Yotogi no Kuni no Gekkouhime

chương 06: con giòi trong cơ thể sư tử

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nhân sự :

G4by (Gab) : Solo

---

Chương 6: Con giòi trong cơ thể sư tử (Người ban đâm lén (Theo eng))

Eng tệ quá T-T, tôi phải check raw đấy, cắt dịch sai khá nhiều, có nên drop không nhỉ :3. Btw xin lỗi nhé, đang thi sấp mặt (tạch Toán rồi....Méo đc trên 8). Thôi thì có lẽ trước giáng sinh có thể ra chap mới để bù thời gian mình kéo dài :>.

---

Selene đang khá bực mình. Cô đã loại bỏ vị hoàng tử ra khỏi tâm trí mình. Cố đã quyết định làm như vậy, nhưng vì không thể làm gì, cô vẫn đang nằm trên giường.

“Mình không hiểu được.”

Selene càu nhàu khi đang nằm dài trên giường.

Nơi mà Selene đang ở lúc này không phải là phòng ngục tối tăm, mà lại dưới ánh sáng mặt trời ấm áp, trong một trong những phòng tốt nhất của vương quốc.

Sao mọi việc lại kết thúc thế này?

Selene, người bị buộc phải di chuyển qua phòng này cả tuần, lẩm bẩm những lời đó đã được trăm lần.

Vào một ngày, Selene thức dậy vào buổi chiều, sớm hơn cô dự kiến, nên trở lại ngủ thêm chút nữa đến tối. Ngay sau đó, những người hầu của cung điện xông vào, kéo cô ra khỏi phòng, tắm rửa cho cô, và mặc cho cô bộ váy trắng sứ mà cô chưa bao giờ thấy. Sau khi chuẩn bị xong, cô đã được đi gặp một người trông như con gấu và vị hoàng tử, người đã đuổi theo cô trong rừng.

Hoàng tử, người được gọi là Milano, nói với nụ cười cay đắng trên khuôn mặt “Ta đã thương lượng để giúp nàng.” Khi Selene hỏi tại sao thì anh ta trả lời:” Đừng lo về chuyện đó.”

Khi Selene hỏi anh đang nói chuyện gì vậy, hoàng tử nhìn Selene thấy buồn cười. Sẽ thật khó để có thể từ chối anh ta. Khi Kumahachi đang cảnh giác, Selene thích người những người trông nghiêm túc và tiếp cận ông ta với ý định tốt. Rồi cô cảm nhận cái gì như sát khí từ Milano.

“Nếu như anh ta trong lịch lãm thế này, vậy sao thân cận của hắn lại mặc đồ tồi tàn thế?” Cô nghĩ. “Có lẽ anh ta phải mang theo một người bẩn thỉu tên Kumahachi để khiến anh ta trông tốt hơn.” khi Selene nghĩ về chính mình, Selene có cảm giác hoài niệm và cảm thấy đồng cảm với Kumahachi.

Khi cuộc đàm phán này đang diễn ra, Selene sẽ bị nhốt trong phòng cho đến khi nó kết thúc.

Cô không được ra ngoài như thường lệ, nhưng cô có đồ ăn vặt yêu thích của mình. Tuy nhiên, cô đã không bằng lòng về việc không được thoát ra khỏi phòng.

Selene không hiểu chính xác điều này xảy ra như thế nào, nhưng tất cả những gì cô biết là những cuộc đàm phán hoàn toàn vô nghĩa đối với cô. Và thế là, Selene đã cầu nguyện cho quỷ dữ [note19901]

, mong rằng:” cuộc đàm phán này sẽ đổ vỡ và mọi thứ sẽ trở lại như trước đây.”

“Công chúa-sama! Thần đến để báo cáo!”

Chui qua khe dưới cánh cửa, Quản gia thở hổn hển khi lao vào cô. Cô đã có Quản gia lén lút ra ngoài mỗi ngày để báo cáo.

“Thế… nào rồi?”

“Những lời cầu nguyện của Công chúa-sama đã được hồi đáp! Đó là một tin vui! Selene chính thức được chuyển sang vương quốc Herifalt!”

“Vậy à?”

Selene tuyệt vọng nằm xuống giường. Con quỷ đúng là kẻ ngốc. Vô dụng. Chẳng có ích gì cả.

Ở mặt khác, Quản gia có vẻ vui mừng đến nỗi nó làm điệu tap dance [note19900]

.

“Thần nghe nói từ đám chuột trong rừng rằng Công chúa-sama đã gặp một người thanh niên nhìn giống Hoàng tử Milano trong rừng và thế là người thanh niên đó bị tấn công bởi vẻ đẹp của Selene. Thì anh ta cũng là đàn ông trước khi là hoàng tử mà, đó là điều đương nhiên rồi.”

Quản gia gật đầu trong khi vỗ hai bàn chân trước của mình.

“Chúa có vẻ hiểu rõ rằng Công chúa-sama của đất nước này quá tốt để bị nhốt trong phòng ngục bẩn thỉu đó. Tôi tự hào là quản gia của Công chúa-sama…”

Nói điều đó xong, Quản gia bỗng đến gần cô. Cậu có vẻ nhận ra rằng Selene đang khóc.”

“Thần xin lỗi, Công chúa-sama. Tôi vui hơi sớm rồi. Điều đó hẳn khó khăn khi phải tạm biệt Công chúa Arue và… Mẹ khi Công chúa-sama lời khỏi đất nước.”Sự tái sinh đang ở vương quốc Herifalt được chào đón, nhưng đối diện vẫn là Mẹ Selene đã bỏ rơi con gái mình. Quản gia muốn tự vả mình một cái do sự thiếu suy nghĩ của mình.

“Công chúa-sama, có thể nữ hoàng bỏ rơi công chúa, nhưng đó chỉ là công chúa lúc “này” thôi. Thần tin rằng ngài sẽ trở thành một người phụ nữ tuyệt vời. Nó cho phép ngài nhận ra khả năng của một con gái tuyệt vời cỡ nào. Thần nghĩ Công chúa-sama có một cuộc sống tuyệt đẹp và hình thức trả thù tốt nhất, đúng không? Ngài không cần phải lo lắng, Công chúa-sama, bởi người hầu này sẽ luôn bên cạnh ngài.”

Quản gia nói với giọng tử tế rồi sau đó cậu nhảy khỏi giường và trở lại hành lang. Kể từ việc rời đi của Selene được quyết định, Quản gia; người cũng đang kiêm là một người quản lí các con thú, đã thông báo cho chúng những thứ như tránh ẩu đả ở Thiên Đường.

“Ta cũng thực sự lo cho Selene-sama, nhưng không còn thời gian nữa rồi.” Quản gia suy nghĩ trong khi anh lao ra, vò đầu bứt tai về lựa chọn của mình.

Khi Quản Gia đi qua, cậu nghe thấy tiếng gõ cửa.

“Selene, em có chắc vì điều đó không?”

Trước khi Selene kịp phản hồi, chủ nhân giọng nói đó, Aure đã vào bên trong phòng. Cô dường như đang có tâm trạng tốt, đi tới chỗ Selene với nụ cười hớn hở.

“Vui lên nào, Selene! Hoàng tử Milano sẽ tới gặp em! Thế sao Hoàng tử Milano biết em ở đó? Anh ấy có phải là một người đặc biệt gì không?”

“Thì…”

Arue nghiêng người chút, và đôi mắt cô hiện lấp lánh và những hình trái tim trên đó, mong muốn từng chi tiết một về cuộc gặp gỡ của Selene với Hoàng tử. Mặt khác, biểu hiện của Selene trông đi xuống. “Ôi- nó tối tới mức vô vọng đến mức mình không thể nhìn cô chị gái thiên thần này nữa rồi…” Selene nghĩ.

“Selene, sao trông em buồn thế? Tất nhiên, chị không thể thấy em nữa trong khoảng một thời gian, nhưng em không còn phải trở về căn phòng tối tăm nữa, em sẽ được mặc những bộ đồ đẹp đẽ, được ăn thức ăn ngon, và sống với một vị hoàng tử tuyệt vời, em biết chứ?”

Những lời mang ý nghĩa khuyến khích chỉ gây tác dụng ngược với Selene thôi. Mắt Selene trở đỏ và cô bắt đầu khóc. Những từ cuối cùng nói lên lý do tại sao.

“Tại sao em phải sống xa cách khỏi người chị nồng hậu và xinh đẹp để sống một thằng hoàng tử ghê tởm, kinh khủng, lolicon chứ?” Cô nghĩ.

“Em không muốn đi.”

“Hể?”

“Em thích căn phòng đó, em không muốn đi.”

Arue bối rối trước những lời Selene nói khi đang khóc. Cô hiểu rằng ngay cả cô cũng không muốn đi tới một nước khác một mình, nhưng cô không hiểu tại sao Selene lại muốn trở về căn phòng tối tăm đó. Nếu như muốn ở lại đất nước này, thì không phải căn phòng mà em đang ở thoải mái hơn sao?

“Selene, tại sao em lại muốn trở về phòng ngục đó? Em có thể trả lời cho chị gái này được không?”

“Bở-bởi vì em không thể gặp được tất cả…”

“Tất cả…”

Khi Aure hỏi thì Selene trả lời. Mối quan hệ của Selene cực kỳ ít. Chỉ có những người hầu làm những yêu cầu tối thiểu tuyệt đối chăm sóc Selene. Nói cách khác, chỉ có một người ngoài cô nằm vào chữ “mọi người”.

-Nữ hoàng của đất nước này, mẹ của cả Arue và Selene.

Arue nhớ lại với một sự ngạc nhiên. Arue từng đọc một cuốn sách về mối liên hệ giữa cha mẹ và con cái, cũng như tìm hiểu thêm liệu tâm trí của mẹ cô có được giải tỏa trong khi Selene bị giam hay không.

Một trong số cô đọc được là “Ngay cả khi đứa trẻ bị bạo hành bởi cha mẹ chúng, sẽ có một số đứa không chịu rời khỏi cha mẹ mình dù thế nào đi chăng nữa.”, “Bởi vì mình là đứa trẻ hư nên mình sẽ chịu hình phạt này và mẹ mình sẽ yêu mình.” “Con muốn được khen.” là một vài thứ trong số những gì sách ghi. Có lẽ đó là lý do Selene lại như thế, khi Arue nghĩ tại sao Selene lại muốn trở về căn phòng đó.

Tuy nhiên, dù Selene có tham dự các cuộc đàm phán, cô chưa bao giờ hỏi Selene muốn gì. Đó là bởi vì mẹ cô lúc đấy không chỉ vứt đi, mà còn vui mừng vì vài thứ rác rưởi trong nhà kho được bán đi với giá cao hơn cô mong, và (tôi thấy một cảnh tượng nơi ngay cả tôi không hề nghĩ đến về thứ gì đó như mong muốn nhỏ nhoi của Selene) (Đoạn này dịch eng chả hiểu được gì @@)

Nhưng nói với một đứa trẻ như thế là quá tàn nhẫn. Arue nhẹ nhàng quỳ xuống trước em gái mình và lau nước mắt cho Selene.

“Selene à, từ nỗi buồn sẽ đi tới sự hạnh phúc. Nên bây giờ nó khó khăn và buồn bã lúc này, nhưng ở mặt khác, em sẽ nhận được lượng hạnh phúc tương ứng. Selene đã trải qua rất nhiều, đúng chứ? Thế nên em sẽ trở thành công chúa hạnh phúc nhất trên thế gian này. Em sẽ được nhìn thấy những thứ đẹp đẽ hơn chỉ bằng việc đi trước thay vì em lủi thủi trong bóng tối này.”

Arue hối thúc Selene việc tránh xa mẹ mình. Cô hiểu rằng ước nguyện của Selene là lời khen ngợi của mẹ.

Tuy vậy, thực tế không tốt đến thế. Đề cập của Selene về mọi người chỉ đơn giản là cái Thiên Đường không thể tới được. Dù cô ấy đã dành nhiều năm và cố gắng hết sức.

“Chắc thực sự cô đơn thật.” Arue nghĩ.

Selene chỉ gieo những hạt giống này chính xác, làm việc chăm chỉ trên đất rừng, Selene có ý định tốt khi tự mình làm hết tất cả.

Với người mẹ trong tâm trí cô- khi Selene được sinh ra, cô có mái tóc bạc khi được sinh ra, và bị cho bơ vơ, không như Arue, người được sinh ra với mái tóc vàng tuyệt đẹp, và ngay cả khi cô không gặp mẹ mình được vài năm rồi, nên cô không còn liên quan tới mẹ mình nữa [note19903]

. Nếu cô được phân loại bởi mẹ mình theo mức độ ưu tiên, chắc chắn cô chỉ rơi hoặc là nhóm “những người khác” hoặc là loại “không ai cả”.

Nói cách khác, hoa củ quan trọng hơn mẹ cô. Arue nở một cười dịu dàng trước một Selene đáng tin.

“Selene, chị sẽ không gặp em trong khoảng một thời gian ngắn, nhưng em sẽ ổn thôi, bởi chị sẽ đến vương quốc Herifalt, được chứ? Chị sẽ đến đó trễ hơn em xíu, nhưng sẽ không tốn quá lâu đâu.”

“Hể? Chị cũng đi sao!?”

“Mẹ đã thêm điều kiện là bàn giao em cho chị nếu muốn học ở Herifalt. Nó có thể hơi rắc rối xíu cho Hoàng tử Milano, nhưng anh ấy nói sẽ tốt hơn nếu chị đi cùng. Anh ấy có vẻ khá hào phóng nhỉ?”

Ngay khi Selene nghe cái tên đó, một dòng suy nghĩ xuyên qua tâm trí cô. Cô nhận ra động cơ thầm kín của hoàng tử là gì.

Bình tĩnh suy nghĩ lại, không phải kỳ lạ khi ai đó bắt một đứa trẻ cô đơn như Selene đi sao? “Chỉ có một lý do để ai đó sẽ chấp nhận sự phiền phức này để làm điều đó,” Selene nghĩ.

-Để làm con tin.

Nó nói lên điều gì đó, rằng ngay cả một kẻ có tâm địa đen tối như hoàng tử cũng yêu thiên thần Aure. Nó là một thứ gì đó không thể xem nhẹ, mang lại sự quyến rũ của Arue. Tuy nhiên, do nơi này là vương quốc Aquila, dù quyền lực của Milano lớn tới cỡ nào, ở những quốc gia khác quyền lực sẽ bị đì xuống.

Cách tốt nhất để sử dụng con mồi của mình đến tối đa bằng cách dụ họ vào trong sân chơi của bạn. Nếu bạn đang ở quốc gia mình sinh sống, sử dụng cương vị của một hoàng tử, một người có thể làm bất cứ mà họ có thể.

Trong trò chơi Selene thích ở thế giới cũ, có rất nhiều câu chuyện kể về một vị hoàng tử của một quốc gia hùng mạnh yêu một cô công chúa ở một vương quốc nhỏ bé nào đó, và hoàng tử và nhà vua thật ra là những kẻ độc ác, người mà đẩy nữ anh hùng đến đáy của sự tuyệt vọng, vân vân… Và như để xát muối vào vết thương, thường họ sẽ bảo vệ em gái và gia đình cô ấy.

“Chị phải cảm ơn Hoàng tử. Selene nè, đừng làm phiền lòng Hoàng tử, em nghe thấy chứ?”

Cô(Ông) thở dài u sầu, suy nghĩ liệu có nên thấy biết ơn về việc này không, nhưng khác với người hoàng tử xấu xa kia, Selene quyết định coi Arue như một người chị gái trong sáng, người mà không hề nghi ngờ bất kỳ ai.

Selene nhảy lên ôm thật chặt Arue. Arue bị bất ngờ chút, nhưng ôm Selene lại và xõa tóc cô ấy.

“Em sẽ cố gắng hết sức để bảo vệ chị.”

“Đúng rồi, đúng là đứa em ngoan.”

---(Đổi POV sang con chị)---

Đúng vậy, mình phải bảo vệ em gái yêu quý của mình. Nếu bạn hỏi, không phải chỉ vì tít của Hoàng tử, hoàng tử của hoàng tử, mà cả cha của hoàng tử với biệt danh “Vua sử tử” [note19902] và chính Milano cũng có biệt danh như “Sư tử non của vương quốc Heraflat.”

Cái biệt danh hàng hiệu gì thế này? Không phải nó tuyệt vời hơn “tỏi bám đuôi” bởi vì tôi đuổi theo một cô gái xinh đẹp trong nháy mắt và thích bỏ tỏi vào tô ramen hồi xưa.

Tôi không quan tâm nó có phải là một quá khứ tồi tệ hay không nữa, không biết sư tử hay sư tử non gì, tôi sẽ trở thành một con bọ, gặm từ từ bên trong và phá hủy sức mạnh của quốc gia hùng mạnh này. Vì tôi muốn bảo vệ em gái yêu dấu của mình, hãy phá hủy đất nước của vị hoàng tử kiêu ngạo kia.

“Ngài phải thấy hối hận vì đã bắt tôi đi.” Selene khắc dấu suy nghĩ này của mình.

-Các nhà sử học đã nói những sự kiện đã xảy ra sau đó:

Vương quốc Herafalt tự hào về sự thịnh vượng trong khoảng thời gian dài cho đến cả ngày nay. Không nghi ngờ rằng trong triều đại của Milano Herafalt vĩ đại, người còn được gọi là “Vua Mặt trời”, đã tạo ra nền tảng của thế hệ ngày nay và làm sáng rọi cả đất nước, được nhắc đến trong thời kì chói rọi nhất của vương quốc. Tất nhiên, bạn không nên bỏ qua Selene Aquila, công chúa ánh trăng đã hỗ trợ anh ta từ trong bóng tối và có sức ảnh hưởng lớn.

Theo những ghi chép còn sót lại của Vương quốc, công chúa ánh trăng Selene đã vô cùng cảm kích cậu thanh niên Milano người đã cứu cô khỏi địa ngục, và dành cả mạng sống để bảo vệ cho tới khi anh ấy chết. Trong ghi chép nói rằng cô ấy đã thực hiện với công chúa Aquila thời đó. Lúc đó Selene mới 8 tuổi. Và đừng tưởng Selene đơn giản là một cô bé. Cùng những lời đó từ một đứa bé. Những thành tựu đi theo công chúa Selene đều rất chính xác theo lịch sử. Không có cô ấy, Đất nước Herafalt sẽ suy tàn và không được phát triển tới bây giờ.

Truyện Chữ Hay