Yêu Hồ Trở Về

chương 43: tới sa mạc ma!

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

" Xem ra tất cả mọi người đều làm xong phần thi của mình rồi! Bây giờ đến phần thi thứ hai, lật mặt sau tờ giấy lại làm phần thi tiếp theo, câu hỏi là: nếu trong lúc làm nhiệm vụ đội các bạn bị địch truy sát, phải hi sinh một đồng đội để nhử mồi, đồng đội này chắc chắn sẽ hi sinh và cũng sẽ bị loại khỏi cuộc thi thì ai sẽ được chọn?đáp án cả ba người phải giống nhau, thời gian để suy nghĩ chỉ có ba phút, bắt đầu! "

Giọng Shikamaru vang lên rõ ràng trong phòng thi khiến các thí sinh một phen rối rắm, không đợi mọi người hỏi thêm chuyện gì cậu đã nhanh chóng tắt bộ đàm lười biếng ngã người ra sau ghế, đáy mắt có chút hứng thú nhìn vào gương mặt khó xử của các thí sinh, chuunin - người đội trưởng dẫn dắt cả đội ngũ tuyệt không dễ dàng làm như vậy! Mà câu hỏi này sẽ xác định được những con người có đủ tư cách để qua vòng.

Tích tích tích!

Tiếng đồng hồ chậm rãi vang lên trong không gian, không nhanh nhưng đủ để làm người ta hốt hoảng.

Thời gian của câu hỏi này cực kì ngắn mà lại còn khó hơn câu hỏi đầu tiên.

Soạt soạt soạt!

Từng tiếng bút xoạt xoạc trên nền giấy trắng muốt, một số người bằng cách nào đó liên lạc được với đồng đội đã viết ra đáp án của mình, một số có lẽ không biết cách liên lạc nên viết theo ý nghĩ của bản thân.

Kayoko xoay xoay bút, cô cần vào vòng hai mà không kinh động đến cấp cao của các làng nên việc qua vòng một là chắc chắn phải thực hiện.

" Kayoko, tôi là Ino, cô có nghe tôi nói không?... "

Một giọng nói bất ngờ vang lên khiến Kayoko có chút ngạc nhiên, cô cười cười, xem ra bọn họ không vô dụng như cô tưởng.

Kano lúc này lại an tĩnh ngồi dựa vào thành ghế, dáng vẻ tùy ý cùng ánh mắt có chút khép hờ vậy mà lại cực kì chói mắt.

Kayoko liếc về phía thiếu niên một lần sau đó liền rời đi, cô duỗi thẳng người tùy ý nằm dài trên chiếc bàn đơn giản.

Giây phút cô vừa nhắm lại đôi huyết mâu thì đồng dạng đôi hắc mâu của thiếu niên cũng khẽ nâng, trong đôi con ngươi lạnh lẽo không còn chút đùa cợt hay yêu mị nữa mà là cực kì thâm trầm lại có chút luyến tiếc.

Hứa với tôi, đừng bao giờ thay đổi.

Bởi vì...

Tôi không muốn giết " em "

/////////

Vòng thi thứ nhất khép lại khi ba phút ngắn ngủi trôi qua, trong phòng thi, các thí sinh được chọn phải " hi sinh " im lặng ngồi đó, không gian u ám sầm uất.

Trong sân tập trung, các đội đã qua vòng một cách thuận lợi đang trò chuyện sau khi gặp gỡ và hướng đến vòng thi tiếp theo.

Shikamaru và Temari đang đứng phía trước nhìn tất cả các thí sinh, khóe môi Shikamaru khẽ câu lên nhìn qua Temari đang lạnh lùng đứng bên cạnh liền dời tầm mắt, giọng nói đều đều to rõ vang lên:

" Những người đang đứng đây đều là những thí sinh đã qua vòng, chúc mừng các bạn "

Lại một trận ồn ào.

Kayoko lúc này đang khoanh tay im lặng nhìn tất cả các thí sinh một lượt, trong mắt tia sáng lạnh lẽo ánh lên vài lần rồi biến mất, trong đôi huyết mâu có vài tia sát ý.

Dường như lúc nào cô cũng muốn tàn sát!

Kano lúc này đã biến đi đâu mất, mà cô có vẻ cũng không để ý đến.

Trong sân, đủ loại hàn thuyên giữa các đội cứ thế lan ra, không gian bỗng chốc trở nên sôi động, một số đội thì chỉ còn hai người.

" Chúng tôi để giấy trắng! "

Bên kia sân, Neji lãnh đạm nhìn Sajin đang chất vấn lạnh giọng.

" Xin lỗi nhé, tớ không biết ghi như thế nào cả" bên kia sân, lại một đội nữa đủ ba thành viên.bg-ssp-{height:px}

" Các anh em! " Bên kia nữa, lại là một đội đang ôm nhau khóc một cách rất hào sảng.

...

" Rầm! "

Temari đặt mạnh cây quạt - món vũ khí của bản thân xuống tạo nên tiếng động mạnh khiến các thí sinh an tĩnh lại, đồng loạt tập trung về phía hai vị giám khảo đang im lặng nãy giờ.

Temari nhìn quanh một vòng, thấy đã đạt được hiệu quả mà bản thân mong muốn thì mày hơi giãn ra, cất lên giọng nói đều đều đầy sắc bén không cho phép dong dài.

" Vòng hai sẽ do làng Cát phụ trách, Temari tôi đây! Nhiều đội đã qua được vòng đầu nên chúng tôi cần thanh lọc thêm... "

" Thanh lọc? "

" Là sao? "

Một vài thí sinh bên dưới nhao nhao lên sau câu nói của Temari.

" Trước tiên, vòng một là vòng thi đồng đội nên những đội có hai người sẽ bị loại, điểm thi của vòng hai là ở sam mạc ma ở làng cát, lộ trình thì cũng đã rõ rồi, hiện tại bồ câu đưa tin đã thông báo tình hình tới làng cát, chỉ nhận mười đội đến điểm đến nhanh nhất, trên đường đi không được phép đánh nhau, sang vòng hai các bạn sẽ được đánh nhau thoải mái, rõ chưa? "

Temari lạnh lùng nhìn các thí sinh, giọng nói nghiêm khắc mười phần.

Kayoko lười biếng nhìn ba người cùng đội, thầm than phiền phức.

" Đi thôi các cậu! " Neji nhìn qua hai đồng đội, cùng lúc đó thân hình cậu chợt vọt lên phía trước, tốc độ của thiếu niên không thấp nhưng động tác lại không chút thất thố, ngược lại còn mang theo vài phần thoải mái tự tin.

Lee và TenTen thoáng sững sờ sau đó nhanh chóng gật đầu, nối tiếp thân ảnh của Neji phía trước mà vọt đi.

Shikamaru nhìn Neji đã vượt lên trước, khóe môi câu lên lộ ra một nụ cười nhạt " Cậu ta lúc nào cũng dẫn trước"

Trong lúc đó Kayoko cũng không rảnh rỗi, huyết mâu liếc về phía Neji đã rời đi, thần sắc lười biếng thoáng nghiêm túc trở lại, tay đẹp nâng lên khẽ vạch một đường trong không trung, tức thì ba cơn gió hiện ra lấy cô làm trung tâm dần tản ra tiến về phía Sakura, Ino và Chouji, lúc ba người đang hoang mang nhìn nhẫn thuật của Kayoko đang tiến về phía mình thì đã bị cơn gió mạnh mẽ nhấc lên, lấy tốc độ cực kì nhanh chóng đưa họ đến địa điểm tiếp theo.

Kayoko lười nhìn xung quanh liền nhấc chân, bước đi mềm mại uyển chuyển là thế nhưng chỉ chớp mắt đã biến mất bên trong khu rừng rậm rạp.

" Cái gì!!! "

" Chuyện gì vậy? Cuộc thi đã bắt đầu rồi hay sao? "

" Nhanh lên ! "

" Đi! "

....

Nhìn các thí sinh vội vã chạy đi, Shikamaru cảm thấy có chút thương hại, cậu nhìn qua Temari lạnh nhạt đứng bên cạnh " ít nhất cũng phải hô một tiếng bắt đầu chứ? "

Temari vẫn lạnh lùng như thế, cô tà tà liếc mắt nhìn các gương mặt gấp gáp cùng những thí sinh đã biến mất hút trong rừng rậm, giọng điệu có phần nghiêm khắc sắc bén " cuộc thi này là cuộc thi chuunin, bọn họ phải tự hiểu chứ không phải là chờ đợi! "

" Thật là " Shikamaru nhún nhún vai có chút bất lực, nhưng trong đôi mắt cơ trí lại là một mạt vui vẻ chấp thuận.

Truyện Chữ Hay