Trễ rồi Hứa Thanh Du và Ninh Tôn mới về phòng, hai người tắm rửa xong mới đi ngủ.
Ít nhiều gì thì cũng sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của hai người.
Vì vậy cả hai đã tắt đèn đi ngủ rất sớm.
Cả đêm này, Hứa Thanh Du ngủ cũng được lắm.
Tuy rằng không dễ chịu gì những ít nhất cũng không khó chịu.
Sáng hôm sau, trời vừa sáng thì cô vừa tỉnh.
Cô lật người qua hướng bên kia và phát hiện Ninh Tôn không còn ở trên giường.
Hứa Thanh Du nhanh chóng ngồi dậy.
Cô quay đầu nhìn ra bên ngoài, sau đó lại lấy điện thoại lên xem.
Bây giờ thì vẫn còn sớm, theo lý mà nói thì Ninh Tôn có gấp gáp đến nhường nào thì cũng không đến mức sáng sớm đã đi ra ngoài như vậy.
Hứa Thanh Du nhanh chóng xuống giường đi ra khỏi phòng, nhìn thoáng qua chỉ thấy Ninh Tôn đang ngồi trên ghế sô pha.
Lúc này Ninh Tôn đang nghe điện thoại.
Nghe thì có vẻ anh đang nói chuyện với chị Thái.
Từ ngữ khí nói chuyện của Ninh Tôn cũng không nghe ra được đã xảy ra chuyện tốt hay xấu nữa.
Nhưng thấy biểu cảm của Ninh Tôn rất nghiêm túc.
Mẹ Ninh cũng đã thức dậy.
Cửa phòng đang mở nhưng chẳng thấy bóng dáng của bà đâu.
Hứa Thanh Du đi tới phòng mẹ Ninh trước.
Bây giờ bà vẫn còn đứng ở trước sổ, cúi đầu xem điện thoại.
Cũng không biết bà đang gửi tin nhắn hay xem tin tức gì nữa.
Sau đó, Hứa Thanh Du đi đến bên chỗ ghế sô pha.
Ninh Tôn nghe điện thoại và chỉ nói được mấy câu liền cúp máy.
Hứa Thanh Du nhanh chóng hỏi: “Sao vậy? Có phải xảy ra chuyện gì rồi không? “
Ninh Tôn suy nghĩ một chút rồi nói: “Cũng không có chuyện lớn gì.
Những điều mà ngày qua chúng ta dự đoán đã xảy ra mà thôi.”
Nghe anh ấy nói như vậy thì Hứa Thanh Du cũng đã đoán được tám chín phần.
Cô mau chóng trở về phòng và lấy điện thoại ra.
Sau đó, cô lên mạng đến xem tin tức.
Quả nhiên là gần giống với việc ngày qua bọn họ đã dự đoán.
Chắc là người dàn ông này uy hiếp bọn họ không thành công, vậy nên mới bí quá hóa liều.
Nửa đêm qua, ông ta đăng bài lên.
Từ nội dung thì có thể thấy được đúng là chuyện chỉ có ông ta mới nói ra được.
Vẫn như trước nội dung rất hỗn loạn, câu trước không khớp câu sau.
Hơn nữa còn có chút không logic.
Chủ yếu ông ta muốn nói mình và mẹ Ninh ở bên nhau rất nhiều năm.
Lúc trước hai người rất hạnh phúc nhưng sau này mẹ Ninh muốn trở lại giới giải trí.
Bà cảm thấy ông ta là một gánh nặng, có khả năng sẽ đem đến những tin xấu cho mình.
Vì vậy bà mới trực tiếp đá ông ta đi.
Ông ta còn nói mình đã chạy đến cầu xin mẹ Ninh quay lại rất nhiều lần nhưng mẹ Ninh vì công việc của mình mà không chấp nhận quay lại.
Sau đó ông ta còn nói vốn dĩ bản thân ông có một khoản tích góp.
Nhưng sau khi ở cùng mẹ Ninh thì số tiền này đều tiêu tốn trên người mẹ Ninh hết.
Ông ta nói thêm là mẹ Ninh rất thích xa xỉ.
Dù cho mình không còn là nghệ sĩ nhưng mà cơm áo gạo tiền vẫn theo như lúc vẫn còn ở trong giới giải trí.
Nhưng vì quá thích mẹ Ninh nên ông cũng phải chấp nhận mà thôi.
Kết quả không ngờ được lại đi đến bước đường như hôm nay.
Sau đó, người đàn ông này còn đem chuyện đứa con của con gái ông ra để giả vờ thê thảm.
Ông ta nói con gái ông sinh con nhưng đứa bé có tật ở tai, vẫn điều trị ở bệnh viện mãi.
Nhưng đối với chuyện này mẹ Ninh chẳng hỏi han gì, uổng công lúc trước con gái ông đối xử với bà như mẹ ruột mình vậy.
Người đàn ông này tố cáo rất nhiều thứ.
Chỉ xem thôi thì Hứa Thanh Du cũng cảm thấy loạn rồi.
Ông ta đúng thật là nói một đường làm một nẻo, chẳng có logic chút nào.
Phải xem tới hai lần Hứa Thanh Du mới hiểu rõ những gì mà ông ta muốn truyền đạt trong bài viết đó.
Trước mắt, những tin tức mà người đàn ông đó tung ra chỉ có ý định là nhắm vào mẹ Ninh.
Liên quan đến Ninh Tôn thì ông không đề cập gì cả.
Nhưng thực ra liên quan đến Ninh Tôi thì chắc là ông ta chẳng tung ra được cái gì đâu.
Nếu như nhất định phải moi ra được gì đó thì ông cũng chỉ có thể nói là ngày hôm qua thái độ của Ninh Tôn đối với ông ta không tốt, muốn ra tay đánh ông ta, những tin tức linh tinh như vậy thôi.
Hoặc Hứa Thanh Du suy nghĩ một chút, loại đàn ông này không chừng cũng có thể bịa đặt ra chút tin đồn nào đó.
Vậy thì ông ta cũng tự chui đầu vào rọ rồi.
Chắc là ông ta không biết được lúc trước Ninh Tôn lún sâu vào vòng xoáy dư luận như thế nào.
Đến cuối cùng thì cũng đều có thể thành công lật ngược tình thế.
Những thủ đoạn này của ông ta thật sự không có tác dụng gì đối với Ninh Tôn.
Hứa Thanh Du quay người bước ra khỏi phòng, ngồi vào bên cạnh Ninh Tôn, “Vậy thì bên chỗ chị Thái nói sao?”
Ninh Tôn co rúm chân lại, “Chị ấy bảo hôm nay anh cứ ở nhà trước đã.
Ở bên chỗ đoàn phim thì không qua đó cũng được.
Sau đó, chị ấy còn nói với em khoan hẵng đăng văn bản thanh minh, những chuyện như thế này thì công ty sẽ xử lý ổn thỏa.”
Nếu như bọn họ giải quyết trong âm thầm.
Thì sẽ tạo ra một cảm giác giống như bị bức bách vậy, chắc là cũng không ra gì.
Thực ra chuyện này giao cho công ty thì sẽ tiện hơn.
Dù sao bên chỗ công ty có đoàn đội chuyên nghiệp.
Bên đó sẽ biết làm thế nào để giảm đi độ ảnh hưởng.
Hơn nữa bên đó giải quyết sẽ thuyết phục hơn.
Mẹ Ninh cũng ra khỏi phòng và đến ngồi cạnh Hứa Thanh Du, “Tối hôm qua, mẹ cũng lo lắng.
Kết quả thì sáng nay tỉnh dậy liền phát hiện ông ta lại gây chuyện, nhưng không ngờ lại chỉ có mấy chuyện mà thôi.
Nói lui nói tới thì cũng chỉ những câu đó, ông ta cũng không có bất cứ bằng chứng nào.
Con nói ông ta gây rối ra chuyện như thế, nhưng chỉ đưa ra một số chuyện nhỏ, vậy mà ông ta cũng đăng lên được.
“
Hứa Thanh Du cười, “Chắc là ông ta chẳng hiểu gì cả.
Chỉ là tưởng rằng bản thân tùy tiện nói cái gì đó thì người khác sẽ tin.”
Trong giới giải trí thì lúc nào cũng có chuyện như thế hết.
Lúc nào cũng có thể có được tin đồn được tung ra và khiến dư luận chú ý đến.
Nhưng cũng không phải ai cũng không có não.
Có một số người chỉ thích xem bằng chứng hơn mà thôi
Dù sao thì trên mạng loạn đến thế.
Nhiều người thích nói này nói nọ.
Nếu như chỉ lên mạng và nói vài câu thôi mà cũng có người tin thì chẳng phải là loạn lên hết với nhau hay sao chứ.
Hôm nay, Hứa Thanh Du vẫn phải đi làm, cô đợi rồi vào bếp làm bữa sáng, ba người có lẽ không có cảm giác ngon miệng nên cô làm mì lạnh.
Món này vừa tiện lợi lại tiết kiệm thời gian, còn rất ngon miệng.
Làm xong mì, rồi bưng ra đó.
Ba người họ ngồi ở bàn ăn rồi ăn.
Nhưng chỉ có Hứa Thanh Du ăn nhiều hơn mà thôi.
Không còn cách nào, cô phải đi làm cả buổi sáng nên phải bổ sung đủ năng lượng.
Ninh Tôn không cần đến đoàn phim, mẹ Ninh cũng không làm gì.
Hai người bọn họ cũng chẳng làm gì để tiêu hao sức lực cả.
Hứa Thanh Du đã ăn xong, lại đi dọn dẹp.
Cuối cùng cô nhìn đồng hồ để kiểm tra thời gian, cũng thấy là gần tới giờ đi làm, nên cô đi ra khỏi phòng rồi thay giày.
“Hai người cứ ở yên tại nhà nhé.
Có chuyện gì thì cứ gọi điện thoại cho con.
Con đi làm việc nhé.
“
Ninh Tôn chỉ gật đầu, “Được rồi.
Em cứ đi đi.
Không cần lo lắng cho bên này đâu, cũng sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”
Có lẽ là do lúc trước rèn luyện mà ra, bây giờ Hứa Thanh Du đều miễn dịch với bất cứ chuyện gì xảy ra với Ninh Tôn.
Hoặc có thể là bản thân cô nghĩ thoáng.
Có bức bách quá thì có thể như thế nào nữa chứ, rời khỏi làng giải trí có sao đâu chứ.
Cô còn mong hai người họ sớm rời khỏi ngành giải trí này.
Nếu như được như vậy thì cuộc sống của bọn họ có thể trở về những ngày tháng bình yên rồi.
Hứa Thanh Du đi ra khỏi nhà và bắt taxi đến công ty.
Đã mấy ngày không đi làm thì bỗng dưng lại có chút không thích ứng được.
Trong văn phòng đã có người rồi, cũng không biết gần đây có phải bị Quách Châu cảnh cáo hay không.
Hứa Thanh Du mới bước vào văn phòng liền nhận ra.
Những người này đều ngoan ngoãn đi rất nhiều.
Khi cô vào văn phòng thì không ai nhìn cô cả.
Ai nấy đều làm việc của mình mà thôi.
Từ trước đến giờ, chưa bao giờ xảy ra chuyện này.
Lúc trước những người này đều giả vờ không nhìn thấy cô.
Bọn họ cũng sẽ dị nghị và nói này nọ nói nọ sau lưng cô.
Con mắt nhìn người của Hứa Thanh Du không thể nói là chuẩn xác %.
Nhưng ít ra cô cũng có thể nhận biết được một chút, hành vi hôm nay của những người đó không giống như đang giả vờ.
Vậy nên cô chỉ âm thầm đi vào trong đó và quan sát tiếp.
Cô ngấm ngầm chậc chậc vài tiếng.
Quả nhiên phải có người trấn áp bọn người này mới được.
Bọn họ mới chịu ngoan ngoãn làm việc.
Cô quay lại bàn làm việc của mình.
Sau đó, cô lấy ra một tài liệu từ trong túi xách của cô.
Những tài liệu đó là lúc trước Quách Châu đã giao cho cô làm.
Gần đây thực sự là quá nhàn rỗi, nên bây giờ làm việc lại cô lại phát lười.
Những việc có liên quan đến công việc thì cô chẳng làm cái gì cả.
Bên chỗ Hứa Thanh Du vừa mới ngồi ngay ngắn thì bên đó Quách Châu đã bước vào.
Nhìn thấy Hứa Thanh Du đã đi làm, Quách Châu cũng có chú ý đến.
Cô ấy trực tiếp đi đến hướng mà Hứa Thanh Du đang ngồi.
Cô cũng không thấy xa lạ gì với Hứa Thanh Du cả.
Hứa Thanh Du nhanh chóng đứng lên, “Xin chào cô Quách.”
Quách Châu gật đầu, “Chuyện gia đình của cô đã giải quyết ổn thỏa chưa?”
Hứa Thanh Du do dự một chút.
Lúc trước cô xin nghỉ phép là vì lễ đính hôn của cô và Ninh Tôn.
Vậy nên chắc chắn chuyện này đã giải quyết ổn thỏa rồi.
Chẳng lẽ cô phải báo cáo với Quách Châu là chuyện đính hôn của cô và Ninh Tôn đã xáy ra một cách tốt đẹp hay sao.
Nhưng bây giờ, nhà cô lại xảy ra chuyện khác nữa.
Trước mắt thì chuyện này vẫn đang tiếp tục tiến triển.
Cũng không biết lúc nào mới có thể giải quyết ổn thỏa được nữa.
Nhưng mà Hứa Thanh Du cũng phải gật đầu, “Không có chuyện gì ạ.”.