Diệp Lam vẫn ngồi cùng với ly rượu vang trên tay làm bạn cùng trăng, cùng màn đêm buồn sâu thẩm. Cô nhấc máy gọi cho Tống Thiên Vũ.
- Alo, cậu có thể đưa tôi đến Black Night được không, tôi uống rượu nên không tự chạy xe được.
Thiên Vũ lập tức dừng hẳn công việc cậu đồng ý, tầm phút sau cậu đã có mặt trước cổng nhà Diệp Lam. Cô cũng vừa bước ra, sau đó lên xe. Thấy cô nàng xoa lòng bàn tay, Thiên Vũ vội điều chỉnh điều hòa, cậu hỏi:
- Cô không được khỏe, sau lại đến đó?
Diệp Lam vuốt ngực xoa nhẹ, cô trả lời:
- Ở đó xảy ra chút chuyện bọn họ không giải quyết nổi, bản thân là chủ giải quyết cũng tiện hơn.
Không bao lâu họ đã đến nơi...
Diệp Lam vừa bước xuống xe Triết Hy đã chạy đến hối hả nói:
- Diệp Lam tỷ, Lâm tổng ông ta ở bên trong làm loạn..
Cả người vội vã đi nhanh vào trong, vừa đến đã nghe tiếng quát lớn của một gã đàn ông tầm tuổi:
- Gái chạy theo tao còn không kịp, nhãi con như mày có mỗi gương mặt được tao để ý lại dám chống đối sao?
Lão ta giơ tay nắm lấy tóc của một cô gái, định tát cô một cái nhưng chưa làm gì đã bị Diệp Lam ngăn lại "" Lâm tổng xin dừng tay, không biết cô gái của chúng tôi đã đắc tội gì vậy? ""
Ông ta đẩy cô gái đó ra rồi tức giận nói:
- Tôi muốn cô ta phục vụ tôi nhưng cô ta một mực không chịu lại còn tạt rượu vào người tôi, cô nói xem tôi nên làm gì đây!
Triết Hy kéo tay Diệp Lam nói "" Cô gái này chỉ mới tuổi vẫn chưa phải là nhân viên chính thức ở đây, nên những chuyện Lâm tổng yêu cầu chúng ta không thể để cô ấy làm theo được! ""
Diệp Lam nghe xong cau mày nói:
- Thưa ngài, như ngài đã nghe chúng tôi hoàn toàn không có trách nhiệm hết với cô ấy được vì cô ấy vẫn chưa phải nhân viên chính thức ở đây, hơn nữa cô ấy vẫn chưa đủ tuổi..
Ông ta chưa nghe hết câu đã cắt ngang:
- Cô to gan thật, ngay cả tôi mà cũng dám cãi lời
Tống Thiên Vũ thấy không ổn liền kéo Diệp Lam lùi lại, cậu đứng trước che cho cô rồi đưa ánh mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm Lâm tổng. Ông ta sực nhận ra, hoảng hốt miệng lấp bấp:
"" Tống.. Tống.. Tống nhị thiếu gia... ""
Tống Thiên Vũ chỉ nói một từ "" Cút! "" đã khiến cho ông ta sợ run người bỏ chạy. Mọi người xung quanh thấy cảnh tượng này chỉ biết cuối mặt im lặng nhanh nhanh rời khỏi nơi này.
Diệp Lam nhìn Triết Hy cả hai đều thấy có điều gì đó không ổn, nhưng cô không bận tâm nữa cô quay sang cô gái khi nãy:
"" Đi theo chị. ""
- Em tên gì, nói lý do tại sao lại vào đây và.. ( liếc nhìn xung quanh những nhân viên) ai là người cho phép em vào đây?
Cô gái run run khẽ đáp:
"" Em tên Tiểu Ô.. em vào đây vì em cần tiền. Em không muốn sống trong cảnh mỗi ngày thấp thỏm lo sợ sẽ có kẻ đến đòi tiền. Ba em mất rồi, khoản nợ đó em không trả nổi chị ơi "" - Nói đến đây cô lấy tay ôm mặt khóc nức nở.
Diệp Lam khoanh tay nhìn cô rồi quay sang Triết Hy "" Triết Hy lấy cho chị tấm séc.""
Cô viết lên đó một dãy số rồi đưa cho Tiểu Ô:
- Em cầm lấy trả nợ sau này không cần đến đây nữa, số tiền này chị muốn em trả bằng đồng tiền sạch sẽ do chính tay mình làm ra. Không cần biết là bao lâu!
Tiểu Ô cầm trên tay người cô run run cô cuối người xuống hai tay ép chặt vào người:
"" Diệp Lam tỷ xin hãy thu nhận em làm người của chị. ""