Touno Hifumi chĩa mũi katana của mình vào cổ họng cô gái trẻ, cổ mảnh mai của cô run rẩy trong sợ hãi, cô gái im lặng trong khi khóc lóc nhìn chằm chằm thanh kiếm.
Thanh kiếm Nhật là một loại vũ khí tuyệt đẹp. Lưỡi thanh katana được ví là '' mùi hương của sự quyết tâm '' không phải là bề mặt cong đơn giản và
sắc bén không khác gì một lưỡi dao.
Và hiện tại.
Trước nó là một cô gái xinh đẹp.
Hifumi lướt qua cô gái.
Cô gái ấy rất xinh đẹp với mái tóc bạc xám, tuổi cô tầm học sinh trung học, những giọt nước mắt vệt dài lăn trên khuôn mặt nhợt nhạt, khuôn mặt cô hiện rõ sự sợ hãi.
Cô gái không có vẻ gì gây nguy hiểm. Hifumi cảm thấy nghi ngờ. Không rời mắt khỏi cô, Hifumi mở rộng cảm nhận môi trường xung quanh mình. Điều này rất khó khăn cho những người bình thường, tuy nhiên đó là vấn đề đơn giản đối với Hifumi. Đi qua ranh giới của sự sống
cái chết nhiều lần trong thời gian luyện tập điên rồ của cậu đã dẫn đến kết quả này.
Đây là một căn phòng cũ nhưng được thiết kế sang trọng, tầm khoảng 20 tấm tatami. Các bức tường làm bằng đá, không có của sổ, ánh sáng duy nhất đến từ những ngọn đuốc bập bùng trên các bức tường. Ở phía đối diện với cô gái, có một lối ra với hai cánh của lớn
được nhìn thấy. Xung quanh, bao phủ hoàn toàn trong bộ giáp, các hiệp sĩ cầm cây giáo ngắn chĩa vào Hifumi với sự giận dữ hét lên :
"Tránh xa công chúa!"
Hifumi không phản ứng với giọng nói của các Hiệp sĩ.
Cậu bình tĩnh phân tích môi trường xung quanh mình, Hifumi xác nhận có sáu người có trang bị vũ khí tương tự.
Cậu không thể nhìn thấy phía sau lưng nhưng âm thanh phía sau đã cho cậu biết số lượng người.
Trong nháy mắt, cậu thấy rằng áo giáp kim loại thực sự khó chịu, những chiếc mũ giáp bao phủ hầu hết khuôn mặt , hầu như không có điểm yếu.Từ hành động của họ,
cậu cảm giác rằng kẻ thù không phải là đối thủ so với kỹ năng của mình, cậu nhớ lại hoàn cảnh dẫn đến tình trạng này...
.....................................................
Sáng hôm nay, Hifumi vừa hoàn thành luyện tập buổi sáng hàng ngày và đang ngồi thiền trong võ đường. Từ từ hít thở không khí buổi sáng khô và lạnh, cậu cảm thấy một cái gì đó trong cậu khuậy động. Đưa mình cảm nhận bầu khí quyển, tìm kiếm sự hiện diện bất cứ ai trong võ đường.
Đối với Hifumi, sau khi luyện tập các bài huấn luyện khắc nghiệt và khó khăn thì thời gian này là lúc cậu thư giãn hơn bất cứ lúc nào khác. Khi cậu đến tuổi 18, cường độ luyện tập dường như đã giảm xuống, hay đúng hơn, lối sống cậu ấy trẻ hơn tuổi của mình, cậu chìm đắm trong anime, manga, novel...
Bỏ qua bên tài năng võ thuật, cậu cũng chỉ là một người đàn ông trẻ bình thường.
Bên cạnh cậu là thanh katana Iaido yêu thích của mình. Nó không có nhiều họa tiết trang trí,
nó chỉ đơn giản là một thanh kiếm đen. Mặc dù không đắt tiền, nhưng nó rất quý giá đối với cậu, nó đã qua tay nhiều sư phụ rồi đến tay cậu, cùng cậu luyện tập qua năm tháng, đó là một tình yêu của vị kiếm sĩ và thanh kiếm.
Đột nhiên, cậu cảm nhận được sự hiện diện phía sau.
Nhưng lại không có ''Sát khí'' cảm nhận được từ họ.
"...Ai đó ?"
"Hồ ~ , cậu có thể cảm nhận được sự hiện diện của chúng ta."
Giọng nói khàn khàn của một người đàn ông trả lời .
Xoay người, Hifumi thấy một ông già, giống như thần Zeus từ thần thoại Hy Lạp và một chiến binh từ thời Chiến Quốc với một thanh kiếm treo trên eo.
Hifumi cau có "2 người kì lạ..."
"Các ông không phải... là con người ???"
Con người có một '' cảm giác của sự sống '' nhưng không thể cảm nhận được từ hai người ấy.
"Trước đây, ta cũng đã từng là con người."
Lần này, vị chiến binh kia trả lời.
Động tác ông ấy giống như một chiến binh kinh nghiệm.
Hifumi chuẩn bị tư thế có thể rút thanh katana bên mình ngay khi cần thiết.
"Cậu không cần phải quá lo lắng. Chúng ta mang một số tin xấu nhưng chúng ta không có ác ý với cậu."
"Tin xấu ???"
"Chờ một chút, trước khi giải thích, chúng ta sẽ giới thiệu bản thân mình."
Vị chính lão nói trong khi vuốt ve bộ râu của mình.
"Chúng ta là những vị Thần. Cậu biết các vị thần khác nhau thuộc các tôn giáo khác nhau rồi đúng không?
Ta đây nắm giữ sức mạnh quân sự, một vị thần võ thuật."
Vị chiến binh tự giới thiệu mình là thần võ thuật, khoanh tay và cười.
"Ta cảm nhận được một cái gì đó trong con người ngươi. Thời đại này, xuất hiện một chiến binh khá hiếm, và họ cũng luyệt tập không chăm chỉ như ngươi. Với thiên phú của ngươi, cùng những nỗ lực tuyệt vời, ngươi đã phá vỡ những giới hạn con người và ta cảm thấy rất hài lòng."
"Vâng, tôi không biết do sao. Khi nhìn vào quá khứ, tôi sinh ra trong một gia đình bình thường, nhưng cuộc sống của tôi đã thay đổi khi ba tôi dẫn đến võ đường luyện tập."
Vị thần của võ thuật cho biết, sức mạnh của Hifumi đã đạt đến mức độ như cheat. Cậu đã học tất cả kĩ năng ở võ đường, dần dần tích lũy kinh nghiệm. Từ đó, cậu đã giành từng chiến thắng trước
những võ sinh khác trong võ đường.
"Mặc dù nếu là thần, sức mạnh của một người như thế là không thể."
"Chúng ta cũng không phải là toàn năng. Mỗi người chúng ta có một thế mạnh riêng, nhưng có một quy định chung, đó là chúng ta không được tùy tiện can thiệp vào thế giới."
Lắc đầu, vị chính lão thở dài.
"Ah, cũng..."( thần võ thuật cho biết ).
"Không còn nhiều thời gian, chúng ta sẽ nói những điều cần thiết nhanh chóng."
"Dù sao, tin xấu này là ngươi sẽ được gửi đến một thế giới khác. Cũng giống như những cuốn
tiểu thuyết trong căn phòng ngươi, những người thế giới bên kia đã kêu gọi ngươi đến thế giới của họ."
Khi Hifumi nhíu lông mày của mình như đang quở trách vị thần võ thuật.
"Ồ, không phải do chúng ta triệu tập, cậu đừng hiểu lầm."
"Vậy thì, tại sao ? "
Không tin người này là một vị thần, nhưng Hifumi cảm thấy đó không phải là lời nói dối.
"Một người nào đó trong thế giới bên kia đã làm chuyện đó,
nối hai thế giới bằng '' sự bóp méo " giữa hai thế giới. Hơn nữa, các điều kiện của cuộc triệu hồi lại phù hợp với ngươi. Trừ khi ngươi đi qua, sự biến dạng này sẽ không biến mất, nó sẽ gây nên nhiều hiệu ứng bất thường trong thế giới này.
Hifumi suy nghĩ. Trong tiểu thuyết, cậu đã đọc khá nhiều thể loại, hoàn cảnh này đối với cậu khá thú vị. Hai vị thần đã đến giải thích cho cậu, mà công bằng mà nói, có chắc họ là những vị thần?
"Vì cậu là một người của thế giới của ta nên ta muốn làm điều gì đó cho ngươi."
"Nơi đó là một thế giới mà ngươi có thể gọi là thế giới " kiếm và phép thuật ''. Đó là một thế giới nguy hiểm và ngươi có thể chết bất cứ lúc nào.
" Tôi hiểu rồi.."
Hifumi nhắm mắt và chìm đắm trong ý nghĩ một thời gian. Những cảm xúc trước đây âm ỉ trong cậu.
"Được rồi, vậy cậu đã nắm rõ tình hình."
"Vậy, tôi phải làm gì trong thế giới đó???"
"Điều đó... ngươi sẽ làm một anh hùng, việc của ngươi là tiêu diệt chúa Quỷ, ngươi còn câu hỏi khác không?"
Ông già mỉm cười trả lời Hifumi.
"Chúng ta không thực sự quan tâm ngươi làm gì trong thế giới đó, họ dùng vũ lực bắt cóc ngươi, vì vậy ngươi cũng không cần thiết phải lắng nghe và làm theo yêu cầu của họ."
Vị thần võ thuật nói một cách giận giữ.
"Và ở đó cũng có nhiều khác biệt so với ở đây, ở đó có nhiều loại quái vật ghê tởm, nhưng cũng có nhiều điều kì diệu, như có chủng tộc ELF, người lùn...Bị ném đột ngột vào thế giới như vậy, ngươi sẽ gặp khá nhiều rắc rối."
"Chúng ta giải thích điều này với ngươi trước để ngươi không bị lúng túng, Và ngươi cũng có đủ sức mạnh để chiến đấu trong thế giới đó."
"Thậm chí, ngươi có thể dùng ma thuật...."
Hifumi đang mơ mộng.
"Không, không, không, ma thuật tồn tại trong thế giới đó, như trong giấc mơ của tôi. Vì vậy, tôi sẽ đến đó."
Ông già thản nhiên giơ một tay lên, thanh katana trong tay Hifumi nóng lên một chút.
"Ngoài sức mạnh của một vị thần, không có gì có thể phá hủy thanh katana này. Ta đã tăng thêm độ sắc bén, nó sẽ không bao giờ bị uốn cong hoặc bị phá vỡ, gỉ sắt
vĩnh viễn được loại bỏ. Đây là món quà duy nhất của vị thần bất lực này có thể cho ngươi."
"Và từ ta, một vị thần võ thuật. Mặc dù võ thuật của ngươi thuộc dạng top đầu, và ngươi đạt được điều đó có khi còn khá trẻ, ah cũng... Bây giờ, sức mạnh của ngươi sẽ được tăng lên. Nó có vẻ sẽ hữu ích cho ngươi khi đến thế giới đó."
"Tôi hiểu rồi..."
Sau khi nhận được lời giải thích, Hifumi, người đã nhận được phước lành thần linh đột nhiên đứng dậy và đi về phía bãi hình nhân rơm được sử dụng luyện tập Iai.
Một nhát duy nhất.
Rút ra từ thắt lưng, katana cắt xuyên qua các nhìn nhân rơm, không chỉ có vậy, bức tường võ đường cũng bị hư hỏng.
Các bức tường tách ra, một vết cắt xuất hiện trên khung thép.
"...Thật tệ."
Mình chỉ định cắt hình nhân , nhưng...
"Những ảnh hưởng cuộc triệu hồi sẽ bắt đầu sớm thôi..."
Đồng thời vị thần lẩm bẩm niệm chú, một hình hình học phát sáng xuất hiện dưới chân Hifumi.
"Đây là...."
"Haa...Đã đến lúc, Hifumi, tuy có thể gặp nhiều khó khăn, nhưng ngươi hãy kiên trì. Nếu ngươi muốn sống sót, hãy mạnh mẽ lên."
"Là thần võ thuật, ta muốn võ thuật của ngươi có thể tiến bộ trong thế giới đó, nhưng ngươi đừng quá tự mãn."
"Sự chuyển động đó, liệu có phải??"
Thật bất ngờ, một giọng nói cười vang đàn áp ánh sáng.
"Thần chết ??? Ta không nhớ là đã gọi ngươi."
Thần võ thuật nói với vẻ chua chát.
"Đâu phải cần ngươi gọi!"
Một người đàn ông gầy mặc Tailcoat xuất hiện đằng sau Hifumi.
Hắn nở một nụ cười yếu ớt, khuôn mặt nhợt nhạt như xác chết.
"Ta đã theo dõi hắn một thời gian. Mùi của cái chết xung quanh hắn đã quyến rũ ta rất lâu rồi..."
Thần chết nhìn Hifumi và cười.
"Thâm tâm mong muốn được giết người. Ngươi như một giọt mực giữa một màn trắng toát vậy."
Hifumi chỉ âm thầm vô cảm liếc nhìn thần chết. Lắng nghe từng lời, không phủ định cũng không phủ nhận.
"Ngươi luôn mong muốn giết chóc? Bây giờ nghĩ đến điều đó, nguồn gốc lòng nhiệt huyết luyện tập võ thuật cho ngươi là gì ?"
Hifumi không trả lời câu hỏi của thần võ thuật.
"Ngay cả những vị thần cũng không thể có những hạnh phúc như vậy! Trong thế giới "kiếm và ma thuật" , ngươi có thể thể hiện sức mạnh của mình! Nếu có ai cản đường ngươi, ngươi có thể giết họ với thanh kiếm của ngươi !"
Thần Chết xuất hiện trước mặt Hifumi.
"Mặc dù khả năng của ta có hạn, hãy chấp nhận món quà này của ta!"
Thần Chết dõng dạc ra hiệu về phía Hifumi, một màn xương tràn ngập cơ thể của Hifumi.
"Ta đã ban cho ngươi sức mạnh của bóng tối, ngươi có thể sử dụng phép thuật bóng tối phụ thuộc vào sự tưởng tượng của ngươi, sức mạnh đó vượt qua sự hiểu biết của con người."
"Tôi sẽ sử dụng nó thật tốt."
"Ngươi dường như đã sẵn sàng . Nhưng sức mạnh đó không thể thực hiện được ở đây, ngươi nên thử nó ở thế giới bên kia.
Thần Chết mỉm cười, nháy mắt với hai vị thần khác
"Tôi cảm ơn !"
"Eh?"
Trước khi thần Chết nhận ra, thanh kiếm của Hifumi đã xé hắn thành hai mảnh.
Phần trên cơ thể rơi xuống sàn nhà, làm một tiếng động lớn.
Đôi mắt Thần Chết
đầy ngạc nhiên, mở miệng một cách im lặng trước khi sụp đổ và biến thành cát.
"Huh, giết một vị thần thực sự dễ dàng? Không biết hắn có phải là thần hay không nhưng tôi không muốn ai lợi dụng tôi.
Hifumi vô cảm nhìn thanh kiếm, không có thay đổi gì, thậm chí lưỡi kiếm cũng không bị mẻ.
"Cảm ơn người đã cho tôi thanh kiếm này, tôi sẽ sử dụng nó thật tốt."
Hifumi thì thầm với một nụ cười dữ tợn.