Yêu Phải Một Tên "Công" (Ái Thượng Lánh Nhất Cá Công)

chương 2

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit: An Ju

Beta: Eri- chi

Đạo diễn Trương Vân Long cùng người nguyên tác Liên Linh đều đã tới rồi. Trương Vân Long cùng Ngụy Thanh cũng xem như là bạn cũ, lúc này nhìn thấy hắn với dáng vẻ chật vật mà không nhịn được cười nhạo một phen.

“A Thanh vẫn cứ được hoan nghênh như vậy.”

“Đạo diễn Trương, ông cũng đừng cười nhạo tôi.” Ngụy Thanh khoát tay một cái.

“Liên còn chưa tới sao?” Liên Linh hỏi.

“Mới vừa gọi điện thoại, nói đã tới nơi, nhưng không thể đi xe vào được.”

“ Tiểu Trương ra đón Liên vào đi.” Nhân viên tên Tiểu Trương phía sau vừa nhận được nhiệm vụ liền chạy ra ngoài.

“Tôi nghe Tiểu Lâm nói A Thanh chưa từng gặp Liên?”

“Ừm.”

“Tôi biết nên đã chuẩn bị trước rồi, cái này tặng cậu, coi như giúp cậu làm quên với Liên luôn.” Liên Linh cười mỉm ra chiều bí ẩn, nháy mắt với Ngụy Thanh rồi từ trong túi xách lấy ra một cái hộp được bọc kỹ càng kín đáo đưa cho hắn.

“Đây là cái gì?” Ngụy Thanh hơi ngẩn người thắc mắc, đưa tay định mở ra coi.

“Phim do Liên đóng, xem hay lắm.”

Ngụy Thanh giật mình, run tay một cái suýt chút nữa đã đánh rơi cái hộp. Phim do nam tài tử GV đóng…vậy là GV rồi còn gì. Ngụy Thanh cũng không phải người ngây thơ như vậy, cũng không phải chưa từng xem AV, thế nhưng đối với điều này hắn luôn luôn không cảm thấy thích thú cho lắm. Hắn trầm mặc đem hộp giao cho LâmVũ giữ dùm mình.

Lúc này, trước cửa là một trận rối loạn, sau đó liền nhìn thấy Tiểu Trương thân thể cường tráng một tay che chở cho thiếu niên, một tay ngăn trở đám người, ra sức bảo vệ người kia thoát khỏi vòng vây của đám phóng viên, đi về phía cửa.

“Tiểu Trương, khá lắm…” Tất cả mọi người đều cảm động thay cho tinh thần quên mình xả thân của đồng chí Tiểu Trương.

Tiểu Trương là một tráng hán thân cao một mét tám sáu vạm vỡ vậy mà cũng không thể chịu nổi bị đông đảo chị em phái nữ vây công, vừa vào được cửa liền thở phào ngã phịch xuống đất không dậy nổi, mức độ nổi tiếng cũng theo đó nhìn ra được rất khá.

“Hắn còn… sống đi ”

“Có lẽ…”

Thiếu niên được Tiểu Trương mang về đang ngồi xổm bên cạnh chọt chọt vô người Tiểu Trương, lát sau mới quay ra nhờ nhân viên công tác lấy ít nước, đưa cậu ta đi nghỉ một chút.

“Liên” Trương Vân Long gọi tên thiếu niên.

Liên ngẩng đầu nhìn thấy là Trương Vân Long nhưng không nói gì mà liếc nhìn Tiểu Trương, đến khi hắn ta ra hiệu không có chuyện gì mới đi tới. Ngụy Thanh tỉ mỉ quan sát tiểu thiếu niên. Liên đeo kính đen, che khuất đi đôi mắt, nhưng có thể thấy được gương mặt này rất đẹp đi! Thân hình thon dài cân đối, đi bốt cao cổ màu đen thoải mái (k phải bốt cao gót đâu J)), cũng không thấp hơn Ngụy Thanh bao nhiêu, đại khái cao hơn m một chút. Làn da trắng nõn mịn màng khiến cho rất nhiều cô phải đố kị không thôi, một đầu tóc dài đen bóng được cột thành một bó tùy ý rũ xuống trên vai. Nhìn tổng thể đều mang lại cho người ta cảm giác thoải mái, cuốn hút, không thể rời mắt khỏi hình dáng người này.

“Ai nha! Hai người đứng chung một chỗ thật sự rất xứng đôi mà. Ánh mắt của ta quả nhiên không sai.” Liên Linh gật gù,thoả mãn vuốt vuốt cằm, rất có hứng thú nhìn hai nhân vật chính.

“Được rồi, có gì để sau hãy nói, không nên để cho đám phóng viên chờ lâu.” Trương Vân Long nói.

Một nhóm năm người chia ra ngồi xuống, các phóng viên nhìn thấy Ngụy Thanh cùng Liêm tại một chỗ càng hưng phấn không thôi liên tục phóng điện về phía hai người. Sau khi Trương Vân Long cùng Liên Linh giới thiệu sơ qua về bộ phim truyền hình lần này liền ra hiệu đám phóng viên có thể bắt đầu đặt câu hỏi.

“Tôi muốn hỏi Liên tiên sinh tại sao muốn diễn GV?”

Nhằm vào thân phận của Liên để đặt câu hỏi đúng là rất sắc bén, rất khôn ngoan. Ngụy Thanh nhíu mày một cái, kỳ thực ban nãy nhìn thái độ của Liên đối với nhân viên Tiểu Trương, hắn liền có thiện cảm với nam tài tử GV đang “hot” này, đang nghĩ xem có nên giúp Liên chuyển đề tài thì Liên đã lên tiếng. Câu trả lời chỉ vỏn vẹn hai chữ,mà khiến cho người ta phải giật mình cảm khái, lâm vào suy nghĩ sâu xa

“Thiếu tiền ”

Nhiều phóng viên im lặng, mọi người trên bàn nỗ lực nghẹn cười, sau bàn cũng đã có người rất không khách khí mà cười nghiêng ngả. Phóng viên đưa ra câu hỏi này vốn đã tính toán kĩ càng theo nhiều trường hợp cũng không lường trước được tình huống này. Ai mà nghĩ Liên dám thẳng thắn trả lời như vậy chứ.

“Xin hỏi Liên tiên sinh là đồng tính sao?”

“Không phải ”

Đối với câu hỏi của phóng viên, Liên đều trả lời rất nhanh gọn ngữ khí tuy rằng lạnh lùng, nhưng thoạt nhìn rất trung thực, cho nên các ký giả cũng dần dần khách khí, cuối cùng đem mũi nhọn chuyển hướng về phía Ngụy Thanh.

Truyện Chữ Hay