Cửa hàng mà Kasha dẫn tới , có tên “ The Crude Dance ”
nằm trên một con phố chính. Ban ngày đó là nhà hàng, dường như nó trở thành một quán bar vào ban đêm.
Hifumi không thể đọc thực đơn, những món thịt và xà lách đều phải nhờ trợ giúp từ Kasha.
Sau khi chờ đợi khoảng 10 phút, một đĩa rau tươi và một đĩa thịt trông giống như súp sườn cừu được trải trên bàn.
- Khá ngon. Cô dường như đã đưa đến một nhà hàng tốt.
Nhồi thức ăn trong miệng, Hifumi gật đầu với Kasha và Origa ngồi đối diện cậu.
Cả hai đều được ăn món súp với bánh mì.
- Vâng! Mặc dù không có nhiều khách, thức ăn ở đây rất ngon…
-Đừng nói chuyện trong khi ăn. Đó là cách cư xử xấu.
Giống như thế giới cũ, đều có dĩa và dao, thức ăn rất ngon, mặc dù chưa rõ nó làm từ gì. Hifumi thầm nhẹ nhõm rằng thức ăn thế giới này khá dễ ăn.
Ngồi cùng với người nô lệ trong một bữa ăn đươc coi là hành động không chuẩn mực đạo đức, đúng hơn, bình thường
người nô lệ phải ăn dưới sàn nhà . Nhưng Hifumi cùng hai người ngồi cạnh nhau và mua bất cứ điều gì họ muốn.
Hifumi không quan tâm đến suy nghĩ người khác, và cậu chỉ cần làm những gì cậu cho là đúng.
- Gu… Dù sao, trước đó, cậu có thể giải thích về lời nói đó?
- Điều gì?
Nhìn quanh và xác nhận không có ai gần đó, Kasha hỏi:
- Bị truy nã bởi gia đình Hoàng gia, cậu đã làm những gì vậy…?
- Ah, trước đó, tôi đã giết một số Hiệp sĩ và chém đầu Nhà Vua…
Ngay từ đầu, Hifumi không có ý định giấu giếm, lừa dối mình đến từ đâu và những gì cậu đã làm trong lâu đài.
Cậu đi theo con đường riêng của mình, tuy khó khăn và nguy hiểm, nhưng cậu luôn lạc quan vào sự lựa chọn của bản thân. Hơn nữa, cậu đã quyết định rằng sẽ không để bị ràng buộc bởi bất cứ điều gì trong tương lai, và sẽ sống cuộc sống tự do theo mong muốn của mình.
Ah, mặc dù sức mạnh của mình có thế hạ gục bất cứ ai ngáng đường mình, nhưng vẫn hi không có thằng ngu nào chen vào cuộc sống lang thang, tận hưởng cuộc sống của mình…
Nghe cậu nói về thảm sát ở trong lâu đài như thể nó chưa xảy ra, Kasha và Origa cứng họng.
Họ nghi ngờ câu trả lời khi nhìn thấy Hifumi tiếp tục bữa ăn của mình.
- Liệu nó có thật?
Origa hỏi rụt rè.
- Dù tôi không nghi ngờ điều đó, nếu nó là sự thật, lẽ ra các Hiệp sĩ sẽ sớm tìm được chúng ta.
- Trước khi tôi rời lâu đài.
Sau khi uống ngụm trà sau bữa ăn, Hifumi quay sang một bàn ăn cách đó khá xa. Hai người đàn ông bước vào sau Hifumi đang ăn trong khi nói chuyện về điều gì đó.
- Trong lâu đài, Công chúa đã thả tôi đi. Cô ấy biết rõ họ không phải là đối thủ của tôi.
Trong khi liếc hai người đàn ông, cậu nói tiếp.
- Họ chỉ cần theo dõi tôi, và không được bắt hoặc giết tôi, họ thật may mắn khi có người ra lệnh như vậy.
Hifumi bình tĩnh tiếp cận, bước tới bàn của hai người đàn ông đó, cậu nói :
- Tốt lắm, các anh.
- C- cái, cậu đang làm gì…
Những người đàn ông vô cùng ngạc nhiên, theo phản xạ lùi xuống một chút.
Nhanh chóng ngồi xuống ghế vừa mới được bỏ trống, Hifumi nói với một nụ cười.
- Chúng ta đã gặp nhau tại lâu đài một lúc trước đây. Các anh có nhiệm vụ quan sát, phải không?
Nghe câu hỏi của Hifumi, những người đàn ông nín thở.
- Mặc dù tôi không giỏi ghi nhớ khuôn mặt, nhưng tôi lại có cảm giác khá tốt.
Hifumi gõ bàn với ngón trỏ của mình trong khi nói.
Theo Hifumi, hai người đàn ông là Hiệp sĩ tình cờ có mặt trong cuộc thảm sát. Hai người sống sót, được cải trang như người bình thường và theo sát Hifumi.
Nhiệm vụ của họ rất đơn giản : Quan sát và báo cáo mọi hành động của cậu. Khi được thăm hỏi bởi mục tiêu quan sát của họ, những giọt mồ hôi lạnh rơi xuống má, bao phủ bởi không khí căng thẳng.
- Ah, đây đâu phải công việc mà để những người làm việc canh giữ lâu đài làm được. Việc này nên để cho những người chuyên nghiệp hơn. Xem ra vẫn còn chặng đường dài cho các anh bước đi.
Thực tế, đây là một sự hiểu lầm lớn. Tuy hai người đàn ông thuộc quân đoàn Hiệp sĩ thứ ba, họ có kinh nghiệm thu thập thông tin tình báo trong lâu đài và trong Thủ đô, bởi vậy,sau khi vụ thảm sát xảy ra, họ được nhận nhiệm vụ nguy hiểm này.
Cả hai người đàn ông đã từng làm công việc tình báo, và họ không nghĩ rằng họ bị phát hiện dễ dàng.
- Các anh không cần lo lắng. Nếu các anh không có ý thù địch với tôi, tôi sẽ không quan tâm đâu. Công chúa đã nghiêm túc nói với tôi rồi.
Nghe vậy, thấy kẻ địch của họ không có ý tấn công, cả hai thở phào nhẹ nhõm.
- Tôi không phải con người cực kì độc ác, cũng không phải kẻ giết người hàng loạt. Tôi sẽ không giết người mà không có lí do đâu.
Liệu tôi có phải kẻ xấu ở đây!
Hai Hiệp sĩ, đưa ánh mắt họ xuống bàn, như trẻ em bị cha mẹ họ trách mắng vậy.
- Tuy nhiên, những người khác có thái độ không thể chấp nhận. Tuy không thấy họ, tôi có thể cẩm thấy sát khí của họ về tôi, không giống như hai anh.
- W- Chờ đã, còn người khác? Nhưng nhiệm vụ theo dõi chỉ được trao cho chúng tôi.
Hifumi đã thấy Công chúa chỉ đạo cấp dưới, cô có đủ thông minh để điều hành đất nước nên khó có thể làm điều như vậy
- Có lẽ là một nhóm khác, để xem. Không như các anh theo tôi từ lâu đài, có vẻ họ theo tôi từ cửa hàng nô lệ.
Bị sốc vì đã để lộ từ đầu, gạt điều đó sang một bên, trước mặt họ là một người đàn ông họ không thể với tới, nếu cố gắng làm điều ngu ngốc, chỉ có cái chết chờ đợi họ. Mặc dù việc ở lâu đài đã không rò rỉ ra bên ngoài, nhưng nếu ai đó cố gắng động thủ trong thị trấn… chỉ cần tưởng tượng thôi đã hãi hùng.
Bên cạnh đó, nếu đó là việc liên quan đến người trong lâu đài. Nếu cậu ta trả đũa, tương lai của đất nước chắc chắn
sẽ chấm dứt.
- Gordon, thông báo với chỉ huy ngay lập tức, kêu gọi cứu viện.
- R- Roger! Xin lỗi !
Nghe thấy lệnh từ cấp trên của mình, người thanh niên vô thức cúi đầu về phía Hifumi và chạy đi. Khuôn mặt người đàn ông còn lại khá chua chát.
- Ah, hãy làm việc chăm chỉ. Tôi sẽ làm những điều cần thiết.
Quay lại chỗ ngồi của mình, Hifumi ngụm một hớp trà đen trong ấm.
- …Chúng tôi đã nghe thấy….!
Nghe lời của Kasha, Hifumi bắt ánh mắt trách móc của cố với một nụ cười.
- Ah, ra vậy. Có vẻ mọi thứ sẽ rất thú vị trong tương lai.
- Thú vị?
- Tôi có thể giết bất cứ ai với thanh kiếm của tôi. Niềm vui của tôi cũng giống như địa ngục của kẻ khác vậy. Tôi sẽ không gây rắc rôi lắm đâu!.
Sự khát máu của Hifumi có thể dễ dàng bị mọi người cảm thấy, giống như biểu hiện của một đứa trẻ trên một chuyến dã ngoại.
- Chủ nhân, chúng em đã được lựa chọn trong số những người nô lệ khác có thể chiến đấu. Việc này có phải là mục đích để bảo vệ người.?
Trả lời câu hỏi của Origa, Hifumi lắc đầu.
- Tôi hi vọng họ có thể tự bảo vệ bản thân mình. Đây là một sự lãng phí khi để người khác cướp con mồi.
Theo nguyên tắc của Hifumi, bất cứ ai tấn công cậu, hay phạm tội trước mặt cậu, cậu sẽ giết họ. Anh sẽ tàn sát… nhưng có chừng mực. Cậu sống vì tiêu chuẩn đó.
- Vậy, mục đích cậu mua chúng tôi là gì? Mặc dù cậu nói chúng ta sẽ đi du hành, thể lực, sức mạnh là cần thiết, liệu đó có phải là mục đích thực sự?
- Tôi đã nói với các cô là tôi vừa đến từ thế giới khác đến. Tôi không biết gì về thế giới này. Tôi thậm chí còn chưa ra khỏi thành phố này, nagy cả giá trị của đồng tiền tôi cũng không biết.
Vì vậy, Hifumi tiếp tục.
- Tôi muốn có một bạn đồng hành trong thế giới này để giải thích mọi thứ tôi không biết. Một nô lệ là phương án đơn giản vì họ không thể phản bội lại tôi.
- Tại sao cậu lại chọn chúng tôi?
Hifumi cười to toét.
- Hai người dường như là mạnh nhất trong số họ. Thêm hai người trong cuộc chiến, nếu có thể làm việc theo nhóm, chúng ta có thể tăng khả năng sống sót lên rất nhiều.
- Thấy sự phấn khích của Hifumi trước trận chiến sắp xảy ra, hai người nô lệ không thể không cảm thấy lo lắng.
- Chúng tôi hiểu rằng chiến đấu là điều tất nhiên. Nhưng hiện tại, chúng tôi không có bất kì vũ khí nào cả. Chủ nhân, xin cậu hãy hiểu tình hình… ( Kasha )
- Tôi hiểu. Lát nữa, chúng ta sẽ đi mua vũ khí. Đồng thời cũng mua thêm ít đồ dùng. Các cô gái nên có nhiều trang phục để mặc.
- ….Cảm ơn Cậu rất nhiều….( Origa )
Karsa thấy không thoải mái khi Origa đỏ mặt. Không rõ, làm sao Origa có thể quen được với sự tồn tại kì lạ của Hifumi.
- Điều gì sẽ xảy ra.
Hifumi tự nói với bản thân mình, thở dài.
- Tôi lại là một nạn nhân
- Liệu có chắc cậu là nạn nhân!!!
Kasha làm một hành động tsukkomi, vị Hiệp sĩ ngồi gần đó theo phản xạ đưa một ngón tay cái lên.
- UMU...
-
Chủ nhân, có chuyện gì xảy ra?
Rời cửa hàng, Origa hỏi khi nghe Hifumi than thở
- Những kẻ theo dõi đã tăng lên gấp đôi, có lẽ khoảng 10 người.
Đáng ngạc nhiên là bình tĩnh, cậu nói một cách vui vẻ.
- Eh, sau đó...
Kasha cảnh giác nhìn quanh một cách khó khăn.
- Bây giờ chúg ta có thể đánh lạc hướng chúng. Các cô hãy nhìn cách tôi giết toàn bộ bọn chúng... Oi!!!!
Hifumi vẫy tay ra hiệu cho vị Hiệp sĩ trước đó, anh miễn cưỡng tiếp cận. Niềm tự hào của lực lượng tình báo đã nát bấy.
- Không được tấn công, nhưng chắn chắn anh có thể giúp người qua đường vô tội này nhể? Liệu anh sẽ thể giúp tôi chứ?
Mặc dù bị yêu cầu bất ngờ, khi Hiệp sĩ thấy nhóm bên ngoài không chịu buông tha Hifumi, anh đã đồng ý.
- Tên của anh?
- ... ...Midas.
- Sau đó, Midas, anh có biết bất kì ngõ hẻm nào vắng gần đây?
Được hướng dẫn bởi Midas khoảng 15 phút, tiếng ồn khu dân cư càng ngày lặng xuống và cảnh quan chuyển sang một đường phố dân cư yên tĩnh. Con đường vắng người, được lát bằng đá như khu thương mại.
- Ở đây.
Midas thúc dục, 10 mét phía trước là bức tường được xây dựng cao chót vót.
Đúng lúc đó, một âm thanh vang lên cắt qua không khí.
Các mũi tên bay đến, đều bị đánh bay bởi katana của Hifumi.
- Cuối cùng, các ngươi đã xuất hiện.
Với Midas và hai nô lệ của cậu, Hifumi thấy những người bước chân vào con hẻm từ phía sau.
Có tất cả chín người. Mặc dù họ mặt quần áo giống như bao người dân, đôi mắt của họ thể hiện sự cay đắng.
Ngõ hẻm thực sự khá hẹp, chỉ có con đường thoát ở phía trước.
Cầm con dao màu đen, không một lời nói , họ dường như có thể hiểu được lẫn nhau chỉ với một cái nhìn.
Họ dường như có kinh nghiệm. Họ dường như không chỉ là côn đồ cướp tiền.
Đoán rằng đối thủ là những người khó chịu, Hifumi tự hỏi lí do sao cậu cảm thấy vui mừng. Trong thế giới cũ của mình, cậu không được thả mình vào trong những cuộc chiến, nhưng ở đây, cậu không cần kiềm chế mà có thể giải tỏa nỗi niềm mà mình giấu đi bấy lâu nay.
Cậu tiếp cận , cầm cánh tay người đàn ông cầm con dao đó, đẩy sang một bên, nó đã kết thúc trong người đàn ông cạnh hắn, giống như cậu tính.
Người đàn ông thả con dao trong sự ngạc nhiên và nhận ra khớp cánh tay hắn đã bị gãy. Chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đầu hắn đã bị đập xuống mặt đất. Hộp sọ của hắn bị phá vỡ trên vỉa hè.
Mặc dù hai người đã chết, những tên khác lao lên tiếp cận mà không lao lúng.
Bình tĩnh kéo ra thanh katana của mình, Hifumi rạch cổ tay người đàn ông phía trước, và sau đó, cắt cổ họng của hắn.
Bỏ qua người đàn ông phun máu từ cổ họng mình, Hifumi nghiền nát ngón chân người đàn ông tiếp theo với gót chân của mình, katana xuyên qua ngực hắn .
Tiếp đó, Hifumi đâm vào ngực đối thủ bên vai của mình, đâm thẳng vào vị trí tim.
- Có bốn người còn lại.
Rút lưỡi kiếm đẫm máu, con quỷ khát máu bật cười.
- Đến đây nhanh lên. ta muốn giết.