Yobidasareta Satsuriku-sha

chương 10 bài ca đấu tranh.

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Sau sự cố nhỏ, Hifumi và hai người đi về bảng yêu cầu đã được đăng.

Xác chết Okku đã được đưa đi bởi các người bạn của hắn, và sàn nhà nhanh chóng được làm sạch.

Guild không có hệ thống xếp hạng, vì vậy không có hạn chế về tiếp nhận yêu cầu. Có lẽ vì lý do đó, các yêu cầu dường như chỉ được tạm chia thành chinh phạt và hộ tống, các yêu cầu được sắp xếp khá mất trật tự.

“Hôm nay tôi muốn có hai cuộc chiến, tìm một yêu cầu chinh phạt gần thị trấn đi.”

“Việc này như thế nào?.”

Origa lấy xuống một yêu cầu gắn trên bảng và đọc to lên.

“Một yêu cầu chinh phạt yêu tinh. Một nhóm khoảng 10 tên được nhìn thấy trong khu rừng gần đó. Phần thưởng là một đồng xu bạc mỗi con yêu tinh.”

“Đừng lo lắng về phần thưởng, chỉ cần giết nó thôi.”

Goblins là loại quỷ nhỏ giống con người,chỉ cao khoảng 1m cao với da bẩn màu xanh đậm. Thường được tìm thấy trong các khu rừng hoặc đồng cỏ, thường một nhóm

khoảng 5-10 tên, mặc dù mỗi cá nhân đều không mạnh, nhưng khi đi cùng nhóm, nó hoàn toàn đủ khả năng giết được những người mới vào nghề.

Tuy nhiên, vì ngay cả số tiền thu được sau khi bán các bộ phận của chúng là không đáng kể, chinh phạt yêu tinh được xem là bài thực hành cho người mới đến.

“Việc đó cũng được.”

“Sau đó, em sẽ đăng ký theo yêu cầu.”

Nhìn Origa, người cúi đầu và đi đến chỗ các nhân viên lễ tân, Hifumi nghĩ rằng cô ấy khá giống như một thư ký. Nhìn vào phong cách nói của cô ấy và khả năng chịu áp lực, cô dường như đến từ một gia đình tốt.

Làm cái vẻ mặt thỏa mãn và háo hức, nhưng Hifumi cũng không quan tâm việc đó lắm.

Chấp nhận yêu cầu tiêu diệt Goblins, cậu quyết định mua quầ áo trước khi rời thị trấn. Vỗ quần áo của mình, Hifumi hỏi nhân viên của guild,

Hera. Người thường thường mặc quần áo cũ, và chỉ thỉnh thoảng mua quần áo may sẵn đẹp hơn. Quần áo được may theo yêu cầu rất đắt, chỉ có quý tộc mới đặt mua.

“Nói chung, đối với quần áo làm từ vật liệu đặc biệt và lấy từ quái vật, chẳng hạn như thiết bị bảo vệ, chúng được kinh doanh ở cửa hàng vũ khí.

Hera nói như vậy với một nụ cười hơi căng thẳng, Hifumi cũng quyết định dừng lại ở cửa hàng của Thorn trước khi rời đi.

“Gì vậy? Vũ khí vẫn chưa làm xong?”

Cau có như thường lệ, Thorn, người đang làm việc với một cái gì đó bên trong cửa hàng hỏi Hifumi người vừa bước vào.

“Tôi muốn đặt hàng thêm.”

“Đặt hàng? Chắc là một thứ lạ lẫm nào đó.”

Chỉ vào quần áo của mình, Hifumi nói.

“Đây là quần áo dùng cho luyện tập và chiến đấu ở quê hương của tôi. Mặc những thứ này khiến tôi thoải mái.”

Thấy dougi màu xanh đậm và hakama của Hifumi, Thorn cau mày.

“Đây có phải là đồ chiến đấu? Trông nó không ảnh hưởng đến di chuyển lắm.”

Tay áo của dougi đã đủ dài để mở rộng bên dưới khuỷu tay, hakama đủ dài để gần như che giấu đôi chân của mình. Hoàn toàn ngược lại với quần tây, giày cứng, và áo khoác dài tay gia cố bằng tấm sắt mà các nhà thám hiểm đã mặc.

“Ah tốt. Bây giờ, tôi cần phải xem cấu trúc của bộ quần áo. Hãy vào bên trong.”

“Tôi có thể cởi ở đây.”

“Dừng lại đi, nó sẽ cản trở kinh doanh của tôi.”

Đằng sau anh, Kasha và Origa, khi thấy Hifumi bắt đầu cởi quần áo của mình, họ vội vã che mặt với bàn tay của họ, mặc dù có khoảng trống giữa các ngón tay của mình.

Sau khi hoàn thành đo dougi, để các việc còn lại cho Thorn, Hifumi mặc lại dougi của mình, và ra yêu cầu ưu tiên sự thoải mái cho dougi mới của mình. Thorn, người đang ngắm nghĩ rằng cách mặc bộ quần áo là khá kỳ lạ.

Dougi có thể được cắt từ vải, thế giới này công nghệ chưa được phát triển nên không có vật liệu đặc biệt như cao su hay nhựa, nhưng dường như có thể thay thế bằng da của quái vật.

“Hơn nữa, tôi có thể làm những bộ khác ở những thị trấn khác, cảm ơn về bản thiết kế.”

“Bản thiết kế?”

Khi Hifumi hỏi, quần áo thường được làm dựa trên tay nghề của nghệ nhân, họ sử dụng bản thiết kế để sản suất hàng loạt những bộ quần áo giống nhau. Các của hàng có rất nhiều kích cỡ khác nhau hoặc được làm theo yêu cầu.

“Khác với các khách hàng quen khác, có rất nhiều chàng trai mua những thiết bị thường rất khó làm bằng tay không. Một ý kiến tuyệt vời đã vào tay của tôi, thay thế bằng vải với da…”( Đoạn này mình cũng khó hiểu, bác nào có ý tưởng edit chia sẻ mình để mình thay đổi)

Như một cuộc trao đổi về ý tưởng, quần áo của Hifumi được làm miễn phí.

Tất nhiên, dougi và hakama sẽ được làm vào ngày hôm sau. Bên trong cửa hàng, mặc dù chỉ có 5 người học nghề, có vẻ như Thorn tự tay làm tất cả mặt hàng cậu yêu cầu.

Họ cuối cùng cũng rời thị trấn. Rời khu vực mua sắm, đi qua công thành, một đồng bằng với một con đường trần kéo dài trên mặt đất xa tít tắp.

Hifumi rất ấn tượng bởi cảnh này mà không thể tìm thấy được ở Nhật Bản.

“Sức sống của thiên nhiên, mùi hương của cây cối thực vật…”

Origa và Kasha không hiểu lời nói của cậu.

“Chủ nhân, chúng ta hãy di chuyển nhanh chóng, rừng ở hướng này."

Kasha vui vẻ bởi có thể được chiến đấu sau một thời gian dài, vội vã thúc dục.

Hifumi nhìn, rừng được thấy khá gần đó, mất khoảng 20 phút đi bộ.

“Những con yêu tinh được tìm thấy cách bìa rừng khoảng 1h đi bộ."

Origa thông báo cho tất cả mọi người sau khi xem xét nhiệm vụ.

Trong thế giới này, chỉ có quý tộc mới có đồng hồ. Những người dân thường phải dựa vào vị trí của mặt trời hay tiếng chuông vào buổi trưa. Trong một số làng thậm chí còn không có chuông. Thậm chí nhiệm vụ được nói cách 1h đi bộ, nhưng chắc chắn có sai sót.Bỏ qua nó, họ đã đến khu rừng.

Kasha từ từ rút thanh kiếm của mình, Origa lấy ra gậy phép được bọc trong vải. Xem hai người lấy ra vũ khí của mình, Hifumi cảm thấy lạ.

“Oy, tại sao các cô rút vũ khí bây giờ.?”

“Eh? Chúng ta bây giờ đang đi vào rừng, vì vậy tôi đang chuẩn bị vũ khí của tôi .......”

Khuôn mặt của họ thể hiện như điều đó là tất nhiên , Hifumi không thể giấu được sự ngạc nhiên của mình.

“Nono, chúng tôi phải chuẩn bị cho mọi cuộc chiến, bởi có thể có rất nhiều tình huống phát sinh .... Origa thì không thể sử dụng phép thuật của mình mà không được bảo vệ ....”(Kasha)

“Em xin lỗi. Không giống như chủ nhân, em không thể sử dụng phép thuật mà không có gậy phép hay thần chú…”

“Bất cứ ai cũng phải chuẩn bị thanh kiếm của họ trước cho trận chiến. Chủ nhân thì rất đặc biệt, có thể chém bằng katana mà không ai có thể kịp nhìn thấy…”

Dường như không hài lòng bởi các điểm câu trả lời của họ, Hifumi nhìn họ.

“Chủ nhân.”

“Hãy ngồi xuống, chúng ta sẽ nói chuyện một chút.”

Không hiểu rõ ràng, Origa và Kasha ngồi xuống một cách rụt rè trên cỏ.

“Trong các võ sĩ của đất nước của tôi, chúng tôi đã quen thuộc với “nhận thức chiến trường”. Các cô có hiểu ý nghĩa của nó?”

Nhìn vào biểu hiện bối rối của họ, Hifumi tiếp tục trong khi rút thanh kiếm của mình.

“Nó có nghĩa là bất cứ lúc nào, trận chiến có thể xảy ra. Đất nước tôi bây giờ đang hòa bình. Các cô cũng thấy bên trong Thủ đô khá an toàn, nhưng thực ra nó lại không khác gì trong rừng.

Origa và Kasha trao đổi một cái nhìn. Có gì đó Hifumi muốn nói đã không được giải tỏa được nêu ra.

“Rời con đường và đi vào rừng, người ta nghe nói rằng quái vật thường xuất hiện. Tuy nhiên, đó chỉ là "nghe nói".Nhưng nếu chúng xuất hiện, có chắc chúng sẽ tấn công chúng ta? Không chỉ quái vật,

thực ra con người mới là kẻ thù nguy hiểm. Bên trong thị trấn, không rõ là kẻ thù hay bạn cũng có thể tấn công. Hãy nghĩ đến chuyện hôm qua

khi tôi bị tấn công.”

Cả hai đều không thể bác bỏ lời của Hifumi, và lặng lẽ lắng nghe.

“Kasha. Cô sẽ làm gì khi bị tấn công bất ngờ trong khi kiếm của cô trong bao.”

“Um…Tôi sẽ câu giờ tránh một khoảng cách để lấy vũ khí.”

“Ví dụ, một kịch bản như ngõ cụt của ngày hôm qua?”

“Đó là….”

Chuyển ánh qua Kasha người đang lắp bắp, Hifumi nhìn Origa.

“Origa, cô mất bao lâu để thực hiện phép thuật.”

“Ừm, ít nhất cũng khoảng 20s.”

“Khi bị tấn công mà không gậy phép, thậm chí là có gậy phép hay công cụ , trong trường hợp đó cô có thể tấn công

chúng?”

“…Thậm chí em không thể làm gì…”

Origa

có một khuôn mặt mà dường như đã sẵn sàng để khóc.

Cả hai dường như là nhà thám hiểm trung cấp. Nói cách khác, họ có kỹ năng cơ bản, và cảm giác chung của thế giới này và đó là kiến thức về chiến đấu. Theo đánh giá của Hifumi, mức độ tiêu chuẩn của thế giới này là khá trung bình.

Bây giờ mới nghĩ về nó, anh chàng từ guild đã tấn công rút gươm ra khá chậm ...

Chuẩn bị cho một cuộc chiến là suy nghĩ chung của đất nước này. Giáo ngắn là vũ khí chung của Hiệp sĩ trong lâu đài, có thể vì thời gian tấn công là nhanh hơn so với rút một thanh kiếm to như thế.

Không chỉ Nhà thám hiểm, khả năng của những người lính cũng tốt.

Tại Rome cổ đại, nghe nói rằng giáo đã được tháo rời trong khi hành quân.Trước khi tấn công, họ mới lắp lại. Mặc dù chiến thuật khác nhau, nhưng nó cũng không là gì so với súng ngắn, súng trường trong thế giới hiện đại.

Trong khi xem những người nô lệ nhìn cậu với đôi mắt hếch, một ý tưởng xấu nảy đến tâm trí của Hifumi.

Origa không thể chịu đựng sự im lặng dài của Hifumi, gọi to.

“U-Um .... Hãy cho chúng em một thời gian, em sẽ tìm hiểu làm thế nào để chiến đấu mà không ma thuật, vì vậy xin đừng bỏ rơi chúng em ...”

“Hn .... Ah, tôi đã trôi trong dòng suy nghĩ. Được rồi…nó đã được quyết định.

Hifumi nhìn Origa và Kasha, các biểu hiện nguy hiểm từ một lúc trước đây đã biến mất, thay thế bằng một nụ cười mê hoặc.

“Tôi sẽ đào tạo lại các cô. Mục tiêu trước mắt là các cô có thể xử lí được tình huống

ngày hôm qua.

Các phản ứng của hai người trái ngược nhau.

“Ưu…Kĩ thuật như ngày hôm qua không chắc chúng tôi đã thực hiện được… (Kasha)

“Chủ nhân, cảm ơn người rất nhiều!”(Origa)

“Kasha, có thể không thể làm vậy ngay lập tức.Vậy thì trước hết chúng ta cứ đi đã.”

Origa và Kasha vội vã chạy sau Hifumi, người đã nhanh chóng đi về phía rừng sâu.

Có vẻ

“Có 5 con ở đó, sử dụng kỹ năng phép thuật và thanh kiếm của các cô. Tôi sẽ không can thiệp, các cô có thể làm được không?”

“Hãy để lại cho chúng em.” (Origa)

“Có 5 con, đó không phải là vấn đề.”(Kasha)

Cả hai đều nhiệt tình hưởng ứng và chặt nắm vũ khí của họ.

Khi ánh sáng mặt trời nhạt dần, Hifumi và hai xuất hiện trở lại guild, nó trở nên ồn ào một lần nữa. Chỉ Hakama Hifumi là dơ bẩn, và nhìn cậu không hề mệt mỏi nhưng những cô gái nô lệ lại…. Mặc dù không bị thương, họ đã rõ ràng đã kiệt sức.

“Chỉ có Origa và Kasha chiến đấu?”

Vô tình chỉ trích, Hera hỏi Hifumi người đến quầy.

“Không? Mặc dù chúng tôi săn đuổi rất nhiều, tôi đã giết chết một nửa trong số đó.”

“S, nhiều?”

Một cái túi đay, trước đó đã mua trong thị trấn đầy tai yêu tinh được đặt trên quầy, nó phải đến 50 hoặc hơn tai yêu tinh.

Sau khi nhận, Hera đã khẳng định rằng trong túi có 63 tai tương đươg với 63 đồng bạc. Mặc dù có sự thay đổi nhỏ của Hifumi, nó là bất thường đối với nguồn thu ngày đầu tiên.

“Chiến đấu rất nhiều, nó hẳn rất mệt mỏi ...” (Hera)

Heratuy đã nhìn thấy sức mạnh của Hifumi không thể không tin rằng cậu đã giết chết khoảng 30 con. Origa và Kasha đã chiến đấu mệt mỏi ngồi xuống.

“Họ trở nên mệt mỏi phải do chiến đấu với yêu tinh, chúng tôi đã giết hết chúng từ lúc giữa trưa.

“ Eh, sau đó ...”

“Tôi đào tạo họ có vẻ hơi quá.”

Thấy họ thở hổn hển, họ đã phải làm cái gì? Hera sợ hãi.

Đột nhiên, hai người đàn ông mặc áo giáp nhẹ đi vào guild.

Tiến thẳng vào bên trong, họ tiến về phía quầy bên cạnh Hera.

“Chúng tôi là từ các Quân Đoàn Công an. Sáng nay, có một vấn đề của một người đàn ông tên Okku bị giết ở đây, có ai biết rõ chi tiết.”

Các nhân viên nói chuyện với bản năng liếc về phía Hifumi và Hera. Hai người lính cũng nhìn về phía họ.

“Ah, tôi là người chém hắn, chuyện gì vậy.?”

“Ee? Eh?”

Hera cũng gật đầu khi được hỏi.

“ Chúng tôi muốn nghe chi tiết của sự việc. Cậu hãy đi với chúng tôi đến đồn.

“Ah? Hắn rút gươm ra và tấn công tôi trước. Ông có thể hỏi nhân viên nếu nghi ngờ.”

Hai người lính trán

nhăn lại khi thấy thái độ của Hifumi đã định nói gì đó thì có hai người chạy vào guild.

“….Chúng ta đến kịp, pheww.”

“May mắn, chúng ta đến trước khi có máu chảy xuống.”

Đó là Midas và Pajou, Quân đoàn Hiệp sĩ số 3. Không giống như hôm qua, họ đang mặc quân phục màu trắng, có thể là đồng phục của Quân đoàn Hiệp sĩ.

“Tôi là Midas từ Quân đoàn Hiệp sĩ số 3. Các vấn đề sáng nay sẽ được thực hiện bởi Quân đoàn Hiệp sĩ số 3.”

“Quân đoàn Hiệp sĩ số 3? Vậy, anh chàng này .... người này…”

“Anh ta không phải Quý tộc…nhưng cũng có tình huống không thể tiết lộ.”

Những người lính nhìn nhau, nhưng lại lặng lẽ biết rằng họ không thể can thiệp kể từ Quần đoàn Hiệp sĩ số nhận vụ việc.

“Oh, Pajou. Việc từ đêm qua huh.”(Hifumi)

“Ee .... Vâng, cuối cùng tôi phải thức cả đêm.”

Thâm quầng thể nhìn thấy dưới mắt của Pajou. Dù make-up hơi che được nó, cô rõ ràng khá mệt mỏi.

“Tối qua……? Chủ nhân, người đã làm những gì sau khi ăn tối.?”

Bất ngờ, Origabên cạnh Hifumi, nhìn Pajou nghi ngờ.

“Đừng nhìn trừng trừng vào tôi. Chủ của cô đã làm việc với tôi, không có gì cô cần phải lo lắng.”

Thấy câu trả lời bình tĩnh người phụ nữ lớn tuổi và sự điềm tĩnh, Kasha nghĩ,

Không ngủ với mình và Origa, cậu ta ra ngoài ban đêm, liệu có thể làm cái gì?

“... .. Tôi sẽ tiếp tục câu truyện?”

Midas, người được sạch bỏ qua, đằng hắng, đứng thẳng tư thế của mình, xếp hàng với Pajou và nói với một giọng nói phóng đại tới Hifumi.

“ Liên quan đến sự kiện quan trọng gần đây, do những đóng góp lớn trong việc điều tra dẫn đến các nghi can bị bắt giữ, cứu Hiệp sĩ Pajou và lấy được các bằng chứng, công chúa Imeraria

quyết định trao danh hiệp Hiệp sĩ cho Hifumi, và đây là tiền thưởng.”

“Imeraria, cô đang có kế hoạch quái quỷ gì vậy.?”

Với một hiệp sĩ đột nhiên xuất hiện và một danh hiệu Quý tộc, và Hifumi gọi công chúa mà không cần bất kỳ kính cẩn, Origa và Kasha cùng toàn bộ Guild nổ ra một tiếng ồn ào.

Truyện Chữ Hay