Chương :
Hà Vân Phi dừng lại nhìn, trước mặt cô là một khuôn mặt xa lạ, mà khuôn mặt đó lại tràn ngập ánh nắng thanh xuân khắp xung quanh, là một anh chàng đẹp trai hướng ngoại điển hình.
Nếu đổi lại là trước đây, nói không chừng cô đã bị mặt đỏ tim đập vì cuộc gặp đột ngột này, nhưng giờ thì khác rồi, ngày ngày đối mặt với khuôn mặt đó của Hoắc Minh Dương cô tin cô đã có sức miễn dịch với loại trai đẹp này rồi.
“Có chuyện gì sao?” Cô giữ lịch sự đúng mực.
Anh chàng đẹp trai gãi đầu, có chút ngại ngùng cười với cô, dường như cũng là lần đầu làm chuyện này, không thành thạo lầm: “Chào cô… tôi thấy cô rất xinh đẹp, có thể làm quen một chút không? Tôi là…..
“Cậu tên là gì cô ấy không có hứng thú muốn biết.”
Lúc Hà Vân Phi có chút sững sở, bên cạnh đột nhiên vang lên giọng nói lạnh lùng, cô không cần quay đầu cũng biết nhất định là Hoắc Minh Dương.
Đúng như dự đoán, phía sau cô không xa, Hoắc Minh Dương lạnh lùng ôm Hoắc Cảnh Thanh, tay dắt Hoắc Cảnh Hiên không ngừng cựa quậy, lạnh lùng nhìn người đàn ông đó.
Hà Vân Phi không khỏi có chút xấu hổ: “Minh Dương, sao anh lại vào đây?”
Hoắc Minh Dương nghe thế liền liếc cô một cái: “Anh không vào thì em định thế nào? cho cậu ta thông thông tin liên lạc à?”
“Em đâu có” Hà Vân Phi có chút không phục.
“Ơ …” Anh chàng đẹp trai đó rõ ràng cũng bị bối rối trước tình huống trước mắt, “Xin lỗi, đây là “Ồ, anh ấy là…”
“Tôi là chồng cô ấy”
Không đợi Hà Vân Phi nói trước, Hoắc Minh Dương với vẻ mặt khiêu khích trả lời câu hỏi của anh ta trước, anh ta không thể không tin, vì hai đứa trẻ anh dắt bên tay chính là bằng chứng tốt nhất.
Anh chàng đẹp trai phút chốc có chút hậm hực bỏ đi, thấy nguy cơ đã được giải quyết, Hà Vân Phi không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nhìn Hoặc Minh Dương: “Chúng ta trở về thôi?”
Hoắc Minh Dương vẻ mặt không giống bình thường, không nói gì xoay người bỏ đi trước.
Hà Vân Phi âm thầm hô một tiếng không hay rồi, chắc chắn là bị anh hiểu lầm rồi. Liền vội vàng ba chân bốn cẳng đuổi theo sau, lúng túng giải thích: “Cái đó… Em không biết cậu ta, chỉ là cậu ta chủ động bắt chuyện với em…
“Ồ? Nhưng lúc nãy anh thấy em nói chuyện với cậu ta khá vui vẻ đó” Sắc mặt của Hoắc Minh Dương vẫn không thay đổi, trong giọng điệu có chút ghen mà ngay cả anh không nhận ra.
Hà Vân Phi ngần ra một chút rồi cười: “em nào có nói chuyện vui vẻ với cậu ta? em còn chưa nói quá hai câu với cậu ta nữa mà?”
Hoắc Minh Dương mím môi không nói thêm gì nữa, bé Hiền rõ ràng cũng cảm thấy bầu không khí không ổn, cậu bé luôn tinh nghịch lại đột nhiên yên lặng lại.
Tình hình thế này cứ kéo dài đến bữa tối, khách ngồi bàn khác lớn giọng bàn luận, vừa nói vừa cười, chỉ có bàn bọn họ lạnh lẽo, rõ ràng có bốn người thế nhưng chẳng có chút âm thanh nào.
Hà Vân Phi cũng.không biết Hoắc Minh Dương đang tức giận cái gì, chuyện này cô rõ ràng không sai, vì sao anh lần nào cũng võ đoán như thế?
Trở lại khách sạn, Hoắc Minh Dương tắm rửa rôi ngủ trước; Hà Vân:Phi cắn răng đi vào phòng tắm thay quần áo, lúc ra cô mặc một bộ đồ lót tình thú khiêu gợi mỏng gần như xuyên thấu rồi từ từ ngồi trên giường, cách tấm chăn bắt đầu châm lửa thổi gió.
Cô rỡ fàng nghe thấy hơi thở của Hoắc Minh Dương cũng trở nên nặng nề.
Hà Vân Phi cười, nhịn không được mà kề môi đến hôn một cái: “Em thật sự không có gì với người đó cả, dù anh không đến, em cũng sẽ không đưa thông tin của em cho cậu ta đâu, anh là Hoắc Minh Dương, là chồng Hoắc Minh Dương của em, không phải sao?”
Hoắc Minh Dương không nói gì, chỉ lật người lại đè cô xuống, điên cuồng hôn lên từng tấc cơ thể cô, mang theo chút tức giận và run sợ.
Hà Vân Phi phối hợp với hành động của anh, đồng thời còn thì thầm bên tai: “Dù có chuyện gì, em cũng sẽ không rời bỏ anh.”
Nghe vậy, khắp người Hoắc Minh Dương sững lại, sau đó cả người phút chốc được thả lỏng, nhịn không được mà cúi đầu nhẹ nhàng gặm nhấm sự ngọt ngào của cô, mùi hương của cô …
Trời đã về khuya, gió biển ở Malaysia rất trêu người, đồng thời đẩy hai người lên con sóng dục vọng, hết đợt này đến đợt khác, cô dường như say mê trong giấc mộng ngọt ngào.
Sáng hôm sau, hai người đương nhiên lại hòa thuận như cũ, hôm nay hạ quyết tâm nhất định phải chơi cả ngày cho thật vui mới được, chỉ là tối qua Hà Vân Phi eo mỏi lưng đau, đều do Hoắc Minh Dương khoẻ đến đáng sợ, làm cô hết lần này đến lần khác…
Hai người nắm tay nhau đến bãi biển, ở đây có người chuyên chăm sóc Hoắc Cảnh Thanh, không thể không nói cơ sở du lịch của nơi này làm rất tốt.