Có số này Đại Mộc Thụ, trong vòng nửa tháng tới, bọn họ không cần phải làm lụng vất vả, thức khuya dậy sớm để đi khai thác Đại Mộc Thụ nữa rồi.
Đồng thời Độc Giác Mã bên kia cũng là một số lượng tài nguyên không hề thấp, đưa chúng về Tô gia bổn gia, đám người mình không chừng còn sẽ lập được công lớn, được triệu hồi về Chấn Nam Thành tu hành mà không phải tại đây chịu khổ cũng là có khả năng, công trạng lần này bọn họ lập ra có chút lớn mà.
“Trục Lưu sư huynh! Mọi thứ ta đã chuẩn bị xong! Chỉ cần sư huynh ra lệnh một tiếng, chúng ta liền có thể tấn công Đại Mộc Lâm khu Mang gia bên kia, từ đó nhất thống toàn bộ Đại Mộc Lâm khu!” Yêu Giả lục trọng hậu kỳ Tô Vĩ nhìn thấy Tô Trục Lưu nhìn qua hướng của mình, rất là nhanh chóng cung kính lên tiếng trả lời.
Chuẩn bị tại đây là cho người đem những chướng ngại vật trên đường dẹp bỏ, phong tỏa tin tức để cho người của Mang gia không thể nào biết được tin tức nơi này, đặt biệt là sự lợi hại của Tô Trục Lưu, từ đó đánh cho đám người kia một cái trở tay không kịp, sau đó nhất thống Đại Mộc Lâm khu toàn cảnh.
Mang gia bên ngoài cùng Tô gia bọn họ liên minh chống lại Trần gia tại mọi cái mặt trận, nhưng bên trong hai bên âm thầm cũng là có không ít tranh đấu, như có cơ hội mà nói, Tô gia bọn họ rất muốn đem Mang gia kia diệt trừ.
Bây giờ là cơ hội rất là tốt, Tô gia bọn họ tại Đại Mộc Lâm khu nơi đây xuất hiện một cái thực lực cường đại Tô Trục Lưu, cùng với lại việc đem Trần gia trấn áp, đám người mình không nhất thiết phải để lại một cái Mang gia làm gì nữa.
Hiện tại với mọi sự chuẩn bị của hắn, bên kia Mang gia cũng là không có nghĩ đến chuyện Tô gia bọn họ đột ngột trở mặt, cơ hội đánh bại Mang gia là quá lớn, không có lý do gì có thể thất bại tại lần hành động này cả.
“Ngươi làm rất là tốt! Giải quyết xong Trần Vân Thanh nơi đây, chúng ta liền là lập tức đi đến Mang gia, đem bọn chúng trấn áp, nhất cử thống nhất Đại Mộc Lâm khu toàn cảnh!”
Nghe Tô Vĩ báo cáo, Tô Trục Lưu đứng bật lên, hào tình vạn trượng lên tiếng, thần tình của Tô Trục Lưu hiện tại, cho mọi người có một cái ảo giác, cứ như là việc thống nhất được một cái tạp dịch khu nơi đây là thống nhất toàn bộ Chấn Nam Thành các đại thế lực không bằng.
Thống nhất tất cả thế lực tại Chấn Nam Thành này, đem tất cả thế lực đạp xuống dưới chân, đây là mong ước bấy lâu này của các đời tổ tiên Tô gia, chỉ đáng tiếc Trần gia tại nơi đây thế lực quá mạnh, Mang gia cũng không hề yếu kém, nên Tô gia người chỉ có thể trong lòng mơ ước một chút, sự thật là rất khó có thể xảy ra.
Dù không thể nào thống nhất được Chấn Nam Thành bên kia lên làm bá chủ, nhưng tại nơi đây Đại Mộc Lâm khu bọn họ là có cơ hội rất là lớn lên làm Lão Đại một thời gian.
Dù sau này ít thời gian, Trần gia cùng Mang gia làm ra phản ứng, đưa cao thủ tại bên Chấn Nam Thành qua, đám người mình vẫn chỉ có thể ngoan ngoãn rút về, có điều được làm minh chủ một thời gian, được hai tộc đệ tử cung kính thần phục, cũng là đã đủ cho bọn họ tự sướng một quảng thời gian rất là dài.
Sau này có con cháu, nhắc đến chiến tích ngày hôm nay, bọn họ liền có thể vỗ ngực tự tin để mà khoe với chúng nó là tại thời điểm bọn họ ngang dọc, cũng đã từng trấn áp tất cả thế lực, đem Trần gia cùng Mang gia đạp dưới chân, như thế thôi bọn họ cũng là đã đủ mãn nguyện.
"Thống nhất Đại Mộc Lâm Khu! ....!"
"Thống nhất Đại Mộc Lâm Khu...! "
"Thống nhất Đại Mộc Lâm Khu! "
Tô Trục Lưu vừa kết thúc lời nói của mình sau, bên dưới Tô gia tạp dịch đệ tử nhiệt huyết sôi trào, chưa bao giờ bọn họ lại có cảm giác mình mới là lão đại của toàn bộ Chấn Nam Thành như bây giờ.
...!
“Thống nhất Đại Mộc Lâm khu? Các ngươi có nằm mơ cũng đừng nên nghĩ đến!”
Đang khi đám người Tô gia đang nhiệt huyết sôi trào vì những lời nói thống nhất Đại Mộc Lâm khu của lão đại nhà mình, bỗng nhiên một cái âm thanh chói tai truyền đến, nó xuyên thấu vào từng lỗ tai của đám người Tô gia, làm cho lỗ tai của bọn họ lùng bùng cả lên.
“Ai..! Mau xuất hiện cho ta, giấu đầu lòi đuôi như bọn chuột nhắt làm sao xứng đáng là anh hùng hảo hán kia chứ!”
Tô Trục Lưu bị âm thanh kia làm cho giật mình không nhẹ, nghe ra nó là rất gần mình, cách mình không xa, nhưng từ nhìn đến nhìn lui, lại chẳng có thấy bóng dáng của người vừa lên tiếng đâu cả, như không phải là nhìn xuống đám người Tô gia vẫn còn đang ngẩn ngơ tìm kiếm, hắn còn cho âm thanh vừa rồi chỉ là một cái ảo giác của mình đâu.
“Quả báo của Tô Trục Lưu nhà ngươi đã đến rồi!” Trần Phục ba người nhìn nhau một cái, sau đó nhìn lên Tô Trục Lưu đang kinh khủng trên kia, không khỏi có một chút hả hê khi thấy người gặp họa thần sắc.
Âm thanh vừa rồi là của Trần Vân Thanh, cùng nhau làm dưới trướng của Trần Vân Thanh cả mấy tháng nay, thanh âm của Trần Vân Thanh như thế nào bọn họ liền nhớ rất kỹ, ba người bọn họ là không thể nào nghe nhầm cho được.
Trần Vân Thanh đã tại Chấn Nam Thành bên kia trở lại, như vậy nơi đây đã không còn có chỗ cho Tô Trục Lưu diễn trò nữa rồi, ba người bọn họ dự đoán kết cục của Tô Trục Lưu sẽ là rất thê thảm, tôn kia Lão Đại Trần Vân Thanh, cũng không phải là một cái nhân từ nương tay hạng người a.
“Hừ! Nói muốn cùng lão đại chúng ta động thủ, ngay cả cái bóng của huynh ấy cũng không phát hiện ra, thật sự là nực cười!” Trần Long nhân cơ hội lấy lòng Trần Vân Thanh, hết sức là dè bỉu cùng khinh thường Tô Trục Lưu trên kia.
Không lâu trước đây Tô Trục Lưu cùng Tô gia đám người nói năng hùng hồn lắm, như Trần Vân Thanh xuất hiện, nhất định sẽ đem Trần Vân Thanh chặt ra làm tám khúc một dạng.
Còn nói cái gì là sẽ nhất thống Đại Mộc Lâm khu lời nói cường ngạnh đâu.
Hiện tại Lão Đại bọn họ đã đến, còn là phát ra âm thanh khiêu khích, nhưng đám người này ngay cả vị trí chính xác của lão đại hắn tại nơi nào, còn là giáo giác như một đám ngốc, mặt hàng như thế này mà muốn cùng Lão Đại bọn họ phân ra cao thấp, còn muốn thống nhất Đại Mộc Lâm khu, đây đúng là một chuyện chê cười mà.
“Các ngươi..!”
“A....Rầm...!”
Tô Trục Lưu nghe lời xỉa xói của ba tên bại tướng bên dưới, giận dữ quá đỗi, cộng thêm bị tên thần bí cao thủ kia đùa giỡn, khí giận công tâm, hắn là muốn xuất ra một đao, đem cả ba tên này chém ra làm sáu khúc cho hả giận một phen.
Có điều hắn chỉ vừa động chân một cái, thân thể hắn không hiểu thế nào liền như một quả bóng tròn, bị đánh bay xa cả mấy chục mét, phá đi tường gỗ của chủ viện nơi đây một lỗ hổng lớn, khu vực này cũng là lung lay sắp đổ, nhìn là biết muốn tu sửa lại cũng liền là tốn không ít thời gian.
Ngay sau đó chân hung làm ra một loạt động tác vừa rồi kia cũng liền là đã lộ diện, chính là một thân lem luốc đầy bùn đất Trần Vân Thanh xuất hiện bên trên.
“Trần Vân Thanh..!” Tô Trục Lưu bị đánh bay không rõ sinh tử, nơi đây tu vi cao nhất là Tô Vĩ nhìn tên thiếu niên lôi thôi bẩn thỉu trước mắt bọn họ đây, hơi có chút run giọng nói.
Nói thật hắn chưa hề gặp mặt Trần Vân Thanh, chỉ có nghe danh tiếng sơ qua của y, nhưng là tên này xuất hiện tại nơi đây, còn là được ba người Trần Hành kia dùng ánh mắt cung kính gặp mặt, thân phận của tên khủng bố thiếu niên trước mắt này không cần phải giới thiệu hắn cũng có thể đoán biết được.
Đến nơi đây Đại Mộc Lâm khu Trần gia, dù nghe được đám Ngoại Viện đệ tử nơi đây thổi phồng Trần Vân Thanh này lợi hại thế này lợi hại thế kia, nhưng mà trong thâm tâm hắn vẫn là không có tin, hắn nghĩ chắc chắn là đám người kia thực lực kém cỏi không hiểu chuyện thổi phồng thực lực của Trần Vân Thanh quá mức, tuyệt không có tin tưởng cái này Trần Vân Thanh lại có thực lực cao siêu như lời đám người kia nói.
Nhưng giờ đây được tận mắt trông thấy thực lực của Trần Vân Thanh, hắn là đã hiểu những gì mà đám người Trần gia kia lời nói là không ngoa chút nào, thậm chí có chút đánh giá thấp Trần Vân Thanh thực lực, không có dùng bao nhiêu lực liền đánh cho đệ nhất cao thủ của bọn họ Tô Trục Lưu như là chó chết một dạng, thực lực của cái này Trần Vân Thanh không có kém Yêu Sĩ nhất trọng cảnh giới là bao rồi.
“Tất cả chúng ta cùng xông lên, cũng là không có tin Trần Vân Thanh này có thể lấy sức một mình chống lại hơn trăm người Yêu Giả chúng ta!”
Tô Thang nhìn đến tinh thần của Tô gia đám người mình kể từ sau khi Trần Vân Thanh xuất hiện đánh bại Tô Trục Lưu thì xuống vô cùng thấp, tiếp tục kéo dài như thế này, không cần Trần Vân Thanh ra tay lần nửa, đám người mình liền là bại trận đầu hàng cả rồi.