Bất Niệm Tình Thâm không onl, thì nhiệm vụ cũng không làm được.
Bởi có vướng mắc trong lòng, đi phụ bản kiếm danh vọng đều không có hứng, Tô Tiếu ở trong game không yên lòng chạy vài vòng, rồi dứt khoát cho nhỏ cửa sổ game tiếp tục xem diễn đàn.
Cô nhớ trong nội dung cập nhật có hai bản vũ khí phối phương, trong đó có châm do thầy thuốc dùng.
Cây châm Tô Tiếu đang dùng là 【Lộng Tình 】 rơi ra ở phụ bản người Thiên Cơ Điện, chỉ có thể tính là vũ khí trung đẳng. Vũ khí phối phương mới gọi là 【Trần ai phân loạn ° phối phương 】, vũ khí màu tím, trị liệu tăng %, công kích hệ độc tăng %, những thuộc tính khác cũng tốt hơn Lộng tình rất nhiều, Tô Tiếu động tâm rồi, nhưng kéo trang xuống, thì không hề thấy thông tin xuất xứ gì của phối phương cả.
Đến cuối cùng, mới có một hàng chữ nhỏ.
Hết thảy đều nằm trong sự tìm tòi...
Tổ cha nó chứ!
Hết chuyển sang trang web rồi lại sang game, tiếng đồng hồ sau, rốt cuộc cô cũng đợi được Bất Niệm Tình Thâm.
Hệ thống: Bạn mời Bất Niệm Tình Thâm gia nhập đội ngũ.
Bất Niệm Tình Thâm gia nhập đội ngũ.
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Ngại quá, cả ngày hôm qua không rảnh.
Bất Niệm Tình Thâm: Ừ, không sao.
Có lẽ nhờ nhiệm vụ mật, quan hệ giữa họ sẽ cải thiện được đôi chút. Đợi hoàn thành nhiệm vụ rồi, chắc hắn ta sẽ xin lỗi việc mấy ngày trước nhỉ, thực ra tên này tuy làm người ta xoắn cả ruột, nhưng không chửi mắng người, lại thần bí, thấp thoáng có phong phạm của cao thủ, nhưng chung quy là mình không giỏi bằng người ta, nghĩ vậy, Tô Tiếu lại thấy mình cũng không ghét hắn mấy.
Con gái mà, luôn như thế. Mặc dù tên con trai đó có muôn vàn xấu với bạn, nhưng chỉ cần hắn ta ngẫu nhiên tốt với bạn một chút, cũng sẽ nhớ những cái tốt ấy, và tìm đủ lý do cho những cái xấu.
Nghĩ gì vậy trời? Tô Tiếu lắc lắc đầu, đang muốn gõ chữ kêu Bất Niệm Tình Thâm gặp nhau ở chỗ vật phẩm thứ nhất, thì lại thấy bên mình xuất hiện một ảo ảnh trong suốt.
Ngay sau đó, trên đầu cô xuất hiện trạng thái hôn mê.
Hệ thống: Bất Niệm Tình Thâm đã đại phát cuồng tính.
Vì hai người tổ đội, trạng thái ẩn thân của Bất Niệm Tình Thâm Tô Tiếu cũng thấy được, thích khách không thể ẩn thân lực công kích sẽ giảm đi nhiều, Tô Tiếu nhìn chằm chằm vào màn hình, chỉ đợi hết trạng thái hôn mê một cái sẽ cùng hắn một mất một còn!
Kiêu ngạo cái đầu nhà anh, đang tổ đội cũng dám giết tôi!
Nhưng có thể động rồi, Tô Tiếu lại phát hiện kỹ năng của mình bị khóa hơn phân nữa, đặc biệt là không thể dùng được kỹ năng thêm máu, mà lúc này, dây máu của cô đã cấp báo lắm rồi.
Tuy miễn cưỡng đâm Bất Niệm Tình Thâm được vài cái, nhưng Hứa Ngải Dĩ Thâm của Tô Tiếu vẫn không thoát được mệnh vồ đất.
Tô Tiếu trực tiếp chọn sống lại tới địa điểm vật phẩm thứ nhất được thông báo, Giang Nam Thanh điền trấn.
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Ông với nhà ngươi không đợi trời chung!
Bất Niệm Tình Thâm: Chẳng lẽ lúc trước không à?
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Cút đi cút đi cút đi!
Bất Niệm Tình Thâm:..
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Cùng đội với nhà anh cả người tôi khó chịu, anh mau mau lên, chúng ta làm cho xong nhiệm vụ rồi mỗi người một ngả, nhìn anh một cái thôi tôi cũng buồn nôn rồi.
Giang Nam Thanh điền trấn là khu vực an toàn.
Bất Niệm Tình Thâm vừa mới giết cô, giờ là hồng danh, chỉ cần xuất hiện ở khu an toàn sẽ tự động bị quan thủ vệ một đao chém chết, Tô Tiếu không thể cũng không có cách báo thù, chỉ có thể nghĩ ra mưu kế mượn đao giết người.
Cô bắt đầu thúc dục trong đội, hi vọng Bất Niệm Tình Thâm nhất thời chưa phản ứng kịp, mang hồng danh chạy thẳng tới Thanh điền.
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Mau lên, còn lê la cái gì nữa, chân anh mọc lên đầu rồi à!
Vừa dứt lời, thần thạch bên cạnh Tô Tiếu đã xuất hiện một thân ảnh.
Cạnh thần thạch là quan thủ vệ trâu bò đang vác đại đao có thể chém mất W+(>) máu.
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Bỏ bảo hộ, tôi thêm trạng thái cho anh.
Tô Tiếu mưu mô cười một cái.
Truyền tống thần thạch có hơn mười giây bảo hộ, trong thời gian bảo hộ cho dù là thủ vệ cũng không thể công kích người chơi, tuy là trong trấn lúc nào cũng có quan tuần tra, nhưng lỡ để hắn trốn mất chẳng phải thiệt sao?
Bất Niệm Tình Thâm: (Nhướng mày)
Thẳng đến lúc đó, Tô Tiếu mới phát hiện đầu lâu trên đầu Bất Niệm Tình Thâm đã không còn nữa.
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Tẩy hồng rồi...
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Ừ.
Cô mới dương dương đắc ý đạo diễn một màn kịch. Giờ ngẫm lại, mình đúng là con ngốc...
Chẳng trách hắn mới nãy lại dùng biểu tình Nhướng mày.
Ở trong mắt Bất Niệm Tình Thâm, cô là một .
kẻ ngu ngốc, khờ khạo.
Tô Tiếu triệt để ấm ức rồi.
Bắt đầu từ đó, đi tìm vật phẩm nhiệm vụ, cô không hé răng một tiếng.
Vật phẩm nhiệm vụ sẽ không ở nguyên một chỗ chờ bạn đến lấy, mà nhận được qua một dãy nhiệm vụ thành đô bí án, thâu thiên đại đạo, định tình tín vật vân vân, đợi vật phẩm lấy đủ, cũng đã qua ba tiếng rồi.
Túi cơm trước mặt Tô Tiếu cũng nguội ngắt.
Trong phòng kí túc đương nhiên không có lò vi sóng. Tuy đã vào thu rồi, nhưng trời vẫn nóng như trước. Thức ăn đựng trong túi ni lon, lúc nãy Tô Tiếu bận bịu không mở ra cho thoáng khí, giờ mở ra có thoang thoảng mùi chua, vốn định nhân lúc chạy tới bản đồ Thanh Khâu ăn cơm, giờ chỉ có thể bỏ, cô đem túi cơm còn nguyên xi ném vào thùng rác ngoài hành lang, nghĩ rằng ngồi tới Thanh Khâu cũng mất phút, cô có thể tận dụng thời gian chạy xuống căn tin dưới lầu mua chút đồ lót dạ.
Cô vừa lao ra cửa kí túc xá, đã bị một nam sinh chặn lại.
“Tô Tiếu, Tô Tiếu...”
Tô Tiếu có chút ngạc nhiên, nhìn chăm chăm vào cậu nam sinh trước mặt, vóc người cậu ta vừa cao vừa tráng, lúc này đứng trước mặt cô giống y như một bức tường, chẳng qua là bức tường rắn chắc ấy giờ vẻ mặt cực kì mất tự nhiên, Tô Tiếu lùi một bước rồi liếc nhìn mặt cậu ta, phát hiện trên mặt còn thoáng ửng hồng.
Tô Tiếu xác định mình không nhận thức người này. Nhưng vẫn hỏi một câu, “Có chuyện gì à?” Cô đang vội đi còn về làm nhiệm vụ đây.
“Đây, đây là...”
To con lấy một lá thư hồng phấn xinh xắn từ trong túi ra.
Nhân ã đại mà lại ngược ngạo, Tô Tiếu thấy túi của cậu bạn này hoàn toàn có thể trưng dụng làm cặp sách được.
Nhưng mà nơi miệng thư còn dán một hình trái tim màu đỏ, lẽ nào là thư tình? Tô Tiếu khẩn trương lên, con ngươi liếc trái liếc phải vài lượt, xác định không có người qua đường nào vây xem mới khẽ thở phào.
“Xin đưa cho Trần Vi giúp tôi.” Tô con cúi rạp người, hai tay dâng bức thư tới trước mặt Tô Tiếu.
Tô Tiếu giật giật khóe miệng, “Sao bạn không tự đưa cho cậu ấy.”.
“Tôi..Tôi sợ cô ấy sẽ không xem mà trực tiếp ném luôn.”
Tô Tiếu thở dài một hơi, nhà cậu thật là hiểu cô nàng.
“Được rồi!” Tô Tiếu cầm thư, “nhưng tôi cũng không thể bảo đảm tôi đưa cho cậu ấy, cậu ấy sẽ đọc đâu.”
“Cảm ơn!” To con mừng rỡ, sau đó hóa thành một cơn gió bay vụt đi, Tô Tiếu lắc đầu, tự thân cũng đi hướng căn tin.
Mua ít đồ ăn vặt rồi đi về phòng, Tô Tiếu trực tiếp quăng lá thư lên cạnh gối của Trần Vi, rồi ngồi vào bàn mình.
Cô đã tới Thanh Khâu rồi.
Nhưng màn hình lại xám xịt, hiển nhiên là đã chết rồi.
MK! Không biết Thanh Khâu khó chạy lắm sao? Bất Niệm Tình Thâm nhà ngươi có bệnh phải không?
Hứa Ngải Dĩ Thâm: Anh có bệnh hả, Thanh Khâu khó chạy lắm. Cùng lắm thì không làm nhiệm vụ nữa, ông cũng chẳng muốn cùng nhà ngươi hợp tác.
Bất Niệm Tình Thâm:?
Tô Tiếu bực bội lui đội.
Bất Niệm Tình Thâm nói với bạn: Xem chiến báo.
Tô Tiếu ngẩn ra một lúc, rồi mở chiến báo của hệ thống.
Kẻ giết cô không phải Bất Niệm Tình Thâm.
Mà là Lam Điều, Phượng Tê Ngô và cả Tích m của thế lực Thiên Nhai.
Trong chiến báo ghi lại, Bất Niệm Tình Thâm cũng chết.
Ba Thiên Nhai kia đều không có năng lực nhìn thấu ẩn thân, nếu Bất Niệm Tình Thâm không địch lại, chạy trốn cũng không thành vấn đề mới phải, Tô Tiếu đỏ mặt già, đang muốn xin lỗi, lại thấy một dòng chat mật của đối phương nhảy ra.
Bất Niệm Tình Thâm: Ở đó chờ tôi kéo cô dậy, tôi sắp tới rồi.
Ưm...
Sao mà xấu hổ thế chứ? Cơ mà lấy đức báo oán, cũng không phải tác phong của Bất Niệm Tình Thâm à nha! Chẳng lẽ hắn để xong xuôi mới tính sổ?
Tô Tiếu thấy ân oán giữa mình với Bất Niệm Tình Thâm đã biến thành một hồi kháng chiến trường kỳ vô tiền khoáng hậu, hắn không thể nào ở thế hạ phong mãi được.
【Thế lực nguyên lão 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Sư phụ, thầy thuốc đánh thích khách kiểu gì?
【Thế lực nguyên lão 】 Hoa Vô Tình: Con? Con toàn thân là trang bị phụ bản, kháng tính với kỹ năng của thích khách không cao, kiếm một bộ chiến trường còn được.
Tô Tiếu siết chặt tay, đợi làm xong nhiệm vụ, cô sẽ ngày ngày lăn lộn trong chiến trường.
【Thế lực 】 Mặc Mặc Vô Ngữ: Chiến trường? Ta mang cô.
【Thế lực nguyên lão 】 Hứa Ngải Dĩ Thâm: Được.
【Thế lực 】 Bất Niệm Tình Thâm: Đánh thích khách? Để tôi dạy cô.
Phụt!
=)) đoạn này đang uống nước nhỉ.. ~~
Tên tai họa này khi nào thì chạy tới Phù Vân Các rồi! Thật MNC.