Thật vội vàng, Đoạn Vô Ngân cầm một cái ipad đi vào, anh bước đến trước mặt Đường Diệc Sâm cũng mở ra cho anh xem.
“Anh Sâm, Vũ Văn Huyễn đã có phản ứng, đúng với suy đoán của anh, ông ta mở họp báo, tuyên bố đấu thầu dự án Mỹ Trang. Còn nữa, bác sĩ phụ trách Vũ Văn Thác cũng có mặt, công bố bệnh tình của anh ta, đã chứng thật Vũ Văn Thác trở thành người thực vật.
Vũ Văn Huyễn còn nói, sẽ truy cứu tới cùng trách nhiệm của Khả Tâm. Từ khi mở họp báo tuyên bố tới giờ, giá cổ phiếu của Công ty bất động sản Vũ Văn cũng không bị dao động, ngược lại còn tăng cao. Em phỏng chừng không loại trừ Vũ Văn Huyễn ở sau lưng thao túng, ông ta là có tâm đối phó Liên Khải.”
Cực kỳ cẩn thận xem vài lần đoạn tin Vô Ngân đưa về việc Vũ Văn Huyễn mở họp báo chiêu đãi ký giả, khuôn mặt lạnh lùng của Đường Diệc Sâm cũng không để lộ bất kỳ cảm xúc gì.
Ánh mắt thâm trầm tối đen chớp loé chuyển động, Đường Diệc Sâm hé môi nói, “Còn gì nữa?”
“Trừ việc đó ra, Liên Khải chúng ta vẫn nhận được một đơn kiện, là một bà họ Ngô sử dụng kem dưỡng trắng da của Liên khiến làn da bị dị ứng nghiêm trọng. Bà ta yêu cầu bồi thường, cũng muốn toà án tiến hành lấy mẫu kiểm tra chất lượng các sản phẩm khác của chúng ta.
Không chỉ có như vậy, bà ta còn phát động đoàn thể phụ nữ đến kháng nghị trước quầy chuyên doanh của Liên Khải. Trước mắt, các quầy chuyên doanh đều bị ảnh hưởng khác nhau, tổn thất còn đang trong quá trình tính toán. Bị hai sự kiện này ảnh hưởng, giá cổ phiếu của Liên Khải đang rớt xuống. Về phía ngân hàng cũng đã gọi điện tìm hiểu qua tình hình tài chính, rất nhiều đơn vị truyền thông cũng gọi điện qua tìm hiểu tình hình mới nhất.
Anh Sâm, bom nổ dưới nước này làm sao phá gỡ? Tuyên bố này Vũ Văn Huyễn ném cho chúng ta, sự tình tuyệt đối sẽ không tới đúng dịp như vậy.”
Cau chặt lông mày, Đoạn Vô Ngân bình tĩnh nhìn Đường Diệc Sâm.
“Chủ tịch biết không?”
“Biết rõ, ông ấy nói giao toàn quyền cho anh xử lý.”
“Gọi cho đoàn luật sư theo vụ án của người phụ nữ họ Ngô, giữa trưa ngày mai, tôi muốn nhìn thấy báo cáo đánh giá tình hình tài chính mới nhất. Trước giờ chiều ngày mai mới hết hạn bỏ thầu, chúng ta còn có cơ hội.”
“Anh Sâm, nhưng mà phương diện tài chính….. chúng ta vẫn không tìm được người đầu tư.”
“Sau khi bỏ thầu kết thúc không phải vẫn còn kỳ hạn một tuần sao? Bảy ngày đã đủ thời gian để tìm phía đối tác, trước mắt chúng ta chỉ cần chuẩn bị đợt thanh toán đầu là được rồi. Vô Ngân, cứ theo tôi nói mà làm, chờ một chút chúng ta đi đánh golf.”
Đối với sự bình tĩnh cơ trí của Đường Diệc Sâm, Đoạn Vô Ngân cảm thấy bội phục vô cùng, chỉ là biểu tình lạnh nhạt trên mặt anh, cho dù là quen thuộc như trước kia lại đột nhiên khiến anh cảm thấy khổ sở.
“Được, hiện tại em liền đi sắp xếp.” Nhíu lông mày lo lắng, Đoạn Vô Ngân rời khỏi văn phòng Đường Diệc Sâm.
————————-
“Thiên Hào, Liên Khải đã đưa ra biện pháp ứng phó gì?” Vẫn luôn luôn theo dõi sự tình, Ôn Nghi gọi điện cho Đường Thiên Hào. Bà vẫn hy vọng sự việc náo nhiệt đến mọi người đều biết, tốt nhất là không thể cứu chữa.
Mặc dù còn tới hai năm, con trai bảo bối của bà – Đường Diệp mới tốt nghiệp về nước, hiện tại bà đã nóng lòng lót đường cho anh rồi.
“Đường Diệc Sâm không làm gì cả, chỉ yêu cầu đoàn luật sư của Liên Khải theo vụ án kia. Nghe nói, hiện tại nó cùng với Đoạn Vô Ngân đi đánh golf rồi.”
Đôi mắt lấp lánh không tự giác lộ ra một tia hèn mọn, “Xì… lúc này nó còn có thời gian đi đánh golf, lửa đã cháy tới mặt rồi. Nếu để Liên Khải ở trong tay nó, sớm hay muộn đều bị nó làm cho bại, chức vị Tổng giám đốc vẫn nên cho người khác ngồi thì tốt hơn.”
“Yên tâm đi, anh thấy Đường Diệp rất có phong phạm của anh cả.” Giật giật khóe miệng, bên môi Đường Thiên Hào nổi lên chua xót.
“Nhờ lời lành của anh, hy vọng mẹ con em có ngày nổi danh. Được rồi, em phải đi spa rồi, anh lưu ý nhất cử nhất động của Đường Diệc Sâm giúp em, Đường Diệp sẽ nhớ rõ anh người chú hai tốt bụng này.”
Chú hai tốt, Đường Thiên Hào tự giễu cười cười.
Cúp điện thoại, ông lấy một điếu thuốc lá từ trong hộp ra ngậm trên môi, sau đó lấy hộp quẹt châm lửa.
Cho dù vì bà làm cái gì, ông đều cam tâm tình nguyện, ông chưa bao giờ do dự qua.
Nhưng mà, ánh mắt của bà cho tới bây giờ chỉ nhìn mỗi anh cả, vì ông, bà không tiếc uỷ khuất ở sau lưng làm người phụ nữ của ông.
—————————
Thuỷ Tâm Nhu đột nhiên xuất hiện trong văn phòng Phí Lạc, thực khiến cho anh kinh ngạc.
Trong lòng mừng thầm, ánh mắt lấp lánh sáng tỏ, cả người anh cảm thấy hoàn toàn thay đổi, đường nét nghiêm nghị trước đó phút chốc nhu hòa không ít.
“Phí Lạc, cảm ơn anh. Đánh hay lắm, em sớm đã muốn đập cho Đường Diệc Sâm một trận rồi.”
“Không cần khách khí, là anh ta xứng đáng!” Vừa nhắc tới cái tên Đường Diệc Sâm kia, Phí Lạc liền tức, nhưng mà, ánh mắt ngóng nhìn Thuỷ Tâm Nhu luôn luôn mềm mại lại ôn tồn.
“Chuyện kia…. Trước anh nói nguyện ý cưới em, bây giờ còn tính không?” Đôi mắt đen chuyển động, loé ra ánh sáng thông minh, Thuỷ Tâm Nhu không chớp mắt nhìn chằm chằm Phí Lạc đang ngạc nhiên.
Trầm mặc một hồi, Phí Lạc vội vàng từ trong u mê kéo tinh thần trở về, chỉnh lý cõi lòng lỡ nhịp trong phút chốc.
“Nhu Nhu……… em nói thật ư? Em đồng ý gả cho anh rồi hả?” Đột nhiên ánh mắt anh bùng cháy mạnh, tràn ngập sắc thái vui mừng phấn chấn lòng người.
Anh trông mong đã lâu, hy vọng đây không phải là mộng đẹp mà thôi.
“Ừ, nếu anh nguyện ý cưới em, vậy hiện tại liền đi với em đến văn phòng luật sư ký tên, em đã hẹn xong luật sư rồi. “
Cho tới giờ khắc này, cô cực kỳ hiểu rõ mục đích Đường Diệc Sâm trăm phương ngàn kế tiếp cận cô. Cô sẽ không cho anh được như mong muốn.
Dù sao không phải là tìm đàn ông kết hôn thôi sao, quản anh ta thẳng hay cong, trước bỏ rơi Đường Diệc Sâm sau lại bàn bạc kỹ hơn.
Về phần mẹ, cô cũng sẽ giải thích rõ ràng.
Đừng tưởng rằng cô không biết, Đường Diệc Sâm tên khốn kiếp nào đó đang ở cùng anh cả của cô đánh golf.
Không có việc gì mà ân cần, không gian tức trộm, cô không có ngu xuẩn như thế.
“Nguyện ý, anh nguyện ý!” Nói xong, Phí Lạc đã lôi kéo Thuỷ Tâm Nhu đi ra văn phòng, hận không thể lập tức tới phòng luật sư ký tên.