Còn về Lina, sau khi cô tỉnh dậy, Jikey đã không còn ở đây nữa rồi. Cô giơ tay lên xoa xoa thái dương, thật không nhớ nổi hôm qua đã xảy ra chuyện gì. Cô chỉ nhớ là cô bị Bạch Nghiêm giở trò, sau đó thì...
- Đau đầu quá, mình không thể nhớ nổi là đã xảy ra chuyện gì.
Lina cảm thấy khắp cơ thể của mình đau nhức vô cùng, nhưng cô cũng chẳng nghi ngờ gì mà bước ra khỏi giường. Nhưng khi nhìn thấy vết máu trên ga giường, cô bắt đầu sợ hãi.
- Mình...mình...
Đêm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chứ? Lina lập tức cầm lấy điện thoại và gọi điện cho cô trợ lí. Cô trợ lí thấy Lina gọi cho mình thì mừng rỡ vô cùng.
- Tiểu thư...!
- Đêm qua ai đưa tôi về?
Lina hỏi thẳng vào vấn đề, cô không muốn vòng vo gì nhiều. Chắc hẳn người đàn ông đưa cô về chính là người đã cướp đi lần đầu của cô.
- Dạ...dạ... - Đầu dây bên kia, cô trợ lí thấy Lina đang tức giận thì ấp úng vô cùng, không biết có nên nói chuyện của Jikey ra không nữa.
- Cô học thói giấu giếm tôi từ bao giờ thế? - Lina không có kiên nhẫn để chờ cô trợ lí của mình tự khai ra, cô đang cáu gắt vô cùng, tay đưa lên vuốt tóc cho đỡ rối.
Dường như Lina cũng đang rất sốt ruột.
- Dạ là thiếu gia Jikey ạ.
Cuối cùng cô trợ lí đành khai ra. Có trời mới biết khi Lina nghe thấy tên của Jikey, bỗng nhiên cô trở nên khác thường vô cùng. Không hiểu sao trái tim cô lại vô thức đập loạn nhịp, cả cơ thể nóng lên, hai má ửng đỏ.
"Mình...mình thật sự đã làm chuyện đó với anh ấy rồi ư?"
Chính Lina cũng không biết cái cảm giác này là gì nữa? Đầu óc cô rối bời.
Cảm giác này...giống cảm giác hồi hộp. Jikeu thật sự ở thành phố này, anh ở đây. Và đêm qua anh ở bên cô...
Trợ lí của Lina thấy Lina im lặng mãi không nói gì, liền lo lắng vô cùng.
- Tiểu thư, tiểu thư...
- Bạch Nghiêm sao rồi!
Giờ Lina mới nhớ đến kẻ đã hại mình, liền đổi chủ đề. Không nhắc đến tên Jikey nữa, giọng cô lạnh đi mấy phần. Những kẻ đáng chết đó, không nên sống đến ngày mai.
- Dạ, Jikey thiếu gia đã xử lí ổn thỏa rồi ạ.
Nghe cô trợ lí nói vậy, Lina thở phào nhẹ nhõm. Jikey vẫn như vậy, anh luôn luôn giúp cô xử lí những rắc rối ở bên ngoài.
Bộ anh coi cô như trẻ con hay gì?
- Được rồi, còn bữa tiệc chuẩn bị đến đâu rồi?
Tuy xảy ra chuyện, Lina vẫn không quên vào trọng tâm của vấn đề chính, chuyện cô tới thành phố S này để tìm đối tác lớn để hợp tác lâu dài.
Đặc biệt, Lina đang nhắm tới Lục Tề Nam, người đàn ông quyền lực nhất đất nước S.
- Dạ, đã gửi thiệp mời hết rồi ạ. Nhưng mà tiểu thư, tôi sợ sức khỏe của cô...
Dù sao Lina cũng vừa mới thoát khỏi nguy hiểm, vẫn nên nghỉ ngơi mấy ngày rồi hẵng tham gia tiệc rượu thì hơn. Nhưng đằng này, bữa tiệc của Lina lại vào tối nay.
- Trời ơi, cô đừng có càu nhàu nữa. Tôi cúp máy đây. - Dường như Lina cảm thấy phiền phức vô cùng mỗi khi cô trợ lí này cố khuyên nhủ cô gì đó.
Tắt điện thoại, Lina lại xoa xoa thái dương. Trong lòng cô cũng thoải mái hơn nhiều.
Cũng may, người đàn ông đầu tiên của cô là Jikey.
Jikey đang ngồi cùng Lục Tề Nam, cả hai đang thảnh thơi uống trà chiều cùng nhau.
- Sao hôm nay lại rảnh tiếp tôi thế? Sao nào? Nhớ rồi à?
Jikey đúng là một tên khùng chuyên gia tự sướng, tự đề cao bản thân mình như đúng rồi. Lục Tề Nam chỉ lườm Jikey, miệng vẫn thong thả nhấp một ngụm trà.
- Cậu thật biết cách tự sướng. Tôi không có nhu cầu với đàn ông.
Bị lời nói lạnh như băng của Lục Tề Nam đáp lại như hất một chậu nước lạnh vào mặt, Jikey làm bộ đáng thương vô cùng:
- Thật ra chúng ta cũng rất hợp đôi đó.
Jikey không hề biết mình đang chơi với lửa, định bụng trêu chọc Lục Tề Nam một chút thôi.
- Tôi thấy cậu thật kinh tởm.
Lục Tề Nam đặt trà xuống, thong thả nhếch miệng. Jikey tổn thương vô cùng, lúc này anh mới khai ra mục đích mà anh tới đây.
- Huhu, thật ra hôm nay tôi tới tìm cậu để nhờ cậu tư vấn.
Sáng hôm nay khi thức dậy, Jikey mới nhận ra rằng mình thật sự đã làm chuyện đó với Lina, là lần đầu của Lina đó. Anh cảm thấy lo lắng vô cùng, sợ Lina biết chuyện sẽ tức giận và ghét bỏ anh. Phải cố gắng lắm, Lina mới hết ghét anh cơ mà.
Trải qua sự việc đêm qua, Jikey rất sợ mọi công sức của mình để khiến cho Lina được thoải mái nhất, cuối cùng cũng đổ xuống sông xuống biển.
- Tôi thì có gì để tư vấn cho cậu hả?
Lục Tề Nam không thèm quan tâm tới Jikey đang dở khóc dở cười mà cầu xin được tư vấn.
- Nói dối, cậu mà không có kinh nghiệm ư? Thế sao cưới được vợ đẹp như vậy hả?
- Bởi vì tôi đẹp trai sẵn rồi. - Đến lượt Lục Tề Nam tự luyến rồi.
Jikey mặt đen sịt lại, tên Lục Tề Nam vớ vẩn này không thể nghiêm túc hơn được sao hả?
- Ọe ọe, cậu mà đẹp trai á? Tôi cảm thấy vợ đẹp nhà cậu bị cậu lừa cưới mà thôi.
Hắt xì!
Ở bên kia, Khả Như đang ngồi chơi cùng con gái thì đột nhiên hắt xì, cô xoa xoa mũi:
- Ai nhắc đến mình nhỉ?