Chương : Vui mừng thay cho cô
Diệp Thiến Nhi dùng khuỷu tay khẽ huých vào eo Tư Tuấn Cái gì mà ghen tuông với cả ăn giấm chứ, nói như vậy thì Diệp Thiến Nhi có khác gì một bình giấm chua chứ.
Hơn nữa, Diệp Thiến Nhi đâu có giống như Tư Tuấn nói, rõ ràng cô chưa hề ăn giấm bao giờ, dtl cảm thấy hôm nay mình hoàn toàn bị Tư Tuấn làm cho đẹp mặt, sợ là sau hôm nay ai cũng sẽ nghĩ cô như vậy sau đó chê cười cô tới chết mất!
Lời của Tư Tuấn vừa nói ra, mọi người xung quanh không khỏi ồ lên một tiếng, “Hôm nay cũng chẳng phải lễ tình nhân, sao lại phải ăn cơm chó sớm như vậy chứ!”
“Món cơm chó này tôi cũng làm được, chờ tôi đi tìm bạn gái, sau đó chúng tôi tới đây khoe ân ái cho mà xem”
“Thật hâm mộ Diệp Thiến Nhị, tìm được một người bạn trai tốt như vậy”
Lời nói của Tư Tuấn lập tức được ghi lại lan truyền lên khắp các mạng xã hội, rất nhanh sau đó các từ khóa như “bạn gái”, “ghen” ngay lập tức lên hot search.
“Nói cách khác, cô Diệp Thiến Nhi chính là người phụ nữ mà anh thích đúng không?”
“Vậy xin hỏi anh Tư Tuấn, hôn sự của anh và cô Lâm Hân Hân có còn tổ chức nữa không?”
“Anh Tư Tuấn, không biết mẹ anh có để ý tới thân phận của Diệp Thiến Nhi không? Hai người đã từng về nhà gặp bố mẹ chưa?”
“Anh Tư Tuấn…”
Diệp Thiến Nhi nghe những phóng viên này hỏi mà choáng váng đầu óc, đây mà là một chút vấn đề mà họ nói sao!
“Cả vấn đề này nữa..”
Tư Tuấn nói tới đây đột nhiên dừng lại, ánh mắt dịu dàng nhìn về phía Diệp Thiến Nhi, khóe miệng anh khẽ nhếch lên một nụ cười.
Anh rất muốn nhìn cô lúc này, để xem cô có phản ứng gì.
Diệp Thiến Nhi ý thức được ánh mắt của Tư Tuấn đang nhìn mình, cô vẫn tỏ vẻ như không thấy, không thèm để ý đến anh.
Có điều, dù Diệp Thiến Nhi tỏ ra như không quan tâm nhưng thật ra trong lòng vẫn vô cùng để ý đến anh, bởi vì cô cũng muốn biết, cô có vị trí như thế nào trong lòng anh.
Tư Tuấn thấy vẻ bối rối trên mặt Diệp Thiến Nhi thì có chút buồn cười, anh càng ôm lấy cô chặt hơn.
“Tôi thật sự rất thích Diệp Thiến Nhi, trong lòng tôi không có ai ngoài cô ấy cả, hơn nữa ngay từ lần đầu gặp Diệp Thiến Nhị, tôi đã yêu cô ấy rồi” Tư Tuấn nói tới đây rồi dừng lại, ánh mắt anh sáng rực lên, nhìn thẳng vào mắt Diệp Thiến Nhi nói: “Ngay cả cô Lâm Hân Hân kia, tôi cũng không có hôn ước gì cả, chỉ là hai nhà chúng tôi có chút giao tình thôi, trước đây cô ấy thổ lộ với tôi cũng đã bị tôi thẳng thừng từ chối”
Những lời này của Tư Tuấn đều được đám phóng viên ghi lại toàn bộ, những ai không viết kịp thì dùng camera quay lại, không bỏ sót bất kỳ chỉ tiết nào.
Diệp Thiến Nhi cũng không ngờ Tư Tuấn sẽ nói như vậy, không ngờ người đàn ông này thật sự lại đi so sánh hai người phụ nữa với nhau.
Đương nhiên những lời này Diệp Thiến Nhi chỉ dám nói trong lòng, cô không dám nói thẳng ra với Tư Tuấn vì không biết anh sẽ làm ra chuyện gì!
Có điều, nghe được Tư Tuấn nói những lời như vậy, trong lòng Diệp Thiến Nhi cũng cảm thấy vô cùng ngọt ngào.
Đám phóng viên coi như đã được thỏa mãn nguyện vọng, đây sẽ là tin tức hot nhất trong bản thảo của họ nên phải vội vã trở về làm tin, không thể chậm trễ thêm một giây phút nào nữa.
Ở đây có nhiều phóng viên như vậy mà Tư Tuấn lại thẳng thừng thừa nhận quan hệ của anh với Diệp Thiến Nhị, điều này khiến cho Diệp Thiến Nhi vô cùng khó xử, khuôn mặt nhỏ của cô đỏ bừng lên, không khác gì một trái táo đỏ.
Tư Tuấn nhìn dáng vẻ này của Diệp Thiến Nhị, trong lòng anh có chút xốn xang, anh cúi đầu hôn chụt một cái lên mặt Diệp Thiến Nhi.
Diệp Thiến Nhi ngây người ra.
Ngay sau đó, cô giơ tay lên, tỏ vẻ ghét bỏ, không ngừng xoa nơi vừa bị Tư Tuấn hôn lên.
“Em còn lau nữa anh sẽ hôn thêm vài cái nữa đây” Tư Tuấn nheo mắt lại, tỏ vẻ nghiêm túc, uy hiếp Diệp Thiến Nhi.
Ổi..
Động tác của Diệp Thiến Nhi vội vã dừng lại, không dám lau nữa, cô liếc mắt nhìn Tư Tuấn một cái rồi rời đi “Xấu hổ đấy à?”
Nhìn thấy bộ dạng này của Diệp Thiến Nhi khiến cho Tư Tuấn không khỏi bật cười.
Dáng vẻ này của cô thật là đáng yêu Diệp Thiến Nhi và Tư Tuấn cứ như vậy chậm rãi bước đi trên đường, Diệp Thiến Nhi cố tỏ ra không thèm để ý đến Tư Tuấn nhưng anh lại không ngừng làm trò, thu hút sự chú ý của cô.
Diệp Thiến Nhi đang đi thong thả, Tư Tuấn lại bất thình lình thọc lét cô.
“Anh đùng có thọc lét em nữa” Diệp Thiến Nhi cười ha ha cầu xin Tư Tuấn tha cho.
“Nghe lời”
Lúc này, Tư Tuấn mới dừng động tác lại Diệp Thiến Nhi và Tư Tuấn sóng vai trên đường khiến không ít người ngoái lại nhìn họ bằng ánh mắt trầm trồ và ghen ty.
Diệp Thiến Nhi cảm thấy khó hiểu, mãi cho đến khi nhận được điện thoại của Hà Vân Phi A lô, chị tìm em có chuyện gì thế?” Diệp Thiến Nhi có chút nghỉ hoặc, đã lâu lắm rồi Hà Vân Phi không gọi điện thoại cho Diệp Thiến Nhị, sao giờ cô lại rảnh rỗi như vậy, hơn nữa còn đang mang thai, phóng xạ ở điện thoại không tốt cho thai nhi.
Đúng là như vậy, khoảng thời gian này Hoäc Minh Dương cũng không cho cô chạm vào di động, nếu không phải vừa rồi bé Hiền lướt Facebook thấy tin tức về Diệp Thiến Nhi và Tư Tuấn, Hà Vân Phi thấy vậy mới xin Hoắc Minh Dương cho dùng điện thoại một lúc thì chắc anh cũng sẽ không cho cô động vào.
“Con nhóc này, vẫn còn không biết gì à?
Mới có mấy tháng mà hai người đã xác định quan hệ nhanh như vậy. Em đúng là rõ ràng, quá nhỉ”
Hà Vân Phi nói, có vẻ cũng rất vui mừng.
Bây giờ Diệp Thiến Nhi đã có bạn trai rồi, sao cô có thể không vui cho được chứ!
“Chị, không có gì đâu, em cảm thấy lời chị nói rất đúng nên em quyết định tìm một người bạn trai!” Diệp Thiến Nhi nói, ánh mắt sắc bén liếc Tư Tuấn một cái, đúng lúc này cũng thấy anh đang chăm chú nhìn cô.
“Thình thịch!” Diệp Thiến Nhi có thể nghe thấy rõ ràng tiếng tim đang đập rất nhanh của mình.
Tư Tuấn đáng ghét, mới sáng sớm ngày ra đã trêu chọc cô.
“Mau nói cho chị biết, hai người quen nhau như thế nào” Hà Vân Phi vô cùng hăng hái, hoàn toàn lơ đi bé Hiền và Hoắc Minh Dương ở bên cạnh.
Diệp Thiến Nhi không ngờ Hà Vân Phi sẽ hỏi như vậy, cô cũng không thể nói rằng mình bị người ta bắt đi sau đó được Tư Tuấn cứu.
Diệp Thiến Nhi sợ nói như vậy sẽ khiến Hà Vân Phỉ lo lắng, cô khẽ nghiêng đầu, suy nghĩ một lúc sau đó tùy tiện tìm một lý do nói: “À là lúc ở trên đường ý! Chị cũng không phải không biết em chị người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, chính là cái đợt em và chị không ở cùng nhau, lúc em dạo phố đã gặp được Tư Tuấn. Sau đó anh ấy vừa gặp đã thích em, muốn theo đuổi em, lúc đầu em cũng không đồng ý đâu nhưng anh ấy thật sự quá tốt, ngày nào cũng tặng em một đóa hoa, em cảm động quá nên đồng ý luôn”
Diệp Thiến Nhi nói một tràng dài, Tư Tuấn ở rất gần Diệp Thiến Nhi, Diệp Thiến Nhi sợ anh nghe được nội dung cuộc trò chuyện giữa cô và Hà Vân Phi, sợ anh sẽ nói lại với Hà Vân Phi.
Cũng may Tư Tuấn biết điều không xen vào.
Ồ… sao trước kia chị không em em có sức hút đến vậy nhỉ” Hà Vân Phi trêu chọc Diệp Thiến Nhi, nhưng trong lòng cô quả thật rất mừng cho Diệp Thiến Nhi.
Nếu Diệp Thiến Nhi kết hôn sớm, nói không chừng con cũng sắp lớn gần bằng bé.
Hiền rồi.
€ó điều…
Có lẽ bây giờ cuối cùng Diệp Thiến Nhi đã Tìm được một người thật sự phù hợp, có thế cùng cô đi tới cuối đời rồi.
“Chị có còn là chị của em không thế?
Đừng có trêu chọc em như vậy chứ, cẩn thận có ngày em mách với anh rể là chị ăn nói linh Diệp Thiến Nhi vui vẻ trêu chọc lại, nói như vậy nhưng cô cũng không dám đi tìm Hoắc Minh Dương, bình thường gặp anh cô vẫn còn rất khách sáo, nói gì đến việc nói chuyện với anh.
Đối với Diệp Thiến Nhi mà nói, Hoäc Minh Dương là kiểu đàn ông vô cùng khó lường, không phải loại mà cô thích.
“Chị không tin là em dám mách anh ấy đấy, mà đằng nào anh ấy cũng biết rồi” Hà Vân Phi vừa nói vừa nhìn về phía Hoäc Dương Minh.
Bé Hiền và Hoắc Dương Minh vẫn đang vui vẻ chơi xếp gỗ cùng nhau.
“Biết rồi, biết rồi” Diệp Thiến Nhi đáp lại.
Hai người nói chuyện một lúc Diệp Thiến Nhi mới tắt điện thoại.
Có người vui sướng thì cũng có sầu muộn.
Sau khi biết được Tư Tuấn nói như vậy về mình trước mặt truyền thông, Lâm Hân Hân quả thật tức muốn chết, nhưng hiện tại cô ta cũng không thể làm gì được.
Dù sao, tới cuối cùng Tư Tuấn cũng sẽ thuộc về cô ta mà thôi.
Vài ngày sau, Diệp Thiến Nhi đang mơ màng ngủ trong phòng thì bị tiếng gõ cửa làm thức giấc, Diệp Thiến Nhi có chút nghĩ hoặc.
Bình thường cô cũng không có bạn bè gì, Domoto lúc này có lẽ đang ở cùng với Lữ Hoàng Trung, cho nên không có khả năng là bọn họ.
Diệp Thiến Nhi có chút nghi ngờ nhưng vẫn tới mở cửa, một người mặc đồ vest đứng trước cửa nhà cô, trong tay anh ta cầm một chiếc túi hiệu Chanel.
“Xin hỏi, anh là ai?”
Diệp Thiến Nhi tò mò hỏi người đàn ông đứng trước cửa nhà mình, người đàn ông đeo.
kính đen, thoạt nhìn có vẻ đã chừng ba mươi, bốn mươi tuổi.
“Cô Diệp Thiến Nhi phải không? Tổng giám đốc của chúng tôi bảo đem những món đồ này tới cho cô, hơn nữa phải trao tận tay cho cô”
Nói rồi, người đàn ông lập tức đưa chiếc túi tới trước mặt Diệp Thiến Nhi Diệp Thiến Nhi ngây người ra.
Tổng giám đốc?
Hình như cô đâu có quen biết tổng giám đốc nào!
Diệp Thiến Nhi vô cùng khó hiểu, người đàn ông kia có vẻ thấy cô cảm thấy kỳ lạ, anh ta ngay lập tức giải thích: “Tổng giám đốc của chúng tôi chính là Tư Tuấn, cũng chính là bạn trai của cô.”
Người trợ lý nói, giọng điệu vô cùng nhẹ nhàng, anh ta cũng không quên những lời Tư.
Tuấn nói với anh ta trước đó.
Mỗi lần nhắc tới Diệp Thiến Nhị, giọng điệu Tư Tuấn lại vô cùng dịu dàng khác biệt hẳn khi nói chuyện với trợ lý.
Ồ, ồ.. Vậy được, đưa cho tôi đi” Nói tới Tư Tuấn, Diệp Thiến Nhi lập tức hiểu ra, chẳng qua là trước kia Tư Tuấn chưa từng nhắc tới thân phận tổng giám đốc với cô.
Trợ lý đưa đồ xong bèn rời đi, Diệp Thiến Nhi cầm túi đồ vào nhà, ngồi xuống sô pha, cô mới phát hiện ra là trang phục mới nhất vừa được Chanel tung ra thị trường, phía trên còn treo mác có ghi giá.
Diệp Thiến Nhi nhìn thoáng qua, giá lên tới ba mươi lăm triệu đồng.
Diệp Thiến Nhi dụi dụi đôi mắt, nhìn lại giá một lần nữa, cô không tin vào mắt chính mình, bất ngờ mãi không thôi.
Rốt cuộc anh muốn làm gì chứ!
Mua cho cô một món đồ xa xỉ như vậy, đúng là lãng phí tiền của.
Nghĩ vậy, Diệp Thiến Nhi muốn gọi điện thoại mắng cho Tư Tuấn một trận nhưng cô còn chưa kịp gọi đi Tư Tuấn đã gọi tới cho cô.
“Sao anh lại mua món đồ đắt như vậy chứ” Diệp Thiến Nhi thật sự rất muốn mắt cho.
Tư Tuấn một trận.
Anh đúng là cái đồ phá gia chỉ tử!
Tuy rằng trước đây Diệp Thiến Nhi cũng rất thích mua quần áo hiệu này, nhưng bây giờ cô cảm thấy rất phí tiền, vậy mà không ngờ Tư Tuấn lại tăng cô bộ quần áo đắt như vậy.
Diệp Thiến Nhi tức giận hít một hơi thật sâu.
Ba mươi lắm triệu đồng, không phải ba trăm năm mười nghìn mà là ba mươi lăm triệu đồng, sao có thể không khiến cô tức hộc máu cơ chứ.
“Đẹp không? Anh tặng em đó”
Tư Tuấn ngồi trên ghế xoay, xoay một vòng.
“Cũng được đấy, nhưng mà sao đột nhiên anh lại tặng em món đồ đắt tiền như vậy?”
Diệp Thiến Nhi vô cùng nghỉ ngờ, anh không thể nào vô duyên vô cớ lại tặng cho cô một bộ quần áo trị giá tận ba mươi lăm triệu như vậy được, nghĩ tới đây, Diệp Thiến Nhi bắt đầu có chút hoang mang.