Yêu Vật

chương 37

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Khi đó thiên giới không có quy định nghiêm khắc, lũ yêu quái thích đánh nhau, không để mạng người vào mắt. Mặc dù tôi vô liêm sỉ, nhưng chỉ thích cướp bóc ăn cắp và ăn hiếp nhỏ yếu, chứ thật ra không giết nhiều người lắm. Chỉ cần con người hay yêu quái không chọc tôi phát hỏa, tôi cũng tình nguyện mắt nhắm mắt mở cho qua. Gặp được tên đáng ghét, nhiều lắm là đánh hơi mạnh tay một chút, chỉ cần hắn không lằng nhằng tiếp nữa, thì cũng thôi. Cũng không nên hung ác tàn nhẫn? Hơn nữa tôi ghét nhất nữ yêu không có năng lực, bảo tôi dựa vào nhan sắc đi quyến rũ nam yêu thế lực lớn, thà rằng tôi cắt cổ tự sát còn hơn!

Nhưng Xi Ly Quân lại lấy giết người làm vui, mỗi ngày hắn phải giết một người, lấy tim gan nhắm rượu. Dù là trai gái già trẻ, hễ rơi vào trong tay hắn, chỉ có nước bị nuôi như gia cầm. Hắn thấy tôi không quan tâm đến hắn, lại phán đoán lung tung, máu lạnh vô tình giết hết nữ yêu được bao nuôi ở Hà sơn, còn có rất nhiều sự tích ghê tởm, cũng —— không kể hết được.

Tôi nói gọn gàng dứt khoát với hắn: “Thân thể xà yêu lạnh như băng, tim cũng lạnh. Ta thích ấm áp, nằm lăn lộn dưới ánh mặt trời mới là cuộc sống mà mèo theo đuổi.”

Đôi mắt vàng của hắn híp lại, đôi môi mỏng đỏ tươi nhẹ nhàng nhếch lên, cực kỳ ái muội nói bên tai tôi: “Ta có thể cùng phơi nắng mặt trời với nàng, cũng có thể ủ nóng cơ thể để ôm nàng.”

Tôi thấy ghét kịp tên đàn ông cặn bã không gì sánh này nhưng cũng thấy kỳ lạ. Khổ nỗi tôi sơ ý lơ là, điều tra qua quýt, không biết tính tình hắn, từng bắt tay ký hiệp nghị Ngũ Sơn với hắn, căn cứ vào nội dung hiệp nghị, yêu quái năm đỉnh núi chúng tôi tình như anh em, có nghĩa vụ giúp đỡ nhau, không được trở mặt thành địch.

Khế ước yêu tộc có hiệu lực cưỡng chế, làm trái sẽ bị xử phạt nghiêm khắc. Dù tùy hứng như tôi cũng không dám tùy tiện làm bậy.

Xi Ly Quân nắm chắc điểm ấy, quấn quýt làm phiền không nghỉ, thậm chí tìm người theo dõi tôi.

Tôi cực kỳ tức giận, chửi rủa, đánh tàn bạo, mấy lần phát động đại chiến. Thực lực của hắn cao hơn tôi, chỉ là có ý nhường, không muốn xuống tay giết. Tôi lại không kiêng nể gì, thế nên khi đánh lực lượng ngang nhau. Đánh mười mấy năm, đều không có kết quả, hơn nữa hắn nhân nhượng nhường nhịn bằng mọi cách, lũ yêu thay nhau tẩy não khuyên bảo, bọn chúng phân tích thật sự có lý, đáng tiếc tôi trời sinh kiêu ngạo, coi ‘thấy việc lùi bước’ là hổ thẹn nhục nhã, dù thế nào cũng không chấp nhận.

Trong lúc do dự, khi tôi đi tuần núi thì gặp được một nữ yêu.

Tên cô ta là Tố Tố, là bò cạp yêu xinh đẹp. Khi ký kết hiệp nghị Ngũ Sơn, tôi và hổ yêu từng đến Hà sơn, xong việc thì đi trước. Trước khi đi, thấy nàng ta khiêu vũ ở bữa tiệc, quốc sắc thiên hương, mị thái bách sinh, liền tò mò hỏi tên. Yêu quái sẽ không già đi, nhưng hôm nay nhan sắc của cô ta đã vô cùng tiều tụy, hóa ra là không còn yêu lực, gần như đến cả hình người cũng không giữ được.

Tôi biết quyết định của Xi Ly Quân vì tôi mà dùng chiêu bài giết hết tì thiếp. Bò cạp yêu này may mắn chạy trốn được, tìm tới đây, sợ là muốn tìm tôi gây chuyện. Tuy rằng nàng ta rất vô tội, tôi cũng rất vô tội, mọi chuyện đều rất xúi quẩy, nhưng người ta đã tìm tới cửa, tôi cũng không thể đứng đấy để người ta đánh, vì thế xòe móng tay làm ra tư thế chuẩn bị ứng chiến.

Tố Tố hình như không có ý động thủ, nàng ta ngửa đầu cười quyến rũ, dung nhan tiều tụy toả sáng ra mấy phần động lòng người, sau đó lạnh lùng hỏi tôi: “Thủ lĩnh Hắc Sơn, ngươi có phát hiện ra đám yêu quái trước kia từng tìm ngươi bày tỏ tình cảm hâm mộ đã không thấy nữa rồi không?”

Tôi không để ở trong lòng mấy người đàn ông đã từng cự tuyệt, lắc đầu, phủ nhận.

Tố Tố hỏi lại: “Thủ lĩnh Hắc Sơn, ngươi có phát hiện dạo này không có người tìm ngươi cầu hôn không?”

Tôi cảm thấy không có người cầu hôn là chuyện tốt, cũng không để ở trong lòng, lắc đầu, phủ nhận tiếp.

Tố Tố lại hỏi: “Thủ lĩnh Hắc Sơn, ngươi là kẻ vô tâm vô phế, có phát hiện ra tất cả yêu quái đó đều đã chết không?”

Lần này tôi không phủ nhận. Tôi nhớ tới một việc, chần chờ một lúc lâu: “Ta biết A Hổ đã chết.”

Hổ yêu thích tôi, tôi với hắn mặc dù không thể nói là thâm tình hậu ý gì nhưng dù sao cũng có mấy phần tình cảm. Nếu thực sự động dục muốn tìm đàn ông thì trong đám tướng quân hắn vẫn có thể miễn cưỡng chấp nhận được. Nhưng giữa chúng tôi rất trong sạch, là anh em tốt.

“Thích chính là tội, ” Tố Tố nhìn tôi chằm chằm, “Xi Ly Quân tuyệt đối không cho phép có người nhìn trộm đồ của hắn, cho dù là ý nghĩ trong đầu cũng không cho phép nghĩ.”

Tôi hỏi: “Chứng cớ đâu?”

Tố Tố nghiến răng nghiến lợi: “Nhị đương gia Hắc Sơn võ công xuất chúng, Xi Ly Quân không muốn tự mình ra tay, sợ bị ngươi phát hiện ra sơ hở, cho nên phái Gấu yêu ra tay. Nhưng Hổ yêu dũng mãnh, hắn sợ Gấu yêu không địch lại được, sai ta dùng độc bò cạp cộng thêm hỗn hợp thuốc độc, bôi lên đao. Loại độc dược ta có thể luyện ra, ngươi cứ nhìn trên thi cốt Hổ yêu là sẽ thấy. Ta ở Hà sơn, là người của Xi Ly Quân, tuyệt đối không thể có ân oán gì với nhị đương gia Hắc Sơn. Nếu không phải Xi Ly Quân cưỡng bức, vô duyên vô cớ, tội gì phải chế độc giết hắn?”

Tôi lạnh lùng hỏi: “Ngươi nói ra sự thật, không sợ ta giết ngươi?”

Tố Tố hận nói: “Ta thoát khỏi tay hắn, yêu lực mất hết, yêu cốt hỏng hết rồi. Ngươi muốn giết cứ giết, còn phải sợ gì nữa? Nhưng thủ lĩnh Hắc Sơn thì khác, ngươi là yêu ma mạnh mẽ như vậy, thật sự có thể cam tâm bị hắn đùa bỡn? Bị hắn quản thúc?”

Tôi nghe xong, xoay người rời đi.

Tố Tố sửng sốt, đuổi theo hỏi: “Ngươi không báo thù?”

Tôi quay đầu đáp: “Ngươi muốn mượn đao giết người, còn hiệp nghị ngũ sơn, sao ta có thể cho ngươi được như ý?”

Tố Tố hổn hển, ở phía sau dậm chân mắng: “Đồ bỏ đi! Thùng cơm, vô dụng! Ta nhìn lầm năng lực của ngươi rồi!”

Con chồn theo tôi đi tuần, nghe thấy tiếng mắng, tức giận nói: “Không giết con ả đáng ghét này sao?”

“Yêu cốt của ả đã hỏng rồi, sẽ quay về nguyên hình nhanh thôi, còn bị rơi và Súc Sinh Đạo chịu khổ nữa,” tôi cười, “Ả ôm quyết tâm liều chết muốn báo thù, đồng thời cũng xin giải thoát. Yêu quái ta là thân phận gì? Sao có thể làm như ả mong muốn được?”

Chồn giận nói: “Xi Ly Quân thật sự quá kinh khủng, yêu quái Hắc Sơn chúng ta không phải dễ ăn hiếp, cùng liều mạng với hắn đi! Báo thù cho nhị đương gia!”

Tôi lắc đầu: “Hiệp nghị Ngũ sơn rất phiền phức.”

Chồn nóng nảy: “Mèo lão đại, cứ thế mà bỏ qua sao?”

Tôi liếm liếm móng vuốt sắc bén, âm trầm nói, “Giết người không cần dùng đao?” Tôi phân phó chồn, “Đi nói với Xi Ly Quân, bảo hắn tới đây, muốn nghe ta nói thì hai đầu đều phải tỉnh táo,” chồn dù không rõ cũng không phục, nhưng ưu điểm của hắn là nghe lời, vì thế ngoan ngoãn đi.

Mèo câu hồn ở đôi mắt, mèo xinh đẹp ở lười nhác.

Chờ đến khi Xi Ly Quân đến, tôi mặc chiếc váy đỏ rực, tóc buông xuống, đeo vòng hoàng kim, lộ ra nửa bờ vai trắng nõn, gáy đeo lục lạc, lười biếng nằm nghiêng trên giường mềm. Xi Ly Quân nghe tin, bỏ tất cả mọi việc, vội vàng đến đây, ngồi bên cạnh tôi, mỉm cười châm rượu cho tôi. Tướng mạo tinh xảo xinh đẹp, đôi mắt như nước hồ thu lấp lánh dưới ánh đèn. Nếu không biết bản tính của hắn, quả thật cũng có mấy phần sắc thái quyến rũ người. Đáng tiếc khi đầu ngón tay lạnh lẽo của hắn lướt qua tay tôi, nháy mắt tôi lạnh nổi cả da gà.

Tôi kìm nén không phát hỏa, ngoắc ngoắc ngón tay, tới gần hắn nói: “Ta đã suy nghĩ mấy ngày, đề nghị của ngươi cũng đáng tin. Hà sơn và Hắc Sơn hợp lại, thế lực của chúng ta trong phạm vi nghìn dặm cũng là số một, lấy năng lực chiến đấu của hai chúng ta, nếu cố gắng có thể nắm lấy toàn bộ phương bắc.”

Xi Ly Quân vô cùng vui mừng: “Đúng vậy!”

Tôi hỏi: “Ngươi định dùng gì làm sính lễ?”

Xi Ly Quân không cần nghĩ ngợi: “Dùng Hà sơn làm sính lễ!”

Tôi tức giận nói: “Ngươi lấy Hà sơn làm sính lễ, ta dùng Hắc Sơn làm đồ cưới, thành ý ở đâu?!”

Xi Ly Quân sợ việc không thành, lấy lòng hỏi: “Nàng muốn gì?”

Tôi ôm lấy cổ hắn, chậm rãi nói: “Thân phận Dạ Đồng ta không tầm thường, muốn thành thân với ta không thể lấy vật bình thường làm sính lễ!”

Truyện Chữ Hay