Chương
“Hoàn toàn là người đạo tâm như ma, đạo tâm của ngươi cũng không phải dùng lời nói là có thể lay động”.
“Nếu như cho ngươi đủ thời gian, với thiên tư của ngươi cũng không phải không có khả năng, nhưng thời gian ba tháng thật sự quá ngắn, thủ đoạn của Nguyên Vô Thiên không như ngươi có thể tưởng tượng đâu”, Tượng Vương ánh mắt sáng rực, thở dài một tiếng.
“Trừ phi…”
“Trừ phi cái gì?”, Mục Long nghe vậy cả kinh, vội hỏi.
“Thôi bỏ đi, bổn tọa mặc dù thuộc Tiêu Dao Thần Tông nhưng không muốn dây dưa gì đến những tranh đấu nội bộ đó, có điều hiện tại e rằng cũng không thể không phá lệ mà làm, có lẽ từ khi gặp tên tiểu tử nhà ngươi, tất cả những việc này đã được định trước rồi”.
“Bổn tọa sẽ nói cho ngươi, thí luyện đảo Phục Ma lần này có lẽ là cơ hội duy nhất để ngươi đánh bại đệ tử Pháp Vương”, Tượng Vương trầm tư một lát rồi xuất ngôn kinh người.
“Không biết tiền bối nói vậy là có ý gì?”, Mục Long có vẻ không hiểu.
“Rất đơn giản, tìm kiếm và đạt lấy một truyền thừa!”
Sau đó, Tượng Vương giọng nói xa thẳm: “Trên đảo Phục Ma đó có ẩn giấu một truyền thừa hoàng giả, mà truyền thừa này chỉ có tu sĩ Bích Cung cảnh mới có thể đạt được, nhưng lại vô cùng hung hiểm, chưa từng có ai thành công, mà thất bại thì chắc chắn phải chết!”
“Truyền thừa hoàng giả? Là cường giả hội tụ pháp tương kim thân đó sao?”bg-ssp-{height:px}
Hồi còn nhỏ, Mục Long đã từng nghe mẫu thân nhắc tới, trên con đường tu hành, nguyên thần làm vương, pháp tương đi với hoàng.
Còn người được gọi là hoàng giả đương nhiên là cường giả tuyệt thế cảnh giới Pháp Tương, cường giả cảnh giới này pháp tương có thể hoàn toàn thông thiên, một tay xé rách vạn dặm hư không. Nếu như pháp tương và cơ thể hợp nhất thì đó chính là Bất Diệt kim thân, là sự tồn tại vạn năm không hư hỏng, cực kỳ khủng bố.
Cho nên để tu sĩ vỏn vẹn cảnh giới Bích Cung đi tiếp nhận truyền thừa khủng bố cỡ này thì mức độ nguy hiểm không cần nghĩ cũng biết thế nào.
“Không sai, hơn nữa vị hoàng giả này còn không phải là Nhân tộc mà thuộc về Yêu tộc hung danh hiển hách, Bá Hoàng Trấn Ma Tượng!”, lúc Tượng Vương nhắc đến cái tên này, ánh mắt lại lóe lên một mạt sùng kính.
Nghe thấy cái tên này, Mục Long trong lòng cũng kinh hãi, có điều lập tức đã nghe thấy tiếng Hoan Nhi kinh hô: “Bá Hoàng Trấn Ma Tượng, đó là hậu huệ của Long Tượng thái cổ. Yêu tộc truyền thừa dựa vào huyết mạch, nếu như có được tinh huyết của Bá Hoàng Trấn Ma Tượng thì Long ca ca có thể thông qua hiến tế, đạt được chân huyết yêu thần của Long Tượng thái cổ, đây là sự tồn tại không thua kém gì Hỗn Thế Ma Viên trong số yêu thần thái cổ!”
Hóa ra là vậy”, Mục Long nghe vậy liền bừng tỉnh hiểu ra, thầm nghĩ: “Ta thân là thể Thiên Yêu, đều tiếp nhận truyền thừa của yêu thần thái cổ, truyền thừa của Bá Hoàng Trấn Ma Tượng đó nghe thì cực kỳ hung hiểm nhưng đối với ta lại là cơ duyên to lớn!”
“Sự mạnh mẽ của huyết mạch Hỗn Thế Ma Viên ta đã thấy rồi, Long Tượng thái cổ đó không thua gì Ma Viên thái cổ, nếu như có thể dung hợp chân huyết của nó thì thực lực của ta ắt sẽ lớn mạnh vượt bậc, không chừng sẽ có khả năng tranh phong với Lâm Cảnh Thiên kia”.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Mục Long sáng rực, hành lễ nói với Tượng Vương: “Đệ tử quyết tâm phải tìm được truyền thừa của vị hoàng giả Yêu tộc đó, mong tiền bối chỉ đường dẫn lối!”
Thấy Mục Long đồng ý một cách dứt khoát như vậy, Tượng Vương ngược lại có chút không ngờ được.