Young God that Governs over Divine Armaments ~Chronicles of War God Struggle for His Harem on a Different World~

chương 04: lẽ thường tình*(standard rule)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

>///DOKIDOKI<

*Lưu ý: tranh minh họa không phải của truyện.

“… Có vẻ ta đã thành công ha.”

Khi Renya nhận ra, cảnh vật chung quanh anh đã thay đổi. Anh bình tĩnh quan sát mọi thứ và nhận thấy nơi anh vừa tỉnh lại là ven bờ một dòng sông. Dường như con sông này chảy qua khu rừng. Renya chú ý đến cái cầu gần đó, chắc hẳn phải có một con đường ở ngay đây.

Hoàn thành phần việc khảo sát, anh sau đó bắt đầu kiểm tra lại cơ thể mình.

(Ồ, vậy là tốt rồi. Mình còn sợ sẽ hạ phàm trong bộ đồ hôm sinh nhật nữa chứ.)

Một chiếc áo khoác đen có vẻ được làm từ da, cùng với áo sơ mi đen huyền và cái quần dài, có cảm giác như chúng là những món đồ đã được sử dụng trong một thời gian khá lâu khi mà đôi chỗ có những vết cắt xẻ hoặc bị rách. Có thể nói rằng đó là nghệ thuật hóa trang tỉ mỉ đến từng chi tiết. Với thế này, anh sẽ chẳng hề bị nghi ngờ vì không khác gì một nhà du hành. Bởi vậy anh cảm thấy khá nhẹ nhõm.

Tiếp đó anh kiểm tra lại tình trạng những thánh khí. Nếu anh tập trung tới nơi sâu thẳm trong bản thân mình, anh có thể cảm nhận được mối liên kết với nơi những thánh khí được tạo ra để chống lại Chiến Thần đang ngủ yên. Và khi đã hoàn thành việc xác nhận, anh có thể triệu hồi những thánh khí đó tới thế giới này mà không gặp trở ngại nào. Anh sẽ chẳng bao giờ thích thú mà chọn cái thế giới tràn ngập nguy hiểm này đâu nếu không vì có những thánh khí ấy.

“Em tới rồi này! Renya, anh đợi có lâu không?”

Chuyển hướng nhìn tới hướng phát ra chất giọng vui tươi, đúng như dự đoán, Floria đứng đó với một bộ trang phục phù hợp với phong cách tại thế giới này. Áo Parka [note21506] đi kèm với một cái mũ trùm đầu, một chiếc áo sơ mi nữ tính cùng chiếc váy ngắn tới gối. Sự phối hợp của chúng không khỏi mang đến cho những ai nhìn vào một ấn tượng sâu sắc về người thiếu nữ cá tính đầy mạnh mẽ. Ngoại hình của cô cũng giống như khi cô còn ở Vùng Đất Thần Thánh, sẽ chẳng ai nghĩ ra điều gì khác ngoại trừ một người con gái sắp bước vào thời thanh niên.

(Một mẫu áo Parka)

“Nó không lâu đến mức phải gọi là đợi đâu. Được rồi, hãy quay lại phần việc chính nào, chúng ta đang ở đâu thế nhỉ?”

“Ể?”

“Em ‘ể’ là có ý gì hả? Nào trước tiên nói cho anh thông tin cần biết về khu vực này…”

“…”

Không khí tĩnh lặng chợt bao trùm. Sợ sẽ có chuyện tồi tệ, Renya nặng trĩu mở miệng.

“Đừng có nói với anh em chỉ ngẫu nhiên quẳng anh tới đây nhá?”

“Ờ… đây là… anh biết đấy, bị ném ngẫu nhiên vào nơi nào đó mà không hề nắm được một chút thông tin gì là lẽ thường giúp tăng phần kịch tính khi đến thế giới khác, anh không nghĩ vậy sao?”

“Một nữ thần không nên đề cập đến mấy cái quy chuẩn như thế![note21507] À không, thì anh cũng hiểu là nên như thế nhưng biết về điểm khởi đầu của chúng ra sẽ thuận tiện hơn đúng chứ?”

Nó khá là phiền toái nếu họ bị lạc ở đâu đó trong khi không biết được lối ra. Dù vậy, may thay có vẻ như một con đường nằm gần đó. Không biết bất kì thông tin gì về khu vực xung quanh có lẽ chẳng làm họ bị lạc được đâu, tuy thế họ sẽ bị nghi ngờ nếu họ chẳng biết tí gì thậm chí là tên vùng đất hay địa phận mà họ đang ở.

Việc thất bại ngay từ bước khởi đầu của chuyến phiêu lưu khiến Renya có chút lo lắng liệu tương lai sẽ là những gì.

“Mà chuyện đã qua chẳng thể thay đổi được. Ít nhất bây giờ hãy cùng tìm một cái tên mới, chúng ta sẽ không gặp rắc rối những khi giới thiệu bản thân. Ờm em có thể cung cấp lại cho anh chi tiết về hệ thống cấp bậc trong xã hội này được không?”

“Thế giới này dường như không có điều luật cứng nhắc cho việc đặt tên. Ngoại trừ hoàng gia và quý tộc, người dân bình thường có tên họ chẳng phải là vấn đề gì cả.” [note21508]

“Vậy thì tên của anh sẽ là… vứt bỏ tên tiếng Nhật của mình thì thật là không đúng. Toujo… Toujo… trong tiếng Anh nó sẽ là phương Đông (East) và lâu đài (Castle)… phải rồi tên anh sẽ là Renya Eastle!”

Cái tên thật đơn giản và nhanh chóng, mặc dù vậy Renya cho rằng đó là cách tốt nhất. Suy nghĩ thái quá chỉ để đặt một cái tên có thể bị đem ra làm trò hề khiến anh buồn chết mất. Mặt khác Floria, người dường như đang trầm tư ngẫm nghĩ, vừa mới quyết định lấy một tên mà chẳng đáng với việc cô phải đắn đo một hồi lâu.

“Vậy thì em sẽ là Floria Bardorn”

“Cái tên ấy ở đâu ra thế?”

“Bardorn là tên cha em. Tên họ cũng được biết đến như tên gia đình/gia tộc mà phải không?”

“… À thì ra là vậy? Giờ em nhắc mới để ý, anh hình như chưa bao giờ hỏi Chiến Thần về tên ông cả. Và ông ấy lại còn là một đối thủ anh đã đấu trong hơn một thế kỉ nữa chứ…”

“… Giờ anh nhắc em cũng mới để ý, cha cũng chẳng bao giờ giới thiệu bản thân nữa cơ…”

“Ông ta quả là não cơ bắp đó.”

“Ông ấy đúng thực là não cơ bắp nhỉ.” [note21516]

Và một người nói “hãy bỏ qua chuyện đó đi nào” rồi cả hai nhất trí không đào sâu thêm vấn đề ấy nữa. Họ, theo cả lối tích cực lẫn tiêu cực, đều không muốn nhúng mũi vào đời tư của người khác.

>///DOKIDOKI<

Tính tới thời điểm hiện tại, thứ quan trọng đối với nhu cầu thiết yếu cho cuộc sống của họ chính là kinh tế. Hay đơn giản mà nói, mọi thứ đều dính líu đến tiền.

Điều đầu tiên mà họ biết được ở thế giới này lại làm cho họ giật mình đôi chút. Tại sao ư? Bởi vì hầu hết các quốc gia đều dùng chung một loại tiền tệ. Renya đã muốn cằn nhằn về cái thế giới huyễn tưởng thiếu sức sáng tạo này nhưng rồi anh cũng kiềm chế được bản thân. Tiếp tục tìm hiểu, họ lần nữa bị choáng váng trước đơn vị của chúng. Đó là ‘yên’. Đơn vị tiền như thế thì thật là tốt vì chúng rất đỗi quen thuộc, tuy vậy Renya chẳng cảm thấy thoái mái chút nào khi mà đã quá hiểu biết về chúng. Renya ngờ rằng thế giới này đã được tạo ra và rồi lại bị bỏ rơi bởi một vị thần nào đó có mối liên hệ với văn hóa Nhật Bản.

“Ah dù gì đi nữa, chẳng phải từ giờ chúng ta nên làm cho bản thân trông giống như những nhà du hành hay sao? Ít nhất ta phải mang theo một túi hành lí chứ. Ồ phải rồi, hãy nhét đầy đồ ăn và nước uống vào đó nữa.”

Không màng tới những thứ khác, anh bắt đầu tạo ra nhiều vật dụng và thực phẩm từ hư không. Anh đã làm ra chúng bằng cách sử dụng “Sáng tạo” - một trong những năng lực của các vị thần. Mấy thứ cỏn con này chẳng thể làm khó được anh – hiện thân của một vị thánh sống chuyên về chiến trận.

“Được rồi, tất cả đã xong! Giờ chúng ta men theo con đường đó tới thị trấn gần nhất thôi nào. Hẳn còn có lẽ thường khác của thế giới huyễn tưởng được đặt ra ở đó. Chính là hội mạo hiểm giả đấy.”

“Ể? Đúng là có thị trấn và làng mạc ở đó, tuy nhiên những tổ chức kiểu ‘giao nhiệm vụ và trao thưởng bằng tiền’ na ná như trong game ấy thì không tồn tại đâu, anh không biết ư?”

“Gì cơ? Không không nó lẽ ra phải có chứ, đối với thế giới này thì đó là điều bình thường cơ mà.”

“Thực ra thì…có những hội liên hiệp đảm nhiệm cho từng loại công việc khác nhau, dẫu vậy chẳng có hội nào sẽ cung cấp việc làm cho những kẻ đi lang thang như chúng ta đâu.”

“… Thật đấy hả Floria?”

“Là thực đấy ạ.”

Renya thấy như đang trên con tàu đâm phải đá ngầm dù chỉ vừa mới rời khỏi điểm xuất phát. Trong đầu anh tràn ngập bao suy nghĩ liệu anh nên làm gì trong cái tình huống thế này đây. Sự khởi đầu đầy trắc trở cho cuộc đời thứ hai của anh lại là một con đường lắm chông gai. Anh có lẽ dùng được thánh năng để thỉnh thoảng giải quyết một vài rắc rối thế nhưng không phải tất cả. Mà nếu anh làm thế, vậy thì sẽ chẳng còn gì là ý nghĩa nữa khi không có bất cứ khó khăn nào trong cuộc sống mới đầy kì ảo của anh. Anh nghĩ ít nhất mình nên tuân thủ luật của thế giới này ở một mức độ nào đó.

“Dù vậy, em cho rằng hẳn sẽ có chỗ như tòa thị chính nơi anh có thể kiếm tiền tùy thuộc vào loại hình giao dịch anh đàm phán. Ý em là anh hoàn toàn có thể chủ động tìm kiếm việc làm bất cứ đâu. Đó là kiểu tìm việc truyền thống ở đây mà.”

“Em làm ơn nói điều đó sớm hơn có phải không… khi đến đó anh nghĩ mình nên làm công việc bán thời gian, chân rửa bát thuê chẳng hạn.”

Floria chợt bối rối vì sao lại là lau dọn chén đĩa nhưng rồi cô cũng bỏ qua và tiếp tục.

“Ngoài ra còn có cả cửa hàng nơi ta có thể buôn bán nhiều thứ nữa. Không có bất kì cấm đoán hay áp đặt hạn chế nào cả vậy nên chúng ta có thể tận dụng chúng hết mức.*[note21509] Tuy nhiên ta cũng nên cẩn thận để không phá vỡ nền kinh tế trong khu vực.”

“Nếu là về giữ vững thị trường thì cứ để đó cho anh.”

“Không có cửa hàng ‘mọi thứ’ như ở trong game để anh có thể mua bán mọi thứ đâu anh biết không? Giả sử anh muốn mua thứ gì, anh phải đến tận cửa hàng phù hợp mà buôn bán thứ đó.”

“Hiểu rồi! Giờ thì cùng đi tìm thị trấn đầu tiên thôi nào. Các thành viên, khởi hành!”

“Rõ~~”

Và sau đó hai người bắt đầu đi dọc theo con đường. Trên nền trời trong xanh, ta có thể thấy rõ vị trí của mặt trời. Bằng việc kiểm tra vị trí ấy cũng đại khái đoán ra được phương được hướng. Lúc này, họ đi về hướng Bắc. Con đường dần trở nên gồ ghề, thế nhưng có dấu hiệu được con người sử dụng. Bằng lô gích đó, việc men theo con đường cuối cùng cũng đưa họ đến nơi người người tụ họp.

>///DOKIDOKI<

Trong suốt chặng đường, họ cùng nhau kiểm tra sức mạnh lẫn khả năng của cơ thể. Kết quả, ngoại trừ Floria đã là một nữ thần ngay từ đầu, Renya nhận thấy sức mạnh của anh chắc chắn đã bị hạn chế. Kể cho là thế, dù bị kìm hãm thì sức mạnh của anh cũng đã vượt xa năng lực của một người bình thường. Và kinh nghiệm từ việc đối mặt với Chiến Thần vẫn còn đó vậy nên anh không phải lo lắng thái quá khi mà có trận đấu nào diễn ra. Vơi đi chút âu lo, họ tiếp tục cuộc hành trình của mình với phong thái lãnh đạm.

“Em mong một lẽ thường sẽ xảy ra sớm chút. Anh biết đấy, như là chúng ta sẽ chứng kiến một cỗ xe ngựa bị tấn công bởi quái vật không thì là bọn cướp.”

“Và nhắc về lẽ thường, hẳn người ngồi trên cỗ xe sẽ là một thương nhân giàu có không thì là một vài quý tộc. Một trong hai đều có khả năng xảy ra.”

“Vậy Renya thích trường hợp nào xảy ra hơn?”

“Con gái của một thương nhân giàu có… hoặc công chúa nào đó.” [note21510]

“Nói điều ấy mà không chút do dự gì cả… hơn nữa chỉ quanh quẩn ở điểm phái nữ.”

“Như anh đã nói đấy thôi, đàn ông là chủng sinh vật như thế đó, em biết không? Có lẽ không phải là đàn ông… thì cũng là một chàng trai.”

Floria chỉ biết thở dài trước Renya người vừa phát ngôn về những điều ấy như thể đang ăn mừng chiến thắng. Tuy nhiên trái lại, khuôn mặt cô trông khá rạng rỡ. Cô ấy đã hoàn toàn quen với những cuộc chuyện trò dở hơi kiểu này. Mà dù cô có quen với việc ấy đến thế nào, họ hiểu tình tình người kia có ra sao, lúc những người phụ nữ khác được nhắc tới, khi mà ngồi ngay phía đối diện với Renya còn đang cười đùa, cô nhận thấy một cảm xúc kì lạ bên trong mình… có lẽ đó là thứ mà bạn gọi là trái tim thiếu nữ.

“Được thôi. Giả sử lẽ thường đó có xảy ra, em sẽ hành động như vị hôn thê đính ước của Renya và ôm lấy đùi Renya thật chặt!”

“Sao lại có một kẻ phá flag từ đâu chui ra vậy? Ranh mãnh quá đấy Floria!”

“Hừm, em biết em đã cho phép anh làm thế, nhưng mà đó là lỗi của anh khi chưa gì đã nhanh nhảu tuyên bố rằng muốn lập dàn harem.”

“Không ý anh là nếu có làm thân với ai đó, lựa chọn con gái sẽ tốt hơn là mấy anh giai. Nó giống như kiểu bản thiên anh hùng ca về một đấng nam nhi ấy, em hiểu không?” [note21511]

“Em biết, nhưng mà lập harem quá sớm như thế… ư… không chịu đâu!”

“Lẽ nào đó là một lời tuyên bố rằng dù thế nào đi nữa thì người thứ nhất phải là em?”

Renya cố gắng vặn lại Floria người lắp bắp mọi thứ không rõ ràng. Dù vậy, khi Floria nghe thấy thế, mắt cô chợt mở to lên đôi chút vì ngạc nhiên về những gì Renya nói. Cô cứ không ngừng liếc nhìn Renya trong khi gò má cô ửng hồng.

“… Nếu em buộc phải thành thực vậy thì… câu trả lời là… vâng.”

“… Là vậy ư.”

“Ừm…”

“… À anh… ý anh là… anh không muốn khiến cảm xúc của mình dành cho Floria trở nên hời hợt như thế.”

“Em biết. Anh thậm chí đã thề sẽ không chạm vào em chỉ đến khi anh hạ gục được cha, vậy nên anh sẽ không bị cuốn theo những ham muốn nhục dục.”

“… Em nếu biết nhiều đến thế thì đừng có nhắc đến mấy điều vừa rồi nữa.”

“Và có như vậy anh mới có thể bảo vệ được trinh tiết của anh hàng thế kỉ cơ mà. Quả thực đáng khen ngợi.”

“Dừng lại đi! Làm ơn đừng xới tung chuyện đó lên mà!”

“Và có như vậy anh mới âm thầm khao khát cảm giác được lập harem có đúng không?”

“Á đa đa đa đauuuu! Đòn chí mạng đấy! Anh đau lắm đấy em biết không?’ Á!”

Với cú đánh đó, thể diện làm một thằng đàn ông tụt vèo xuống gần chạm mốc số 0. Ngay cả khi cô ấy đang trong tuổi thiếu nữ xét theo quan điểm của các vị thần, cảm giác khi trải nghiệm (ăn đòn) của Renya – một con người không thể so bì với cô – đúng như dự tính. Renya chỉ biết gào khóc trong tuyệt vọng. [note21512]

“Nhưng anh biết không?... Dẫu cho em có là một nữ thần… Em vẫn chưa có kinh nghiệm gì hết.”

“… Cái quái gì thế!?”

“B-bởi vì anh biết đấy. Cha đã ở ẩn từ trước khi em được sinh ra! Bao nhiêu tri thức lẫn kinh nghiệm đều tới theo cách tự nhiên khi em quản lí thế giới cũ, và cuối cùng thành ra là… em chẳng có ai cùng kề bên cả!”[note21513]

Quý bà tàn độc chỉ vừa mới đây thôi đã chợt biến mất, thay vào đó, một thiếu nữ thẹn thùng cố gắng mạnh mẽ để lấy lại sự bình tĩnh cho bản thân. Một cử chỉ rất đỗi phù hợp với dáng vẻ cô ấy. Renya không biết đó là Floria cơ đấy. Không ngờ rằng vẫn còn nhiều điều anh chưa biết về cô. Renya chỉ nhìn cô, trong lòng cảm thấy ấm áp.

Ấy vậy mà tâm tình ngọt ngào thật quá ngắn ngủi. Floria đã lấy lại được bản thân mình đồng thời tuyên bố như dội bom vào người Renya.

“Đó chính là nguyên do! Mục tiêu của em lúc này là phải ôm lấy eo Renya thật chặt!”

“Hiểu theo nghĩa nào cũng đều đáng sợ hết á!*[note21514] Không khí tình tứ hồi nãy chạy đâu hết mất rồi? Cảm giác ngọt ngào đăng đắng biến đâu hết mất rồi?!”

“Y-Ý em không phải muốn cưỡi (ngựa) lên anh hay gì đâu, anh hiểu chưa?[note21515]

“Em không còn cách nào hơn là nói câu đó ư!?”

Đến cuối cùng, họ thành ra lại nô đùa với nhau như không có gì. Trên hết, cái “lẽ thường”được đề cập trước đó không hề xảy ra. Hai người ấy đã tới thị trấn đầu tiên trong thế giới huyễn tưởng của mình mà không gặp bất kì trở ngại nào.

--------------------------------------------------------------------------------

Chuý: Lịch đổi thành 2 tuần/chương hoặc lâu hơn. Giờ đang dịch blog cho ông bạn nên chỉ làm khi rảnh. Dù sao, trans mới tuyển đang được đào tạo để làm thay tôi cho kịp tiến độ, dự tính 2 hay 3 tháng là ok.

Yên tâm, không drop đâu, tôi ghét sad drama, nên tôi sẽ cung cấp đường cho các đồng chí.

Và nhớ comment tại trang bìa góp phần làm truyện thêm sôi nổi nha!

Truyện Chữ Hay