Giờ ra chơi, Uyển Tinh và Phi Phi xuống căn tin của trường. Hai cô nàng vừa bước vào, tụi con trai liền hú hét ầm ĩ. Phi Phi không mấy quan tâm đến, kéo Uyển Tinh lại chiếc bàn đặt gần đó. Một đám nam sinh lại ngồi cạnh, giở giọng trêu chọc hai nàng
"Cho anh ngồi chung với nhé?"
"Làm người yêu anh nha?"
"Hai bé ăn gì anh mua cho?"
Uyển Tinh khó chịu nhìn đám nam sinh đó, dường như muốn tát cho chúng một bạt tai
"RẦM!!!"
Máu nóng trong người Phi Phi nổi lên, cô đứng dậy đưa tay đập bàn. Dùng ánh mắt tức giận nhìn chúng
"BIẾN!!!"
Tên con trai có mái tóc màu bạch kim, khẽ nhếch mép, tiến lại gần, đưa tay nâng lấy chiếc cằm thanh tú của Phi Phi
"Người đẹp như thế này mà sao lại hung dữ thế?"
Phi Phi nghiến răng tung cho hắn một cú đá trời giáng. Tên con trai ôm bụng quằn quại, mặt nhăn nhó khổ sỡ
Tất cả mọi người có mặt ở đó đều há hốc mồm kinh ngạc, đám nam sinh lúc nãy mặt cắt không còn một giọt máu. Uyển Tinh chỉ lắc đầu thở dài, ánh mắt tỏ vẻ thương hại nhìn tên con trai đang nằm dưới đất
Phi Phi đi lại gần, đặt chân lên ngực hắn, nhìn hắn bằng ánh mắt sắc lạnh
"Đây chỉ là cảnh cáo thôi đấy"
Quá sợ hãi, tên con trai đó cố bò dậy, đồng bọn thấy thế đỡ hắn đi ngay khỏi đó
"Bốp! Bốp! Bốp!"
Tiếng vỗ tay vang lên, theo phản xạ, tất cả mọi người đều quay lại nhìn
"Tam đại tiểu thư!"
Hạ Kim Giao đứng khoanh tay, khẽ nhếch mép, bên cạnh đó là hai vị tiểu thư danh giá Lâm Tiểu Khiết - con gái của tập đoàn đá quý lớn nhất nước L & K và Vương Khả Nhu - con gái rượu của tập đoàn mỹ phẩm lớn nhất nước V & N. Tuy chỉ là học sinh mới của trường nhưng với địa vị danh giá vốn có cùng vẻ đẹp sắc sảo của mình, Hạ Kim Giao cùng "nhị đại tiểu thư" vốn nổi tiếng một thời hợp thành "tam đại tiểu thư" không chỉ có tiếng ở ngôi trường danh giá này mà sức ảnh hưởng còn lan rộng ra các ngôi trường lớn khác
Cả căn tin liền trở nên ồn ào nhốn nháo
"Quả là có khí phách"
Hạ Kim Giao hết nhìn Uyển Tinh rồi lại nhìn Phi Phi, giọng điệu có vẻ châm chọc
"Liên quan gì đến cô"
Phi Phi khẽ nhếch mép, khinh bỉ nhìn Kim Giao
"A! Đây chẳng phải là Tiêu Phi Phi, người yêu cũ của Lục Thành Dương sao? Haha nghe nói hai người đã từng rất nổi tiếng không chỉ ở trong trường này mà còn lan ra các trường khác nữa cơ! Thật không ngờ yêu đã nổi tiếng rồi mà chia tay lại càng nổi tiếng hơn, haha"
Lâm Tiểu Khiết cười đắc chí, giọng mỉa mai châm chọc
"Vậy thì sao nào?"
Phi Phi vẫn tỏ thái độ bình tĩnh, như đang thách thức ba vị tiểu thư kia vậy
"Haha, đã phản bội lại còn mặt dày nghinh ra thế cơ đấy!"
Vương Khả Nhu chen vào, hả hê nhìn Phi Phi
Như không thể chịu đựng được nữa, Uyển Tinh lại chiếc bàn gần đó, cầm chai nước ngọt tạt thẳng vào khuôn mặt của Vương Khả Nhu
"Vừa phải thôi nha!"
Uyển Tinh nhìn ả bằng ánh mắt sắc lạnh
Tất cả mọi người ở đó đều đơ tại chỗ, nhìn không chớp mắt, há hốc mồm ngạc nhiên, tự mình vẽ ra thảm cảnh mà Uyển Tinh phải gánh lấy
"Dám đụng đến Vương Khả Nhu này...con ranh này mày muốn chết hả?"
Vương Khả Nhu tức giận, dơ bàn tay ra định tát vào mặt Uyển Tinh thì
"Bộp!"
Phi Phi nhanh như chớp bắt lấy tay ả, dần dần bóp chặt lại
"Buông tay ra!"
"Buông ra!"
"Đau!"
Vương Khả Nhu khổ sỡ nhăn mặt lại, dường như đang rất đau đớn
"Tôi không cho phép cô đụng đến Uyển Tinh, hiểu chưa?"
Phi Phi nhìn Vương Khả Nhu như muốn giết chết ả, ánh mắt sắc lạnh khiến người khác bất giác phải rùng mình khiếp sợ
"Có điều này chắc cô chưa biết đâu nhỉ?"
Lâm Tiểu Khiết tiến lại gần, ghét tai Phi Phi, giọng nói như đang giễu cợt vậy
"Lục Thành Dương bây giờ là bạn trai của Vương Khả Nhu đấy"
Hạ Kim Giao và Lâm Tiểu Khiết cười giễu cợt, ánh mắt khinh khỉnh nhìn Phi Phi
chúng kéo Khả Nhu đi ra khỏi đó mặc cho cô nàng còn đang tức giận, ấm ức vì phải bỏ đi như thế
"Bây giờ chưa phải là lúc để tính sổ chúng đâu"
Tiểu Khiết ghé tai Khả Nhu, Khả Nhu ậm ừ, không quên quay lại trừng mắt nhìn Phi Phi và Uyển Tinh
Cả căn tin lại trở nên ồn ào náo nhiệt, bắt đầu bàn tán xôn xao
"Chẳng phải Lục Thành Dương và Lâm Mỹ Dạ đang quen nhau sao?"
"Chắc cô ta bị Thành Dương đá rồi"
"Cũng phải thôi Vương Khả Nhu đẹp hơn cô ta, giàu hơn cô ta, Thành Dương không đá cô ta mới lạ"
"Anh ấy trở nên như thế tất cả cũng tại vì Tiêu Phi Phi cả thôi"
Phi Phi đau đớn, bịt tai lại cố chạy thật nhanh ra khỏi đó
Bầu trời trong xanh cao vời vợi, những làn mây trắng bồng bềnh trôi, những tia nắng chiếu xuống mặt nước trong vắt, phản chiếu thành vô số những đốm tròn lấp lánh. Trong làn gió nhẹ, mặt nước lăn tăn những con sóng nhỏ màu hồng nhạt, nhìn như một bức tranh lung linh huyền ảo đẹp đến mê hồn
Phi Phi lặng lẽ ngồi trên bãi cỏ non, đôi mắt vô hồn nhìn ra khoảng không vô định, dường như có giọt sương long lanh khẽ đọng lại nơi khóe mắt
Gió thổi qua nhè nhẹ khẽ tung bay mái tóc dài được cột bổng lên gọn gàng
Uyển Tinh nhẹ nhàng ngồi cạnh bên Phi Phi, hướng tầm nhìn về phía chân trời xa. Uyển Tinh yên lặng không nói gì, không gian trở nên yên tĩnh lạ, yên tĩnh đến mức có thể nghe được hơi thở của người ngồi bên
"Để mất anh ấy là một sai lầm lớn nhất đời tớ"
Phi Phi khẽ lên tiếng, ánh mắt vẫn nhìn về phía chân trời xa một cách vô thức
"Phi Phi!"
"Nếu được lựa chọn lại, tớ vẫn làm như vậy, bởi vì sự an toàn của anh ấy là tất cả đối với tớ"
Uyển Tinh lặng lẽ nhìn Phi Phi
"Có lẽ suốt cuộc đời này tớ không thể yêu ai được nữa, trái tim này dường như đã chết thật rồi"
Phi Phi cắn chặt môi, bàn tay đặt lên ngực, cố nén chặt lại, giọt nước mắt cứ thế tuôn rơi, cô nấc lên từng hồi, tiếng nấc như lời than ai oán, đau xót nhức nhối tận đáy lòng
Uyển Tinh ôm Phi Phi vào lòng, không kiềm chế được liền khóc theo Phi Phi. Hơn ai hết cô hiểu nỗi đau mà mình và Phi Phi đang gánh lấy là nỗi đau đớn tột cùng, nỗi đau đớn ấy không gì có thể bù đắp được.