Hai người bắt đầu chém quái ở bình nguyên ngoại ô Thành đô là Tân thủ thôn, nói cho chuẩn thì là Bất Niệm Tình Thâm chém quái, Tô Tiếu buồn chán cưỡi trên ngựa đứng bên cạnh.
Vốn cô cũng định xuống ngựa đánh quái đấy, ngờ đâu Bất Niệm Tình Thâm hỏa lực quá mạnh, cặp chân ngắn ngủn của cô vừa bước tới trước mặt quái vật, thì quái đã chết hết mất rồi, sau hai lần như thế, cô liền bĩu môi lên ngựa ngồi, với lại lười chạy theo anh còn trực tiếp chọn đi theo. Đi theo một hồi, bỗng nhớ ra đồ đệ Lục Thấm Nhi trước kia của anh ta.
Được phân cho sư phụ như này, Lục Thấm Nhi quả thực không cần phải làm gì cả.
Nói cho cùng, cả cô đây cũng hoàn toàn không cần xuống ngựa.
Nghĩ tới đó, Tô Tiếu có hơi buồn. Bên người cũng thỉnh thoảng có nick nhỏ cần giết quái làm nhiệm vụ, hơn nữa ở đây còn có một con tiểu BOSS tinh anh cho nhiệm vụ. Bởi Bất Niệm Tình Thâm giết quái quá nhanh, các nick nhỏ thường không được quái, sau không biết ai mở đầu, lục tục có nick nhỏ tổ thêm vào, nhiệm vụ làm xong thì lui đội, hai người bọn Tô Tiếu thành hai anh hùng lao động của khu tân thủ.
Hôm nay cô thấy lời cảm ơn trong đội ngũ còn nhiều gấp mấy lần so với mấy tháng chơi game trước tổng lại.
Cứ vậy hơn một tiếng đồng hồ, Yên La lên tới cấp , mà Minh Ngôn là cấp , quái ở khu vực này nằm từ - cấp, sủng vật cấp cao rồi không được chia kinh nghiệm, bọn họ phải đổi nơi khác.
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Đã lĩnh ngộ chưa?
Bất Niệm Tình Thâm: Chưa.
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Tôi cũng chưa.
Chủ nhân đánh quái thì sủng vật có thể được chia kinh nghiệm, Bất Niệm Tình Thâm từng mang theo Minh Ngôn đi đánh quái, cho nên cấp bậc cao hơn Yên La, nhưng lúc Yên La không ở, Minh Ngôn sẽ không chủ động công kích quái vật, cho nên không thể lĩnh ngộ kỹ năng. Nhưng giờ hai người ở cùng một chỗ rồi, cũng không thấy lĩnh ngộ, có thể thấy cái trò kỹ năng sủng vật này cũng rất là khổ sở.
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Nhưng cái hệ thống này thiết trí như chơi xỏ nhau, hai người không ở chung một chỗ lại không đánh quái.
Bất Niệm Tình Thâm: Đã được tính hết rồi.
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Hửm?
Bất Niệm Tình Thâm: Cô chơi nick nhỏ không để ý tới sủng vật, hai ngày trước hệ thống sủng vật mới ra, khu tân thủ toàn bộ đều là mang sủng vật thăng cấp, rất nhiều sủng vật đều yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên với sủng vật của người khác, sau đó xảy ra đủ các tình huống.
Tô Tiếu phun, chuyện buồn cười thế này mà người trong thế lực không có động tĩnh gì? Cô vốn đang chán, tùy tiện lên oai oai hỏi.
“Này, hệ thống sủng vật là sao thế? Mấy người đều chưa bắt được bảo bảo à?”
Tră lời cô là cơn thịnh nộ của Loạn Đánh Tỳ Bà.
“Bắt cái P, bắt một con sủng vật bỏ đi thôi mà cũng cuồng bạo, lão tử là chiến sĩ máu trâu, còn bị tiểu bạch thỏ cuồng bạo nó miểu, Tiêu Dao thật MN ác!”
“Ta thấy hệ thống sủng vật mới ra còn chưa hoàn thiện, dù sao mấy quái vật đó lúc nào chẳng sinh mới, lại không cần giành giật. Một người chỉ có thể mang một bảo bảo, bỏ đi còn phải tốn tiền, tuy không nhiều nhưng cũng không thể tùy tiện mang bảo bảo được, nghe nói hoạt động Quốc khánh sẽ ra các loại manh sủng, đến lúc đó xem thử!” Lão Bạch phân tích nghe có vẻ đáng tin.
“Ta bắt được một con sủng hình người, là cung thủ bên Phong hoa cốc ấy, tư chất không sai, kết quả đến khu tân thủ thăng cấp, MN lại nhảy bổ vào con sủng vật rác rưởi của một đứa Thiên Nhai, đó là một con nhím á, cô nàng lại nhìn trúng một con nhím. Ta đổi sang chỗ khác luyện cấp, nàng lại chả thèm đánh quái nữa, MNC!” Khe Suối lệ rơi đầy mặt, nói.
“Nguyền rủa tổ phát triển của Tiêu Dao.!”
Đó là một tiếng bi ai của Mùa Hạ.
Vì câu hỏi của Tô Tiếu, toàn bộ thế lực đều rất khó đạt được nhất trí, ngay cả không thể lên oai oai góp giọng là Mặc Mặc Vô Ngữ cũng biểu đạt lòng phẫn nộ trong thế lực.
【Thế lực 】 Mặc Mặc Vô Ngữ: Nguyền rủa tổ phát triển của Tiêu Dao + vô hạn.
【Thế lực nguyên lão 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm:...
Nói vậy, cô còn coi là may mắn. Ít nhất Yên La và Minh Ngôn là trời sinh một đôi, sẽ không yêu nhầm con chó con mèo nào bên đường. Nhưng mà nói thế cũng không đúng, sở thích ác độc của tổ phát triển Tiêu Dao, cô cũng chịu đủ rồi!
Nhưng cũng vì những thứ đó, bởi những thứ đó là chỗ khác biệt với các game online khác, cô mới thật sự thích trò chơi này, thật lòng yêu nơi này, có lẽ mọi người đều như vậy đi, tuy ngoài miệng mắng không ngừng, nhưng đều đáp lại cực kỳ nhiệt tình.
Bởi ở đây có gian tình, có cẩu huyết, có bạn bè, có kỳ vọng, có chỗ khác người.
Bất Niệm Tình Thâm: Đi Thạch lâm.
Hai người truyền tống tới Thạch Lâm, quái ở đây là – cấp.
Bọn họ ở Thạch Lâm đánh không bao lâu, lại lần nữa gặp được kẻ thù xưa. Kẻ thù số một của Bất Niệm Tình Thâm, là muội tử hận Bất Niệm Tình Thâm tới thấu xương, muội muội bảo bối của Bích Hải Lộng Triều Thanh — Khuynh Thành Nhất Tiếu.
Có lẽ là tâm tư của con gái, Khuynh Thành Nhất Tiếu chỉ liên tiếp đâm chọc Bất Niệm Tình Thâm, không hề động gì tới Tô Tiếu.
Đương nhiên, cùng là thầy thuốc, Khuynh Thành Nhất Tiếu chống lại Bất Niệm Tình Thâm là không hề có phần thắng, vấn đề là Bất Niệm Tình Thâm lại không hề đánh trả. Tô Tiếu sờ cằm nghĩ, hai người này, có gì mờ ám rồi đây.
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Chao ôi, không đánh trả.
Bất Niệm Tình Thâm không có động tĩnh, tùy ý mặc Khuynh THành Nhất Tiếu một châm một châm lấy mất nửa dây máu.
Tô Tiếu do dự có nên thêm máu cho anh ta hay không, mà đúng lúc đó, Minh Ngôn nóng lòng hộ chủ, nó hành động! Minh Ngôn chỉ có cấp, một chiêu tiểu độc của Khuynh THành Nhất Tiếu là đủ độc sát nó, có lẽ là bị ảnh hưởng bởi kịch tình trong game, Tô Tiếu cũng hành động theo, cô xuống ngựa đang muốn thêm máu tăng trạng thái cho Minh Ngôn, lại phát hiện trên người Yên La lóe lên một quầng sáng.
Hệ thống: Sủng vật Yên La của bạn lĩnh ngộ kỹ năng —— Như Mộc Xuân Phong.
Dây máu trên đầu Minh Ngôn bỗng đầy thêm một đoạn lớn.
Công kích của Khuynh Thành Nhất Tiếu không chú trọng vào Minh Ngôn, hơn nữa lực công kích của Minh ngôn cũng không tạo thành thương tổn gì lớn với nàng, cho nên nàng không thèm để ý tới Minh Ngôn, chỉ một lòng một dạ đâm Bất Niệm Tình Thâm.
Tô Tiếu không có hứng thú với chuyện ngược luyến tình thâm của hai bọn họ, cô bèn mở giao diện sủng vật của mình ra, xem kỹ năng mới lĩnh ngộ, lông mày cô nhăn nhíu lại, vẻ mặt rõ ràng bật ra hai chữ – khốn khổ.
Cô là thầy thuốc, hay cũng chính là vú em...
Đối với một thầy thuốc, đặc biệt là cái loại trang bị phụ bản như cô đây, với thầy thuốc thuộc tính thuần tăng máu mà nói, thì năng lực phụ trợ là lớn, năng lực công kích thấp, đương nhiên cần mang một bảo bảo có công kích cao rồi. Khẩu hiệu của trò Tiêu Dao này là mọi thứ đều cần bạn tự tìm hiểu, mọi người cũng căn cứ vào biểu hiện lúc chiến đấu của quái để chọn sủng vật.
Lúc trước Tô Tiếu không hề biết năng lực của Yên La, hoặc nói kỹ năng của Yên Là là ngẫu nhiên lĩnh ngộ trong quá trình chiến đấu, nhưng bây giờ, Yên La lĩnh ngộ được là Như Mộc Xuân Phong, là kỹ năng thêm máu, nói cách khác, Yên La cũng là một vú em.
Cha nó chứ, trước khi đầu thai Yên La rõ ràng là một nữ yêu quái lợi hại đến thế, sao lại biến thành vú em được?
Tô Tiếu nhìn Yên La trước mặt mình, đang không ngại cực khổ thêm máu cho Minh Ngôn, bỗng dưng muốn trào lệ.
Cứ ngẩn người ra đó, dây máu của Bất Niệm Tình Thâm đã sắp cạn.
Tô Tiếu hừ một tiếng.
Nếu anh ta không muốn động thủ, tự nguyên đứng chịu đòn, cô cũng tuyệt không thêm máu cho anh ta.
Đúng lúc đó, dị biến xảy ra.
Bất Niệm Tình Thâm bỗng nhiên ẩn thân, dây máu trong chớp mắt vọt lên một đoạn, có lẽ anh ta tự uống dược. Vì hai người tổ cùng một đội, cho nên Tô Tiếu vẫn có thể thấy được động tác của Bất Niệm Tình Thâm, đang buồn bực, thì cô phát hiện Bất Niệm Tình Thâm vòng ra sau Khuynh Thành Nhất Tiếu, sau đó cho nàng ta một chiêu Ẩn Sát.
Tô Tiếu lưng đổ mồ hôi lạnh, trước kia mỗi lần cô cũng chết như thế trong tay Bất Niệm Tình Thâm, bây giờ đứng một bên quan sát, cũng có cảm giác da đầu tê tê.
Không tới mấy giây, Khuynh THành Nhất Tiếu ôm hận bỏ mình.
Vừa nãy nhà anh còn đứng chịu đánh, hai người nhìn qua tình nồng như mật, chớp mắt một cái đã giết người ta một cách gọn ghẽ, nhà anh sao mà buồn vui thất thường thế?
Bất Niệm Tình Thâm: (Liếc xéo) Sắp chết cũng không thêm máu.
Ác...
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Anh thương hương tiếc ngọc không đánh trả, tôi xen vào làm chi.
Bất Niệm Tình Thâm: Vừa WC.
Tô Tiếu: “...”
Thi thể của Khuynh Thành Nhất Tiếu còn nằm trên mặt đất, nàng ta không sống lại. Lấy địa vị của Khuynh Thành Nhất Tiếu trong Bích Hải Triều Thanh Các, người bên bọn họ khắng định sẽ tới ngay lập tức, Tô Tiếu đang muốn nói đổi sang chỗ khác, thì phát hiện người của đôi phương đã tới rồi.
Bất Niệm Tình Thâm là máy hấp dẫn hỏa lực kẻ địch số một, Hứa Ngải Dĩ Thâm của Tô Tiếu vừa nãy không động thủ, hơn nữa cô còn ở trên ngựa, tin tường cô có thể chạy thoát được.
Nhưng Tô Tiếu lại nghĩ, Bất Niệm Tình Thâm là thích khác, có kỹ năng bảo mệnh để lẩn trốn, chờ anh ta ẩn thân chạy mất, thân phận mình là Phù Vân Các cũng chạy không thoát, nghĩ thế, Tô Tiếu cưỡi ngựa đỏ phi như bay, đáng tiếc ngựa của cô thuộc loại ngựa kém nhất, chạy không nhanh, bị đuổi kịp còn bị bọn họ dùng kỹ năng đánh ngã xuống ngựa.
【Gần 】 Khuynh Thành Nhất Tiếu: Còn có Hứa Ngải Dĩ Thâm kia nữa, đừng cho cô ta chạy.
Thấy dòng tin này, mặt Tô Tiếu thoáng cái tối sầm.
Sau đó cô quay đầu nhìn, Bất Niệm Tình Thâm vẫn chưa ẩn thân, mà đang lượn quanh quân địch.
Quả thật là lượn quanh, anh ta cực linh hoạt vòng qua vòng lại, đối phương có người, lại không thể miểu sát anh ta ngay. Mà giam chân Tô Tiếu chỉ có tên, Tô Tiếu cắn răng, đợi kỹ năng của mình dùng được, lập tức thêm đầy máu ình, liều chết giãy giụa một phen. Trước khi chết, nóng gáy lên, Tô Tiếu quăng kỹ năng thêm máu mạnh nhất là Nghịch Chuyển cho Bất Niệm Tình Thâm, ngay sau đó màn hình xám xịt, cô không cam lòng ngã xuống.
Cùng lúc đó, Bất Niệm Tình Thâm cũng sử dụng kỹ năng chạy trốn bảo mệnh của thích khách —— Hóa Huyết.
Anh ta hóa thành một ánh sáng đỏ như máu xông ra ngoài.
Bất Niệm Tình Thâm chạy trốn thành công.
Thi thể màu xám của Hứa Ngải Dĩ Thâm vặn vẹo nằm trên mặt cỏ.
Tô Tiếu rất buồn bực, Khuynh Thành Nhất Tiếu cứ chăm chăm vào Bất Niệm Tình Thâm là được rồi, mới nãy còn chỉ tên cô, rõ ràng cô không hề động thủ, lẽ nào cô với nàng ta có huyết hải thâm cừu gì?
Thầy thuốc của đối phương cứu Khuynh Thành Nhất Tiếu sống lại.
Khuynh Thành Nhất Tiếu sống lại, rồi lên tiếng trên kênh gần.
【Gần 】Khuynh THành NHất Tiếu: Cẩu nam nữ.
Bích Hải Triều Thanh Các mắng xong thì nghênh ngang bỏ đi, Tô Tiếu vẫn bị vùi trong câu mắng cẩu nam nữ. Từ trước tới nay người khác đều mắng cô là nhân yêu, bây giờ cô cuối cùng đã được công nhận là nữ rồi, rốt cuộc là nên khóc hay cười đây.
Qua một lát, Tô Tiếu đang định sống lại, liền thấy Bất Niệm Tình Thâm ẩn thân lén lút tới.
Trong khoảnh khắc nhìn thấy Bất Niệm Tình Thâm, cô bỗng ngộ ra vì sao Khuynh Thành Nhất Tiếu lại bỗng hận cô hơn cả Bất Niệm Tình Thâm.
Trên đầu tên Bất Niệm Tình Thâm chết tiệt đang đội hai cái danh hiệu mà chẳng biết cho lên từ khi nào —— Thân vô thải phượng song phi dực (Đính hôn: Hứa Ngải Dĩ Thâm).
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Anh anh anh anh anh...
Bất Niệm Tình Thâm: (Biểu tình nhướng mày)
Bất Niệm Tình Thâm trước đây chưa từng dùng danh hiệu này, ngay cả lúc trước đánh quái trên đầu anh ta cũng không phải danh hiệu này.
Nhà ngươi cố ý phải không, nhà ngươi cố ý phải không, chết tiệt nhà ngươi cố ý phải không, nhà ngươi vẫn đang dùng mọi cách để trả thù ta phải không...
Cô có thể thấy trước, cuộc sống sau này của mình, ngoại trừ kẻ địch cũ là Thiên Nhai, nay còn được Khuynh Thành Nhất Tiếu đặc biệt chiếu cố...
Không lẽ Khuynh Thành Nhất Tiếu cảm thấy, Bất Niệm Tình Thâm giành vị trí đầu lại không lấy nàng ta, hại nàng ta mất mặt, đầu sỏ gây nên là mình ư?
Nghĩ tới đó, Tô Tiếu lệ rơi đầy cả mặt.