You Are My Everything

chương 14: chuyển lớp -11a1

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sau sự việc xảy ra với Dương Ánh Linh đã làm tăng thêm tình bạn giữa sáu người, đặc biệt là tình bạn của ba cô gái nhà ta nhưng cũng vì thế mà mối nghi ngờ về hai cô là ai của Vương Tuấn Khải cũng gần như tăng thêm. Vào một ngày “ đẹp trời”- trời mưa tầm tả, gió thổi mạnh, cả đám sáu đứa dở dở ương ương đi bộ đến trường, là đi bộ đến trường giữa cái thời tiết mưa gió này. Và hiện tại có một chàng trai đang bị hai cặp mắt đầy sát khí nhìn chằm chằm. Và chàng trai tội nghiệp đó không ai khác chính là Vương Tuấn Khải. Chuyện là vầy, trời mưa cả ba đứa con trai kia muốn đi xe ô tô nhưng vì chiếc ô tô chỉ có bốn chỗ cho nên Lục Vân Nghi và Cao Diệp Anh quyết định đi bộ. Dương Ánh Linh thấy vậy cũng đi bộ luôn. Nhưng vì thích đi chung với ai đó nên Vương Tuấn Khải kéo Vương Nguyên và Dịch Dương Thiên Tỉ đi theo, lấy cớ bảo vệ em gái mình. Mà nhà chỉ có hai cây dù. Thế là ba đứa con gái một cây, ba đứa con trai một cây. Mà chiều cao của ba cô nàng nhà ta thuộc dạng không quá cao, chỉ ở mức trung bình nên cây dù có thể che được cả ba, còn ba chàng trai nhà ta người thì cao mét bảy, người thì cao mét tám nên chắc chắn là nó sẽ không che được hết. Thế là họ phải chịu ướt

-Tất cả là tại anh hết- Vương Nguyên cằn nhằn Vương Tuấn Khải

-Hề hề cho anh xin lỗi nha- Vương Tuấn Khải nói

-Thứ mê gái nhà anh- Dịch Dương Thiên Tỉ nói

-Em nói gì thế hả?- Vương Tuấn Khải hỏi

-Không đúng à?- Thiên Thiên phán một câu tỉnh bơ

-Em…em- Vương Tuấn Khải cứng giọng

-Ba người kia sao không đi lẹ lên? Sắp trễ học rồi đó- Lục Vân Nghi kêu lớn

-Ờ tới liền- Vương Nguyên nói

Cả ba chạy nhanh đến. Chả biết vì sao vừa mới bước vào trường là y như rằng trở thành tâm điểm của mọi người. Lại có tiếng bàn tán:

-Gì chứ, cậu nói tớ xem ông trời có phải quá bất công không? Nghĩ sao hai đứa tụi nó được vào A vậy chứ? Không chịu đâu!- Học sinh A nói

-Thôi nào mà đúng thật chứ, nghĩ sao đang học A thì cho học A đi lại chuyển vào A chi không biết nữa? Hai nhỏ đó có gì đặc biệt đâu chứ? –Học sinh B ức chế lên tiếng

-Hứ chắc là do đút lót có tiền rồi vào chứ gì- Học sinh C lên tiếng

Cả sáu người vẫn đi tiếp. Cao Diệp Anh và Lục Vân Nghi không hề hay biết rằng nhũng lời nói đó là dành cho mình. Cả hai người chào tạm biệt bốn người kia rồi đi về lớp A. Họ không biết rằng lớp đó không còn dành cho mình nữa. Vừa bước vào cả hai người đã bị chú ý khiến hai người rất khó chịu.Một tiếng con gái vang lên:

-Gì đây sao hai người lại ở đây?

Cả hai cô ngước lên, là Châu Bảo Hồng. Cô bạn này tính cách bình thường, có thể nói là chơi được nhất trong cái lớp A

-Không ở đây thì ở đâu?- Lục Vân Nghi đáp

-Ở lớp A chứ đâu- Châu Bảo Hồng nói

-Cậu bị sao vậy?Lớp bọn tôi học là A mà- Lục Vân Nghi hỏi

-Ủa chứ hai người không biết gì à?

-Biết gì?- Cả hai hỏi lại

-Thì thầy hiệu trưởng chuyển hai người qua lớp A rồi mà

-Cái gì?- Lục Vân Nghi ngạc nhiên

-Mà hai người nha, có ai giúp đỡ mới vào được phải không? Vậy mà giấu nha…Ê đi đâu đó, hai người kia chưa nói xong mà. Ê đứng lại- Châu Bảo Hồng nói nhưng hai con người lạnh lùng kia không them đoái hoài gì tới mà bỏ đi luôn. Họ đi tới phòng hiệu trưởng, không gõ cửa mà bước vào luôn:

-Ông đang làm cái trò gì vậy?- Lục Vân Nghi nói

Ông hiệu trưởng đang cúi đầu làm việc, định mắng cái đứa hỗn láo kia, ngước lên thì thấy Cao Diệp Anh và Lục Vân Nghi đứng đó, ông ta bỗng trở nên sợ hãi. Ông ta nói lắp bắp:

-Hai em đến đây có chuyện gì không?

-Tại sao đang yên đang lành ông lại chuyển bọn tôi vào A chi vậy?- Lục Vân Nghi hỏi giọng tức giận

Ông hiệu trưởng thở dài rồi nói:

-Đây là yêu cầu của ông Vương thầy không thể làm gì khác được

-Ông Vương? Ba của Vương Tuấn Khải sao?- Cao Diệp Anh hỏi

-Ừm

-Vậy ai sẽ dẫn bọn tôi vào lớp?- Cao Diệp Anh hỏi

-Lát nữa sẽ có giáo viên dẫn hai em vào lớp

-Vậy bọn tôi đi đây

Nói xong hai cô bỏ đi, để lại ông hiệu trưởng lấy tay quệt mồ hôi trên trán. Nói chuyện với hai cô chắc có ngày ông bị bệnh tim mất thôi

Trở lại với hai cô:

-Các em hôm nay chúng ta có hai học sinh mới. Vào đi hai em- Tiếng cô giáo vang lên

Hai cô bước vào. Haizzzz hôm nay là cái ngày gì mà ai cũng nhìn hai cô hết vậy. Cả lớp ai ai cũng ngạc nhiên cả nhất là bốn đứa kia “ Họ làm gì ở đây?” Đây cũng giống như suy nghĩ lần đầu tiên mà hai người tới đây.

-Tôi là Lục Vân Nghi.Mong giúp đỡ

-Cao Diệp Anh- Cô lạnh lùng nói ba từ

-Chào học sinh mới, mình là Âu Dương Na Na là lớp phó của lớp A- Âu Dương Na Na giơ tay ra trước mặt Lục Vân Nghi và Cao Diệp Anh

-Chỗ ngồi của tụi em đâu ạ?- Lục Vân Nghi hỏi cô giáo bơ luôn Âu Dương Na Na khiến cô ta rất xấu hổ

-Ừ hai em muốn ngồi ở đâu?- Giáo viên hỏi hai người

-Đâu cũng được- Cao Diệp Anh nói, tặng cho Âu Dương Na Na một cục bơ ngon

-Vậy Cao Diệp Anh em xuống chỗ Khải ngồi nha, Khải ngồi vào trong chỗ Na Na,cho Diệp Anh ngồi ngoài nhé, còn Na Na em xịt vào trong cùng ngồi với Tạ Khâm nha.Còn Vân Nghi, em ngồi giữa Thiên và Ánh Linh nha.

Hai cô không nói gì chỉ lẳng lặng về chỗ ngồi của mình. Cao Diệp Anh vừa mới ngồi xuống Vương Tuấn Khải đã hỏi nhỏ, đủ để cô và anh nghe thấy:

-Sao em lại ở đây vậy?

-Tôi không ở đây thì ở đâu- Cao Diệp Anh đáp, mắt không nhìn anh mà ngước lên bảng

-Không ý anh hỏi là …..

-Hỏi gì?- Cao Diệp Anh quay lại nhìn anh khiến anh hết hồn cự ly rất gần

-Ơ ơ, tại sao em lại học ở lớp này?- Anh lắp bắp, mặt đỏ

-Thì tại ba anh bảo ông hiệu trưởng cho bọn tôi học lớp này thế thôi

-Ba anh hả?- Vương Tuấn Khải hỏi

-Ờm- Cao Diệp Anh đáp

Xong anh quay lại ngồi học, ba anh ư? Vậy chắc chắn ba anh biết rõ thân phận của hai cô. Chắc một ngày nào đó phải hỏi ba về mọi chuyện mới được. Âu Dương Na Na ngồi bên cạnh khá tức giận. Ngồi chung với Khải mấy tháng rồi mà không lần nào anh bắt chuyện với cô cả, lần nào cũng là cô ta bắt chuyện với anh trước. Vậy mà hôm nay anh lại bắt chuyện với người khác, lại là con gái mà cô ghét nhất nữa chứ: “ Cao Diệp Anh cô dám vác xác tới đây sao? Cô chán sống rồi chứ gì? Hứ cứ từ từ rồi tôi sẽ cho cô biết dám đụng vào Âu Dương Na Na này là như thế nào.”

Còn bàn của Lục Vân Nghi, vừa mới đặt mông ngồi xuống Dương Ánh Linh đã hỏi cô nhiều thứ khiến cô cứ lùng bùng ở lỗ tai. Mãi một lúc có Thiên can thiệp nên cô mới không hỏi nữa

Chỗ ngồi của Cao Diệp Anh và Lục Vân Nghi nè( mk viết ra cho mấy bn dễ hình dung)

Bàn cuối: Tạ Khâm- Âu Dương Na Na- Vương Tuấn Khải- Cao Diệp Anh

Trên bàn cuối: Dịch Dương Thiên Tỉ- Lục Vân Nghi- Dương Ánh Linh- Vương Nguyên

Hết

Truyện Chữ Hay