nó là căn nguyên cho những hành động gần đây của Aizawa. Mà, tất cả vẫn chỉ là suy đoán.

Nhưng dù gì thì Aizawa Rena đã nảy sinh thù hằn với Natsukawa Aika.

Vậy ra đó là vì sao, Aizawa đã để ý đến tôi, tên suốt ngày đeo bám Natsukawa. Hẳn cô ấy lầm tưởng Natsukawa Rena với Wataru Sajou là một cặp, và cố chiếm lấy tôi từ Natsuwkawa. Cộng thêm việc nhan sắc tôi chỉ ở mức trung bình, cô ấy tưởng tượng việc cướp tôi khỏi Natsukwa sẽ dễ dàng hơn bao giờ hết. Phải, cô ấy đã định CHIẾM LẤY tôi. [note30972]

Còn lý do tại sao cô ấy cố gắng làm tất cả những việc này mà không hề tìm hiểu thông tin một cách đầy đủ và chính xác nhất, giống như tôi thôi, vì tôi bị ám ảnh bởi Natsukawa và cô ấy cũng vậy. Aizawa chỉ có thể một lòng với Arimura-senpai.

Aizawa tưởng rằng Natsukawa Aika sẽ đau khổ và buồn bã nhường nào khi tôi bị cướp đi bởi cô ấy. Và kết thúc cho việc này, Aizawa sẽ bỏ rơi tôi, và làm mối quan hệ của cả hai bên tan rã. Kịch bản báo thù như phim của cô ấy đấy.

“Có lẽ, Saijou-kun còn chẳng thèm để tâm tới mình, nhỉ?... Vì cậu đã có Natsukawa-san.”

“.....”

Aizawa bỏ cuộc hoàn toàn. Cô ấy không thể khiến trái tim tôi thay đổi bởi đã có một người con gái tôi đem lòng yêu. Và, chỉ một chút thôi nhưng tôi đoán cô ấy đang sử dụng kinh nghiệm trong tình yêu, để đọc vị trái tim tôi. Thú thật, con tim tôi đã rung động thoáng chốc đó.

Vậy làm sao để tôi vẫn trò chuyện được với cô ấy sau tất cả mọi chuyện? Rào cản này đã hơi vượt tầm với của tôi, một tên quá tầm thường đến mức chỉ muốn chả muốn cố gắng mà ngoảnh mặt quay đi. Nếu tôi nói rào cản không hề quan trọng, tôi sẽ trở thành thằng đàn ông thiếu quyết đoán, một lúc để tâm tới hai cô gái. Thế thì trên hết, tôi phải làm sao đây? Thực sự, tôi nên làm gì bây giờ?

Một tên thường dân A (ở trong thành phố lớn) có thể làm được gì? [note30970] Tôi không thể hiểu được. Đến tận giờ tôi đã làm được những gì? Đuổi theo Natsukawa..... Cái quái gì đã xảy ra với tôi vậy.

Rõ là bất khả thi với tôi, người chưa từng giải quyết tình huống tương tự thế này trước đây, tìm ra một ý tưởng để xử lý nó. Đúng vậy, tôi còn chẳng có một bộ não thông thái. Làm sao tôi có thể khiến một người đang gặp phải chuyện này bình tĩnh lại?

Tôi chỉ có một lần để thử,

tại nơi này.

“.......”

Oh, phải rồi nhỉ. Hay là kéo Aizawa xuống cái ‘Đầm lầy không đáy’ này luôn. [note30971]

Truyện Chữ Hay